[BHTT - ABO - EDIT ] Omega Của Ta Nàng Là Quả Ớt Nhỏ Siêu Hung - Nhàn Cửu Thất
Chương 87
“Có phải là từ trường học mà lấy thông tin liên lạc không?” Tần Chiêu Từ trở mình ngồi xuống ghế sô pha.Diệp Liên Âm nhíu mày: “Hẳn là vậy.”“Vậy ta gọi cho hiệu trưởng, bảo ông ấy đừng tiết lộ thông tin của ngươi nữa.” Tần Chiêu Từ nắm lấy tay Diệp Liên Âm, nhẹ nhàng nhéo nhéo lòng bàn tay nàng.“Không cần đâu.” Diệp Liên Âm cúi đầu nhìn tay nàng. “Qua vài ngày chắc là họ cũng thôi. Mà hôm nay ngươi tìm được người rồi sao?”Tần Chiêu Từ gật đầu: “Ừm, đã ký hợp đồng với Tôn Tuệ. Nàng là sinh viên năm tư ngành an toàn thực phẩm của học viện Đế quốc, là một Omega rất có năng lực. Ta định để Tôn Tuệ dẫn dắt nàng trước, sau khi quen việc thì có thể tự đảm đương một mảng.”“Omega?” Diệp Liên Âm nhướng mày.“Đúng vậy.” Tần Chiêu Từ cười gật đầu. “Sao thế, ngươi ghen à?”“Ghen cái gì chứ.” Diệp Liên Âm liếc nàng một cái đầy bất lực. “Ta chỉ hơi bất ngờ thôi.”“Haha.” Tần Chiêu Từ ghé sát lại hôn lên má Diệp Liên Âm. “Muốn thay đổi xã hội thì phải bắt đầu từ chính ta. Ngươi yên tâm, ta không thiên vị vì giới tính đâu. Phương án nàng đưa ra là tốt nhất trong buổi phỏng vấn.”“Ngươi biết nàng còn đề xuất gì không?” Tần Chiêu Từ cười hỏi.Diệp Liên Âm nhíu mày: “Đề xuất gì?”“Nàng nói có thể mời ngươi làm gương mặt quảng bá cho tiệm trà sữa. Ngươi mua rồi chụp ảnh đăng lên diễn đàn, chắc chắn sẽ có nhiều người đến mua. Haha, khi ta thấy phương án đó, ta cảm thấy nàng đúng là có đầu óc, biết cách tận dụng tài nguyên.”Diệp Liên Âm thấy nàng cười thoải mái như vậy, chỉ lắc đầu bất đắc dĩ: “Tận dụng tài nguyên cái gì, ta đâu có đồng ý.”“Ngươi là bà chủ mà, đương nhiên là tận dụng tài nguyên rồi.” Tần Chiêu Từ ôm eo Diệp Liên Âm, một tay đè nàng xuống ghế sô pha.Diệp Liên Âm nhìn nàng, khóe môi khẽ cong, không nói gì. Tần Chiêu Từ ghé sát vào, dùng chóp mũi chạm nhẹ vào chóp mũi nàng, hơi thở ấm áp hòa quyện, không khí tràn đầy ái muội.Tai Diệp Liên Âm hơi đỏ lên, nàng nghiêng đầu né tránh, vẫn không nói gì.Tần Chiêu Từ tiếp tục tiến sát, hôn nhẹ lên hàm dưới của Diệp Liên Âm, rồi hôn lên má nàng, cuối cùng dừng lại ở khóe môi. Hơi thở ấm áp phả vào cổ và mặt nàng, khiến nàng tê dại từng đợt.Một lát sau, nàng cất giọng mềm mại làm nũng:
“Có phải không đó ~, bà chủ nhà chúng ta, có thể không đó, ừm ~, thích ngươi nhất ~”Diệp Liên Âm chưa từng thấy một Alpha nào biết làm nũng như vậy, bất đắc dĩ nhắm mắt lại, quay đầu hôn lên môi Tần Chiêu Từ, gật đầu nói:
“Làm đi.”“Haha, bà chủ lại cho ta hôn nữa rồi.” Tần Chiêu Từ được lợi thì khoe mẽ ngay, lòng bàn tay ôm lấy sau gáy Diệp Liên Âm, kéo nàng vào lòng, cúi đầu ngậm lấy môi nàng, tinh tế thưởng thức.Sau khi xác định mối quan hệ, kỹ thuật hôn của Tần Chiêu Từ ngày càng thuần thục, mỗi lần đều táo bạo hơn, nhưng nàng vẫn luôn giữ chừng mực, chưa bao giờ vượt quá giới hạn.Hôn xong, Diệp Liên Âm thở nhẹ, hơi thở có phần hỗn loạn. Một lát sau, nàng vỗ nhẹ vai Tần Chiêu Từ, ra hiệu muốn ngồi dậy.Tần Chiêu Từ buông người ra, vòng tay ôm eo nàng, kéo nàng lên.Diệp Liên Âm nhìn nàng, gương mặt ửng đỏ, sau khi bình tĩnh lại thì nói:
“Chuyện khởi nghiệp, ta đã suy nghĩ kỹ rồi.”“Vậy sao?” Tần Chiêu Từ nhìn nàng. “Ngươi có kế hoạch gì chưa?”“Ừ,” Diệp Liên Âm khẽ mím môi, “Hôm nay ta hỏi học tỷ, muốn biết nàng có nguyện ý làm đối tác của ta, cùng nhau khởi nghiệp hay không.”“Lâm Già Nhất?” Tần Chiêu Từ nhíu mày, nhớ lại lần đầu tiên gặp Lâm Già Nhất — ánh mắt nàng nhìn Diệp Liên Âm tràn ngập tình cảm, khiến lòng Tần Chiêu Từ dâng lên một trận ghen tuông.“Ừm, sao vậy?” Thấy sắc mặt Tần Chiêu Từ hơi trầm xuống, Diệp Liên Âm nhớ lại thái độ trước đây của nàng đối với Lâm Già Nhất, liền hỏi: “Ngươi không muốn ta cùng nàng khởi nghiệp sao?”Tần Chiêu Từ mím môi, nghĩ đến năng lực của Lâm Già Nhất — nàng quả thực là một lựa chọn phù hợp. Nhưng nghĩ đến việc nàng dành cho Diệp Liên Âm những tình cảm không đơn thuần, Tần Chiêu Từ lại thấy không thoải mái.Sau một hồi trầm mặc, Tần Chiêu Từ hỏi: “Nàng đã đồng ý chưa?”Diệp Liên Âm gật đầu rồi lại lắc đầu: “Nàng rất bất ngờ, nói cần suy nghĩ thêm.”Tần Chiêu Từ cắn nhẹ môi dưới: “Vậy ngày mai ta đi cùng ngươi gặp nàng, xem thử nàng thực sự nghĩ gì.”Diệp Liên Âm suy nghĩ một lát rồi gật đầu, nắm lấy tay Tần Chiêu Từ, nhẹ nhàng nhéo nhéo: “Ừm, được.”Ngày hôm sau, ba người gặp nhau tại sân thượng học viện Đế quốc. Thấy Diệp Liên Âm đi cùng Tần Chiêu Từ, Lâm Già Nhất hơi ngạc nhiên.Diệp Liên Âm thấy Tần Chiêu Từ không còn tỏ thái độ như trước, khẽ mím môi hỏi: “Học tỷ, ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa?”Lâm Già Nhất gật đầu: “Ừ, ta đã suy nghĩ rồi. Nhưng… ta có thể nói chuyện riêng với Tần Chiêu Từ một chút không?”Lời đề nghị chủ động của Lâm Già Nhất khiến Tần Chiêu Từ hơi bất ngờ. Nàng nhíu mày nhẹ, rồi gật đầu đồng ý.Diệp Liên Âm không rõ Lâm Già Nhất muốn nói gì với Tần Chiêu Từ, nhưng cũng không tiện hỏi, chỉ lặng lẽ đi đến góc sân thượng chờ hai người trò chuyện xong.“Ngươi biết ta thích Diệp Liên Âm đúng không?” Lâm Già Nhất nhìn theo bóng Diệp Liên Âm vừa đi xa, chủ động nói ra tâm sự đã giấu kín từ lâu.Tần Chiêu Từ gật đầu: “Ừ, ta biết. Vì thế ta mới muốn cùng nàng đến gặp ngươi.”Lâm Già Nhất gật đầu, theo bản năng cúi mắt xuống, khẽ mím môi: “Chuyện đó ngươi không cần lo. Ta đã buông bỏ tình cảm ấy. Sau khi ngươi và nàng kết hôn, ta cũng đã tự nhủ phải dừng lại.”“Vả lại, nhìn ngươi và nàng hiện tại rất hạnh phúc. Ngươi không biết đâu, tuần này trên diễn đàn có người nói ngươi không xứng với Diệp Liên Âm, nàng đã đích thân phản bác, còn mắng lại cả đám đó.”“Thật sao?” Tần Chiêu Từ hơi ngạc nhiên, quay đầu nhìn Diệp Liên Âm đang đứng cách đó vài mét, trong mắt hiện lên một tia dịu dàng.Lâm Già Nhất gật đầu: “Ừ. Khi làm thí nghiệm, ngươi nhắn tin cho nàng, nàng đều dừng lại để xem, còn trả lời nữa. Nàng đối với ngươi rất khác biệt. Ai tinh ý đều nhận ra. Nên ngươi không cần lo lắng. Nàng không thích ta. Dù ta có thích nàng thế nào, cũng vô ích.”“Thêm nữa, nàng cũng không biết ta từng thích nàng. Cứ để như vậy đi. Mong ngươi đừng nói ra, ta không muốn khiến nàng khó xử.”Tần Chiêu Từ nhìn vào mắt Lâm Già Nhất, thấy ánh mắt nàng chân thành, không hề hoảng loạn, liền gật đầu: “Ừ, được.”Một lát sau, Tần Chiêu Từ mím môi hỏi:
“Vậy… ngươi có thể cùng Âm Âm khởi nghiệp không?”“Ừm, thật ra đến giờ ta vẫn chưa ký với công ty nào, nhưng cũng có ý định như vậy,” Lâm Già Nhất hơi do dự, “Chỉ là có Tập đoàn An thị ở đó, ta rất khó ra tay từ phương diện này.”Tần Chiêu Từ lắc đầu:
“Chuyện đó ngươi không cần lo. Tài chính để ta lo. Về phần dự án, bên ta sau này chắc chắn sẽ có không ít. Còn lại thì chỉ cần ngươi và Âm Âm cùng nhau làm, ta sẽ không can thiệp quá sâu.”“Được,” Lâm Già Nhất nhìn về phía Diệp Liên Âm đang đứng cách đó không xa, gật đầu đồng ý.Trên đường quay về phòng học, Diệp Liên Âm tò mò hỏi:
“Các ngươi nói gì vậy? Ngươi với học tỷ Lâm bàn chuyện gì thế?”Tần Chiêu Từ nghiêng đầu:
“Ta đương nhiên là nhờ nàng chăm sóc ngươi thật tốt, còn nói về dự án nữa. Nàng không cần lo gì cả, ta sẽ hỗ trợ các ngươi hết mình.”“Ừ ừ,” Diệp Liên Âm gật đầu, “Mấy năm nay ta cũng tích lũy được chút ít, chắc đủ để khởi nghiệp. À đúng rồi, mấy hôm trước ngươi từ chối hợp tác với nhà Diệp, vậy ngươi đã tìm được công ty khác chưa?”Tần Chiêu Từ mỉm cười:
“Tỷ ngươi có nói chuyện với ta vài câu. Dưới danh nghĩa nàng có một công ty nhỏ mà nàng kiểm soát phần lớn. Nàng hỏi ta có muốn hợp tác với công ty đó không, ta đã đồng ý.”“Ta cũng đã điều tra qua. Công ty nhỏ đó là do tỷ ngươi lập ra khi còn học ở Đế quốc, còn có cả xưởng sản xuất riêng. Ngươi có thể đến tìm tỷ ngươi để học hỏi thêm kinh nghiệm.”Tần Chiêu Từ cười, nhéo nhẹ mũi Diệp Liên Âm, cúi đầu hôn lên trán nàng:
“Được rồi, mau đi học đi. Ta cũng phải đi học đây.”“Vâng,” Diệp Liên Âm dừng lại một chút, nhìn quanh xung quanh, rồi hơi ngượng ngùng nhón chân hôn nhẹ lên má Tần Chiêu Từ, sau đó vẫy tay và chạy về phía phòng học.Nhìn dáng vẻ bình thản của Diệp Liên Âm, Tần Chiêu Từ lại nhớ đến lời Lâm Già Nhất nói, hình ảnh Diệp Liên Âm từng nổi giận vì nàng hiện lên trong đầu, khiến nàng không khỏi mỉm cười đầy cưng chiều.Một thời gian ngắn sau, một cửa hàng nhỏ gần học viện Đế quốc lặng lẽ khai trương.Không ai biết trước, nhưng rất nhiều học sinh đi ngang qua đều tò mò dừng lại, đánh giá cửa hàng chưa từng thấy này.Cửa hàng có tên là Âm Phù Trà. Tên gọi kỳ lạ ấy được thiết kế theo kiểu cách riêng, kèm theo một logo nhỏ nhắn — hình hai chiếc chân nhỏ của “âm phù” đứng trên nền xanh lá, tượng trưng cho thương hiệu trà.Không có nhân viên rao hàng, chỉ có một bảng dựng trước cửa ghi:
“Cửa hàng mới khai trương — sản phẩm mới dùng thử.”Bên dưới là bản sao giấy chứng nhận đủ điều kiện kinh doanh.“Chậm một chút nào,” một chiếc xe dừng lại trước cổng học viện. Đan Phán tháo dây an toàn, Vạn Bách Vân từ ghế lái bước xuống, cẩn thận đỡ nàng ra khỏi xe.Đan Phán hiện đang mang thai gần sáu tháng, bụng đã lớn như quả bóng, đi lại ngày càng khó khăn.Sau khi xuống xe, Đan Phán chống tay vào eo, tò mò nhìn về phía cửa hàng.“Sao vậy?” Vạn Bách Vân định đưa nàng vào lớp, thấy nàng đột nhiên dừng lại thì hỏi.“Ngươi nhìn cửa hàng kia kìa, chúng ta qua xem thử đi.” Đan Phán kéo tay áo nàng, lôi nàng đi về phía cửa hàng.Khi bước đến trước cửa tiệm, một giọng nói máy móc vang lên:“Hoan nghênh quý khách đến với Âm Phù Trà. Xin vui lòng lựa chọn loại trà yêu thích trên màn hình, điều chỉnh độ lạnh, độ ngọt, thành phần phối trộn và loại sữa theo ý muốn.”“Khi mua hàng, xin chú ý đọc kỹ các mục cảnh báo. Nếu quý khách có dị ứng nghiêm trọng hoặc mắc hội chứng không dung nạp lactose, xin hãy cẩn trọng khi lựa chọn.”“Oa, thật chu đáo đó chứ.” Đan Phán ngạc nhiên nhướng mày, nhìn vào màn hình trước mặt. Nàng phát hiện cửa hàng này có năm loại đồ uống chính.Món chủ đạo là trà sữa trân châu, tiếp theo là trà sữa caramel, trà sữa pudding, nước dưa hấu dừa và nước dâu tây.
“Có phải không đó ~, bà chủ nhà chúng ta, có thể không đó, ừm ~, thích ngươi nhất ~”Diệp Liên Âm chưa từng thấy một Alpha nào biết làm nũng như vậy, bất đắc dĩ nhắm mắt lại, quay đầu hôn lên môi Tần Chiêu Từ, gật đầu nói:
“Làm đi.”“Haha, bà chủ lại cho ta hôn nữa rồi.” Tần Chiêu Từ được lợi thì khoe mẽ ngay, lòng bàn tay ôm lấy sau gáy Diệp Liên Âm, kéo nàng vào lòng, cúi đầu ngậm lấy môi nàng, tinh tế thưởng thức.Sau khi xác định mối quan hệ, kỹ thuật hôn của Tần Chiêu Từ ngày càng thuần thục, mỗi lần đều táo bạo hơn, nhưng nàng vẫn luôn giữ chừng mực, chưa bao giờ vượt quá giới hạn.Hôn xong, Diệp Liên Âm thở nhẹ, hơi thở có phần hỗn loạn. Một lát sau, nàng vỗ nhẹ vai Tần Chiêu Từ, ra hiệu muốn ngồi dậy.Tần Chiêu Từ buông người ra, vòng tay ôm eo nàng, kéo nàng lên.Diệp Liên Âm nhìn nàng, gương mặt ửng đỏ, sau khi bình tĩnh lại thì nói:
“Chuyện khởi nghiệp, ta đã suy nghĩ kỹ rồi.”“Vậy sao?” Tần Chiêu Từ nhìn nàng. “Ngươi có kế hoạch gì chưa?”“Ừ,” Diệp Liên Âm khẽ mím môi, “Hôm nay ta hỏi học tỷ, muốn biết nàng có nguyện ý làm đối tác của ta, cùng nhau khởi nghiệp hay không.”“Lâm Già Nhất?” Tần Chiêu Từ nhíu mày, nhớ lại lần đầu tiên gặp Lâm Già Nhất — ánh mắt nàng nhìn Diệp Liên Âm tràn ngập tình cảm, khiến lòng Tần Chiêu Từ dâng lên một trận ghen tuông.“Ừm, sao vậy?” Thấy sắc mặt Tần Chiêu Từ hơi trầm xuống, Diệp Liên Âm nhớ lại thái độ trước đây của nàng đối với Lâm Già Nhất, liền hỏi: “Ngươi không muốn ta cùng nàng khởi nghiệp sao?”Tần Chiêu Từ mím môi, nghĩ đến năng lực của Lâm Già Nhất — nàng quả thực là một lựa chọn phù hợp. Nhưng nghĩ đến việc nàng dành cho Diệp Liên Âm những tình cảm không đơn thuần, Tần Chiêu Từ lại thấy không thoải mái.Sau một hồi trầm mặc, Tần Chiêu Từ hỏi: “Nàng đã đồng ý chưa?”Diệp Liên Âm gật đầu rồi lại lắc đầu: “Nàng rất bất ngờ, nói cần suy nghĩ thêm.”Tần Chiêu Từ cắn nhẹ môi dưới: “Vậy ngày mai ta đi cùng ngươi gặp nàng, xem thử nàng thực sự nghĩ gì.”Diệp Liên Âm suy nghĩ một lát rồi gật đầu, nắm lấy tay Tần Chiêu Từ, nhẹ nhàng nhéo nhéo: “Ừm, được.”Ngày hôm sau, ba người gặp nhau tại sân thượng học viện Đế quốc. Thấy Diệp Liên Âm đi cùng Tần Chiêu Từ, Lâm Già Nhất hơi ngạc nhiên.Diệp Liên Âm thấy Tần Chiêu Từ không còn tỏ thái độ như trước, khẽ mím môi hỏi: “Học tỷ, ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa?”Lâm Già Nhất gật đầu: “Ừ, ta đã suy nghĩ rồi. Nhưng… ta có thể nói chuyện riêng với Tần Chiêu Từ một chút không?”Lời đề nghị chủ động của Lâm Già Nhất khiến Tần Chiêu Từ hơi bất ngờ. Nàng nhíu mày nhẹ, rồi gật đầu đồng ý.Diệp Liên Âm không rõ Lâm Già Nhất muốn nói gì với Tần Chiêu Từ, nhưng cũng không tiện hỏi, chỉ lặng lẽ đi đến góc sân thượng chờ hai người trò chuyện xong.“Ngươi biết ta thích Diệp Liên Âm đúng không?” Lâm Già Nhất nhìn theo bóng Diệp Liên Âm vừa đi xa, chủ động nói ra tâm sự đã giấu kín từ lâu.Tần Chiêu Từ gật đầu: “Ừ, ta biết. Vì thế ta mới muốn cùng nàng đến gặp ngươi.”Lâm Già Nhất gật đầu, theo bản năng cúi mắt xuống, khẽ mím môi: “Chuyện đó ngươi không cần lo. Ta đã buông bỏ tình cảm ấy. Sau khi ngươi và nàng kết hôn, ta cũng đã tự nhủ phải dừng lại.”“Vả lại, nhìn ngươi và nàng hiện tại rất hạnh phúc. Ngươi không biết đâu, tuần này trên diễn đàn có người nói ngươi không xứng với Diệp Liên Âm, nàng đã đích thân phản bác, còn mắng lại cả đám đó.”“Thật sao?” Tần Chiêu Từ hơi ngạc nhiên, quay đầu nhìn Diệp Liên Âm đang đứng cách đó vài mét, trong mắt hiện lên một tia dịu dàng.Lâm Già Nhất gật đầu: “Ừ. Khi làm thí nghiệm, ngươi nhắn tin cho nàng, nàng đều dừng lại để xem, còn trả lời nữa. Nàng đối với ngươi rất khác biệt. Ai tinh ý đều nhận ra. Nên ngươi không cần lo lắng. Nàng không thích ta. Dù ta có thích nàng thế nào, cũng vô ích.”“Thêm nữa, nàng cũng không biết ta từng thích nàng. Cứ để như vậy đi. Mong ngươi đừng nói ra, ta không muốn khiến nàng khó xử.”Tần Chiêu Từ nhìn vào mắt Lâm Già Nhất, thấy ánh mắt nàng chân thành, không hề hoảng loạn, liền gật đầu: “Ừ, được.”Một lát sau, Tần Chiêu Từ mím môi hỏi:
“Vậy… ngươi có thể cùng Âm Âm khởi nghiệp không?”“Ừm, thật ra đến giờ ta vẫn chưa ký với công ty nào, nhưng cũng có ý định như vậy,” Lâm Già Nhất hơi do dự, “Chỉ là có Tập đoàn An thị ở đó, ta rất khó ra tay từ phương diện này.”Tần Chiêu Từ lắc đầu:
“Chuyện đó ngươi không cần lo. Tài chính để ta lo. Về phần dự án, bên ta sau này chắc chắn sẽ có không ít. Còn lại thì chỉ cần ngươi và Âm Âm cùng nhau làm, ta sẽ không can thiệp quá sâu.”“Được,” Lâm Già Nhất nhìn về phía Diệp Liên Âm đang đứng cách đó không xa, gật đầu đồng ý.Trên đường quay về phòng học, Diệp Liên Âm tò mò hỏi:
“Các ngươi nói gì vậy? Ngươi với học tỷ Lâm bàn chuyện gì thế?”Tần Chiêu Từ nghiêng đầu:
“Ta đương nhiên là nhờ nàng chăm sóc ngươi thật tốt, còn nói về dự án nữa. Nàng không cần lo gì cả, ta sẽ hỗ trợ các ngươi hết mình.”“Ừ ừ,” Diệp Liên Âm gật đầu, “Mấy năm nay ta cũng tích lũy được chút ít, chắc đủ để khởi nghiệp. À đúng rồi, mấy hôm trước ngươi từ chối hợp tác với nhà Diệp, vậy ngươi đã tìm được công ty khác chưa?”Tần Chiêu Từ mỉm cười:
“Tỷ ngươi có nói chuyện với ta vài câu. Dưới danh nghĩa nàng có một công ty nhỏ mà nàng kiểm soát phần lớn. Nàng hỏi ta có muốn hợp tác với công ty đó không, ta đã đồng ý.”“Ta cũng đã điều tra qua. Công ty nhỏ đó là do tỷ ngươi lập ra khi còn học ở Đế quốc, còn có cả xưởng sản xuất riêng. Ngươi có thể đến tìm tỷ ngươi để học hỏi thêm kinh nghiệm.”Tần Chiêu Từ cười, nhéo nhẹ mũi Diệp Liên Âm, cúi đầu hôn lên trán nàng:
“Được rồi, mau đi học đi. Ta cũng phải đi học đây.”“Vâng,” Diệp Liên Âm dừng lại một chút, nhìn quanh xung quanh, rồi hơi ngượng ngùng nhón chân hôn nhẹ lên má Tần Chiêu Từ, sau đó vẫy tay và chạy về phía phòng học.Nhìn dáng vẻ bình thản của Diệp Liên Âm, Tần Chiêu Từ lại nhớ đến lời Lâm Già Nhất nói, hình ảnh Diệp Liên Âm từng nổi giận vì nàng hiện lên trong đầu, khiến nàng không khỏi mỉm cười đầy cưng chiều.Một thời gian ngắn sau, một cửa hàng nhỏ gần học viện Đế quốc lặng lẽ khai trương.Không ai biết trước, nhưng rất nhiều học sinh đi ngang qua đều tò mò dừng lại, đánh giá cửa hàng chưa từng thấy này.Cửa hàng có tên là Âm Phù Trà. Tên gọi kỳ lạ ấy được thiết kế theo kiểu cách riêng, kèm theo một logo nhỏ nhắn — hình hai chiếc chân nhỏ của “âm phù” đứng trên nền xanh lá, tượng trưng cho thương hiệu trà.Không có nhân viên rao hàng, chỉ có một bảng dựng trước cửa ghi:
“Cửa hàng mới khai trương — sản phẩm mới dùng thử.”Bên dưới là bản sao giấy chứng nhận đủ điều kiện kinh doanh.“Chậm một chút nào,” một chiếc xe dừng lại trước cổng học viện. Đan Phán tháo dây an toàn, Vạn Bách Vân từ ghế lái bước xuống, cẩn thận đỡ nàng ra khỏi xe.Đan Phán hiện đang mang thai gần sáu tháng, bụng đã lớn như quả bóng, đi lại ngày càng khó khăn.Sau khi xuống xe, Đan Phán chống tay vào eo, tò mò nhìn về phía cửa hàng.“Sao vậy?” Vạn Bách Vân định đưa nàng vào lớp, thấy nàng đột nhiên dừng lại thì hỏi.“Ngươi nhìn cửa hàng kia kìa, chúng ta qua xem thử đi.” Đan Phán kéo tay áo nàng, lôi nàng đi về phía cửa hàng.Khi bước đến trước cửa tiệm, một giọng nói máy móc vang lên:“Hoan nghênh quý khách đến với Âm Phù Trà. Xin vui lòng lựa chọn loại trà yêu thích trên màn hình, điều chỉnh độ lạnh, độ ngọt, thành phần phối trộn và loại sữa theo ý muốn.”“Khi mua hàng, xin chú ý đọc kỹ các mục cảnh báo. Nếu quý khách có dị ứng nghiêm trọng hoặc mắc hội chứng không dung nạp lactose, xin hãy cẩn trọng khi lựa chọn.”“Oa, thật chu đáo đó chứ.” Đan Phán ngạc nhiên nhướng mày, nhìn vào màn hình trước mặt. Nàng phát hiện cửa hàng này có năm loại đồ uống chính.Món chủ đạo là trà sữa trân châu, tiếp theo là trà sữa caramel, trà sữa pudding, nước dưa hấu dừa và nước dâu tây.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz