ZingTruyen.Xyz

Bac Chien Nua Robot

Mở ra một thế giới chưa bao giờ được thấy, hôm nay tôi sẽ đưa các bạn đến khám phá thế giới giữa người và robot, liệu rằng khi con người có tình cảm, có suy nghĩ thì có hiểu được robot và những nỗi lòng của chúng hay không ?

Nơi mà robot có quyền được sống, được sinh hoạt như một con người, được pháp luật bảo vệ, được che chở, dạy dỗ. Dần dần học được cách sống của con người, những mảnh sắt vụn đó rồi sẽ biết yêu và được yêu. Tình yêu giữa người và robot thật sự tồn tại, tuy nhiên vẫn có người không tin. Còn bạn thì sao ? Bạn tin không ? Nếu bạn tin thư hãy đọc để thêm tin, còn nếu bạn không tin thì hãy đọc để có niềm tin nào. Lần đầu thử sức với đề tài này mong mọi người bỏ qua nếu có sai sót.

* Sếp, phía xưởng sản phẩm vừa gửi đến 2 con robot, tuy nhiên nó không được hoàn hảo.

Lệ Dĩnh vừa nói vừa đặt một tập tài liệu khá dày xuống bàn, Tiêu Chiến chỉ liếc nhìn rồi ném đi.

* Nhân viên lập trình của công ty chết hết rồi sao ? Đến việc này cũng tìm tôi.

Chất giọng có chút tức giận vang lên, thật sự không thể hiểu nổi, thời gian này sao cứ liên tục tạo ra sản phẩm lỗi vậy không biết nữa.

* Sếp, đây không phải là vấn đề bên bộ phận lập trình, là trong quá trình sản xuất có chút trục trặc nên sản phẩm mới vậy.

Lệ Dĩnh chỉ cười cười rồi nhặt tài liệu lên mà thôi, còn thở dài mà nói.

* Tại sao lại xảy ra trục trặc, gọi trưởng phòng sản xuất lên đây.

Tiêu Chiến chau mày nhìn cô, trục trặc sao lại không nói cho anh biết.

* Tại sếp chứ ai, gấp gáp hoàn thành sản phẩm nên mới xảy ra sai sót.

Lệ Dĩnh quay ngược sang trách móc Tiêu Chiến, thật đúng là không thể hiểu được, kêu nhân công ngày đêm sản xuất, rồi giờ sơ xuất lại quay ngược lại trách.

* Triệu Lệ Dĩnh tôi thấy chị được lắm đó, lúc nào cũng khiến tôi tức điên lên mới được à.

Tiêu Chiến lần nữa ném sấp tài liệu vào mặt Lệ Dĩnh, ngoài là thân phận trợ lý họ còn là bạn thân của nhau nữa, vì vậy Tiêu Chiến xưa nay luôn trút tất cả lên người cô, dù sao Tiêu Chiến nhìn vậy thôi chứ rất nhát gan.

* Thật là, suốt ngày nổi điên, lo cho con robot tên Vương Nhất Bác của cậu đi.

Lệ Dĩnh hấy Tiêu Chiến một cái rồi ra khỏi phòng, trước khi đi còn chỉ tay vào con robot được đặt ở góc phòng kia, nó tên là Vương Nhất Bác, nó là một con robot của giáo sư Lâm, tuy nhiên trong quá trình hoàn thiện nó thì ông đã mất.

Họ chỉ đành đem đi bỏ, tuy nhiên trên robot có viết là phải giao cho Tiêu Chiến. Anh cũng không biết làm sao với con robot này, vì dẫu sao ở đây cũng có vô vàng sản phẩm hoàn thiện, việc robot bị lỗi không phải ít, hầu hết điều đem đi bỏ vào khu phế liệu, rồi được nung chảy ra sau đó lại được luyện thành từ bộ phận của con robot mới.

Thế nhưng đây là sản phẩm của thầy anh, anh rất muốn biết tại sao thầy đến tuổi này vẫn còn làm ra một con robot này, thoạt nhìn nó rất khác lạ với những con robot kia, nếu chúng thô cứng thì Vương Nhất Bác này lại mềm mại, còn có hơi ấm nữa chứ. Ánh mắt không hề vô hồn, khiến Tiêu Chiến không nở vứt nhưng cũng không biết giữ lại thế nào, nếu để cục quản lý robot biết đây là sản phẩm lỗi thì chắc chắn sẽ đến tịch thu.

Với thế giới này robot bị lỗi là một thứ không thể giữ lại và cục quản lý môi trường sẽ đến tịch thu, hiện tại chỉ mới 2 tháng chuyện của thầy Lâm vẫn còn có thể phân tán sự chú ý của mọi người, nhưng nếu về lâu về dài thì không chắc được. Họ sẽ đến đây và đem nó đi, thật sự không ngờ được có ngày Tiêu Chiến phải bó tay với một con robot như vậy.

* Sếp à, bản thiết kế của con robot này đã được chỉnh sửa.

Jisoo bước vào đưa cho Tiêu Chiến, đây là bản thiết kế được phục hồi từ bản thiết kế của giáo sư Lâm, vì lúc ông chết thì bản thiết kế đã bị hư hỏng nên cần thời gian để phục hồi lại.

* Bộ phận tim sao lại bỏ trống.

Tiêu Chiến thấy rất đau đầu, phần quan trọng nhất không thể phục hồi sao ? Như vậy anh làm sao biết mà sửa chữa, có là thánh nhân cũng không thể nào sửa được.

* Sếp, em xin lỗi, phần não có nhiều điểm không thể nhìn được, còn phần tim thì bản thiết kế rất mơ hồ, em cần nghiêm cứu thêm, có điều...

* Có điều... ?

Thấy Jisoo đang nói chuyện tự nhiên dừng thì Tiêu Chiến chau mày hỏi.

* Hình như giáo sư đang muốn phát minh ra một loại robot phục vụ tình dục.

* Nói năng lung tung.

Jisoo biết nói đến điểm này Tiêu Chiến sẽ rất tức giận, bởi lẽ Tiêu Chiến cũng là một chế tạo robot và anh cho rằng robot mãi mãi chỉ là tay sai của con người, không thể thay thế con người, càng không thể làm con người, cho nên vấn đề tình dục cũng là một chuyện không thể nào.

* Cái này, em nhặt được trong đống giấy kia, không biết là của Vương Nhất Bác hay của người khác.

Jisoo chìa ra một tờ giấy khác, đúng thật là đang nghiêm cứu về vấn đề tình dục ở robot, nhưng nó không phải là mã số của Vương Nhất Bác, càng không ghi mã số nên Jisoo không chắc được.

* Ra ngoài đi, tôi sẽ xem xét.

Tiêu Chiến cảm thấy càng ngày càng mơ hồ, rốt cuộc giáo sư Lâm muốn làm gì với con robot mã số 05081997 tên Vương Nhất Bác này, ông thật sự muốn sản xuất ra một con robot giống như con người sao.

* Đã kích hoạt robot mã 05081997, xin chào chủ nhân, tôi là Vương Nhất Bác. Cảnh báo cạn kiệt năng lượng, tôi cần nạp điện ngay bây giờ. Bắt đầu quá trình nạp điện, thời gian còn 45 phút.

Tiêu Chiến vừa cắm điện vào thì Vương Nhất Bác lập tức khởi động, ở ngực liền chạy tên và mã số của nó, còn có chức năng tự động nạp điện. Thật sự khiến Tiêu Chiến rất bất ngờ, hầu hết robot điều biết mình hết điện nhưng cần trợ giúp mới sạc điện được.

Hơn nữa hình như Vương Nhất Bác đã là một robot hoàn hảo rồi, rốt cuộc chỗ nào của nó chưa hoàn thiện chứ, hay là có liên quan đến tim và bản thiết kế bộ phận kia mà Jisoo đưa.

* Giáo sư, thầy thực sự muốn biến nó thành người sao ?

Chạm nhẹ vào mặt của Nhất Bác, Tiêu Chiến thật sự không biết phải làm sao, nếu thật sự làm theo bản thiết kế của giáo sư thì lại làm trái quy định chung của robot và làm sai quy tắc cá nhân của bản thân.

Đúng trên lập trường của một nhà cung cấp tất nhiên Tiêu Chiến muốn mang lại nhiều sản phẩm mới lạ cho khách hàng, nhưng đứng trên cương vị của một người chế tạo robot anh không thể đi sai chuẩn mực về robot.

Lịch up truyện : một ngày 3 chương ( sáng, trưa, chiều )

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz