[BAKUGAN FANFIC] VẾT NỨT THỜI GIAN
Chap 23
Hydra khẽ trở mình ra khỏi giường, lần từng bước xuống chiếc cầu thang dẫn ra phòng khách. Mọi người vẫn ngồi đó nói cười vui vẻ mặc dù chiếc đồng hồ lớn đã điểm mười giờ đêm.
Tigress, Golem và cả Predator đều đã tỉnh sau giấc ngủ dài tưởng chừng như vô tận.
"Thật tốt quá..."_Anh đứng nép bên góc cầu thang, lặng lẽ đưa mắt quan sát mọi người.
- Này..._Phoenix đứng ngay đằng sau, khều nhẹ lên vai làm Hydra giật thót cả tim_..sao không ra với mọi người?
Vài giây sau khi kịp trấn tĩnh lại, anh đáp:
- Không cần đâu...
Câu trả lời của anh chẳng ăn nhập gì mấy với câu hỏi. Hydra thừa biết là vậy, anh xoay người đi ra ngoài hiên ngồi, khẽ đánh một tiếng thở dài.
Phoenix đến ngồi xuống cạnh anh. Khác với mọi lần, thay vì bắt chuyện với Hydra....lần này cô chỉ nhìn anh một cách lặng lẽ.
Cái nhìn xa xăm thì vẫn còn đó...nhưng có một điều gì rất khác...giống như một thay đổi lớn hiện lên trong đôi mắt đỏ thẫm kia...
Chỉ trong vài phút trước khi Hydra tỉnh dậy, anh vẫn còn là một con người cô độc, lạnh lùng, thậm chí không thèm quan tâm đến bất kì ai khác ngoài chính bản thân mình....vậy mà bây giờ cảm giác của cô về con người đó hoàn toàn biến mất...
"Có chuyện gì đã xảy ra với anh ta à?"
- Mặt tôi dính lọ nghẹ hay sao mà nhìn dữ vậy?_Anh đột nhiên quay lại nhìn Phoenix, nhíu mày khó chịu vì thái độ dò xét quá kĩ của cô.
Mái tóc xanh dương đậm của Hydra đung đưa nhè nhẹ trong gió...Chưa bao giờ cô được nhìn kĩ gương mặt anh như lúc này...Có là người khó tính nhất cũng phải công nhận rằng gương mặt và đôi mắt ấy thực sự rất đẹp. Ánh mắt như muốn hút cả hồn người đối diện nó...
- Sao không trả lời?_Hydra huơ tay trước mặt Phoenix để đảm bảo là cô không "xuất hồn".
- A...ơ....không có gì...
Một thoáng ửng hồng xuất hiện trên đôi gò má, cô chỉ cười trừ, giả vờ như không hề có chuyện gì xảy ra.
Lần này đến lượt Hydra nhìn Phoenix với vẻ dò xét. Nhưng sau vài giây suy nghĩ rốt cuộc anh cũng phải bỏ cuộc...
"Thật không hiểu nổi con gái thực ra đang nghĩ gì nữa..."
........
Thình lình gió tuyết nổi lên, xốc thẳng vào mặt hai người như tát nước. Như một phản xạ tự nhiên, Hydra nắm tay kéo Phoenix vào trong. Đèn trong nhà nhấp nháy hồi lâu rồi tắt hẳn...
- Cúp điện rồi...Xem ra chắc có bão tuyết lớn đây..._Cô nhìn lên, thở dài.
....
(Hydra)
Sau khi đưa Phoenix vào nhà, mắt tôi đột nhiên trở chứng...nó cay và rát không chịu được. Hình như là do trận gió tuyết lúc nãy....chắc mắt tôi dính tuyết rồi cũng nên...
- Anh sao vậy?_Phoenix hỏi với giọng lo lắng khi thấy tôi cứ đưa tay dụi mắt liên tục_Đừng có dụi nữa! Đưa đây tôi xem...
Cô ấy đẩy tay tôi ra khỏi chỗ mắt bị đau. Nhẹ nhàng đặt lên đó một nụ hôn.
Cảm giác này thật ấm áp...
Ngoài trời hiện giờ đang rất lạnh nhưng không hiểu sao người tôi cứ nóng ran. Tim tôi một lần nữa lại đập loạn nhịp cả lên.
- Đỡ hơn rồi chứ?
- Ờ...ừm...
....
Có tiếng bước chân chạy bình bịch trong nhà, liên tiếp sau đó là nhiều bước chân người đi theo.
- Đèn để đâu vậy Alice?_Fabia la lớn, giọng cô át hẳn tiếng gió bão bên ngoài.
- Mình để trong ngăn trên của chiếc tủ dưới bếp ấy_Alice trả lời, cô quay sang cô bé tóc vàng cạnh mình_Yurin, em đi lấy giùm chị hộp diêm nha!
- Dạ!
Cô bé bước vào ngay căn phòng của Hydra và Phoenix đang đứng.
Phòng tối om, nếu là người bình thường ắt hẳn phải mò rất lâu mới tìm được thứ đồ mình cần. Đằng này, Yurin lại dễ dàng lấy được hộp diêm mà không cần phải tốn công sức gì. Trước khi chạy ra ngoài cô bé còn ngoảnh lại, giọng điềm đạm và lạnh lùng hệt như người lớn:
- Hai người không nên đứng đó quá lâu, nguy hiểm lắm!
.......
(Phoenix)
Không biết tôi có nhìn lầm hay không nhưng tôi đã thấy nụ cười của Yurin trong bóng tối. Đó hoàn toàn không có vẻ gì là nụ cười của một cô nhóc ngây thơ chút nào...
"Chắc mình suy nghĩ nhiều quá rồi..."
Tôi thở dài và cùng Hydra ra ngoài phòng khách, nơi mọi người đều đã tụ tập ngồi lại bên chiếc đèn dầu lớn....
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz