❌|BAO DAM/THO TUC/H NANG| ❌ Omega
CHÈN ÉP QUÁ ĐÁNG [H]
"Còn con Lệ Quyên, hai đứa nó hú hí với nhau , chắc chắn chưa quên nhau , con biết không ?"
"BÀ À! DỪNG LẠI ĐI." đủ rồi , quá đáng thật
#BỐP
"tỉnh dậy nhanh , đi với tôi ! Nhanh" Thẩm Giang lẩm cẩm bò dậy , anh mơ mơ màng cho rằng cô đang đùa giỡn với mình nên cười đáp lại , nào ngờ bị cô tát cho một cú tỉnh cả ngủ .
Thẩm Giang vẫn không hay biết nguyên do là tại mình mà trên xe vui vẻ ngồi xếp hình , rất tiết nó đã thu gọn vào tầm mắt Lâm Ngược Chi.
Cô lái xe thắng lại ở vệ đường kế bên bìa rừng hẻo lánh , tự nhiên lại làm người ta có cảm giác hơi rùng mình
"Tổng Thẩm Giang! Xuống xe !"
Hơi thở có phần hơi gấp gáp của Lâm Ngược Chi làm anh sợ mà thục lùi lại _ ĐI! ANH THÍCH XẾP HÌNH ĐÚNG KHÔNG? Đem theo cả bộ đó đi
Tổng Thẩm Giang rất nghe lời nên cầm theo tay của cô mà ngày một tiếng sâu vào rừng , đến nỗi không biết đã đi được bao lâu , ở đây làm gì có ánh sáng mà chơi xếp hình ."ÁH , ah ...bỏ tay ra ! Không phải ở đây , bỏ ra ...tha cho tôi đi mà " Tổng Thẩm Giang bị cô ta ép sát đè xuống nền đất , mà sát tạo ra có thể nghe rõ tiếng đất rớt lộp bộp , Lâm Ngược Chi vẫn không có ý định dừng lại!
Cô ta dùng hết nội lực "Xoạt...xoạ...t " Xé chiếc áo sơ mi trắng của anh ra , tay đẩy nghiến răng cắn chặt , cúi xuống bú mút bầu ngực mãnh liệt làm cho Omega đau đớn xin tha "Ứm...thả đi...thả đi...huhu ..đừng mà. .t..tôi còn đau ! Đừng mà....tôi sợ !Ah"
Cô sờ soạn khắp người của anh , nền đất lạnh lẽo phía dưới càng làm ảnh hãi hùng
"ĐÊM NAY KHÔNG ĐỤ ANH CHẾT Ở ĐÂY TÔI THÀNH CHÓ CHO ANH XEM!"
Trái với Lâm Ngược Chi, Tổng Thẩm Giang dù có cố sức cỡ naò cũng không đẩy nỗi cô , tay anh vì bấu vào nhánh cỏ cây xung quanh mà trầy xước chảy máu hết rồi
Tại sao vậy ?
Tại sao vậy?
Hôm qua Lâm Ngược Chi đâu phải thế này đâu , anh nói không khoẻ cô cũng vui vẻ để anh nghỉ ngơi mà , tại vì anh từ chối quan hệ với cô sao ?
"Nhi...ơi . Nhi ơi ....xin lỗi ...hức! Hư "
"Tên của tôi anh còn gọi không đúng!" đến tên mà cũng quên , Ngược Chi hết giận chuyện này đến phản ứng chuyện khác , má nó , hôm nay tâm tình không tốt sẽ phát tiết vào cái lỗ dâm loàn của thằng đĩ này.
Cô rút ra con cxc đầy gân guốc , cương cứng muốn nổ tung , dùng nước bọt trong miệng anh ta mà bôi trơn chính cái lỗ dâm ấy , lấy hai tay banh hết cỡ chân anh ra , một thú vui
" Ah....ảh , đau . ..đảu ....buồng đi !" Tổng Thẩm Giang quằn quại muốn kẹp chân lại , anh đau quá , hai chân bị cô căng ra đau quá ! "Chi! đau...hư...anh chết mất...hư ....ẠH ...ch..chết !"
Lâm Ngược Chi càng làm càng hăng , cô thúc bạch bạch , hòn dxi đánh vào da thịt anh , va chạm dữ dội , cô cứ đâm rút đến khi trời sắp hừng đông
Tổng Thẩm Giang cũng không làm ồn được nữa , hôm qua chơi xong anh ta cứ tỉ tê cả đêm , phiền phức nên Lâm Ngược Chi cũng giận , đá anh ta mấy phát mà trốn mất tiêu luôn rồi , nhưng do lúc đó con cxc bị tên Tổng Thẩm Giang đó hành mệt quá nên cô nghe anh ta một tiếng khóc hai tiếng khóc cũng bực bội
"Tổng Thẩm Giang, anh không ra là tôi đi về đấy!"
"Tổng Thẩm Giang! Tổng Thẩm Giang"
Giọng cô vang rõ vậy mà chẳng nhẽ anh ta điếc , cô cố gọi thêm một vài lần nữa "Tổng Thẩm Giang!"
"TỔNG THẨM GIANG! RA ĐÂY"
"MÁ NÓ! TỔNG THẨM GIANG CẢNH CÁO LẦN CUỐI KHÔNG RA LÀ TÔI ĐI VỀ!"
"BÀ À! DỪNG LẠI ĐI." đủ rồi , quá đáng thật
#BỐP
"tỉnh dậy nhanh , đi với tôi ! Nhanh" Thẩm Giang lẩm cẩm bò dậy , anh mơ mơ màng cho rằng cô đang đùa giỡn với mình nên cười đáp lại , nào ngờ bị cô tát cho một cú tỉnh cả ngủ .
Thẩm Giang vẫn không hay biết nguyên do là tại mình mà trên xe vui vẻ ngồi xếp hình , rất tiết nó đã thu gọn vào tầm mắt Lâm Ngược Chi.
Cô lái xe thắng lại ở vệ đường kế bên bìa rừng hẻo lánh , tự nhiên lại làm người ta có cảm giác hơi rùng mình
"Tổng Thẩm Giang! Xuống xe !"
Hơi thở có phần hơi gấp gáp của Lâm Ngược Chi làm anh sợ mà thục lùi lại _ ĐI! ANH THÍCH XẾP HÌNH ĐÚNG KHÔNG? Đem theo cả bộ đó đi
Tổng Thẩm Giang rất nghe lời nên cầm theo tay của cô mà ngày một tiếng sâu vào rừng , đến nỗi không biết đã đi được bao lâu , ở đây làm gì có ánh sáng mà chơi xếp hình ."ÁH , ah ...bỏ tay ra ! Không phải ở đây , bỏ ra ...tha cho tôi đi mà " Tổng Thẩm Giang bị cô ta ép sát đè xuống nền đất , mà sát tạo ra có thể nghe rõ tiếng đất rớt lộp bộp , Lâm Ngược Chi vẫn không có ý định dừng lại!
Cô ta dùng hết nội lực "Xoạt...xoạ...t " Xé chiếc áo sơ mi trắng của anh ra , tay đẩy nghiến răng cắn chặt , cúi xuống bú mút bầu ngực mãnh liệt làm cho Omega đau đớn xin tha "Ứm...thả đi...thả đi...huhu ..đừng mà. .t..tôi còn đau ! Đừng mà....tôi sợ !Ah"
Cô sờ soạn khắp người của anh , nền đất lạnh lẽo phía dưới càng làm ảnh hãi hùng
"ĐÊM NAY KHÔNG ĐỤ ANH CHẾT Ở ĐÂY TÔI THÀNH CHÓ CHO ANH XEM!"
Trái với Lâm Ngược Chi, Tổng Thẩm Giang dù có cố sức cỡ naò cũng không đẩy nỗi cô , tay anh vì bấu vào nhánh cỏ cây xung quanh mà trầy xước chảy máu hết rồi
Tại sao vậy ?
Tại sao vậy?
Hôm qua Lâm Ngược Chi đâu phải thế này đâu , anh nói không khoẻ cô cũng vui vẻ để anh nghỉ ngơi mà , tại vì anh từ chối quan hệ với cô sao ?
"Nhi...ơi . Nhi ơi ....xin lỗi ...hức! Hư "
"Tên của tôi anh còn gọi không đúng!" đến tên mà cũng quên , Ngược Chi hết giận chuyện này đến phản ứng chuyện khác , má nó , hôm nay tâm tình không tốt sẽ phát tiết vào cái lỗ dâm loàn của thằng đĩ này.
Cô rút ra con cxc đầy gân guốc , cương cứng muốn nổ tung , dùng nước bọt trong miệng anh ta mà bôi trơn chính cái lỗ dâm ấy , lấy hai tay banh hết cỡ chân anh ra , một thú vui
" Ah....ảh , đau . ..đảu ....buồng đi !" Tổng Thẩm Giang quằn quại muốn kẹp chân lại , anh đau quá , hai chân bị cô căng ra đau quá ! "Chi! đau...hư...anh chết mất...hư ....ẠH ...ch..chết !"
Lâm Ngược Chi càng làm càng hăng , cô thúc bạch bạch , hòn dxi đánh vào da thịt anh , va chạm dữ dội , cô cứ đâm rút đến khi trời sắp hừng đông
Tổng Thẩm Giang cũng không làm ồn được nữa , hôm qua chơi xong anh ta cứ tỉ tê cả đêm , phiền phức nên Lâm Ngược Chi cũng giận , đá anh ta mấy phát mà trốn mất tiêu luôn rồi , nhưng do lúc đó con cxc bị tên Tổng Thẩm Giang đó hành mệt quá nên cô nghe anh ta một tiếng khóc hai tiếng khóc cũng bực bội
"Tổng Thẩm Giang, anh không ra là tôi đi về đấy!"
"Tổng Thẩm Giang! Tổng Thẩm Giang"
Giọng cô vang rõ vậy mà chẳng nhẽ anh ta điếc , cô cố gọi thêm một vài lần nữa "Tổng Thẩm Giang!"
"TỔNG THẨM GIANG! RA ĐÂY"
"MÁ NÓ! TỔNG THẨM GIANG CẢNH CÁO LẦN CUỐI KHÔNG RA LÀ TÔI ĐI VỀ!"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz