Be Ngoc
Nơi hẻm tối đen có một bé ngốc đang chăm chỉ nhặt rácQuần áo trên người em rách rưới, được chắp vá từ nhiều mảnh khác nhau. Áo thun đã dãn cả cổ dính đầy bùn đất còn quần thì ống ngắn ống dài Bé ngốc nhặt thật cẩn thận, tìm tòi thật kĩ tỉ mỉ đếm xem hôm nay mình nhặt được bao nhiêu chai nhựa bao nhiêu bìa carton nghĩ xem có thể đổi được bánh cho hôm nay hay không Bỗng có ảnh đèn rọi vào soi sáng hẻm tối bé ngốc bị ánh sáng đột ngột chiếu đến làm hoảng sợ ngồi thụp xuống ôm chặt lấy cái bao chứa đầy chai lọ em vừa nhặt được vào lòngHạ Thần bảo tài xế tắt đèn xe, dặn con trai ngồi yên trong xe rồi mới bước xuốngHắn từ từ đi vào hẻm tối, tìm tới chỗ của bé ngốc thấy em đang sợ hãi ngồi thụp xuống ôm chặt lấy túi đồ Hạ Thần liền cảm thấy lòng ấm áp Đây rồiBé ngốc của hắn đây rồi Hắn tìm được em rồi"Tú Tú" Hạ Thần nhỏ giọng gọi nhưng mãi vẫn chẳng thấy hồi đáp bé ngốc còn không thèm ngẩng đầu lên nhìn hắn cơ mà À đúng rồi Hạ Thần quên mất đây là tên hắn đặt cho em từ kiếp trước Kiếp trước lúc hắn và Hạ Vũ được bé ngốc nhặt về thì mới biết bé ngốc không có tên Ngày nhỏ em sống cùng với bà, bà cũng không có đặt tên mà gọi em là bé ngoan sau này bà mất thì người ta gọi em là đồ ngốc vậy nên em không có khái niệm về tên Sau đó Hạ Thần nói cho em nghe tên là cái để xác nhận danh tính và đặt cho em cái tên Hạ TúHọ Hạ là cùng họ với hắn còn Tú là trong tinh tú-ngôi sao ý muốn nói bé ngốc Hạ Tú là một vì tinh tú sáng lấp lánh tuy nhỏ bé nhưng vẫn chiếu sáng một khoảng trời riêng cũng chính là cuộc đời tăm tối của Hạ Thần lúc bấy giờ Thế nên giờ hắn gọi em là "Tú Tú" em mới không trả lời đóHạ Thần có chút dở khóc dở cười bé ngốc từng ngọt giọng gọi mình là chồng giờ lại đang sợ hãi không dám nhìn mìnhHắn ngồi xổm xuống cạnh Hạ Tú lấy từ trong người ra một bọc giấy đựng bánh bao nhân thịt còn nóng hổi thơm lừng này là lúc nãy trên đường đi hắn có dừng lại mua vì biết Hạ Tú chưa ăn gì Hạ Tú ngửi thấy mùi thơm từ bánh bao nhân thịt thì ngước mắt nhìnDựa vào ánh sáng mờ nhạt ở đầu con hẻm em nhìn thấy một người đàn ông đẹp trai vô cùngNgười này mắt phượng mày ngài em nào có hiểu Hạ Tú chỉ biết người đàn ông trước mặt em đẹp lắm luôn đẹp đến mức em quên luôn cả bánh bao nhân thịt mà nhìn người ta chằm chằm"Đẹp đẹp quá đi" bé ngốc Hạ Tú mơ màng nói cả lời trong lòng ra bên ngoàiHạ Thần bật cười quả nhiên vẫn là bé ngốc mê trai của kiếp trước nhiều lúc hắn còn tự hỏi liệu có phải do em thấy hắn đẹp mới nhặt hắn về không đóHạ Thần đưa cho em chiếc bánh bao nhân thịt Hạ Tú ngơ ngác nhìn cái bánh mà nuốt nước bọt "Cho...cho tôi sao?" em hỏi"Ừ cho em đó em ăn đi" Hạ Thần đưa bánh bao lại gần tay em "Th...thật ạ?" bé ngốc nhút nhát hỏi lại"Thật mà ăn đi em" Hạ Thần nhẹ nhàng trả lời hắn sợ nếu vội vã quá em sẽ sợ hắnHạ Tú nghe vậy thì vội vàng cầm lấy bánh cắn một miếng thật to "A...a nó...nóng quá" bé ngốc vì cắn vội cắn vàng mà bị bánh bao nóng làm bỏng miệng đỏ ửng cả khóe môiHạ Thần nhìn thì xót vô cùng hắn khẽ ôm em vào lòng, tay thì xoa xoa khóe miệng an ủi "Ngoan không nóng nữa anh thổi cho em" nói rồi tay khẽ xoa xoa cũng thổi phù phù vào chỗ bé ngốc bị bỏng Hạ Tú lần đầu bị người khác ôm vào lòng thì có chút sợ nhưng mà đây cũng là lần đầu có người đối xử nhẹ nhàng với em như vậyEm có chút không muốn rời xa vòng tay ấm áp của người này hơn nữa em luôn có cảm giác rất thân quen với người này vậy nên em không có dãy khỏi lòng người nọ mà để yên cho hắn ôm em Hạ Thần thấy bé ngốc ngoan như vậy thì trái tim lại tràn vào một trận ấm áp thỏa mãn "Hết nóng chưa em" hắn hỏi"Rồi ạ" Hạ Tú trả lời tiếp tục ăn bánh bao trong tay nhưng lần này em cẩn thận thổi thổi rồi mới cắn để không bị bỏng nữa Thấy chưa em giỏi như vậy mà người khác lúc nào cũng chê em ngốc"Giỏi ghê" Hạ Thần xoa đầu em khen thưởng. Hạ Tú được khen thì cười hì hì vừa ăn vừa dụi đầu vào tay hắnHạ Thần cởi áo khoác bọc lấy em nhỏ ẵm em lên xe "Ơ..ơ kh...không được mà không được đưa tôi đi" bé ngốc Hạ Tú giãy giụa muốn xuống tuy người đàn ông này rất đẹp rất tốt nhưng mà em còn phải nhặt chai đổi bánh nữa cơ"Ngoan về nhà với anh ở nhà anh có rất nhiều đồ ngon em sẽ không cần đi nhặt rác để đổi bánh nữa""Có ngon như bánh bao nhân thịt không" Hạ Tú ngây thơ hỏi không biết sao nữa nhưng em tin người đàn ông nói thật hắn sẽ cho em đồ ăn ngon hơn nữa còn không bắt em nhặt chai để đổi "Ngon hơn nữa kìa""Vậy được rồi" Hạ Tú thôi giãy giụa để yên cho người đàn ông ôm mình lên xe em lại tiếp tục xử lí nốt chiếc bánh baoÔm được người lên xe rồi Hạ Thần ra lệnh cho tài xế lái xe trở về nhà Tú Tú ngoan lần này đến lượt chồng nuôi em
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz