Back Home, for the Place Called Home
Chap 2
Trên chiếc taxi màu bạc lặng lẽ len qua những con phố cũ, Doran ngồi yên lặng, ánh mắt không rời khỏi khung kính phủ sương mờ. Tầm 20 phút, thì dừng lại tại tòa nhà, sơn vàng nhạt, với vài viền kẻ đen.
Bên trong mùi gỗ mới vẫn còn thoang thoảng, hơi ấm từ máy sưởi ập đến. Nhìn xung quanh, mọi thứ đã khác xưa nhiều, nhưng đâu đó vẫn vương những nét trong ký ức, vừa lạ lẫm lại vừa thân thuộc.
Tất cả như đang thì thầm, rằng từ ngày anh rời đi, nơi này vẫn lặng lẽ chờ anh quay lại.
Cánh cửa phòng luyện tập khẽ mở. Doran vẫn đinh ninh là người quản lý.
Nhưng không phải.
Người đó đứng đó, dáng người cao gầy, lưng hơi khom, tay cầm ly cà phê nóng còn đang bốc khói. Ánh sáng từ màn hình hắt lên gò má, làm những đường nét trên khuôn mặt ấy trở nên nhòe đi
Ánh mắt họ chạm nhau.
Và rồi, giọng nói ấy vang lên, trầm, vừa đủ nghe:
"Anh đến rồi à."
Doran cảm thấy một thứ gì đó, dâng lên trong lồng ngực. Mắt cũng cay cay nhẹ. Ký ức ùa về, không cần báo trước.
Anh nhớ lại lần đầu gặp Chovy, một cậu thiếu niên tràn đầy nhựa sống, có hai răng khểnh, má lại đầy mụn, lại cao ráo. Khi cười, mắt híp lại, cong cong. Lúc ấy, Chovy còn ngây ngô lắm.
Giờ đây, lại trở thành một người đàn ông trưởng thành. Lặng lẽ và kín tiếng hơn. Thời gian qua đi cuốn theo thật nhiều thứ.
Doran khẽ gật đầu:
"Ừ."
Chovy đặt ly cà phê xuống bàn, quay hẳn lại nhìn anh thêm một lần nữa. Cả hai chẳng ai lên tiếng thêm nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz