Anh Va Em
Saint
Tôi đang loay hoay sắp xếp chăn đệm trong phòng thì nghe tiếng mở cửa. Chưa kịp quay ra nhìn xem là ai đã thấy bóng đen lao tới ôm trọn lấy tôi từ sau lưng. "Perth hở?""..."Em không trả lời nhưng mùi hương này, hơi ấm này và vòng tay quen thuộc này còn ai khác nữa! "Sao đi đâu mà anh không tìm thấy vậy, cả mẹ và em luôn, có gì vui mà không cho anh theo vậy, đang giận đó, không cho ôm anh đâu! - Nói rồi tôi đưa tay tính nới lỏng vòng tay của em ra, ai ngờ em siết chặt hơn khiến tôi không thể vùng vẫy. "Perth, đau anh.""Cho em ôm anh một chút!""Sao giọng của em nghe lạ vậy? Không phải là bị bệnh rồi chứ? Quay sang đây cho anh xem nào!""Không có, em không bệnh.""Rõ là giọng khác lắm mà, cho anh xem nào Perth!"Saint nóng lòng lo lắng khiến tôi cảm thấy ngọt ngào, mắt có vẻ nóng lên nữa rồi. Vốn đã khóc khi nãy rồi giờ còn cảm động thế này, anh nhìn cái là biết ngay. "Saint có muốn ở bên em cả đời này không?""Hở? Sao lại đột nhiên hỏi anh như vậy?""Trả lời em đi!""Tất nhiên là muốn ở cạnh bên em rồi.""Không sợ mẹ Nuk biết sẽ ngăn cản hai đứa hử?""Mẹ sẽ không làm vậy đâu, nếu anh và em đau lòng mẹ sẽ buồn lắm đó."Perth
Saint tự tin đến vậy khiến tôi hiểu được vì sao mẹ lại đồng ý chuyện hai đứa như thế. Saint ngốc của mẹ cần có người bên cạnh bảo vệ, cưng chiều, là mẹ sợ cái người ngốc trước mặt tôi bị ức hiếp đó, thế nên mẹ muốn giao cục ngốc này lại cho tôi để chăm sóc anh cả đời."Anh sẽ phải ở bên em, từ giờ sẽ không để anh rời xa em đâu, cũng đừng mong em để anh rời khỏi em. Mẹ dặn rồi, em phải khoá chặt anh lại cả đời."Tôi ôm chặt người trong lòng, cả đời này em nắm chặt anh trong tay rồi, muốn thoát cũng đừng mong....
Bắt đầu là những mất mát, đau buồn, tự ti. May mắn của tôi chính là được gặp anh, là trưởng thành trong tình yêu thương của mọi người mà đem yêu thương đáp lại. Đời người dài ngắn vô định, trong thế giới bao la này, gặp được người để yêu thương chính là hạnh phúc, nên dốc lòng mà giữ chặt.Hạnh phúc của tôi là gặp được anh - người đã và sẽ đồng hành cùng tôi trong suốt hành trình dài của đời người. Saint, cảm ơn anh vì đã chọn ở bên em. End...................Đã đến lúc phải chia tay hai anh em đáng iu rồi. Hẹn gặp mọi người trong câu chuyện thứ 2 của mình: "Em hận anh - Em yêu anh" nhé !
Tôi đang loay hoay sắp xếp chăn đệm trong phòng thì nghe tiếng mở cửa. Chưa kịp quay ra nhìn xem là ai đã thấy bóng đen lao tới ôm trọn lấy tôi từ sau lưng. "Perth hở?""..."Em không trả lời nhưng mùi hương này, hơi ấm này và vòng tay quen thuộc này còn ai khác nữa! "Sao đi đâu mà anh không tìm thấy vậy, cả mẹ và em luôn, có gì vui mà không cho anh theo vậy, đang giận đó, không cho ôm anh đâu! - Nói rồi tôi đưa tay tính nới lỏng vòng tay của em ra, ai ngờ em siết chặt hơn khiến tôi không thể vùng vẫy. "Perth, đau anh.""Cho em ôm anh một chút!""Sao giọng của em nghe lạ vậy? Không phải là bị bệnh rồi chứ? Quay sang đây cho anh xem nào!""Không có, em không bệnh.""Rõ là giọng khác lắm mà, cho anh xem nào Perth!"Saint nóng lòng lo lắng khiến tôi cảm thấy ngọt ngào, mắt có vẻ nóng lên nữa rồi. Vốn đã khóc khi nãy rồi giờ còn cảm động thế này, anh nhìn cái là biết ngay. "Saint có muốn ở bên em cả đời này không?""Hở? Sao lại đột nhiên hỏi anh như vậy?""Trả lời em đi!""Tất nhiên là muốn ở cạnh bên em rồi.""Không sợ mẹ Nuk biết sẽ ngăn cản hai đứa hử?""Mẹ sẽ không làm vậy đâu, nếu anh và em đau lòng mẹ sẽ buồn lắm đó."Perth
Saint tự tin đến vậy khiến tôi hiểu được vì sao mẹ lại đồng ý chuyện hai đứa như thế. Saint ngốc của mẹ cần có người bên cạnh bảo vệ, cưng chiều, là mẹ sợ cái người ngốc trước mặt tôi bị ức hiếp đó, thế nên mẹ muốn giao cục ngốc này lại cho tôi để chăm sóc anh cả đời."Anh sẽ phải ở bên em, từ giờ sẽ không để anh rời xa em đâu, cũng đừng mong em để anh rời khỏi em. Mẹ dặn rồi, em phải khoá chặt anh lại cả đời."Tôi ôm chặt người trong lòng, cả đời này em nắm chặt anh trong tay rồi, muốn thoát cũng đừng mong....
Saint
Tôi hoàn thành xong đại học với kết quả khá khả quan. Công việc hiện tại cũng không quá khó khăn để tìm được. Người ngốc thường gặp may mắn, Perth nói với tôi như vậy, mà tôi thấy em nói cũng đúng nha! Vừa ra trường đã được thầy chủ nhiệm giới thiệu tôi với một công ty vốn là người quen của thầy, công ty quy mô không lớn nhưng mọi người ở đây làm việc rất thuận hoà.
Bắt đầu là những mất mát, đau buồn, tự ti. May mắn của tôi chính là được gặp anh, là trưởng thành trong tình yêu thương của mọi người mà đem yêu thương đáp lại. Đời người dài ngắn vô định, trong thế giới bao la này, gặp được người để yêu thương chính là hạnh phúc, nên dốc lòng mà giữ chặt.Hạnh phúc của tôi là gặp được anh - người đã và sẽ đồng hành cùng tôi trong suốt hành trình dài của đời người. Saint, cảm ơn anh vì đã chọn ở bên em. End...................Đã đến lúc phải chia tay hai anh em đáng iu rồi. Hẹn gặp mọi người trong câu chuyện thứ 2 của mình: "Em hận anh - Em yêu anh" nhé !
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz