ZingTruyen.Xyz

AouBoom/"Máu Khóc Trên Tượng Đá"

Chương 10: Dù Là đâu phải có mày

seathanabon

Aou nằm bất động trên nền đất lạnh.

Vết cắn trên vai bắt đầu hoại tử. Máu đen lại. Thể lực hắn gần như bằng không.
Chỉ còn đôi mắt — vẫn nhìn Boom như ngày đầu tiên.

Boom quỳ bên hắn, run lẩy bẩy:

> “Tao không muốn mày chết… nhưng tao càng không muốn tao là lý do giết mày.”

Aou cười khẽ, giọng yếu ớt:

“Giết tao rồi khóc, mày dở hơi hả?”

Boom cúi đầu. Nước mắt nhỏ xuống vạt áo Aou, từng giọt một.

Gió cuốn lên. Trời tối sầm lại.

Một giọng nói vang lên từ sâu trong đền:

> “Ngươi muốn cứu hắn… chấp nhận từ bỏ phần người còn sót lại?”

Boom đứng dậy, đối mặt với bóng tối trước mắt:

“Phải.”

> “Đổi lại, ngươi sẽ sống vĩnh viễn trong bóng tối. Không mặt trời. Không con người. Không quay lại.”

Boom hít sâu, rồi nhìn Aou – người con trai đã vì mình từ bỏ bất tử, đã chết một lần, đã yêu đến tận cùng.

> “Tao chấp nhận. Miễn là có mày.”


Một luồng sáng đỏ rực nổ tung.

Boom ngã quỵ xuống, máu trào ra từ miệng, mắt chuyển hẳn sang đỏ sẫm.

Nhưng – cơ thể Aou bắt đầu ấm lại. Vết thương dần lành, da hồng trở lại.

Aou mở mắt, thấy Boom đang co giật giữa đền, máu chảy từ mắt, mũi, tim.

Hắn gào lên:

“Không!! Boom!! Tao không cần mày hy sinh nữa!!”

Boom mỉm cười yếu ớt:

“Lần này… để tao cứu mày…”

Boom gục xuống, hơi thở mong manh.

Aou bò đến, ôm lấy cậu vào lòng, môi run rẩy:

“Mày mà chết… tao thề sẽ kéo cả thế giới này chôn theo.”

Boom chạm tay vào mặt hắn. Lạnh ngắt.

“Không… Tao còn sống mà…”

Cậu mỉm cười – và ngẩng lên hôn Aou.

Một nụ hôn chậm rãi, không vội, không cuồng nhiệt.

Chỉ là… tất cả nỗi đau trong từng ngày xa cách, từng kiếp, từng lần chết hụt, từng lần không giữ được tay nhau.

Một nụ hôn… hóa giải mọi lời chưa kịp nói.

Và lần đầu tiên sau bao tháng ngày… Aou khóc.

Nước mắt hắn rơi trên má Boom, hoà vào nụ hôn kéo dài như vĩnh viễn.

Mặt trời lên.

Không ai bốc cháy.

Không ai tan biến.

Chỉ có hai người, ôm nhau giữa ngôi đền cổ, như thể từ nay về sau, mọi bóng tối cũng không còn đáng sợ nữa.

Boom mở mắt, vẫn còn thở.

Aou khẽ thì thầm:

“Lần này… tao giữ mày được rồi.”

Boom gật đầu, tựa vào ngực hắn:

“Và tao… cũng không bỏ mày nữa.”

Hết phần 2 – HE.

CẢM ƠN MỌI NGƯỜI:
Sea cảm ơn mọi người đã đọc và ủng hộ fic đầu tay của sea 🫰

Sea còn fic nhỏ về lý do vì sao Aou thành mà cà rồng nếu mọi muốn thì mọi người bình luận nha

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz