ZingTruyen.Xyz

Anh Nong Dan Va Ran Dam My 18 Truyen Suu Tam

Anh nông dân đỏ mặt, tay chân luống cuống nghe lời mở miệng. Miệng vừa hé ra thì húp một cháo, anh còn chưa kịp nuốt xuống đã bị rắn trắng nâng cằm hôn vào. Mỗi lưỡi kích động chia nhau ăn cháo, ít nước cháo lưu lại khóe miệng. Rắn trắng nổi cơn chơi đùa. Mình húp một ngụm rồi hôn anh nông dân và đút hết vào miệng anh.

Ăn xong một bữa cơm thì đã nổi cơn động tình. Anh nông dân phát ra tiếng rên rỉ khó nhịn, khe mông khó nén được phải co rút, vô thức chủ động cọ lên gậy thịt, ám ý cực rõ, hoa mắt chóng mặt. Rắn trắng không kiềm nén nổi nữa, giựt phăng quần áo của anh nông dân ra, vuốt ve thân thể săn chắc của anh. Nó đặt nửa bát cơm còn lại sang chỗ khác, lật người đối mặt với anh.

Rắn trắng từ môi hôn đi xuống, để lại những vết đỏ tím mập mờ. Lúc đến ai điểm nhỏ trước ngữa, nó ngậm vào mốt cái, nhẹ nhàng cắn mút, còn cái kia thì được tay nó chăm sóc tận tình.

“A, a… Không muốn… Đừng… Giờ phải… A… A…” Anh nông dân ngửa đầu, tay vung loạn xạ. Chút sức này với rắn trắng lại chẳng khác nào ‘ra vẻ không muốn nhưng lại mời gọi’. Nó đứng dậy, ngậm vào hầu kết nhấp nhô của anh, tay lại nhấc bổng anh lên.

Đột nhiên chân mình đong đưa giữa không trung, anh nông dân giật mình, hai chân vô thức vòng lấy eo của rắn trắng.

Rắn trắng cười một tiếng: “Anh nông dân thân mến của tôi ơi, anh đã chủ động đến vậy, tôi đây cũng không nên từ chối anh.” Dứt lời, ngay cả ý định phát triển từ từ tối qua cũng biến mất. Hai cây gậy thịt táo tợn thọc vào. Vách thit non mềm ướt át tức thì dán sát, ra sức mút gặm gậy thịt. Anh nông dân bị xâm phạm bất ngờ, ư ư a a rên rỉ. Đến rắn trắng cũng không khỏi sảng khoái trước bữa sáng ngon lành này mà gầm nhẹ một tiếng.

Hôm qua mộng đẹp suốt đêm, giờ phút này rắn trắng dồi dào sức lực, hai cây hàng tranh nhau chen lấn đâm chọc điểm cúc tâm mẫn cảm nhất, căng ra các nếp uốn. Anh nông dân mau chóng bị khoái cảm cuồn cuộn như thủy triều làm chảy nước mắt. Huyệt sau bị va chạm như liều mạng, làm anh gần như không thể ổn định cơ thể của mình. Anh chỉ đành ôm lất bả vai của rắn trắng, mặc nó muốn làm gì cũng được.

Dương vật nhỏ đã cứng từ lâu bắt đầu phun ra dịch trắng dù không được ai âu yếm. Cao trào kích lên thoải mãi làm anh nông dân bật khóc thành tiếng: “A, a… Không… A… Căng quá… Sắp ra nữa… Trướng quá…”

“Dễ chịu chứ? Được tôi cắm có dễ chịu không nào?” Rắn trắng bắt đầu ép anh nông dân nói lời dâm đãng. Nó cảm nhận anh nông dân chảy nước mắt, đỏ bừng mặt. Đôi mắt của anh tràn đầy dục vọng nói ra những điều làm anh thấy thẹn, rõ là anh đang nhận lấy khoái cảm gấp bội.

“Dễ… Dễ chịu… Ưn… Thích… Thích… Thích…” Anh nông dân hết sức xấu hổ, vùi đầu vào trong hõm vai của rắn trắng, giả bộ làm một chú đà điểu. Nhưng rắn trắng làm gì để anh trốn cho được. Nó nắm cằm của anh, buộc anh ngẩng lên. Nó ép cả người anh lên tường, đè anh hôn môi với nó. Trong tiếng môi lưỡi giao triền phát ra tiếng nước sắc tình, làm cho buổi sớm ngày đông trở nên nóng lên.

Không biết qua bao lâu, anh nông dân miễn cưỡng bị cắm bắn hai lần, cuối cùng thét chói tai triều phun. Ngay lúc dâm dịch tuôn trào, lỗ nhỏ vì cao trào mà siết chặt gậy thịt. Rắn trắng cũng không nhìn nữa, để huyệt bé tiêu hồn hút tinh dịch của mình ra. Nó đè sát anh nông dân xuống giường, hai cây xà căn nóng hổi không hề lãng phí chút tinh dịch nào mà bắn hết vào sâu trong thịt ruột. Nó nóng đến mức làm anh nông dân càng ôm chặt lấy rắn trăng.

Anh nông dân nuốt hết xà tinh của hai cây gậy thịt, phần bụng của anh nông dân không khỏi hơi nhô lên. Rắn trắng cực thích dáng vẻ chiếc báu vật nhỏ này bị mình thao lớn bụng. Đuôi của nó bắt đầu phấn khích mân mê bụng anh, nhưng bản lĩnh xuất tinh vô song, rắn trắng lại cứng lên bên trong cơ thể anh nông dân.

Anh nông dân đang còn đắm chìm trong khoái cảm triều phun, vẫn chưa kịp nhận ra mà bị đè ra gian dâm tiếp nữa: “Không, không muốn… Không muốn… A… Đầy quá… Nóng sắp hỏng rồi… “

Anh nông dân nói năng lộn xộn, chỉ có thể ôm đầu rắn trắng khóc lóc xin tha: “Đừng, đừng… Hư mất… Hai cây quá lớn… Không, không thể ở bên trong suốt như vậy…”

“Ngoan, lần cuối thôi… được không…” Rắn trắng vừa hôn lấy nước mắt của anh nông dân, vừa dịu dàng nói: “Ôi chao, lỗ nhỏ của anh biết hút thế này, tôi không bỏ đi cho được. Không phải anh nói tôi cắm vào sẽ dễ chịu sao… Ngoan, để tôi giúp anh thỏa mãn. Không có gậy thịt, anh sẽ khó chịu lắm cho mà xem…”

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz