Ban Than 17 Nam Gio Yeu Duoc Chua Gruvia Ver Chuyen Ver
Juvia, tối nay cậu rảnh không? – Lyon gọi nó lại.
– Làm sao? – Nó ngơ ngác.– Tớ.. Tớ muốn mời cậu đi ăn. – Anh nói có chút ngập ngừng.– Không cần đâu. Cám ơn.Nói rồi nó liền bỏ đi, nó không có hứng thú với bọn người này, hơn nữa nó còn rất nhiều bài tập. Ngồi vào chỗ mình, nó mở sách ra chăm chú đọc.– Ra chơi cũng học? – Người bên cạnh ngóc đầu dậy.– Mày biết trong lớp tao không có học. – Nó trả lời qua loa.– Đi. – Hắn đứng dậy, kéo nó lên.– Đi đâu?? – Nó cố sức giãy giụa.– Mày đói rồi.– Không đóii. – Nó không phục.Ục ục ~~“Trời đất cái bụng phản chủ, đúng là phản chủ mà” nó cắn răng nghiên lợi nhìn hắn, đánh chết cũng không chịu đi. Hắn lôi xềnh xệt nó ra ngoài, nếu đây không phải ở trường hắn đã bế nó lên rồi, đi học thật phiền phức.– Tên kiaaa!!!! Thả tao ra. – Nó đấm đá túi bụi.
– Không thả.. – Hắn vẫn lôi nó đi.
– Cho cậu. – Anh đặt phần cơm trước mặt cô, mặt dày ngồi xuống cạnh.
Lucy ngước mắt nhìn qua, trai đẹp, da trắng, mũi cao, thoạt nhìn trông men hết sức, cô nhìn đến thiếu chút nữa chảy cả nước miếng.
- Juvia muốn ăn kem.Nó ăn xong tự kỉ nhìn mặt bàn nói một mình, lúc này hắn đang ngồi thẳng, nó thì khom lưng ngã người ra sau, vừa vặn bắt gặp khuôn mặt hết sức dễ thương của nó.Bumpp~Trái tim hắn lệch đi hai nhịp, lâu rồi hắn không để ý, nó đã đẹp đến thế này rồi, không còn là cô bé ngày xưa núp sau áo hắn nữa.Juvia càng lớn càng đẹp, mái tóc đen huyền xõa dài trên vai, môi hồng đào ướt át, đôi mắt nâu mọng nước. Nó bây giờ là chỉ cần một cái chớp mắt, một cái mím môi cũng hút hồn người đến đờ đẫn. Mỗi một lần chớp mắt là hàng lông mi cong vút lại theo đó rúng động, rất mê người.Nó ngày càng xinh đẹp, vệ tinh lại ngày càng nhiều rồi, hắn chán nản thở dài, cô bé này chỉ có thể của hắn.– Tớ đi mua cho cậu. – Lyon nhanh nhẹn đứng lên.Hành động của anh khiến Lucy có chút hụt hẫng, sao lại quan tâm Juvia đến vậy? Nhưng rồi cô mau chóng gạt đi, có gắng lừa mình bằng câu nói “cậu ấy đúng là tốt bụng”Năm phút sau anh quay lại trên tay là hũ kem vị dâu, làm sao anh có thể thiếu sót như thế lại quên mất hỏi nó thíhc ăn vị gì, cứ thế mua đại. Anh đưa cho nó, rồi thất vọng nhận lấy cái lắc đầu, nó bảo muốn ăn kem sao giờ lại không nhận?– Juvia chỉ thích vị sô cô la. Hơn nữa chỉ thích kem cây.Hắn nhìn nó cười nhẹ nhàng, xoa đầu nó, như âm thầm bảo rằng ” không ai hiểu nó bằng tôi đâu, vậy nên đừng cố gắng vô ích”. Nó mỉm cười đến híp mắt, ngước đầu lên vừa vặn lọt hết cả vào bàn tay to của hắn, như chú mèo con ngoan ngoãn bị đoán trúng tâm trạng.Lyon nhìn cảnh tượng trước mắt, trong lòng có chút nhức nhối, thật nhục nhã, nhưng anh nhịn, vì mục địch cuối cùng anh phải nhịn.– Lucy thích vị dâu. – Nó quay qua nhìn anh.Anh cười trừ gãi đầu, đưa kem cho cô, trong lòng Lucy lại nghĩ rằng anh cố tình mua cho cô nhưng lại không biết làm thế nào.– Gray! Juvia muốn ăn kem. – Nó nũng nịu.– Tại sao những lúc khác không thấy mày ngoan ngoãn như thế? – Hắn nhướng mày. – Đi mua kem.– Yeahh. – Nó kích động ôm lấy hắn.Ngay lập tức căn tin tràn đầy tiếng ồn, một giây tin tức nhanh chóng lan truyền với tốc độ chóng mặt, tin tức nóng nhất ngày:“Hôm nay ở căn tin trường Juvia chủ động ôm Gray”
– Công nhận sức ảnh hương mày lớn ghê hồn. Nó đồn ầm ngoài kia kìa!
- Nói gì? – Nó còn mãi mê ăn kem, không quan tâm hỏi.– Lúc mày ôm Gray ở căn tin.– Ờ rồi sao?Vừa nói nó vừa quay qua đưa kem ra trước mặt hắn, hắn mở miệng, nó đút cho hắn ăn tỉnh queo trước mặt cô.– Bớt tình dùm cái.– Bình thường mà?Nó ngạc nhiên, mấy hành động này là vô cùng bình thường, từ nhỏ đến lớn họ như vậy quen rồi.– Ừ. Bình thường. – Hắn lười biếng chớp mắt.– Ủa vậy sao tụi nó náo động cái dụ mày ôm thằng Gray quá vậy?– Sao tao biết. Kệ nó đi. Thấy tao quan tâm không? – Nó trưng ra bộ mặt đơ đơ nhìn cô.Lucy giơ tay tát cái bộp vô mặt nó, lực đánh rất nhẹ, chỉ là giỡn thôi, nó cùng hay đùa với cô như thế.– Mốt tụi mày cưới luôn đi.– Con kia mày dám đánh tao!!Nó đập bàn, bất ngờ đưa cả cây kem vào miệng hắn, khiến hắn mém tí sặc, nó đứng lên rượt Lucy khắp lớp. Cả lớp truyền lại tiếng cười giòn tan, bốn năm chung sống trong cái chuồng này, mọi người đều quá hiểu tính nhau rồi. Và đương nhiên sẽ không có một đứa con gái nào dám ngó ngàng đến hắn, không phải sợ nó mà là tự biết mình không sánh bằng. Còn con trai, chỉ cần lại gần nó lập tức sẽ bị hắn đuổi như đuổi tà, chỉ là những tên khác ngoài lớp không biết lửa nguy hiểm còn cố tình chọc vào.Lúc nó bắt được cô, nghĩ sẽ phải trả thù vì đã đánh mình, cửa lớp truyền đến tiếng gọi:– Gray.
Nghe được người gọi tên hắn, nó vô thức ngước đầu lên nhìn, Lyon? Nó nhướng mày, cậu ta tìm Gray có việc gì nhỉ? Nó mông lung đưa mắt về phía hắn, nhìn thấy hắn vô tư dựa lưng vào tường nghe nhạc, sóng trong lòng cũng lặng đi một tí.
– Tôi muốn nói chuyện với cậu một tí. – Lyon lại lên tiếng.
Sorry mọi người vì đã bỏ bê fic khá lâu:((((( Mong là mọi người vẫn còn yêu mến cái fic bé nhỏ này:)))))Lần này mình hứa sẽ chăm chỉ đăng fic hơn. Mong mọi người ủng hộ thật nhiều, love mọi người❤
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz