ZingTruyen.Xyz

Anh Hau Khong The Cong Luoc


"Kẽo kẹt" .

Cửa yến hội mở ra.

Người tới mặc váy dài màu trắng, lộ ra đôi chân thon dài, vòng eo tinh tế, khuôn mặt tuy lạnh lùng song không kém phần xinh đẹp, làm người ta kinh ngạc cảm thán không thôi.

"Đây là nữ chính của bộ điện ảnh "Thực Hỏa" sao, tên là...ừm.... Dung Khuyết?"

"Đây là đại minh tinh làm Quả Mơ thần hồn điên đảo đó hả?"

Những người xung quanh đều bị hai câu này hấp dẫn, dựng thẳng lỗ tai lên bát quái.

"Lộ Gia, chuyện này là thật sao?"

Lộ Gia tay cầm champagne, ánh mắt mang theo vài phần khinh thường nói:

" Không biết sao? 'Quả Mơ' gần đây không tham gia tụ tập với chúng ta, đều có lí do cả. Nghe nói vì theo đuổi cô ấy, mà đến tận đoàn phim chu cấp cả trăm vạn, thế mà vị ảnh hậu này cũng không liếc nàng lấy một cái."

"Kích thích như vậy?"

Cô quơ nhẹ ly champagne, lắc đầu:

" Chưa đủ kích thích đâu. Các ngươi không biết, năm trước ở một nhãn hiệu bể bơi, 'Quả Mơ' không ngại vất vả theo Dung Khuyết làm tùy tùng hầu hạ, chỉ đổi lại được một câu "tôi rất thích nuôi chó, cô thử học tiếng chó sủa đi", các cậu đoán thế nào?"

Có người nhịn cười đến độ nắm chặt góc váy, thiếu chút nữa khiến chiếc váy đắt tiền bị rách.

Ở đâu đó phát ra âm thanh tức giận:

"Tớ phải đánh cô ta! Cho ả biết biển xanh sao lại mặn!"

Lộ gia hừ một tiếng, mắt trợn trắng:

"Sau đó ... nàng im lặng trong chốc lát, tôi cứ tưởng nàng đang tức giận, nào ngờ ——"

"Nàng quay đầu cười tủm tỉm hỏi Dung Khuyết ---' em học không được giống lắm, chị muốn nghe không? ' "

Mọi người: "......"

"Chà."

"Đúng là không biết ngượng"

"Thiệt hay giả vậy?"

"Đương nhiên là......"

Trong một góc nọ, có cô gái mặt nghẹn muốn đỏ, tính nhảy ra tính sổ với đám người kia một trận, lại bị một bàn tay bưng kín môi, liều mạng giữ lại.

"Hưm, hưmmm."

Gỡ tay trên miệng ra, thái dương Bành Ấu nổi gân xanh, nói với bằng hữu ngu ngốc của nàng: "Còn không đi qua đập nát miệng ả? Bồ cho Lộ Gia bôi nhọ bồ như vậy?"

Đứng đối diện với nàng- Mai Y- người vừa mới nghe xong câu chuyện tình ái não lợn của mình, liếm liếm môi, cúi đầu sửa sang y phục, ngữ khí ấp a ấp úng:

"Thật ra cũng không phải là bôi nhọ gì, có lẽ nàng ta đã vô tình nhìn thấy......"

"Cái gì?"

Bành Ấu sửng sốt.

Ánh mắt Mai Y nhìn về phía Dung Khuyết, cầm lòng không được mà đi phía trước một bước, thất thần vơ vét từ ngữ muốn giải thích lại bị Lộ Gia nhìn thấy.

Nàng vừa uống cạn sạch champagne, tiện tay đem cái ly đặt lên khay người hầu vừa đi ngang qua, cười thần bí: "Tôi biết các cậu không tin, đợi một chút các cậu sẽ biết —— Quả Mơ!"

Lời nói của Lộ gia khiến tất cả mọi người dồn lực chú ý lên người Mai Y.

Bành Ấu thấy biểu tình trên mặt nàng liền biết sẽ có rắc rối xảy ra, nổi giận đùng đùng bước đến, dưới chân như gắn *Phong Hỏa Luân* xông thẳng đến trước mặt Lộ gia, còn chưa kịp chửi mười tám đời tổ tông của đối phương thì đã bị cắt lời.
.
"Mai Y, tôi có cách tỏ tỉnh khiến cho Dung Khuyết khắc cốt ghi tâm luôn, muốn nghe không?"

Bành Ấu cười lạnh một tiếng, "Lộ gia, muốn bắt tay với tôi vài cái chứ? Đảm bảo trăm phát trăm đau.Muốn thử không?"

"Muốn!"

Thanh âm thanh thúy vang lên, Bành Ấu theo bản năng giơ tay, lại bị người phía sau giữ chặt.

Mai Y kéo tay người bạn xuống, tươi cười nói:

"Thật sao? Mau nói cho tôi nghe thử"

Bành ấu: "!"

Lộ gia dương đầu đắc ý nhìn bành Ấu, dùng thái độ ngạo mạn nói với Mai Y:

"Bây giờ cô đi lên sân thượng tòa cao ốc này, lớn tiếng tỏ tình với Dung Khuyết, sau đó liền nhảy xuống, bảo đảm nàng đối với cô cả đời khó quên."

Có người thấy Lộ gia thái quá, nhỏ giọng khuyên một câu, "Này, hơi quá rồi đấy."

Bành Ấu đẩy bạn tốt ra, không thèm quan tâm tới kiểu tóc vừa làm hôm nay, hung tháo hăng khuyên tai và nhẫn xuống, mắt lộ ra hung ác

"Tốt tốt, Lộ Gia, hôm này cô đừng hòng rời khỏi đây ——"

Mai Y dùng sức ôm lấy eo nàng, đồng thời quay đầu hỏi Lộ Gia:

"Thật sao?"

"Nếu tôi làm như vậy, Dung Khuyết thật sự sẽ yêu tôi sao?"

Ở đâu đó có một người mắng một tiếng "Đồ điên", đại khái là chưa bao giờ gặp qua người ngốc như thế.

Ngay cả Bành Ấu cũng ngây ngẩn cả người, quay đầu lại mà nhìn cô bạn của mình.
---------------------------------------------------------------------------
Ở nơi nào đó trong yến hội

"Đi thôi."

Trò khôi hài nnày đã truyền tới tai Dung khuyết, nàng mất hứng buông chén rượu xuống, phân phó cho trợ lý một câu.

Bằng hữu của nàng có chút khó khăn nhìn phía bên kia, thở dài một hơi:

"Đành hẹn cậu lần sau vậy...Danh sách khách mời đêm nay vốn dĩ không có nàng, chắc là cầm thiệp mời trong nhà, cậu biết đấy, chủ tịch Mai Lâm chỉ có một cô con gái, sủng ái đến hư rồi, tính cách có chút cố chấp."

"Không phải cố chấp," Dung Khuyết ngước mắt nhìn lại, ánh mắt kia lại phá lệ trầm ổn, ngữ khí phản bác nhẹ nhàng bâng quơ, vậy nhưng lời nói lại như núi thạch cuồn cuộn rơi xuống, "Là não tàn mới đúng."

Nói xong, cô đứng dậy, tâm trạng phiền chán.

Trợ lý xách túi lên, không ngừng cùng đối phương cười làm lành, cố gắng đuổi theo nàng, lấy hết can đảm chạm vào tay áo của Dung Khuyết, dùng nhắc nhở nàng.

Dù sao thì cô nương kia tính tình phú cố chấp, nếu nàng thật sự nhảy lầu tầng, thì sẽ trở thành tin hot trên MXH......

Trợ lý rùng mình một cái.

Dung Khuyết không kiên nhẫn xoay người, vừa lúc gặp phải một người từ yến hội đi ra, ánh mắt sáng quắc, cơ hồ muốn dính lên trên người cô.

Bốn mắt nhìn nhau, vẫn là Mai Y mở miệng trước.

"Em...... Em thích chị, Dung Khuyết."

Nhìn bộ lễ phục màu trắng hợp với người nọ đến nỗi nhìn nàng như một viên kim cương cao quý, đẹp đến lạ lùng, phảng phất như duỗi tay cũng không chạm tới.

Mai Y chỉ đành rũ mắt, thanh âm rất nhỏ, bộ dáng thẹn thùng.

Dung Khuyết cắn răng tên đối phương.

"Mai Y."

"Dạ... Vâng?"

Đầu ngón tay Mai Y bấu chặt lớp ren bên ngoài lễ phục màu đen, khuôn mặt hiện lên rặng mây màu hồng, khoảnh khắc nhìn vào mắt cô, lại như điện giật quay đầu sang bên cạnh, căn bản không dám cùng cô đối diện.

Dung Khuyết hít sâu một hơi, dùng ngữ khí uyển chuyển nhắc nhở, nói: "Tôi ghét nhất người tự mình đa tình, cũng rất ghét người đem lại phiền phức cho tôi, hiểu không?"

Sắc mặt Mai Y trở nên trắng bệch, vội vàng gật đầu không ngừng, gập ghềnh trả lời: "Chị... đừng lo, việc chị không thích...... Em sẽ không làm, chị đừng ghét bỏ em có được hay không?"

Nàng thử tiến lên phía trước một bước, muốn đi kéo tay áo Dung Khuyết.

Lại bị đối phương đẩy ra.

Sau khi Dung Khuyết xác định nàng sẽ không đi nhảy lầu, liền không quay đầu rồi bước vào thang máy, trợ lý từ trong túi lấy ra một bịch khăn ướt, xé mở đưa cho Dung Khuyết.

Cửa thang máy trước mặt mở ra 'Đinh' một tiếng , Mai Y thấy Dung Khuyết dùng tờ khăn giấy kia cẩn thận cọ qua ngón tay vừa tiếp xúc với mình.

Dùng xong liền không chút do dự ném khăn ướt vào thùng rác bên cạnh.

Giống như ném phần tâm ý kia của nàng vậy

Ngoài cửa yến hội, khúc hành lang không được đèn chiếu không tới, chỉ có chút ánh sáng mờ nhạt, có người đúng đó, tóc dài rũ xuống, che khuất khuôn mặt.

Một đạo âm thanh máy móc vang lên: "Thân ái, thông qua kiểm tra phát hiện độ hảo cảm của Dung Khuyết chưa bị giảm xuống, ngài đừng quá thương tâm."

"Thân cái gì thân ——"

Nàng ngẩng đầu, vơ mớ tóc dài cột gọn lại, để lộ cái trán trơn bóng, bên cạnh trồi lên con robot hình cầu nhỏ: "Gọi ta là bảo bối, còn nữa, ngươi không thấy biểu hiện vừa rồi của ta sao? Khen gì đi chứ."

Hệ thống: "......"

Nó đành phải sửa miệng: "Tiểu bảo bối, ngài thật là viên minh châu bị giới giải trí đánh rơi! Hình tượng thâm tình bị ngài diễn giống như dúc!"

Sau đo, nó nói dối không chớp mắt:

"Tiểu bảo bối, hôm nay là ngày [định chế người yêu] kỉ niệm 2 năm, hệ thống giảm giá một món quà, bên trong là tấm card [ hiếm - đêm tân hôn ] có thể trực tiếp đi đến kết cục HE, lập tức tăng độ hảo nhân vật đến 100, hoàn thành ước mơ công lược của ngài"

Mai Y thở dài một hơi, "Ta biết, các ngươi là trò chơi vô lương tâm, chỉ có lúc lừa tiền, miệng mới có thể ngọt như vậy."

Nhưng trong tâm nàng cực kỳ xấu hổ.

Lúc trước bởi vì ham mê sắc đẹp nên mới chọn Dung khuyết để công lược......

Nhưng mà con mịa nó nàng đã công lược thất bại mười hai lần! Nàng không thể lại thất bại!

"Nói! Bảo hiểm thẻ [ hiếm ] là bao nhiêu!" Mai Y xa hoa mà vung tay lên.

Hệ thống chần chờ: "Không có bảo hiểm, nhưng nếu mua gói 3 vạn vàng, sẽ được tặng thêm 50 lần rút miễn phí......"

Tiền trong trò chươi và tiền ở hiện thực có tỉ lệ 1:1.

Nạp một lần 3 vạn đủ để biết nàng là một phú nhị đại.

Mai Y lý trí mỉm cười, "Vào giao diện cài đặt, đăng xuất khỏi trò chơi."

"Nếu sau 50 lần rút miễn phí rút được thẻ [ hiếm - đêm tân hôn ] tặng định chế kết cục! Kết cục như thế nào đều do ngài quyết định!"

Để có thể giữ chân người chơi, hệ thống thanh âm vội vàng nói gần như là hét lên.

Mai Y sâu kín hỏi:

"Dù kết cục như thế nào, đều do ta định?"

Hệ thống

"Đúng vậy, kết cục của nàng đều do ngài viết, ngài vì nàng trả giá nhiều như vậy, lại chưa từng hoàn thành mong muốn, hiện tại có cơ hội, ngài không động tâm sao?"

"Động tâm không bằng hành động," Mai Y lẩm bẩm, " Đây chính là khoảnh khắc nàng đã trả đợi rất lâu!"

Đêm tân hôn!

Cô ấy cùng độ hảo cảm! Nàng đều phải có!
------------------------------------------------------------------------------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Mai Y: Ta thề chỉ nạp thêm lần cuối thôi!
*Sa điêu* trò chơi hoan nghênh ngài!

---------------------------------------------------------------------------
*sa điêu: ngôn ngữ mạng đồng âm với từ ngu ngốc bên Trung*.
*phong hỏa luân(bánh xe gió lửa): bảo bối của Na Tra, có thể khiến người ta ngày đi vạn dặm kiểu kiểu vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz