Ban Tinh
Giang Quân hoảng hốt, cô cố nói:- Trời ơi...chủ tịch, chắc chắn là hiểu lầm....Viên Soái không quan tâm, anh đặt xuống môi cô 1 nụ hôn cháy bỏng, Giang Quân lần đầu hôn còn vụng về, ánh mắt nhắm tịt lại, không dám nhìn, vì vụng về nên Viên Soái có thể dễ dàng càn quét cả khoang miệng. Hai tay linh hoạt bên dưới, dơ cao hai đùi cô sang hai bên, anh nhanh chóng thò tay vào bên trong đùi, sau lớp chân váy, dùng lực tay kéo mạnh chiếc quần lót ra. Sau khi kéo văng chiếc quần lót ra, anh buông cánh môi cô ra 1 cách đột ngột. Cầm trên tay chiếc quần lót của Giang Quân, anh ngắm nghía: loại quần lót lọt khe, có viền hoa tinh tế, màu đen, nó rất mỏng, nếu anh mà mạnh bạo không cởi mà xé rách tươm ra cho kích thích, tự hỏi cô sẽ bảo vệ hoa nguyệt nỉ non này như nào. Viên Soái dơ lên trước mặt cô, mỉa:- Thật hư đốnGiang Quân điên dồ lên mất. Ai đời lại để 1 tên chủ tịch xa lạ đánh giá mình như vậy. Cô cố phản bác:- Chủ tịch...xin anh tự trọng...tôi có mặc...thì, thì cũng chả sao...Anh dò hỏi:- Vậy em mặc làm gì...trong khi có nhiều loại kín đáo hơn?Giang Quân cứ thể buột miệng:- Cho quyến rũ...Vả lại những lúc tôi muốn tự xử thì cũng dễ dàng hơn...Viên Soái bắt ngay lời cô nói:- Tự xử?Giang Quân đỏ gắt mặt lại, cô bụm miệng, không dám nhìn anh. Anh cười một cách sảng khái, nhếch môi nham hiểm, nói:Ha ha tốt...Nhưng từ nay...em không cần tự xử nữa...Nói rồi chân váy của Giang Quân được kéo khóa xuống, vứt xuống sàn, chiếc áo sơmi của cả hai người bung cúc lần lượt, tạo nên âm thanh vui tai: pựt pựt pựt....Giang Quân ngớ người. Giờ cô đang dần lõa ra. Phần trên chiếc áo sơ mi bung hết cúc, nhưng vẫn để hờ trên người, chiếc áo lót không dày không độn, làm bằng vải móng, đủ để không khiến ngực bị nhô lên thôi, cả bầu không to lắm, nếu muốn úp mặt vào khe rãnh thì ngực cô khá nhỏ, đủ để anh bóp lên 1 chút thịt. Phía dưới lộ ra cảnh xuân, theo phản xạ bảo vệ cơ thể, hai chân cô hơi co lên, che lấý nhưng vẫn khiến anh nhìn lấp ló, tay phải cô che lấy bầu ngực sữa bé con, tay trái ngại ngùng đụng chạm xuống khe huyệt phơi phới. Viên Soái cởi áo ra, bao múi cơ của anh hiện lên, làn da khỏe khoắn tôn lên sức vóc của anh, nơi dưới quần căng cứng cũng đã được giải phóng, sẵn sàng cho 1 trận kịch liệt. Viên Soái hạ giọng:- Bắt đầu thôi...người tình...Anh như hổ đói, tức tốc lao ngay xuống khe huyệt, ngón tay giữa của anh cúi xuống cong ngón trỏ, tạo thành 1 hình hơi giống hình ô líp. Anh tà tà tiến sâu vào trong. Giang Quân hổn hển:- Ôi trời...ơm...Viên Soái khàn khàn:- Sao? Kiểu này lạ không? Thường nếu tự xử, các em non dại chỉ biết kiểu truyền thống là đưa từng ngón thôi...Hôm nay tôi khai sáng, kiểu hình ô líp càng cua này...sẽ mở rộng diện tích ngón tay, va chạm với các lớp thịt bên trong...tạo cho em những khoái cảm tột độ...Anh vừa làm vừa hướng dẫn cho cô. Giang Quân nóng ran lên, cô lơ mơ nghe. Sự thực là cô chưa từng tự xử, chỉ nói vậy qua mặt anh...Bắt đầu luân động tay lúc lâu, anh cảm nhận được dâm dịch đã thấm trọn hai ngón tay mình, nhưng chưa chảy ra vì ngón tay anh chắn. Rút ngón tay ra, anh liếm dư vị ngọt ngào nơi ngón trỏ, còn ngón giữa, anh bóp tròn cái miệng kia của Giang Quân, nhẹ nhàng nhét sâu xuống, như tận cuống họng. Giang Quân xấu hổ quá. Cô qụy lụy nói:- Chủ tịch...tha tôi...Viên Soái nhìn cô với ánh mắt 1 kẻ biến thái có học thức, vô liêm sỉ nói:- Mơ à?Bắt đầu giải phóng cự vật căng cứng, anh nhẹ nhàng xoay xoay nơi hoa huyệt sao cho dâm dịch được lớp nhớp xung quanh, tiến vào sẽ trơn trượt và có lẽ...sẽ không quá đau? Vừa cong ngón tay vào hoa huyệt của Giang Quân là anh biết nơi này rất khít, chắc chắn chưa từng có 1 sự động chạm nào, ngay cả việc tự xử của cô là cái cớ. Hai tay anh căng phần đùi cô thẳng lên, gác cổ chân cô lên cổ mình, anh bắt đầu đâm nhát đầu mạnh vào. Giang Quân hét lên:- Ah...chủ...hức...Vậy đấy, đời con gái của Giang Quân trao cho anh- Viên Soái. Đau quá, nó rất đau. Giang Quân cấu hai bàn tay vào ghế, nước mắt lăn dài uất ức. Nhận ra điều đó, Viên Soái cúi xuống, ôm cô thật chặt, cự vật bên dưới đã giảm tốc độ. Giang Quân vòng tay qua ôm lưng anh, cô cấu mạnh các ngón tay vào tấm lưng này, như cấu xé nát tươm ra hết, có chút máu ươn ướt trên các đầu ngón tay Giang Quân. Viên Soái nói nhỏ bên tai cô:- Em cứ cấu đi...Tôi làm em đau bao nhiêu, em được phép trả lại bấy nhiêuNói rồi anh lại tăng tốc trở lại, Giang Quân giờ đã qua cảm giác đau, còn lại những khoái cảm cực nhiều. Nơi vách thịt hồng nộn ma sát nhau, cự vật của anh ra vào lại được mút chặt, dâm dịch bắt đầu chảy loãng theo dòng máu đỏ sẫm, hoà lại thành màu đỏ nhẹ, nhơ nhớp ra ghế. Cô van xin:- Chậm...tôi..không chịu nổi...ư...Viên Soái biết rõ cô đang rất khoái cảm nên ra sức mình. Còn nơi bầu ngực khiêm tốn anh chưa đụng tới. 1 tay ôm vòng sau lưng cô, kê lưng lên để đẩy cao bộ ngực ấy lên. 1 tay anh vạch chiếc áo lót ren mỏng dính xuống, lộ ra bầu ngực nhỏ nhắn xinh xinh, anh vạch 1 bên thôi. Nụ hồng mong manh hiện lên, còn e ấp, Bàn tay anh bóp mạnh, Giang Quân rên:- Ư...không...ơm...Ngực cô đáng yêu quá. Anh bóp mới được cảm nhận chút thịt trắng. Dí miệng mình xuống, anh ngậm trọn hạt đào trong miệng. Ngực Giang Quân như núm vú cho trẻ em bú ấy. Không quá to nhưng lại rất kích tình. Giang Quân cố đẩy đầu anh ra thì Viên Soái chơi xấu, anh cắn chặt răng mình vào vú, khi cô ₫ẩy ra thì sẽ căng vú lên, đau:- Chủ tịch...nga..ư...Cúi xuống vớt chút dâm dịch đang bám trên cự vật của mình, anh bôi lên đầu núm, rồi liếm láp như viên kẹo ngọt.Chơi chán, anh bắt đầu lật người cô lại, mảng lưng trắng mịn màng kích thích của Giang Quân hiện ra trước mắt anh. Viên Soái tiến vào từ sau, mông của Giang Quân hơi nhô lên gọi mời. Cô nằm úp má kêu rên:- Ư ư...ngô...Anh cúi xuống nơi tai cô, nói:- Em quyến rũ quá... Giang Quân của tôi...Cô xấu hổ, không thể chống lại ham muốn bản thân và chính sự bức ép của anh. Cô dơ bàn tay hình cái súng là hai ngón trỏ và ngón giữa dựng lên, áp vào bờ môi mỏng lạnh của anh, van xin:- Đừng nói...ưm...ưm...Viên Soái thích thú, nghịch ngợm ngậm luôn hai ngón tay này, mút mát ra lệnh:- Vậy em phải rên lớn lên cơ...Cô từ chối:Ư..không...có người...nghe được...nga...Viên Soái bức ép:- Phòng cách âm...giờ thì rên lớn nào...Cái miệng yêu kiều ấy cũng chỉ rên gợi tình thế thôi, không lớn được. Hai tay anh vòng xuống ngực, tiếp tục bóp nặn núm vú đến đỏ tấy, ngứa ngáy. Viên Soái hôn lên dọc đốt sống lưng của cô, nhẹ nhàng nhưng kích thích. Bên dưới thì cứ thể nhấp liên tục. Giang Quân mệt quá. Hai tay cô vòng xuống ngực, cố gỡ bàn tay to lớn của anh. Viên Soái bóp mạnh khiến cô hô hấp dồn, khó thở chút. Thế nào cố gỡ tay anh ra mà Viên Soái lại nắm lấy hai tay cô, tay mình đặt áp lên tay cô, bóp ngực cô gián tiếp, như 1 cách điều khiển cô tự bóp lấy ngực mình...Giang Quân liền có cảm giác, ngực cô thật mềm, nụ hồng căng cứng quá, nhưng có vẻ ngực hơi nhỏ...Viên Soái bỉ ổi nói:- Sao...thấy ngực mình nhỏ không?Cô khó chịu:- Ư...vô liêm sỉ....Viên Soái cười lớn, anh nói:Ngực nhỏ hay to thì cũng là của tôi....1 lúc sau anh buông tha cô. Đưa cô vào phòng tắm nhỏ trong phòng mình, vệ sinh cơ thể cả hai rồi quay ra đặt cô lên ghế sofa đã được vệ sinh sạch sẽ. Cô nhanh chóng thiếp đi. 2 giờ chiều bắt đầu vào làm. Vận động cơ thể cả hai 1 chút vậy thôi, cho cô nghỉ ngơi 1 tiếng vậy...
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz