Bangchin Thich
Trong chap trước Yerin có nhắc tới Sehyung.
Đó là tên anh trai cô ( Trong chap 1 mìk có ns Yerin có 1 người anh trai. Anh là con của mẹ kế của cô )
Lý do cô gọi tên anh là vì từ khi còn nhỏ, mẹ cô đã qua đời. Sau khi bố cô lấy mẹ kế thì cô có thêm 1 người anh trai. Người anh đó lúc nào cx quan tâm và yêu thương cô. Mỗi khi cô bị mẹ đánh thì anh là người đỡ những cú đánh đó thay cô. Mỗi khi cô buồn cx là anh vẫn ngồi đó tâm sự và lắng nghe cô. Trong tâm trí cô anh là người quan trọng vs cô nhất. Bố cô đã cho anh sang Anh du hc. Từ ngày đó cô mất liên lạc vs anh hoàn toàn. Anh đi lúc nào cô cx ko bt.
______________________________________
* Trở về thực tại: Yerin ngất xỉu trong nhà kho, V thì chạy khắp nơi tìm cô nhưng ko thấy. Anh chạy đến cuối hành lang thì gặp Sinb.
V. : Sinb !!!!
Sinb: Có j ko ??
V. : Jung Yerin... Cô ta đâu r ??_ thở hồng hộc
Sinb: Yerin hả ? Hình như lúc nãy lp trưởng có kêu cậu ấy lấy ít đồ nhưng tôi ko bt ở đâu nz.
V. : Cảm ơn cô !!_ ns r anh chạy đi ngay
V chạy đến thư viện nhưng ko thấy cô, văn phòng cx ko thấy cô trái lại anh lại bị thầy hiệu trưởng cho nghe 1 bài giảng miễn phí. Sau đó anh liền tức tốc chạy đến phòng giáo vụ. Cả phòng thiết bị cx tìm xong nhưng vẫn ch tìm thấy cô. Lúc này anh sợ thật sự, đây là lần đầu tiên anh sợ mất ai đó. Lạ thật chỉ mới bt nhau hôm qua nhưng cô lại cho anh 1 cảm giác thân thuộc đến lạ thường như đã bt nhau từ trước. Đối với anh cô quan trọng đến thế sao ?? Cô là j của anh ?? Là bn, là kẻ thù hay tình cảm anh dành cho cô còn sâu đậm hơn nz. Vậy đó là j ?? Là yêu sao ? Trước h chỉ có người khác yêu anh chứ anh chẳng bt yêu là j, ko lẽ từ lần đầu gặp cô anh đã...
Nhưng lúc này đây V nghĩ bản thân ko có thời gian để nghĩ nhiều như thế. Anh liền dừng lại 1 lúc r suy nghĩ thật kĩ: "Tất cả những nơi mà lp trưởng có thể kêu cô đi lấy đồ anh đã tìm hết, vậy còn nơi nào chứ ?? Khoan đã...còn nhà kho thì sao ??"
V. : Đúng r !! Là nó !!! Là nhà kho !!!
Có vẻ như anh đã nghĩ ra chỗ mìk cần tìm. Anh vội vả chạy ra sau trường, chạy qua hàng cây và anh đã tới. Chính là ở đây. Anh tiến lại gần, nhìn qua khe cửa, anh sợ kinh hồn. Là cô, là Yerin, người mà anh tìm nãy giờ đang ở đây nhưng cô đã ngất. Anh hoảng loạn, tìm ngay cây búa phá chốt cửa. Anh cầm búa đập mạnh vào chốt cửa đã khóa, đầu búa va vào chốt, cái chốt đã nức đc 1 chút. Anh giơ búa lên cao đập lần 2, lần này vết nức to hơn lần trước nhưng ngay sau đó cây búa trượt vào tay anh. Lm bàn tay ấy rướm máu. Dù rất đau nhưng với anh coi vẫn quan trọng hơn, vết thương này chả là j cả. V đập chốt lần 3 và lần này chốt bể thật sự. Anh mở đc cửa, anh vội đỡ cô dậy hỏi
V. : Jung Yerin !! Cô ko sao chứ ?? Này !!! Jung Yeri, tl tôi đi chứ !!!!
Cô vẫn vậy, anh bế cô ra khỏi căn phòng ấy. Anh đặt cô ngồi tựa vào 1 góc tường r gọi điện gọi người của anh đến. Anh bế cô lên xe và đưa cô đến bệnh viện.
______________________________________
Đó là tên anh trai cô ( Trong chap 1 mìk có ns Yerin có 1 người anh trai. Anh là con của mẹ kế của cô )
Lý do cô gọi tên anh là vì từ khi còn nhỏ, mẹ cô đã qua đời. Sau khi bố cô lấy mẹ kế thì cô có thêm 1 người anh trai. Người anh đó lúc nào cx quan tâm và yêu thương cô. Mỗi khi cô bị mẹ đánh thì anh là người đỡ những cú đánh đó thay cô. Mỗi khi cô buồn cx là anh vẫn ngồi đó tâm sự và lắng nghe cô. Trong tâm trí cô anh là người quan trọng vs cô nhất. Bố cô đã cho anh sang Anh du hc. Từ ngày đó cô mất liên lạc vs anh hoàn toàn. Anh đi lúc nào cô cx ko bt.
______________________________________
* Trở về thực tại: Yerin ngất xỉu trong nhà kho, V thì chạy khắp nơi tìm cô nhưng ko thấy. Anh chạy đến cuối hành lang thì gặp Sinb.
V. : Sinb !!!!
Sinb: Có j ko ??
V. : Jung Yerin... Cô ta đâu r ??_ thở hồng hộc
Sinb: Yerin hả ? Hình như lúc nãy lp trưởng có kêu cậu ấy lấy ít đồ nhưng tôi ko bt ở đâu nz.
V. : Cảm ơn cô !!_ ns r anh chạy đi ngay
V chạy đến thư viện nhưng ko thấy cô, văn phòng cx ko thấy cô trái lại anh lại bị thầy hiệu trưởng cho nghe 1 bài giảng miễn phí. Sau đó anh liền tức tốc chạy đến phòng giáo vụ. Cả phòng thiết bị cx tìm xong nhưng vẫn ch tìm thấy cô. Lúc này anh sợ thật sự, đây là lần đầu tiên anh sợ mất ai đó. Lạ thật chỉ mới bt nhau hôm qua nhưng cô lại cho anh 1 cảm giác thân thuộc đến lạ thường như đã bt nhau từ trước. Đối với anh cô quan trọng đến thế sao ?? Cô là j của anh ?? Là bn, là kẻ thù hay tình cảm anh dành cho cô còn sâu đậm hơn nz. Vậy đó là j ?? Là yêu sao ? Trước h chỉ có người khác yêu anh chứ anh chẳng bt yêu là j, ko lẽ từ lần đầu gặp cô anh đã...
Nhưng lúc này đây V nghĩ bản thân ko có thời gian để nghĩ nhiều như thế. Anh liền dừng lại 1 lúc r suy nghĩ thật kĩ: "Tất cả những nơi mà lp trưởng có thể kêu cô đi lấy đồ anh đã tìm hết, vậy còn nơi nào chứ ?? Khoan đã...còn nhà kho thì sao ??"
V. : Đúng r !! Là nó !!! Là nhà kho !!!
Có vẻ như anh đã nghĩ ra chỗ mìk cần tìm. Anh vội vả chạy ra sau trường, chạy qua hàng cây và anh đã tới. Chính là ở đây. Anh tiến lại gần, nhìn qua khe cửa, anh sợ kinh hồn. Là cô, là Yerin, người mà anh tìm nãy giờ đang ở đây nhưng cô đã ngất. Anh hoảng loạn, tìm ngay cây búa phá chốt cửa. Anh cầm búa đập mạnh vào chốt cửa đã khóa, đầu búa va vào chốt, cái chốt đã nức đc 1 chút. Anh giơ búa lên cao đập lần 2, lần này vết nức to hơn lần trước nhưng ngay sau đó cây búa trượt vào tay anh. Lm bàn tay ấy rướm máu. Dù rất đau nhưng với anh coi vẫn quan trọng hơn, vết thương này chả là j cả. V đập chốt lần 3 và lần này chốt bể thật sự. Anh mở đc cửa, anh vội đỡ cô dậy hỏi
V. : Jung Yerin !! Cô ko sao chứ ?? Này !!! Jung Yeri, tl tôi đi chứ !!!!
Cô vẫn vậy, anh bế cô ra khỏi căn phòng ấy. Anh đặt cô ngồi tựa vào 1 góc tường r gọi điện gọi người của anh đến. Anh bế cô lên xe và đưa cô đến bệnh viện.
______________________________________
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz