Bhtt Edit Cung Anh Hau Loe Hon Sau
Thi Nam Bắc hoàn toàn không biết gì về hoạt động nội tâm của Triệu Tuân Âm vào lúc này, nàng không những không biết, thậm chí còn cho rằng lời nói của mình rất ân cần, cho đến khi nghe thấy Triệu Tuân Âm khẽ thở dài, không khí trong xe như đông cứng lại.Triệu Tuân Âm hỏi nàng: “Em chê tôi già sao?"Nhìn khuôn mặt hoàn mỹ của Triệu Tuân Âm, Thi Nam Bắc dù có ngốc đến đâu cũng biết lúc này mình nhất định phải dỗ dành vợ, nên lắc đầu khẳng định, kiên quyết nói: "Không hề!"Triệu Tuân Âm lặng lẽ nhìn nàng với một nụ cười nhàn nhạt, trong mắt là hoàn toàn không thể tin được.Dù sao cô cũng là nữ hoàng điện ảnh, khí chất quá ấn tượng."..." Thi Nam Bắc nhìn thấy cô như vậy, nói đến đây vô thức rụt cổ lại, cảm thấy có chút yếu đuối, sau đó thấp giọng nói: “Em chỉ lo chị suy nghĩ nhiều thôi. ...""Tôi suy nghĩ cái gì?" Nụ cười trên mặt Triệu Tuân Âm tựa hồ có chút công nghiệp.Thi Nam Bắc im lặng, hoàn toàn không biết mình đang đổ thêm dầu vào lửa, nàng cho rằng mình là đứa ngoan ngoãn, muốn nói gì thì nói: “Em chỉ nghĩ chị sẽ lo lắng khi tuổi tác lớn thì sức lực không được như ngày xưa. Nhưng thật ra em không quan tâm đến chuyện này đâu. Mong chị đừng nghĩ nhiều về chuyện đó.” Dù sao em cũng chỉ cưới chị vì sợ bà nội đánh gãy chân em, em không cưới chị vì sắc đẹp hay tiền bạc.Vừa dứt lời, Thi Nam Bắc liền nghe thấy tiếng cười nghèn nghẹt của cô trợ lý ngồi trước mặt, sau đó ngẩng đầu nhìn biểu tình khó diễn tả của Triệu Tuân Âm lúc này, đầu óc đang buồn ngủ của Thi Nam Bắc rốt cuộc cũng có phản ứng. Nàng nhận ra mình đã nói thật ra hết nên lập tức giải thích: "Em không nói rằng trên giường chị không đủ sức. Thực ra, em đang nói là..."Gân trên trán Triệu Tuân Âm giật giật: “...”Cô thật sự không đành lòng nghe nữa, mấy năm tu luyện của cô đã bị một đứa trẻ nghịch ngợm Thi Nam Bắc hủy hoại, chỉ mới nói mấy câu thôi, Triệu Tuân Âm liền nói: “Im đi."Thi Nam Bắc lập tức khô héo: “Ồ.” Nàng đau khổ quá, bị bạn cùng phòng rồi bị vợ bắt nạt cả buổi sáng. Nàng không phải là người nói nhiều, vậy tại sao nàng lại phải im lặng?Híc.Đối mặt với những lời nhận xét bừa bãi của đứa trẻ nghịch ngợm, Triệu Tuân Âm cảm thấy đau đầu. Cuối cùng cô cũng hiểu tại sao bà của Thi Nam Bắc lại nói Thi Nam Bắc không phải là một đứa trẻ khiến người ta bớt lo lắng... Đây không chỉ không là một đứa trẻ khiến người ta bớt lo lắng mà còn là người ông trời đã phái đến để khiến cô tức giận. Đúng vậy, Thi Nam Bắc rõ ràng là một đứa trẻ ngoan khi hai người gặp nhau lần đầu. Tại sao lại trở nên như thế này sau khi không gặp nhau một tuần?Triệu Tuân Âm giơ tay xoa xoa thái dương, bình tĩnh lại một chút. Dù sao cô cũng lớn tuổi hơn, lo lắng như vậy cũng vô ích, hai người có thể từ từ hòa hợp..Nghĩ như vậy, Triệu Tuân Âm rốt cuộc cũng bình tĩnh lại một chút, cô hỏi Thi Nam Bắc: “Cuối tuần không có tiết học à?"Thi Nam Bắc lắc đầu phiền muộn, nhìn Triệu Tuân Âm bằng đôi mắt to ngấn nước một cách đáng thương. Triệu Tuân Âm thấy mình hành động như một cô vợ nóng nảy, không biết còn tưởng rằng mình đang bắt nạt em ấy.Triệu Tuân Âm nhéo nhéo lông mày, bất đắc dĩ nói: "Nói.""...Không phải chị bảo em im đi sao?" Thi Nam Bắc nhìn cô và nhẹ nhàng hỏi.Triệu Tuân Âm: "..."Kho báu sống này đến từ đâu?Cô trợ lý ngồi phía trước gần như bật cười khi nghe được cuộc trò chuyện giữa hai người, trong những năm làm việc cùng Triệu Tuân Âm, cô từng thấy Triệu Tuân Âm cãi nhau với đạo diễn, nhưng đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy Triệu Tuân Âm bị người khác chặn họng tức giận đến không nói nên lời.Nhân tài nha! Triệu Tuân Âm có lẽ không biết Thi Nam Bắc ngốc như vậy, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì. Sau một hồi im lặng, Triệu Tuân Âm rốt cuộc cũng lấy lại khí thế, nói với Thi Nam Bắc: “Tôi dẫn em đi ăn trưa nhé."Kết quả, Thi Nam Bắc nghe vậy hai mắt sáng lên, vui vẻ hỏi cô: “Ăn lẩu à?”Trẻ con đúng là trẻ con, chỉ cần một bữa ăn là có thể dỗ dành được.Triệu Tuân Âm nghĩ tới lời bà của Thi Nam Bắc nói với cô, khẽ mỉm cười, từ chối: “Không.”“Ồ...” Thi Nam Bắc đột nhiên mất hứng thú, nàng nghiêm túc nói với Triệu Tuân Âm: “Thật ra hôm nay em rất bận, đến lượt em dọn dẹp ký túc xá, em vừa mới ngủ dậy...” nàng nói như vậy đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, cúi đầu nhìn chính mình, có chút nghi hoặc....Tại sao nàng lại xuống lầu gặp Triệu Tuân Âm khi mặc đồ ngủ Pikachu!Nàng đến gặp Triệu Tuân Âm như thế này à?! Nếu Ngô Lệ Lệ phát hiện ra, nàng có thể bị sát hại không?!"Ahhh..." Thi Nam Bắc mặt đột nhiên đỏ lên, nàng che mắt lại, không đành lòng nhìn vào vẻ mặt nghiêm túc của người đối diện, Triệu Tuân Âm vừa nhìn thấy bộ dạng của nàng đã biết nguyên nhân đến từ đâu, với tư cách là người trưởng thành hơn trong mối quan hệ nên lúc này cô nên thể hiện bộ mặt chững chạc, vững vàng của mình, Triệu Tuân Âm mới bình tĩnh an ủi nàng:"Không sao đâu, rất dễ thương."Thi Nam Bắc gần như tuyệt vọng: “Vấn đề là em còn chưa rửa mặt đánh răng..."Tại sao mỗi lần nhìn thấy Triệu Tuân Âm, dung mạo của nàng đều không phải ở mức bình thường mà là ở mức thấp nhất? Liệu nàng có bị vợ coi thường nếu chuyện này còn tiếp tục?Thi Nam Bắc cố gắng hết sức để biện hộ cho mình và nói: "Chị phải tin em rằng bình thường em không như thế này đâu, thật đấy!"Triệu Tuân Âm nói "Ồ" rất nghi ngờ, điều này khiến Thi Nam Bắc, một người yêu thể diện và chú ý đến ngoại hình, gần như muốn tự sát ngay tại chỗ trước mặt đối phương. Cuối cùng, không biết vì lý do nào đó, Thi Nam Bắc có lẽ đã nghĩ thoáng, dù sao nàng cũng đã lấy được chứng nhận kết hôn với Triệu Tuân Âm, Triệu Tuân Âm cũng không còn cách nào khác nếu không thích nàng, vì vậy nàng bỏ tay xuống và thương lượng với Triệu Tuân Âm: "Chị có thể đợi em ở đây một lát được không?"Triệu Tuân Âm nhìn nàng, hỏi nàng tại sao.Thi Nam Bắc cắn môi, có chút ngượng ngùng nói: “Em muốn lên trang điểm một chút trước khi xuống để chị nhìn thấy vẻ đẹp của em.”Nàng dừng một chút rồi nói thêm: “Chị có thể lợi dụng khoảng thời gian này để quên hình ảnh hiện giờ của em đi." Nói xong, nàng giả vờ duỗi bàn tay nhỏ nhắn mũm mĩm của mình ra vẫy trước mặt Triệu Tuân Âm, lẩm bẩm: “ Sớm quên đi... Úm ba la xì bùa!"Triệu Tuân Âm: "..."Có vẻ như cô đã đánh giá sai về Thi Nam Bắc, cô cho rằng em ấy là một đứa trẻ ngoan và hiểu chuyện, nhưng bây giờ xem ra có 80% khả năng em ấy sẽ là một đứa trẻ nghịch ngợm.Một cô vợ nghịch ngợm rất thú vị."Đi đi." Triệu Tuân Âm rốt cuộc cũng lên tiếng nói.Vì vậy Thi Nam Bắc dùng hết nữ tính trong cuộc đời mình chậm rãi mở cửa xe, vừa nhẹ nhàng bước xuống, mỉm cười với Triệu Tuân Âm ở đối diện, sau đó quay người đi lên lầu.Triệu Tuân Âm nhìn loạt hành động của Thi Nam Bắc trên xe, không khỏi bật cười nói với trợ lý trước mặt: “Chị bắt đầu cảm thấy em ấy khá đáng yêu.”Người trợ lý gật đầu điên cuồng đồng ý.Cô ấy cũng nghĩ cô bé này có tấm lòng bao dung và dễ thương. Điều quan trọng là cô bé có khuôn mặt của một thiếu nữ ngoan ngoãn bên cạnh Triệu Tuân Âm quyến rũ!—Đương nhiên quan trọng nhất là thiếu nữ ấy có thể đánh bại Triệu Tuân Âm! Cô trợ lý thầm nghĩ.***Sau khi Thi Nam Bắc rời khỏi tầm mắt của Triệu Tuân Âm, nàng vội vàng đi lên lầu, đến trước cửa ký túc xá, nàng chợt nhớ ra mình đã vội ra ngoài và không mang theo chìa khóa. Đang định gõ cửa thì cửa ký túc xá đã mở ra. Dương San nghe thấy tiếng bước chân của nàng nên bước tới mở cửa:"Cậu đang yêu à?" Dương San hỏi nàng một cách vô cảm ngay khi cô ấy mở cửa.Thi Nam Bắc không ngờ lại bị Dương San phát hiện nhanh như vậy, nàng sửng sốt một chút, sau đó lắc đầu, sau đó gật đầu....Nàng và Triệu Tuân Âm không có quan hệ tình cảm phải không? Nhưng còn việc kết hôn thì sao?Nàng theo Dương San vào ký túc xá, đóng cửa lại, Dương San chỉ vào cây lau nhà mà Thi Nam Bắc đã ném xuống đất, tàn nhẫn nói với nàng: “Có yêu cũng phải dọn dẹp sạch sẽ”, khiến nàng không thể từ chối.Thi Nam Bắc đương nhiên biết điều đó, nên lại nhặt cây lau nhà lên, cẩn thận tiếp tục lau chùi khu vực còn dang dở, Thi Nam Bắc đi dọn dẹp sạch sẽ, lúc nàng đi ra, Dương San vẫn còn ở đó chăm chỉ viết lách, những sinh viên y khoa tám năm như họ chỉ phân chuyên ngành khi học lên năm tư, vậy nên hiện tại mọi người đều học kiến thức giống như nhau.“San San, cậu đang viết gì thế?" Thi Nam Bắc vừa lau tóc vừa hỏi bạn cùng phòng.Dương San thoạt nhìn rất bận rộn, nhưng khi Thi Nam Bắc hỏi cô đang làm gì, cô vẫn trả lời: “Viết văn vịt chiên giòn*."Thi Nam Bắc không hiểu vịt chiên giòn là gì, nhưng nàng hiểu từ “Văn”, nghe rất cao cấp nên nàng ngưỡng mộ từ tận đáy lòng: "Wow, cậu thật tuyệt vời!”*Văn vịt chiên giòn: Dùng để chỉ tiểu thuyết BoyLove.Dương San: "..."Im lặng một lúc, Dương San quay người nhìn Thi Nam Bắc đã thay quần áo, chuẩn bị hẹn hò, trầm giọng nói: "Tiểu Bắc, cậu đi hẹn hò à?"Thi Nam Bắc có chút đần độn, thoạt nhìn cũng không thông minh lắm: "À..." Hai người cùng nhau ăn cơm, hẳn là coi như là hẹn hò đi.Dương San nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Thi Nam Bắc, nghe câu trả lời của nàng, không biết nên nói gì tiếp theo, sau khi suy nghĩ, cô vẫn nói: “Cậu đã là sinh viên năm 3 rồi, có hẹn hò. Cũng phải cẩn thận, biết không?"Thi Nam Bắc ngoan ngoãn gật đầu. Nàng là người trẻ nhất trong ký túc xá của họ, cộng thêm bề ngoài có thể nhỏ hơn một chút nên bạn cùng phòng rất tốt với nàng và đều chăm sóc nàng."Người kia bao nhiêu tuổi? Hai người quen biết nhau kiểu gì?" Dương San thật sự sợ Thi Nam Bắc bị lừa, Phải biết cho tới bây giờ, Thi Nam Bắc còn ngây thơ hơn một con thỏ trắng thuần khiết, kiểu con gái này đặc biệt được lòng những người đàn ông cặn bã và những người phụ nữ cặn bã, hơn nữa, lúc trước Thi Nam Bắc chưa có kinh nghiệm nên suýt chút nữa đã không thể chống chọi lại sự oanh tạc bừa bãi của một lớp trưởng năm tư cặn bã và cống hiến mối tình đầu của mình cho hắn...May mắn thay, những người ở ký túc xá 302 có con mắt tinh tường và đã kéo được Thi Nam Bắc thoát khỏi con đường “Giao du với một kẻ cặn bã”. Từ đó, mỗi khi Thi Nam Bắc gặp khó khăn, năm người còn lại đều có chút căng thẳng, sợ Thi Nam Bắc bị lừa còn giúp người ta làm việc.Chiếc khăn mà Thi Nam Bắc dùng để lau tóc vẫn còn che đầu nàng, sau khi nghe Dương San nói, nàng nghiêm túc suy nghĩ rồi thành thật nói: “Tớ nghĩ cô ấy cũng khoảng ba mươi tư tuổi rồi thì phải? Bà nội tớ giới thiệu."Dương San gần như không kịp nảy số trong đầu: "..."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz