ZingTruyen.Xyz

Bac Quan Nhat Tieu Vi Sao Vuong Tong Khong So Cay Mat


2.Đổ cũng đổ rồi

Trưa Vương Nhất Bác hẹn bạn đi ăn, lúc quay lại công ti thấy trước quầy thu ngân vây quanh một vòng người. Hắn vừa tiến lên hai bước liền phát hiện trên sạp hàng đổ đầy chất lỏng không biết tên màu nâu, căn cứ theo mùi phán đoán hình như là trà sữa. Hắn từ nhỏ đã thích sạch sẽ không khỏi nhíu mày, sắc mặt không vui. Cô bé quầy thu ngân nhìn thấy hắn, co ro cúm rúm hô:"Vương tổng..."

Một tiếng này làm nhân viên đang hò hét ầm ĩ xung quanh đều im lặng, mọi người nhường đường, Vương Nhất Bác liền trông thấy nam nhân đội mũ bảo hiểm xe điện đứng ở một bên, anh mặc áo jacket đỏ đen đan xen, tay còn đang cầm hai túi ny lon lớn, trên túi là logo Pizza Hut.

Nhân viên giao hàng? Vương Nhất Bác hỏi:"Xảy ra chuyện gì?"

Cô bé quầy thu ngân giải thích:"Trưa nay phòng thiết kế liên hoan, gọi đồ ăn ngoài về kết quả lúc anh giao hàng đi vào lại đụng phải giám đốc Tôn, đồ uống đổ ra hết..."

Tôn Thuần Thuần đang cố gắng lau đi vết bẩn trên áo khoác, mặt mũi tràn đầy căm ghét:"Đi đường không có mắt à? Sốt ruột vội vàng phải đi về chịu tang sao? Bộ đồ mới mua này của tôi anh biết bao nhiêu tiền không hả?!"

Anh nhân viên giao hàng khom người xin lỗi liên tục:"Xin lỗi, thật xin lỗi, tôi không nghĩ tới sẽ có người đột nhiên từ bên cạnh lao ra..."

"Lời này của anh là ý gì? Trách tôi phải không?!"

"Không phải không phải, là do tôi, tôi...tôi đền ngài phí giặt được không?"

"Anh bắt buộc phải đền, còn có đồ uống của mọi người! Tự mua đem về lại đây!"

"Tôi quay về mua liền đây."Nhân viên giao hàng thấp giọng đáp lại, cuối cùng đặt hai tối ny lon lớn lên bàn xoay người chuẩn bị rời đi, cặp mặt đó trong nhất thời đụng phải tầm mắt hắn, Vương Nhất Bác trong lòng nhất thời nảy lên, người này là...nhân viên phục vụ hôm đó, Tiêu Chiến!

Hắn gần như không hề suy nghĩ, bắt lấy cánh tay nam nhân theo bản năng:"Đợi đã!"

Mọi người quay lại nhìn hắn, Vương Nhất Bác hắng giọng nói:"Trà sữa của Pizza Hut cũng giống như nước cọ nồi thôi, đổ cũng đổ rồi, gọi lại đồ uống khác ngon hơn đi, tôi mời. Còn về áo khoác Gucci của giám đốc Tôn," Hắn nghiêng đầu nhìn Tiêu Chiến:"Dưới lầu có tiệm giặt là, lúc đi lấy lại hóa đơn lát nữa mang lên cho tôi, tôi trả tiền cho anh."

Nhưng Tiêu Chiến không hề xuất hiện lại nữa. Hôm đó bận đến lúc tan làm hắn mới nhớ lại chuyện này, để trợ lý đi hỏi quầy thu ngân, trợ lý đưa hắn một bức thư nói là nhân viên giao hàng buổi chiều gửi cho hắn.

Trong thư có hóa đơn của tiệm giặt, một chồng tiền giấy cùng một tờ giấy, trên giấy nắt nót viết ba chữ:Cảm ơn ngài.

Vương Nhất Bác đếm đại khái số tiền kia, một nghìn hai, vừa vặn với sô tiền boa tối hôm đó hắn nhét vào túi áo Tiêu Chiến.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz