ZingTruyen.Xyz

Bhtt Dn Hp Together Tea Mat

"Hồi nãy tụi này đã nói với nó là không thấy rồi." Ron nói.

Nhưng cô bé không thèm nghe, chỉ nhìn chăm chú cây đũa phép trên tay Ron.

"A, đang làm phép hả? Coi nào!"

Cô bé ngồi xuống. Ron hơi bị chựng lại:

"Ờ... được thôi."

Nó tằng hắng đọc thần chú:

"Nắng trời, mật bơ, hoa cúc

Có con chuột ngu béo núc

Hãy biến nó ra màu vàng."

Ron vẫy cây đũa phép, nhưng không có gì xảy ra. Con Scabbers vẫn màu xám ngoét và tiếp tục ngủ li bì.

Cô bé nói:

"Bạn có chắc đó là câu thần chú thiệt không? Không ăn thua rồi chứ gì? Hồi trước tôi cũng có mấy câu, để thực tập ấy mà! Mà câu nào cũng linh nghiệm hết. Ở nhà tôi, không ai biết làm phép, thành ra lúc nhận thư gọi nhập học tôi ngạc nhiên quá chừng. Nhưng mà tất nhiên là tôi thích lắm, vì tôi nghe nói đây là trường phù thủy danh tiếng nhất. Tôi đã học thuộc lòng hết các sách giáo khoa rồi. Hy vọng như vậy là đủ theo học. Nhân tiện xin tự giới thiệu, tôi là Hermione Granger, các bạn là ai?

Con nhỏ nói tía lia rồi ngừng lại chờ đợi. Ron lầm bầm:

"Tôi là Ron Weasley."

"Jacqueline." Jacqueline khoanh tay ngồi trên ghế, "Chúng ta đã từng gặp ở Hẻm Xéo."

"Xin lỗi." Hermione lắc đầu, "Tôi không nhớ."

Harry nói:

"Tôi là Harry Potter."

Hermione kêu lên:

"Thật hả? Tôi biết hết mọi chuyện về bạn, dĩ nhiên rồi! Tôi kiếm được vài cuốn sách đọc thêm, chuyện về bạn có ghi trong cuốn Lịch sử pháp thuật hiện đại, cuốn Thăng trầm của nghệ thuật Hắc ám và cuốn Những sự kiện phù phép lớn trong thế kỷ hai mươi."

Harry cảm thấy bàng hoàng cả người:

"Tôi ấy hả?"

Hermione lại kêu lên:

"Trời đất! Bạn không biết gì hết sao? Nếu như tôi là bạn, thể nào tôi cũng phải tìm đọc tất cả những gì viết về tôi."

Thế rồi đột ngột cô bé chuyển giọng:

"À, mà có ai biết mình sẽ ở ký túc xá nào chưa? Tôi đã dò hỏi cùng khắp rồi, nghe nói nhà Gryffindor là chỗ tốt nhất, tôi hy vọng được vô đó. Nghe nói chính cụ Dumbledore cũng từng ở Gryffindor. Nhưng mà nhà Ravenclaw cũng không đến nỗi tệ... Thôi, bây giờ tụi tôi phải đi tìm con cóc cho Neville đã. Còn mấy bạn, thay đồ đi là vừa, sắp tới nơi rồi, biết không?"

Cô bé nói rồi bỏ đi dắt theo thằng nhóc mất cóc.

"Cho dù mình ở nhà nào cũng được, miễn là đừng chung nhà với con nhỏ đó."

Ron nói. Nó quăng cây đũa phép vô rương, làu bàu:

"Câu thần chú ngu si! Chắc là anh George ghẹo mình, ảnh biết đó là trò bịp nên ảnh mới dạy mình."

Harry hỏi:

"Mấy anh của bạn ở ký túc xá nào?"

Ron nói, vẻ mặt tối sầm lại:

"Gryffindor. Ba má mình cũng từng ở nhà đó. Nếu mình không được chọn vô nhà đó thì không biết ba má mình sẽ nói sao nữa. Mình nghĩ nhà Ravenclaw không đến nỗi nào, nhưng mà thử tưởng tượng coi, nếu mình mà bị cho vô nhà Slytherin thì chết mất!"

"Có phải đó là nơi mà Vol – Xí quên – Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy, từng ở không?"

"Đúng rồi."

Ron đáp, nó ngồi phịch xuống ghế, mặt mày lo âu căng thẳng.

"Slytherin cũng từng dạy dỗ nên rất nhiều phù thủy vĩ đại." Jacqueline nhăn mày, "Không phải chỉ có mình Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy."

"Đều là những phù thủy xấu xa." Ron nhún vai, "Những kẻ bại hoại của giới phù thủy."

"Mẹ tôi từng ở Slytherin." Jacqueline lạnh lẽo nói.

"Ối, tôi...tôi...không phải..." Hai tai Ron lại ửng đỏ.

Đúng lúc này cánh cửa toa xe lại mở ra, Jacqueline nhận ra ngay đứa đi giữa là thằng bé nhợt nhạt cô đã gặp ở tiệm quần áo của bà Malkin trong khu Hẻm Xéo - Draco Malfoy. Thằng bé hứng thú nhìn Harry. Nó hỏi:

"Đúng không đây? Tụi nó nói um khắp tàu là có Harry Potter đang ở trong toa này. Vậy ra là mày đó hả?"

"Phải."

Harry nói và nhìn hai đứa đi cùng. Cả hia trông chắc nịch và hung tợn. Tụi nó đứng hai bên thằng bé nhợt nhạt trông như là vệ sĩ.

Thấy Harry nhìn hai đứa kia, thằng bé nhợt nhạt hờ hững giới thiệu:

"À, đây là Crabbe, còn đây là Goyle. Tao là Malfoy, Draco Malfoy."

Ron ho khẽ mấy tiếng, chắc là để ém tiếng cười khẩy. Draco Malfoy ngó Ron:

"Bộ thấy tên tao buồn cười lắm hả? Tên mày tao chưa thèm hỏi nha! Ba tao đã nói cho tao biết hết về tụi tóc đỏ Weasley nhà mày rồi, mặt đầy tàn nhang, con thì đông đến nổi nuôi không xuể chứ gì!"

Nó quay lại Harry:

"Potter à, rồi mày sẽ thấy là có những gia đình phù thủy sang hơn. Mày đừng vội kết bạn với đám tầm thường. Chuyện đó tao giúp mày được."

Nó giơ tay để bắt tay Harry, nhưng Harry không thèm nắm lấy. Harry chỉ lạnh nhạt nói:

"Cám ơn. Tao nghĩ tự tao cũng biết được đứa nào tầm thường, đứa nào không rồi!

Nghe đến đó. Draco Malfoy không đến nỗi đỏ mặt, nhưng hai gò má nó cũng hơi đổi màu. Nó chậm rãi nói:

"Nếu tao là mày, Potter, tao sẽ cẩn thận hơn một chút. Mày rồi sẽ đi vào vết xe đổ của ba má mày nếu không biết lễ phép hơn. Tại ba má mày hồi đó cũng không biết điều gì là tốt cho họ. Mày mà cứ giao du với đám giẻ rách như bọn Weasley và lão Hagrid ấy thì có ngày cũng tiêu ma."

Cả Harry và Ron cùng đứng bật dậy. Mặt Ron đỏ ké như tóc trên đầu của nó.

"Malfoy." Jacqueline đứng dậy, bất đắc dĩ lắc đầu, "Tôi nghĩ con đường mà ba mẹ cậu ta chọn cũng không hẳn là xấu." Cô hừ một tiếng, "Nếu các người muốn đánh nhau, tôi không tiếp."

Nói xong Jacqueline đẩy cửa đi ra ngoài, đúng lúc gặp Hermione.

"Chào." Jacqueline gật đầu với cô bé, sau đó tiếp tục đi về phía toa đầu.

"A, Jacqueline, phải không?" Hermione gọi với lại.

"Phải, có chuyện gì?" Jacqueline đứng lại.

"Tôi nhớ ra bạn rồi." Hermione nói, "Tôi đã gặp bạn và mẹ bạn ở tiệm sách Phú Quý và Cơ Hàn, đúng chứ hả?"

"Tôi mừng là bạn còn nhớ."

"Tôi về xem sách mới biết, mẹ bạn nói đúng thiệt, cuốn sách đó quá khó với tôi."

"Đối với một Muggle." Jacqueline bổ sung, "Tôi phải đi hỏi nhân viên kiểm soát chừng nào chúng ta đến nơi. Ngoài ra, nếu tôi là bạn, tôi sẽ không vào đó đâu, tụi con trai đang chuẩn bị giao lưu bằng nắm đấm."

"Tôi vừa mới qua hỏi, ông ấy nói chúng ta gần đến nơi rồi. Nếu bạn muốn thay đồng phục, có thể vô phòng vệ sinh đằng kia."

"Cảm ơn." Jacqueline gật đầu, đi về phía phòng vệ sinh. Trong phòng rất đông người, tiếng tíu tít nói chuyện của đám con gái khiến Jacqueline vô cùng nhớ nhung sự yên tĩnh ở nhà.

Đoàn xe lửa giảm tốc độ rồi cuối cùng dừng hẳn lại. Người ta xô đẩy nhau, ùn ra cửa, đổ xuống một sân ga nhỏ xíu, tối tăm. Một bóng đèn nhấp nháy lơ lửng trên đầu lũ học sinh, sau đó giọng nói ồm ồm vang lên:

"Học sinh năm thứ nhất! Năm thứ nhất lại đây! Harry, khoẻ không?"

"Đúng là đấng cứu thế có khác." Giọng Draco Malfoy vang lên sau lưng Jacqueline, "Đi đến đâu cũng gặp người quen." 

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz