Bhtt Edit Anh Hau Dau Qua Tim Sung Cuu Cuu Nha
Câu hỏi bất ngờ làm Trần Hoan nghẹn lời, cô nàng thật đúng tự đào hố chôn mình. Không lẽ thú nhận chính mình vì là fan của Thẩm Tích Văn nên trong diễn đàn fanclub hóng hớt được chút tin tức bí mật. Không được, cô nàng không thể nói vậy. Tống Tử Câm nếu biết mình phản bội nhất định sẽ nổi trận lôi đình.Trần Hoan lấp liếm bịa ra lý do: "Là do nghe đồn được, ta có biết một người bạn thích theo đuổi thần tượng"."À" lên một tiếng Tống Tử Câm nhất thời cũng không để ý nhiều, cô là kiểu người suy nghĩ mau đến mau đi. Chuyện không quan trọng thì chẳng thiết tha để tâm, lập tức gọi điện thoại cho chị họ Nghiêm Hân."Tỷ, ngươi có biết tin bộ phim mới của Thẩm Tích Văn đang tìm nữ chính không?" Cô nghĩ Nghiêm Hân chính mình tự mở công ty quản lý nên chắc sẽ biết những chuyện thế này.Quả nhiên, Nghiêm Hân không chút do dự trả lời lại: "Biết chứ! Nhưng tình hình của ngươi tính toán thế nào? Không phải trở về học tập quản lý công ty sao? Sao đột nhiên lại hỏi chuyện này?" Tống Tử Câm không thèm để ý, cô thật sự lần này trở về là để kế thừa công ty. Chuyên ngành theo đuổi mấy năm qua cũng là Quản Trị Kinh Doanh, cùng ngành diễn xuất bắt tám nhịp cầu tre cũng không chút quan hệ. Chắc chắn ba mẹ cô tuyệt đối không đồng ý để con gái tiến vào giới giải trí nhưng bất quá không đáng lo, ba mẹ rất quý mến Thẩm Tích Văn, lúc đó cứ lôi nàng ra làm lá chắn cho mình là được. Nói đúng ra thì cả dòng họ nhà cô, chỉ cần là người quen biết với Thẩm Tích Văn đều vô cùng yêu thích nàng, điển hình là cô chị họ Nghiêm Hân cũng nằm trong số đó."Vậy ngươi gửi cho ta địa chỉ casting nha, ta muốn đến thử vai nữ chính"Nghiêm Hân trong lòng nở hoa, cô thật sự vui quá vui rồi. Nếu không phải tiểu gia hỏa bỗng dưng giữ khoảng cách với Thẩm Tích Văn tận bốn năm trời, Nghiêm Hân sẽ không cố ý chính mình giả vờ vô tình để lộ cho Thẩm Tích Văn biết thời gian Tổng Tử Câm trở về nước. Nghiêm Hân lập tức đáp lại: "Được, ta lập tức nhắn cho ngươi".Tống Tử Câm dứt khoát nói cám ơn rồi ngắt điện thoại.Trước kia, Thẩm Tích Văn đang có bạn gái cho nên cô một chút cũng không muốn thấy mặt nàng. Bây giờ, Thẩm Tích Văn đã quay về tình trạng độc thân, cô tuy rằng vẫn nghĩ không muốn thấy nàng nhưng có chút ham muốn được gặp nàng. Cô biết chính mình mâu thuẫn nhưng thật không có biện pháp với bản thân.Tống Tử Câm bên này vừa nhận được địa chỉ, Quý Nguyệt đi lấy hành lý liền đã trở lại.Tống Tử Câm cùng nàng mặt đối mặt, sau đó chính mình tiếp nhận hành lý, lại cùng Trần Hoan đi xuống.Quý Nguyệt Nguyệt sững sờ đứng bất động, nàng không hiểu rốt cuộc tình huống này là như thế nào. Nàng không dám hỏi, lặng lẽ đi theo phía sau Tống Tử Câm nhỏ giọng: "Lão bản, vừa rồi Tích tỷ đã thanh toán, hai người không cần trả tiền nữa, hành lý vẫn là đưa cho ta cầm đi".Tống Tử Câm vẫn không giao ra hành lý. Thứ nhất, bởi vì cô mới vừa kêu Quý Nguyệt Nguyệt mang hành lý lên, lại bắt nàng đem xuống có chút không biết nói đạo lý. Thứ hai, cô cũng không phải kiểu tiểu thư được nuông chiều từ bé, mỗi chuyện đẩy hành lý cỏn con lại không tự tay mang được. Quý Nguyệt Nguyệt thấy cô không có ý muốn giao ra hành lý, chỉ có thể bất đắc dĩ cun cút đi theo phía sau.Tống Tử Câm đem định vị gửi cho Trần Hoan, để cô nàng phụ trách lái xe. Ngồi ở ghế phụ thuận miệng hỏi Quý Nguyệt Nguyệt phía sau: "Ngươi bao nhiêu tuổi rồi?""Thưa lão bản, ta mới 23 thôi""Á! So với ta lớn hơn một tuổi, ta về sau sẽ gọi ngươi là Quý tỷ"Quý Nguyệt Nguyệt liên tục xua tay: "Lão bản, như vậy không được". Nàng cảm thấy Tống Tử Câm đang muốn thử mình, thực chột dạ."Nghiêm Hân vì sao phái ngươi đi theo ta?"An bài một tiểu trợ lý chiếu cố Tống Tử Câm khi vừa về nước chính là chủ ý của Nghiêm Hân, nhưng Tống Tử Câm cảm thấy không cần thiết, huống hồ Quý Nguyệt Nguyệt vốn xuất thân làm trợ lý nghệ sĩ lại càng không phù hợp.Quý Nguyệt Nguyệt nhất thời không biết phải trả lời vấn đề này thế nào cho tốt. Vì sao phái nàng đi theo Tống Tử Câm? Chắc do ghét bỏ nàng đi..."Ta trước đây là trợ lý của một nữ diễn viên hạng ba, bởi vì một lần chạy đi mua café ở một quán nằm quá xa nên sau khi trở về làm café bị nguội. Nữ diễn viên đó không hài lòng đem ta đuổi việc, đúng lúc ngươi về nước, vì vậy Nghiêm Tổng tạm an bài ta đến chiếu cố".Còn một chuyện nghiêm trọng mà Quý Nguyệt Nguyệt dấu diếm không kể hết. Đó là, nữ nghệ sĩ hạng ba kia tuy địa vị không lớn nhưng tính tình rất thích làm bà nội người khác. Quý Nguyệt Nguyệt trước khi bị ghét bỏ đuổi đi đã bị cô ta xối café từ đầu xối xuống rồi bắt nếm mùi vị. Cho nên hành động của nàng hiện tại mới tỏ ra khép na khép nép, lo trước lo sau như vậy. Công việc đầu tiên trải qua thực sự đem đến cho nàng đả kích không hề nhỏ."À!" Tống Tử Câm cũng không hỏi nhiều, ở trên xe nghỉ ngơi trong chốc lát. Yên tâm giao phó Trần Hoan lái xe đưa mình đến địa điểm thử vai.Quý Nguyệt Nguyệt không rõ nội tình đi theo phía sau các nàng, nhỏ giọng nhắc nhở Tống Tử Câm: "Lão bản, chúng ta có phải đã đi nhầm chỗ rồi không?"Quan sát thấy điện ảnh poster được dán trên tường, nàng liền xác định nơi này chính là địa điểm tuyển chọn diễn viên.Tống Tử Câm thuận miệng trả lời nàng: "Không có đi nhầm" rồi trực tiếp đi vào. Người khác cho rằng các cô là nhóm diễn viên vô danh nào đó đến kiếm cơ hội diễn tuyến tiểu nhân vật phụ nên cũng không ai thèm ngăn cản.Một nhóm diễn viên khác ngồi đợi bên ngoài chờ đến lượt, cầm trên tay kịch bản, bộ dáng thật cẩn thận nghiêm túc.Quý Nguyệt Nguyệt khẩn trương bất đồng so với hai người kia, nhỏ giọng nhắc nhở Tống Tử Câm: "Lão bản, nơi này không phải chỗ chúng ta nên đến đâu...."Tống Tử Câm liếc mắt nhìn sang nàng "Lá gan ngươi sao nhỏ như vậy? Đi theo ta là được"Cô cùng Trần Hoan tìm hai ghế trống ngồi xuống.Trần Hoan hỏi cô: "Sao không vào luôn đi?"Tống Tử Câm lướt đi động: "Không thấy có người ngồi chờ sao? Khẳng định bên trong có người đang thử vai"Lại qua ước chừng năm phút đồng hồ, từ bên trong vừa đi ra một nữ sinh ăn mặc mộc mạc, Trần Hoan lại thúc giục lần nữa sợ Tống Tử Câm đổi ý: "Có người ra rồi, ngươi mau đi vào" Tống Tử Câm tiếp tục chơi di động: "Người ta đến trước, mình đến sau phải xếp hàng là phép lịch sự cơ bản".Trần Hoan nhất thời cạn lời, yên lặng nuốt nước bọt, mặt ngượng ngùng: "Ngươi nói rất đúng"Hai người an tĩnh ở bên ngoài đợi hơn một giờ, cho đến khi mọi thí sinh đều thử vai xong mới đi vào. Thẩm Tích Văn đang cùng đạo diễn thảo luận qua các nhân vật. Bộ phim này nàng là diễn viên chính kiêm nhà đầu tư. Bởi vậy thập phần coi trọng diễn viên cùng nhân vật phù hợp tính cách, chủ yếu mấy nhân vật đều là nàng cùng đạo diễn thống nhất chọn lựa.Giờ phút này hai người đang ngồi trước màn hình quan sát, tiến hành chọn lựa lần cuối cùng."Hay là chọn Quách Nguyệt đi?" Thẩm Tích Văn lên tiếng trước. Đây là cô gái nàng thấy hài lòng nhất trong số những người đến thử vai. Chưa bàn đến tâm lý nhân vật, về phương diện ngoại hình, Quách Nguyệt rất phù hợp với Diệp Lương Niên. Trong kịch bản "Cộng sinh", Diệp Lương Niên có dáng người mảnh khảnh, khuôn mặt thanh tú. Giới giải trí không ít người có được ngoại hình như vậy nhưng họ bị thiếu một ít tính trẻ con cùng vẻ thanh thuần. Đạo diễn cũng tán đồng với ý kiến của nàng, không phải vì Thẩm Tích Văn là nhà đầu tư mà hắn cũng cảm thấy Quách Nguyệt thật sự thích hợp.Trong khi hai người vừa thương lượng xong, đột nhiên Quý Dao thốt lên: "Ngươi???"Thẩm Tích Văn cùng Từ đạo diễn đồng thời ngẩng đầu, đáy mắt cả hai tràn ngập kinh ngạc. Thẩm Tích Văn kinh ngạc vì sao Tống Tử Câm xuất hiện nơi đây, còn Từ đạo diễn kinh ngạc do chẳng biết cô gái kia là ai =))"Ta tới thử vai" Trần Hoan cùng Quý Nguyệt Nguyệt không được vào phim trường nên đang ngồi đợi cô ở phía bên ngoài. Bước vào phim trường một mình nhưng Tống Tử Câm không tỏ ra một chút luống cuống nào. Phong thái đi vào thong dong giống như có người mời cô đến.Từ đạo diễn tính tình tốt bụng nhắc nhở: "Tiểu cô nương, chúng ta không có mời ngươi. Hơn nữa, nhân vật cũng đã định đoạt xong rồi""Ngươi đều chưa có xem qua ta diễn xuất, như thế nào đã nghĩ khả năng của ta không bằng người khác chứ?"Từ Đạo là một đạo diễn nổi danh của làng giải trí, tiếp xúc qua không ít người, liếc mắt một cái liền biết diễn viên đó có thích hợp với nhân vật hay không. Chỉ là hắn có thói quen, trong số những người phù hợp lựa chọn ra một người thích hợp nhất. Nữ nhân Tống Tử Câm trước mặt, phong thái tự tin ngạo mạn tuyệt đối không phải khí chất của Diệp Lương Niên."Tiểu cô nương, ta rất bận!" Từ Đạo không muốn lãng phí thời gian trên người một nữ nhân không liên quan. Nếu Tống Tử Câm còn không tự rời đi, ông dứt khoát sẽ mời người tới "thỉnh" cô đi.Thấy Từ Đạo quyết không nhượng bộ, Tống Tử Câm đành chỉ có thể trừng mắt nhìn sang Thẩm Tích Văn: "Xác định không cần ta diễn sao?" Thẩm Tích Văn nếu dám nói không cần, cô liền cả đời đều không muốn gặp lại nàng.Thẩm Tích Văn bất đắc dĩ đỡ trán, nàng xác thật cũng nghĩ Tống Tử Câm không thể diễn được. Chỉ là không biết phải làm thế nào để cự tuyệt cô. Hơn nữa trong lòng nàng giờ này cũng đang âm thầm tính toán chút tư tâm.Thẩm Tích Văn quay sang đạo diễn gật nhẹ đầu ra hiệu, sau đó hướng Tống Tử Câm cười nói: "Ngươi có thể thử nhưng phải để ta chọn nội dung kịch bản"Nội dung của "Cộng sinh" nói về tình cảm ngây thơ của tuổi dậy thì, toàn phim chỉ có một cảnh diễn thân mật. Thẩm Tích Văn nhắm trúng chính là đoạn đó. Nàng đưa kịch bản cho Tống Tử Câm: "Nhìn xem"Tống Tử Câm tiếp nhận kịch bản, một đoạn này không có câu thoại nào, cơ bản đều là miêu tả tâm lý nhân vật nên cô không cần phải học thuộc thoại. Diễn biến câu chuyện hoàn toàn là quá trình đấu tranh dằng xéo trong nội tâm của nhân vật. Tuy kịch bản chỉ miêu tả qua bốn chử "thích nhưng nhút nhát", Tống Tử Câm vẫn có thể lý giải được."Ta chuẩn bị tốt rồi" Cô thực mau xem xong kịch bản.Đoạn này Diệp Lương Niên cùng Tống Giai Kỳ hai người vừa tắm cùng nhau, đang sấy tóc cho nhau, tình ý bập bùng nhưng trong lòng cố khắc chế. Phim trường bởi vì không có bồn tắm nên Tống Tử Câm và Thẩm Tích Văn bắt đầu diễn từ đoạn sấy tóc.Camera vào vị trí, Từ Đạo ngồi trước màn hình Monitor hô lớn: "Action"Đảm nhận vai Tống Giai Kỳ, Thẩm Tích Văn lúc này lập tức nhập vai. Tống Giai Kỳ đứng phía sau Diệp Lương Niên, hết sức chuyên chú vì nàng thổi tóc. Diệp Lương Niên đột nhiên xấu hổ mở miệng: "Lát nữa ta cũng giúp ngươi thổi khô"Tiếng máy sấy át tiếng nói, Tống Giai Kỳ nghe không rõ nên nhít đến gần Diệp Lương Niên một chút, hô hấp nóng rực phả vào tai nàng. Vì khoảng cách quá gần, tâm tình hai thiếu nữ đều trở nên rối loạn.Diệp Lương Niên cảm nhận được kế tiếp khả năng có thể phát sinh chút chuyện mờ ám gì đó, tay trái Tống Giai Kỳ vươn đến ôm eo, hô hấp cách nàng càng ngày gần. Diệp Lương Niên trong lòng hiểu rõ, nàng không xứng với Tống Giai Kỳ. Nàng nên đẩy người đó ra, tự mình né tránh. Lý trí thì thúc giục phải làm như vậy nhưng mười mấy năm qua, nàng đã sống quá lý tính, nàng tự nhiên muốn được phóng túng một lần.Muốn...Tiếp đến phát sinh chuyện...Tống Tử Câm đã không rõ ràng lắm cô có phải đang diễn kịch hay không, Diệp Lương Niên ngày ngày suy nghĩ cùng cô rất giống nhau. Trong lòng cả hai mỗi ngày đều có chờ mong cũng đều có chút bất an. Từ giờ khắc này, cô biết chính mình căn bản không phải đang diễn kịch mà chính là phản ứng theo bản năng.Chóp mũi Thẩm Tích Văn liền dựa vào sườn mặt cô, mang theo hơi thở nặng nề lại cực lực khắc chế thở dốc.Tống Tử Câm nắm chặt ống tay áo chính mình. Theo kịch bản Diệp Lương Niên không có đẩy ra Tống Giai Kỳ, đồng nghĩa, cô cũng không nghĩ phải đẩy Thẩm Tích Văn ra. Dù sao, hai người đang cùng nhau diễn kịch, cô có thể quang minh chính đại chiếm tiện nghi người ấy...Cô hơi hơi cắn môi, mang theo chút lo sợ bất an lại có chút chờ mong được hưởng thụ cảm giác sắp... hôn môi.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz