Chương 1:
Tiếng chuông điện thoại vang lên, cô nhấc máy trả lời với cái giọng ngáy ngủ, tóc thì bù xù, mặt một chiếc áo sơ mi trắng kết hợp với quần đùi.
"Ai lô" Thiên Kim vừa nhắm mắt vừa trả lời, tay trái cằm điện thoại, tay phải ôm gối ôm mềm mại của mình.
"Dạy! Dạy liền cho tao! Nếu dì mày biết mày vẫn ở nhà thì đừng hỏi tại sao mày bị đuổi việc!! " nhỏ bạn thân, Lục anh hét ầm lên làm cho cô bật dậy, ném cái gối ôm qua không thương tiếc. Cô nhìn vào chiếc đồng hồ thì đã hơn 7.30. Không nói gì liền cúp điện thoại ngay lập tức. 10 phút sau cô bước ra trong phòng tắm với một chiếc đầm đen, nhìn cô không khác gì với con nhà giàu. Tóc bạch kim uốn nhẹ phần đuôi ngang lưng, mang theo chiếc túi Hermes Birkin của Ginza Tanaka thiết kế. Thời gian bắt đầu tick tock cô chạy nhanh tới vào công ty và chạy thẳng đến tổ của mình. Ánh mắt mọi người nhìn vào cô đầy vẽ ghen tị và khen ngợi như bao lần, mọi người ở tổ A đã chờ cô hơn 30 chút liên tiếp. Lúc nào cô củng tới trễ và lúc nào bọn họ củng phải chờ đợi. "Sao cô ta lúc nào cũng tới trễ thế, một người đại diện cho tổ A, cô.Linh.Nhi sao có thể vào cái công ty này được kia chứ!" Lang lang thang thở nói nhỏ cùng người kế bênCô là Thiên Kim đại tiểu thư, ba cô là tổng giám đốc Lâm Kim còn mẹ cô thì là phó tổng giám đốc. Cô thật ra đang làm việc với nghệ danh là Linh Nhi. Sự giấu thân phận này tất cả đều có lý do của nó cả.--------Không lau sau một cô thư ký bước vào, mang một đống tài liệu để lên trước mặt cô.Thư ký A: "Cô, Linh Nhi làm ngành thiết kế thời trang. Trong ngày mai cô sẽ vào công ty S làm việc với danh phận là một thư ký của tổng giám đốc Triệu, người sẽ hớp tác với công ty của chúng ta trong thời gian sắp tới""Tôi sao!?" cô hỏi, tự hỏi tại sao cô phải đi chứ không phải dì cô đáng lẻ phải đi sao.Thư ký A: "Đúng vậy. Đừng nói nhiều mau sếp hành lý đi, tôi xin phép" cô ta cuối chào rồi bước ra ngoài.Thiên Kim bây giờ có cảm giác mọi người đang vui mừng vì cô ấy cuối cùng củng rời khỏi đây, đúng là cô đã chọn sai tổ của mình rồi.Cô lấy tài liệu rồi mấy thứ cần thiết rồi chạy về nhà. Vừa vào đến cửa thì liền thấy ba mẹ."Con về rồi à" ba kêu cô rồi kêu cô vào phòng khách. Ông Lâm Kim đưa cho cô một tấm ảnh có một người đàn ông tuấn tú, thanh lịch, trẻ tuổi nhưng có chút lạnh lùng trong đôi mắt ấy.Thiên Kim nhìn ba: "Ba đưa con làm gì"
Ông Lâm Kim: "Đây sẽ là chồng của con, chồng tương lai của con" "Không thích" cô thẳng thắn từ chối nhưng từ chối lại như không. Ông biết cô sẽ từ chối liêng nghiêm túc nói tiếp.
: "Con không có sự lựa chọn nào khác vì tháng sau là ngày con kết hôn. Con từ chối cũng không làm được gì" "Dù con từ chối nhưng vẫn phải làm thì được thôi, nhưng ba à, ba nhớ một điều rằng con sẽ ly dị với anh ta nhanh thôi" cô mỉm cười ngây thơ rồi đứng dậy bước đi Sáng hôm sau~~ 5 giờ 30 phút, tiếng điện thoại kêu lên giống tiếng chung đồng hồ báo thức. Nhất máy lên thấy 2 từ Lục Anh.
"Tao dậy rồi, không ngủ quên trong ngày đầu tiên đâu!" Cô trả lời
Lục Anh: "haha tưởng mày không dậy, dì mày nói phải tới đó 6 giờ. Nhớ đó" không cho Thiên Kim trả lời đầu giây bên kia cũng đã tắt. Đúng là cái tật. Cô quăng cái điện thoại sang một bên rồi chuẩn bị đi làm.
Ngay bây giờ trên người cô là một chiếc váy xoè tráng, tóc bạc kim uốn nhẹ phần đuôi ngang lưng đã cột lên gọn gàng, cô bước ra chiếc xe Koenigsegg Agera R của mình rồi bước vào công ty. Hên là cô ăn mặc đơn giản ít có ai để ý đến cô.
Thiên Kim từng bước một bước vào thang máy, tới lầu 78 thì cô bước ra ngoài chuẩn bị tới phòng giám đốc. Đứng trước cửa cô liền gõ 3 lần rồi bước.
"Cô tới rồi à, tới sớm đấy" một giọng nói lạnh lùng toát ra một không khí đáng sợ từ phía sau anh. Canh phòng khá tối nhưng vẫn thấy khuôn mặt điển trai của anh.
"Vâng, rất vui được hợp tác" cô đáp