Atsh Tu Ghet Thanh Yeu
" gọi a là gì nào ? " đức duy đứng lên nói với đám pháp kiều đang ngồi nghỉ dưới cái bàn làm từ gỗ cây cổ thụ , ừ thì hôm nay làm bài kiểm tra cậu được A+ như đã gáy nên mặt cũm gọi là ngứa đòn
" eo khiếp giấu nghề " pháp kiều cũng bất ngờ đó chứ , bình thường thằng bạn của câu cứ lơ tơ mơ , suốt ngày trêu hoa ghẹo bướm mà nay làm bài kiểm tra được hẳn điểm cao nhất
" ôi ông ơi , tụi tui đứa nào cũng A hết nhé , có ông vs con kiều đc A+ mà làm như là chúa không bằng " thành an lại giở cái thói khịa bạn bè của mình ra , cả đám này không khịa nhau một ngày không được
" thg duy được điểm cao thế thì khao hội bạn dì đê " không thể để vụt mất miếng ăn phong hào bon chen vào cuộc hội thoại
" nghèo " đức duy cũng muốn khao đám bạn một bữa nhưng mà giờ chẳng còn một xu dính túi
" đại gia ngầm mà kêu nghèo " hùng huỳnh biết rõ gia thế của đức duy , nhà nó cũng là chủ doang nghiệp buôn bán vật liệu xây dưng chứ ít ỏi gì
"pháp kiều ơi ra nhận trà sữa nè " micoco cái cây biết đi lại và nói chuyện ở trường họ giao đồ ăn tới , ở đây thì những sinh vật như thế này chẳng xa lạ gì , đám bọn họ hay mua trà sữa ở đây nên cũng khá thân với micoco
" adu thằng an mua sớm mà ko hỏi ae uống vị nào ằ " đức duy hỏi thành an vì trước đến nay , đứa nào khao cả lũ ăn uống đều hỏi trước xem ai ăn cái gì ai uống cái gì trước đã
" ơ vãi , t định chiều ms rủ bây đi cơ mà đây đ phải t mua đâu í " thành an kiểu xịt keo , ủa cậu đã mua trà sữa đâu sao tự nhiên micoco lại giao tới còn nói là thanh toán hết rồi
" micoco , chế bít ai đặt trà sữa cho tụi em ko " pháp kiều hỏi
" à hình như là đăng dương bên nhà sóng nước đấy , cậu í có đặt riêng cho em trà sữa hạnh nhân em thích còn mấy bạn thì truyền thống nhé "
" wtf , á à con kiều m lại vừa thích thg phát mà vừa đưa đẩy với đăng dương à " hùng huỳnh nghe thấy micoco nói thế thì giật mòng lên
" tội nặng tội nặng , kiều muốn tòa xét xử sao đây hả ?" phong hào cũng đến chịu luôn ấy , vừa hôm qua kêu cũng cũng với hồ phát cơ mà
" ê nha ê tui kok bít gì hết nha " pháp kiều lúng túng giải thích , thật ra cậu cũng đâu có biết tự nhiên đội trưởng nhà bên đấy lại đặt trà sữa cho đám nhà cậu đâu
" mấy đứa trật tự , chắc chắn là thg dương thích con kiều rồi , nó biết cả con kiều thích trà sữa hạnh nhân luôn kia kìa , kì này là muốn tán bạn mình rồi " quang trung thấy mấy đứa bạn mình nhốn nháo thì cũng quát nhẹ cho bớt ồn lại
" ôi mà tụi m ơi , kệ đi tự nhiên tụi mìn đc lộc ăn ké " đức duy chỉ được cái ham ăn là giỏi , với cả cậu cứ cảm thấy ưa đăng dương hơn là hồ phát
" ừ nhể thôi kệ đi , mai mang nhỏ kiều qua cho thg dương luôn " phong hào tán thành với đức duy
" trời trời làm cí gì mà khó coi zị trời " pháp kiều hiện dấu hỏi chấm to đùng , ủa bộ có miếng ăn là quên luôn tình bạn keo lì sì lay này hả
" tự nhiên thấy nhà sóng nước cũng gọi là ấy đi , cũng ko đáng ghét lắm " thành an thấy cũng ưng ưng cái bụng rồi nha
" nhỏ kiều nhớ cảm ơn người ta đấy " quang trung đúng như là bà mẹ già và đàn con thơ , trong cái đám này cậu là người trưởng thành nhất rồi , không thì toàn trẻ trâu suốt ngày đấu đá nhau chí chóe " tui bít gồi "
quay lại khoảng hai tiếng trước
cả đám nhà sóng nước mới làm bài kiểm tra xong , tình hình chung thì đứa nào cũng A . đúng là vừa được cái đẹp mã lại vừa giỏi , vừa thông minh .
" giờ làm sao " đăng dương nói với đám bạn , bank tụi nó mỗi đứa 1 củ rồi nên anh phải vắt cho bằng kiệt
" người ta nói con đường đi đến trái tim ngắn nhất là qua dạ dày , mua đồ ăn tặng người ta đi " quang anh ngồi luyên thuyên về những 'bí kíp' cua cờ rút mới học lỏm trên tíc tóc hồi mấy ngày trước nói với đăng dương
" đúng đúng , à mà phải khao cả hội đồng quản trị bên đấy nữa " minh hiếu tán thành với quang anh
" eo , ae với nó cả mấy tháng nay còn chưa được húp miếng nước lọc nó mua nữa " bảo khang giả bộ làm trò mèo , diễn trông như là đang đau khổ lắm
" thôi bớt lại con thằng chẻ châu này " hải đăng cảm thấy khung cảnh vừa rồi phải nói là khó coi vô cùng nên cũng lên tiếng chỉnh đốn lại thằng bạn mình
" đcm lm như éo hốc của tao 1 củ ấy nhờ " gì vậy trời rõ ràng là tiền rao cháo múc thế kia mà tự nhiên thành ra anh bắt tụi nó làm nên đăng dương phản bác lại ngay
" hihi trôn trôn " bảo khang thấy cũng hợp lí cũng làm trò hề chả này kia đăng dương nữa
" à mà kiều thích uống trà sữa hạnh nhân " bảo khang nói với đăng dương , gì chứ sở thích của bé dâu thì anh hạt dẻ nắm trong lòng bàn tay
" ôk vậy để t đặt micoco giao tới luôn "
====
hé lu mn , mn có nhớ tui kok zị , dạo này lười ra chap qua aaah
" eo khiếp giấu nghề " pháp kiều cũng bất ngờ đó chứ , bình thường thằng bạn của câu cứ lơ tơ mơ , suốt ngày trêu hoa ghẹo bướm mà nay làm bài kiểm tra được hẳn điểm cao nhất
" ôi ông ơi , tụi tui đứa nào cũng A hết nhé , có ông vs con kiều đc A+ mà làm như là chúa không bằng " thành an lại giở cái thói khịa bạn bè của mình ra , cả đám này không khịa nhau một ngày không được
" thg duy được điểm cao thế thì khao hội bạn dì đê " không thể để vụt mất miếng ăn phong hào bon chen vào cuộc hội thoại
" nghèo " đức duy cũng muốn khao đám bạn một bữa nhưng mà giờ chẳng còn một xu dính túi
" đại gia ngầm mà kêu nghèo " hùng huỳnh biết rõ gia thế của đức duy , nhà nó cũng là chủ doang nghiệp buôn bán vật liệu xây dưng chứ ít ỏi gì
"pháp kiều ơi ra nhận trà sữa nè " micoco cái cây biết đi lại và nói chuyện ở trường họ giao đồ ăn tới , ở đây thì những sinh vật như thế này chẳng xa lạ gì , đám bọn họ hay mua trà sữa ở đây nên cũng khá thân với micoco
" adu thằng an mua sớm mà ko hỏi ae uống vị nào ằ " đức duy hỏi thành an vì trước đến nay , đứa nào khao cả lũ ăn uống đều hỏi trước xem ai ăn cái gì ai uống cái gì trước đã
" ơ vãi , t định chiều ms rủ bây đi cơ mà đây đ phải t mua đâu í " thành an kiểu xịt keo , ủa cậu đã mua trà sữa đâu sao tự nhiên micoco lại giao tới còn nói là thanh toán hết rồi
" micoco , chế bít ai đặt trà sữa cho tụi em ko " pháp kiều hỏi
" à hình như là đăng dương bên nhà sóng nước đấy , cậu í có đặt riêng cho em trà sữa hạnh nhân em thích còn mấy bạn thì truyền thống nhé "
" wtf , á à con kiều m lại vừa thích thg phát mà vừa đưa đẩy với đăng dương à " hùng huỳnh nghe thấy micoco nói thế thì giật mòng lên
" tội nặng tội nặng , kiều muốn tòa xét xử sao đây hả ?" phong hào cũng đến chịu luôn ấy , vừa hôm qua kêu cũng cũng với hồ phát cơ mà
" ê nha ê tui kok bít gì hết nha " pháp kiều lúng túng giải thích , thật ra cậu cũng đâu có biết tự nhiên đội trưởng nhà bên đấy lại đặt trà sữa cho đám nhà cậu đâu
" mấy đứa trật tự , chắc chắn là thg dương thích con kiều rồi , nó biết cả con kiều thích trà sữa hạnh nhân luôn kia kìa , kì này là muốn tán bạn mình rồi " quang trung thấy mấy đứa bạn mình nhốn nháo thì cũng quát nhẹ cho bớt ồn lại
" ôi mà tụi m ơi , kệ đi tự nhiên tụi mìn đc lộc ăn ké " đức duy chỉ được cái ham ăn là giỏi , với cả cậu cứ cảm thấy ưa đăng dương hơn là hồ phát
" ừ nhể thôi kệ đi , mai mang nhỏ kiều qua cho thg dương luôn " phong hào tán thành với đức duy
" trời trời làm cí gì mà khó coi zị trời " pháp kiều hiện dấu hỏi chấm to đùng , ủa bộ có miếng ăn là quên luôn tình bạn keo lì sì lay này hả
" tự nhiên thấy nhà sóng nước cũng gọi là ấy đi , cũng ko đáng ghét lắm " thành an thấy cũng ưng ưng cái bụng rồi nha
" nhỏ kiều nhớ cảm ơn người ta đấy " quang trung đúng như là bà mẹ già và đàn con thơ , trong cái đám này cậu là người trưởng thành nhất rồi , không thì toàn trẻ trâu suốt ngày đấu đá nhau chí chóe " tui bít gồi "
quay lại khoảng hai tiếng trước
cả đám nhà sóng nước mới làm bài kiểm tra xong , tình hình chung thì đứa nào cũng A . đúng là vừa được cái đẹp mã lại vừa giỏi , vừa thông minh .
" giờ làm sao " đăng dương nói với đám bạn , bank tụi nó mỗi đứa 1 củ rồi nên anh phải vắt cho bằng kiệt
" người ta nói con đường đi đến trái tim ngắn nhất là qua dạ dày , mua đồ ăn tặng người ta đi " quang anh ngồi luyên thuyên về những 'bí kíp' cua cờ rút mới học lỏm trên tíc tóc hồi mấy ngày trước nói với đăng dương
" đúng đúng , à mà phải khao cả hội đồng quản trị bên đấy nữa " minh hiếu tán thành với quang anh
" eo , ae với nó cả mấy tháng nay còn chưa được húp miếng nước lọc nó mua nữa " bảo khang giả bộ làm trò mèo , diễn trông như là đang đau khổ lắm
" thôi bớt lại con thằng chẻ châu này " hải đăng cảm thấy khung cảnh vừa rồi phải nói là khó coi vô cùng nên cũng lên tiếng chỉnh đốn lại thằng bạn mình
" đcm lm như éo hốc của tao 1 củ ấy nhờ " gì vậy trời rõ ràng là tiền rao cháo múc thế kia mà tự nhiên thành ra anh bắt tụi nó làm nên đăng dương phản bác lại ngay
" hihi trôn trôn " bảo khang thấy cũng hợp lí cũng làm trò hề chả này kia đăng dương nữa
" à mà kiều thích uống trà sữa hạnh nhân " bảo khang nói với đăng dương , gì chứ sở thích của bé dâu thì anh hạt dẻ nắm trong lòng bàn tay
" ôk vậy để t đặt micoco giao tới luôn "
====
hé lu mn , mn có nhớ tui kok zị , dạo này lười ra chap qua aaah
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz