ZingTruyen.Xyz

Bh Bi Ban Gai Chia Tay Ta Tro Thanh Than Hao

Đường Nguyệt Cầm đứng một bên cũng không chịu được, Tống Hiểu Phong là người chồng vàng của con gái bà, làm sao có thể để cho tên nha đầu nghèo rớt mồng tơi như Giang Kỳ hạ thấp mặt mũi?.

"Bạn học Giang này xin cô lịch sự chút, đừng hoài nghi Hiểu Phong vô cớ" Đường Nguyệt Cầm chỉ trích nói.

"Mẹ, sao mẹ lại nói như vậy? Giang Kỳ làm vậy cũng là muốn tốt cho chúng ta" Tôn Đình Đình cảm thấy mẹ mình có chút không ổn.

Đường Nguyệt Cầm đen mặt nói: "Hiểu Phong có lòng hảo tâm quyên tiền cho chúng ta, con nhìn nàng nói như vậy? Đó là tiếng người sao?."

"Mẹ sao lại nói như vậy? Giang Kỳ cũng có ý tốt, sao mẹ có thể nói như vậy với nàng?" Tôn Đình Đình tức giận nói.

Tống Hiểu Phong thấy mẹ của Tôn Đình Đình đứng về phía mình liền cảm thấy tự tin hẳn ra.

Hắn vênh váo tự đắc thì thầm bên tai cô: "Mày thấy chưa? Mày sắp thua rồi, mẹ của Tôn Đình Đình đứng về phía tao, mày không sức chống lại tao?."

Vẻ cô vô cảm, trong lòng cô có chút tức giận, vốn dĩ lần này cô chỉ muốn đơn giản tụ tập cùng bạn bè cũ, nhưng không nghĩ là đéo như mong muốn.

"Tôi vì Đình Đình mặt mũi, tôi quyên ba trăm vạn" Cô lập tức ngã bài.

Tống Hiểu Phong thì bật cười nói: "Giang Kỳ cô không cần phải nói nhảm, chỉ để chọc tôi tức giận, cô ở đây khoác lác cô cho rằng IQ của mọi người để là số âm một kẻ đần?."

Mà đám bạn học cũng nghĩ cô nói nhảm nốt... ừm ok.

Tôn Đình Đình lớn tiếng nói: "Chị Giang Kỳ nói sẽ quyên góp nhiều tiền thì sẽ nhiều tiền như vậy, không cần cậu ở đây âm dương quái khí."

Cô nhìn Tôn Đình Đình giúp đỡ mình cô cưng chiều xoa đầu nàng, vuốt tóc của nàng.

Đúng lúc này một bác sĩ áo khoác trắng bước vào chắp tay chúc mừng nói: "Chúc mừng, theo tin tức mới nhất của bệnh viện chúng ta, chuyên gia y học hàng đầu trong nước Giang Hoài Thắng sẽ đến bệnh viện để chữa trị cho Tôn lão."

Nghe được tin baba sắp được chữa bệnh Tôn Đình Đình hai mắt đỏ hoe òa khóc nhào vào trong lòng cô mà khóc như con nít, cô xoa đầu nàng bên tai thì an ủi nàng.

Đường Nguyệt Cẩm cũng vui vẻ như trút bỏ được gánh nặng.

Vị bác sĩ kia nói: "Các ngươi phải cảm ơn Vương quản lý, là hắn đã an bài hết thảy."

Nghe được cái lạ hoắc Tống Hiểu Phong sắc mặt cứng đờ, nếu tên đó xuất hiện thì mọi chuyện sẽ bị lộ tẩy, hắn vội tìm cớ biện minh lấp liếm.

Đáng tiếc lúc này một vị trung niên mập mạp chạy tới cửa phòng, trên tay hắn cầm không ít đồ vật bên trong đều những thực phẩm dinh dưỡng cao cấp dành cho người bệnh.

"Giang tiểu thư, chuyện ngài giao cho tôi, tôi đã làm xong rồi" Vương quản lý hạ giọng, nở một cười nịnh nọt làm nên thương hiệu Vương quản lý.

Đồng thời hắn cũng đưa lễ vật trong tay  cho hai mẹ con họ Tôn, hắn cười nói: "Đây là chút thành ý của tôi, xin các vị  nhận cho."

Đường Nguyệt Cầm mở ra bên trong là một đống thực phẩm dinh dưỡng cao cấp đắt đỏ thì bị sốc ngang.

"Ngài... ngài là bạn của chồng tôi sao?" Đường Nguyệt Cầm thanh âm run rẩy nói.

"Tôi là thuộc hạ của Giang tiểu thư, mọi thứ đều là chỉ thị của Giang tiểu thư" Vương quản lý trả lời.

Nghe được xưng hô này sắc mặt của mọi người lập tức thay đổi, ở trong số này chỉ có cô là họ Giang, dựa theo thái độ của Vương quản lý với cô thì đã biết người hắn nói chính là cô.

Đường Nguyệt Cầm hóa đá tại chỗ, vẻ mặt sợ hãi nhìn cô như một người xa lạ, đây không phải là Giang Kỳ năm đó nghèo rớt mồng tơi sao? Hóa ra là bà là người bỏ lỡ nàng rể vàng của mình, hơn nữa khi này bà còn thái độ vô lễ với cô liệu có bỏ mất cơ hội lần hai không? Bà hối hận không kịp.

Mà Tống Hiểu Phong thì bị đám bạn học chỉ trích đéo biết chui vào đâu để trốn.

Tôn Đình Đình nhìn cô đầy sùng bái và hâm mộ, vẻ mặt đầy kiêu hãnh, nàng biết chị Giang Kỳ sẽ không bao giờ làm nàng thất vọng.

【 Đinh, điểm chấn kinh +500 】

【 Đinh, điểm chấn kinh +500 】

【 Đinh, điểm chấn kinh +500 】

【 Đinh, điểm chấn kinh +500 】

【 Đinh, điểm chấn kinh +500 】

Tống Hiểu Phong mặt tái nhợt, môi run rẩy nhưng không nói được lời nào, dù sao điều này thật quá mất mặt, vừa phút trước hắn không ngừng khoe khoang và khoác lác với mẹ con Tôn Đình Đình, đã tìm được Giang bác sĩ, nhưng không ngờ bị vả mặt nhanh như vậy lời nói dối trắng trợn kia bị vạch trần không lưu tình.

Còn đối mặt với ánh mắt khinh thường của bạn học và những lời bàn tán chỉ trỏ, hắn hận không thể ngay lập tức rời đi.

Người hối hận nhất ở đây chính là Đường Nguyệt Cầm, bà vừa nghĩ làm thế nào để con gái có thể ở cùng với Tống Hiểu Phong một phú nhị đại, không chỉ cứu vớt được vận mệnh của gia đình, mà còn giúp con gái mình thăng chức, bà tư cách một người mẹ cũng có thể sống một cuộc sống đàng hoàng.

Nhưng hiện tại xem ra là một hiểu lầm lớn, bà luôn coi thường cô không có gì trong tay, trên thật tế lại một người có tiền, còn Tống Hiểu Phong dường như là một tên hề lừa đảo, các bạn học đều cô bằng ánh mắt rung động khiếp sợ, như muốn xem thấu cô vậy.

Một số bạn học thân thiết với cô cười lớn mắng: "Giang Kỳ tiểu nha đầu cậu không nghĩ đến nhiều năm như cậy sống thật tốt, ngay từ đầu cậu cố ý giấu diếm chúng ta đúng không? Thật là không có nghĩa khí mà."

"Hồi đó tôi có dự cảm Giang Kỳ cậu nhất định không phải là vật trong ao, năm đó cậu cũng là nhân vật nổi tiếng nhất lớp chúng ta, tôi đã cảm thấy nha đầu này rất lợi hại, không nghĩ bây giờ cuộc sống sống động như vậy."

"...."

Đặc biệt là Liễu Như Yên mắt chữ a mồm chữ o nhìn cô với vẻ mặt đầy phức tạp, mặc dù những dấu hiệu trước đó đều được nàng nắm bắt, với trực giác thứ sáu của con gái nàng biết rằng thân phận của cô không đơn giản.

Nhưng nàng không ngờ là người đến là Vương quản lý của nhà hàng Faith Carlton, là một nghành nghề cung cấp đồ ăn uống nhà hàng Faith Carlton có thể nổi tiếng hơn rất nhiều so với khách sạn khoa học kỹ thuật.

Thân thể của Liễu Như Yên có chút phát lạnh, nàng làm sao lại coi thường cô chứ, nếu như coi trọng cô thì cô có thể giúp đỡ nàng trong sự nghiệp.

Trong số người có mặt, chỉ có Giang Thi Dĩnh và Tôn Đình Đình là bình tĩnh nhất, Tôn Đình Đình thì nhìn cô luôn ngập tràn sự yêu thích và ngưỡng mộ, chưa bao giờ thay đổi dù cô là nhân viên chuyển phát nhanh, hay là một người giàu có.

Cô đương nhiên biết rõ điều này, cô bé này thật sự là quá đáng yêu, đây cũng là lý do mà cô nguyện ý bỏ tiền ra giúp Tôn Đình Đình, cô nhìn quanh không khí xung quanh vì mình sôi nổi, nên cô đưa ra lời mời mọi người ăn một bữa cơm.

Địa điểm tất nhiên là nhà hàng Faith Carlton, mọi người nghe xong thì vui mừng hớn hở, bất kỳ ai sống ở Nam Thành đều biết nhà hàng Faith Carlton chính là vua của ngành dịch vụ ẩm thực, nhưng tiêu phí cực kỳ đắt đỏ chỉ có những doanh nhân thổ hào, minh tinh nhất lưu mới có thể đến đó.

Khi nghe được coi đưa bọn hắn đến địa phương đó dùng cơm, mọi người lập tức kích động, chỉ có Tống Hiểu Phong là người duy nhất có vẻ mặt xấu hổ và tức giận, hôm nay hắn thật sự đã đủ xấu hổ, bây giờ hắn chỉ muốn tìm cớ nhanh chóng rời đi.

Tiếp đó cô và Vương quản lý nói về bệnh tình của baba Tôn Đình Đình, chuyện của bác sĩ Giang, Vương quản lý vỗ ngực cam đoan mọi việc cứ để hắn lo, bệnh tình của baba Tôn Đình Đình cũng chỉ đơn giản như ăn một bữa sáng, để hai mẹ con họ Tôn an tâm.

Hai mẹ con họ Tôn nghe xong liền bật khóc vì cảm kích, gần như muốn quỳ xuống cảm tạ cô, đúng lúc này cô nhận được cuộc điện thoại, cô xem xét thì đó là mẹ của mình ý không của nguyên thân.

Mẹ của nguyên thân sống ở một thị trấn nhỏ dưới chân núi Nam Thành, cuộc sống tự cung tự cấp, sinh hoạt vô tư không tranh quyền thế, niềm hi vọng lớn nhất là cô có thể kết hôn sớm chút đưa cháo về cho bọn họ ẩm bồng, bọn họ cũng không cấm cãi gì dù sao nguyên thân đã sớm công khai giới tính mình vơi ba mẹ và được họ ủng hộ, chuyện có cháo ẩm bồng giữa nữ với nữ bây giờ có khoa học kỹ thuật cao cho nên không cần lo lắng.

Đúng như dự đoán khi cô nghe máy là thanh âm quen thuộc vang lên, là cỗ thân thể này quen thuộc a: "Con gái a, bây giờ con đã có bạn gái chưa? Sao con không về quê một chuyến, mẹ sẽ giới thiệu vài cô gái ngoan trong thôn."

Nghe vậy cô có chút dở khóc dở cười, cô vẫn chưa có bạn gái chính thức nhưng cô rất nhiều phương án, mà bản thân cô cũng có chút đau đầu đây này.

"Hảo hảo, lát nữa con sẽ về quê gặp ngài a" Sau khi ứng phó một phen với mẫu thân đại nhân thì cô cúp máy.

Cô nhìn cách đó không xa vẻ mặt của Tống Hiểu Phong như ai thiếu nợ hắn, bởi vì bị vả mặt thê thảm, thân phận của cô dần hé lộ hắn gần như toàn thân run rẩy ánh mắt nhìn quanh bốn phía.

Đường Nguyệt Cầm cũng chẳng để ý đến hắn nữa, mà tập trung vào cô trực tiếp phớt lờ Tống Hiểu Phong.

Cô cũng chẳng thèm để ý nữa ý thức chìm vào hệ thống, điểm tích lũy của cô đã tích thành con số lớn, cô đổi tất cả hộp mù khóe miệng khẽ nhếch lên, cô lượt đầu mười hộp mù.

【 Ban thưởng: 100 vạn nhân dân tệ 】

【 Ban thưởng: 100 vạn nhân dân tệ 】

【 Ban thưởng: 100 vạn nhân dân tệ 】

【 Ban thưởng: 100 vạn nhân dân tệ 】

【 Ban thưởng: 100 vạn nhân dân tệ 】

【 Ban thưởng: 100 vạn nhân dân tệ 】

【 Ban thưởng: 1000 vạn nhân dân tệ 】

【 Ban thưởng: 1000 vạn nhân dân tệ 】

【 Ban thưởng bạo kích: 80% cổ phần công ty trò chơi Mỹ Nguyên 】

【 Ban thưởng bạo kích: Thần cấp hacker thiên phú 】

OMG!! Cô nhìn hai phần thưởng bạo kích trong mắt lóe lên sửng sốt, cô không nghĩ hôm nay vận khí tốt tới như vậy.

Phần thưởng màu vàng đầu tiên có chút bất ngờ là cổ phần công ty, mà công ty này có chút ý tứ, công ty Mỹ Nguyên, công ty này có thể nói là công ty thống trị nhất trong số mười công ty trò chơi hàng đầu trên thị trường hiện nay.

Nghe nói lập trình viên trong công ty này rất cường hãn, tất cả đều là những lập trình viên cao cấp tốt nghiệp từ các trường danh tiếng ở nước ngoài, người lợi hại nhất là tổng giám đốc giám sát và sáng tạo trò chơi của bọn hắn, ngành công nghiệp trong nhiều thấp kỷ đó là kết quả của sự làm việc chăm chỉ và tích lũy kỹ thuật.

Còn về ban thưởng thứ hai thú vị hơn, là thấp cấp hacker thiên phú, đây là lần đầu tiên cô rút ra được loại thiên phú thực tế như vậy, trước đó cô có nhận được một số ban thưởng vàng thần kỳ thì cũng chỉ giới hạn ở độ cường hóa thân thể bình thường thôi.

Mà ban thưởng này không giống nhau, thiên phú này có thể cải biến chính là năng lực trong đầu của cô, điều này rất tuyệt vời bộ phận quan trọng của con người là bộ não, cô rất vui vẻ khi nhận được hai phần ban thưởng vàng này, rồi cô nhấp tay vào những hộp mù khác.

Chỉ là vận khí của cô đã kém hầu như tất cả các hộp mù còn lại đều là tiền thưởng thông thường, không có gì khác, có lẽ là cô đã dùng hết năng lượng may mắn của cô rồi.

Khi thu rời khỏi hệ thống cô trả về thực tại, đúng lúc có một cuộc gọi đến, đầu giây là một giọng nữ nhân ưu nhã cao quý, xem ra đã được học giáo dục trường lớp cao đẳng và huấn luyện chuyên nghiệp.

"Giang đổng, tôu là thư ký của công ty Mỹ Nguyên, hiện tại có một chuyện khẩn cấp cần ngài giải quyết."

"Có chuyện gì khẩn cấp vậy? Nói thẳng cho tôi biết" Cô nói.

Nữ thư ký có chút do dự rồi nói: "Một số lượng lớn của công ty chúng ta đã bị rò rỉ, nhiều tài liệu bí mật đã bị lộ nếu không xử lý tốt công ty của chúng ta có thể bị tổn thất không tưởng tượng được, xin ngài nhanh chóng giải quyết."

____________

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz