ZingTruyen.Xyz

Bhtt Edit Cung Anh Hau Loe Hon Sau

Bởi vì nói sai nên Thi Nam Bắc hết sức nghe lời, đặc biệt ngoan ngoãn ngồi ở ghế phụ, khi Triệu Tuân Âm gọi nàng, nàng sẽ ngọt ngào đáp lại: "Có chuyện gì vậy ạ?"

Triệu Tuân Âm vừa tức giận vừa buồn cười, không biết tại sao, nhưng cô lại nhớ tới lúc Thi Nam Bắc còn bé đang chơi ở nhà cô, xé vở bài tập về nhà rồi của cô rồi chạy đến đòi cô bế.

Ngẫm lại thì có thể thấy được dáng vẻ từ lúc ba tuổi cho đến thời điểm hiện tại. Thi Nam Bắc không hề thay đổi chút nào.

"Bà nội của em biết tôi trở về, ngày mai chúng ta đi gặp bà nhé?" Nghĩ đến đây, Triệu Tuân Âm nói với Thi Nam Bắc ngoan ngoãn ngồi bên cạnh.

"Dạ vâng, không vấn..." Thi Nam Bắc đang nói giữa chừng, nàng quay đầu nhìn Triệu Tuân Âm, có chút lo lắng nói: "Ừm... chị chưa nói với bà nội chuyện cưới em phải không?!"

Triệu Tuân Âm nhếch lên khóe miệng từ một góc độ mà Thi Nam Bắc không thấy được: "Tôi đã nói rồi mà."

Vừa dứt lời, cô đã nghe thấy Thi Nam Bắc hét lên: "Kết thúc rồi, kết thúc rồi, bà nội có đánh gãy chân em không..."

Gân trên trán Triệu Tuân Âm lại giật giật: "..."

Tại sao em ấy nghĩ rằng bà nội sẽ đánh gãy chân em ấy nếu em ấy cưới mình? ! Chẳng lẽ em ấy cho rằng cô - Hai giải ảnh hậu, không xứng với em ấy sao???

Chống lại sự thôi thúc muốn đánh chết đứa trẻ nghịch ngợm bên cạnh, Triệu Tuân Âm hít một hơi thật sâu, dừng lại và hỏi nàng: "Tại sao bà của em lại đánh gãy chân em khi em cưới tôi?"

Bà của em không phải là người giới thiệu cho em buổi xem mắt này sao?

Thi Nam Bắc nhìn cô rồi nhìn về phía trước xe- một lúc sau, có chút buồn bã nói: "Bởi vì bà nội dặn không được tìm người lớn tuổi hơn..."

Bố nàng đã tìm thấy mẹ nàng khi ông mới bảy tuổi, và gần như khiến bà nàng tức giận đến chết, kể từ khi Thi Nam Bắc được sinh ra, bà sợ rằng nàng sẽ theo bước bố mình, bà đã nói với nàng mỗi ngày 'rằng hãy tìm người cùng tuổi và cùng sở thích trong tương lai và không bao giờ tìm được người lớn tuổi hơn. Người lớn tuổi khó kiểm soát lắm!'

Triệu Tuân Âm: "..."

Là nữ minh tinh Trung Quốc đứng thứ nhất trong bảng xếp hạng người bạn muốn kết hôn cùng nhất, Triệu Tuân Âm sau khi nghe được điều này cảm thấy đặc biệt phức tạp. Cô có thể nói rằng Thi Nam Bắc thực sự quan tâm đến tuổi tác của mình.

Cô đang định hỏi Thi Nam Bắc tại sao ngày hôm đó lại muốn cưới cô nếu không thích tuổi tác của cô? Kết quả là cô lại nghe thấy Thi Nam Bắc thì thầm: "Nhưng chị xinh đẹp quá. Nhìn thấy chị, bà nội sẽ không đánh gãy chân em phải không? Vì em chính cháu gái của bà mà!"

Triệu Tuân Âm: "..."

Thế thì ý em ấy là - nếu có đánh gãy chân thì đánh gãy chân cô phải không?

Cô nghĩ bà nội nên đánh gãy chân em ấy thì hơn. Việc để chúng lại cũng vô ích và chỉ khiến bà lo thêm.

***

Bởi vì thời gian đã thỏa thuận với bà nội Thi Nam Bắc là trưa mai, Triệu Tuân Âm đã lái xe chở Thi Nam Bắc đi thẳng về biệt thự của mình ở Long Tuyền sau khi hỏi Thi Nam Bắc có muốn quay về ký túc xá hay không.

"Có phải tất cả những người nổi tiếng đều giàu có không? Họ có biệt thự ở mọi thành phố đúng không?" Thi Nam Bắc thực sự sốc khi biết Triệu Tuân Âm thực sự có một biệt thự ở Thành Đô. Hóa ra... Nàng đã kết hôn với một bà già giàu có?

"Không, hầu hết tài sản của tôi đều ở Thượng Hải và Bắc Kinh. Tôi mua một căn ở Thành Đô chỉ vì trước đây tôi đã học ở đây." Triệu Tuân Âm vừa lái xe vừa nói.

"Chị đã từng học ở Thành Đô sao?" Thi Nam Bắc hưng phấn hỏi: "Vậy chị có thể nói được tiếng Tứ Xuyên không?"

"Hả?" Triệu Tuân Âm suy nghĩ một chút, "Biết một chút: Đang làm gì vậy? - Ví dụ như nếu phức tạp quá thì không biết nói nhưng mà tôi nghe hiểu."

Nghe xong, Thi Nam Bắc có chút thất vọng nói: "Em tưởng chị có thể nói được tiếng Tứ Xuyên, như vậy em không cần phải nói tiếng phổ thông."

Triệu Tuân Âm biết rằng hầu hết người Tứ Xuyên khi nói tiếng phổ thông sẽ không thể phân biệt âm nặng âm nhẹ, nhưng Thi Nam Bắc nói tiếng phổ thông rất tốt và không nghe ra được giọng Tứ Xuyên. Cô hơi ngạc nhiên nói: "Tại sao? Em nói hay lắm mà?"

Thi Nam Bắc nghiêm túc nói: "Bởi vì như vậy em mới có thể nói chị là đồ ngốc."

Triệu Tuân Âm: "..."

Tại sao bà nội vẫn giữ đôi chân của em ấy? Nếu bà không làm, cô sẽ làm.

***

Trên đường đến Long Tuyền có Thi Nam Bắc nên không khí rất dễ chịu, biệt thự của Triệu Tuân Âm nằm ở một vị trí rất tốt trên núi Tử Hà ở thị trấn Đồng An, rất thích hợp cho mùa hè sắp tới.

"Vị trí này, phong thủy này, thích hợp tu tiên." Thi Nam Bắc xuống xe, nhìn về phía con sông đối diện biệt thự, thành thật thở dài.

Khu biệt thự an ninh rất tốt, không cần lo lắng vấn đề paparazzi. Lúc Triệu Tuân Âm khóa xe đi ra, tình cờ nghe được Thi Nam Bắc nói như vậy, Triệu Tuân Âm có chút kinh ngạc nói:

"Em còn có thể xem Phong Thủy sao?"

Cô không ngờ đứa trẻ này lại biết nhiều như vậy.

Nghe xong, Thi Nam Bắc thành thật lắc đầu: "Em không biết xem phong thủy, nhưng em có thể bắt mạch cho chị, chị có muốn xem thử không?"

Nàng còn siêng năng nói thêm: "Vì chị là vợ em nên không mất phí gì cả".

Triệu Tuân Âm: "..."

Im đi, em im đi.

Cánh cửa biệt thự của Triệu Tuân Âm có khóa vân tay. Khi mở cửa, Triệu Tuân Âm nắm lấy tay Thi Nam Bắc và xác định ba lần trên ổ khóa, ghi lại thông tin của Thi Nam Bắc, cuối cùng nói với Thi Nam Bắc đang bối rối:

"Em có thể đến và ở lại khi tôi không ở Thành Đô."

"Ồ." Vợ cô - Thi Nam Bắc trông có vẻ hung dữ, chỉ ngoan ngoãn gật đầu và không hỏi thêm gì nữa.

Biệt thự của Triệu Tuân Âm rất rộng, diện tích tầng một gần 200 mét vuông, tính cả tầng hầm, có bốn tầng: "Tầng một là phòng khách và bếp, tầng hầm là rạp chiếu phim riêng, tầng hai là phòng ngủ và phòng học, còn tầng ba là phòng khách và khu vườn trên cao."

Triệu Tuân Âm vừa bước vào cửa vừa nói với Thi Nam Bắc, sau đó cúi xuống lấy từ tủ giày ở cửa ra một đôi dép lê cho Thi Nam Bắc, đặt dưới chân Thi Nam Bắc:

"Em đi vào trước đi, nhà ít người, lát nữa chúng ta sẽ mua thêm."

Thi Nam Bắc tò mò nhìn cách trang trí bên trong biệt thự, sau khi nghe Triệu Tuân Âm nói, nàng hỏi: "Chị sống một mình à?"

"Nếu không thì sao?" Triệu Tuân Âm hỏi. Cô thực sự sợ cô bé nghịch ngợm Thi Nam Bắc này, bởi vì cô không bao giờ đoán được tiếp theo Thi Nam Bắc sẽ nói những lời kinh ngạc gì.

Khi cô già đi, trái tim cô không còn chịu được sự kích thích nữa.

"...Ồ." Thi Nam Bắc không nghe được tin tức mình muốn biết, vẻ mặt có chút u ám.

Triệu Tuân Âm bỏ túi xách trong tay xuống, đứng ở giữa lối đi vẫy tay với Thi Nam Bắc rồi hỏi: "Gần đây tôi có rất nhiều công việc, chưa được nghỉ ngơi tốt, bây giờ tôi muốn lên trước để ngủ bù một chút. Em muốn đi cùng tôi hay tự chơi một mình?"

Thi Nam Bắc chỉ vào chính mình, vẻ mặt có chút bối rối, lặp lại: "Em đi cùng chị? Cùng kiểu gì?"

Nhìn vẻ mặt ngây thơ của Thi Nam Bắc, Triệu Tuân Âm vốn không thích trêu chọc, không biết lần này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, cô còn cố ý hỏi: "Không phải em gọi tôi về do muốn qua đêm tân hôn sao? Em nói xem có thể cùng tôi làm gì?"

Nghe cô nói xong, Thi Nam Bắc chợt nhớ tới đêm đầu tiên sau khi nàng và Triệu Tuân Âm nhận được giấy đăng ký kết hôn, nàng đã lén lút ở dưới chăn trong ký túc xá tìm xem giữa con gái với nhau nên làm như thế nào khi yêu... Nên bây giờ có chút xấu hổ.

Đây là lần đầu tiên của nàng.

"Hôm nay luôn sao?" Thi Nam Bắc nói với vẻ mặt rất khó xử, "Nhưng em còn bài tập phải làm cho xong."

Triệu Tuân Âm sửng sốt: "..."

Cô gần như quên mất em ấy vẫn còn nhỏ và đang đi học.

Tội lỗi, tội lỗi, tội lỗi.

"Tôi đùa em đấy, vậy em vào thư phòng làm bài tập bù đi." Triệu Tuân Âm nói rồi dẫn nàng vào thư phòng, đồ đạc trong phòng rất đơn giản, sạch sẽ, có hai cái bàn làm việc đầy đủ tiện nghi. Trên đó còn có những giá sách lớn trên hai bức tường với đủ loại sách. "Tôi hiếm khi sử dụng thư phòng. Nếu em thiếu thứ gì, hãy nói với tôi."

Thi Nam Bắc gật đầu, nhìn khuôn mặt quyến rũ của Triệu Tuân Âm, cuối cùng lấy hết can đảm để nói ra điều mà nàng đã kìm nén suốt buổi chiều:

"Ừm... Chị có thể đừng dịu dàng như thế khi nói chuyện với em được không?"

Triệu Tuân Âm: "?"

Thi Nam Bắc nhìn cô, nghiêm túc nói: "Chị thật sự rất xinh đẹp, lại đối với em cũng rất dịu dàng, chị như vậy làm em muốn hôn chị."

Ngoài nàng ra, chỉ có bà nội nàng biết nàng là người say mê sắc đẹp, nếu không bà nội cũng sẽ không giới thiệu Triệu Tuân Âm cho nàng.

Và đúng như bà mong đợi, Thi Nam Bắc hoàn toàn không thể cưỡng lại được sắc đẹp của Triệu Tuân Âm. Khi hai người ở trên xe vào buổi trưa, Thi Nam Bắc gần như không thể kiềm chế được bản thân. Dù Triệu Tuân Âm từng là thần tượng thời trung học cơ sở của mình nhưng đã bao năm trôi qua rồi, thần tượng tuổi thơ của đứng trước mặt và nói chuyện nhẹ nhàng với nàng... Thật khó để kiểm soát được bản thân!!!

Thi Nam Bắc nghĩ rằng những gì nàng nói là rất nghiêm túc. Nàng thực sự đang giải thích vấn đề với Triệu Tuân Âm, nhưng không hiểu sao Triệu Tuân Âm nghe xong lại cười và nói với nàng bằng giọng điệu nhẹ nhàng dịu dàng hơn:

"Vậy tại sao em không nói với tôi sớm hơn?"

"... Bởi vì em là công." Nghe vậy, Thi Nam Bắc nghiêm túc nói: "Nhưng em không thể phi lễ với chị."

Triệu Tuân Âm đã gây rắc rối trong giới giải trí nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên cô gặp một nhân tài như Thi Nam Bắc, đối mặt với em ấy, cô, một người lõi đời rồi, lại không bao giờ có thể đoán được Thi Nam Bắc sẽ nói câu tiếp theo là gì.

Còn là công, cô bé này có biết thế nào là công không?

"Được rồi, bây giờ tôi biết em muốn hôn tôi rồi." Triệu Tuân Âm cười với nàng nói: "Là vợ hợp pháp của tôi, tôi hiện tại cho phép em hôn tôi - Được không?"

Thi Nam Bắc suy nghĩ một chút, nhớ tới hình như nàng là vợ của Triệu Tuân Âm thật, hôn vợ mình e là chấp nhận được đi?

Vì thế nàng vui vẻ tiến tới, nhẹ nhàng liếm khóe môi Triệu Tuân Âm, sau đó lập tức lùi về sau, sắc mặt đỏ bừng, hài lòng gật đầu:

"Thật sự ngọt ngào!"

Triệu Tuân Âm không khỏi bật cười khi nhìn thấy vẻ mặt ngượng ngùng của Thi Nam Bắc. Thi Nam Bắc cư xử ngoan ngoãn như vậy khiến cô cảm thấy em ấy giống như một chú mèo con.

Hương sữa nồng nàn.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz