Andree Bray Enemies
.
@andree
mở cửa.
@yunbray
làm gì?
@andree
mở cửa.
@yunbray
được.
.
một lúc sau, thanh bảo xuất hiện với dáng vẻ đầy thoả mãn, cơ thể đầy những vệt son đỏ, trên người chỉ mang một chiếc quần short.
'đến đây làm gì?'
thế anh nhìn lên tầng hai nhà em, thấy cô đào ấy đứng ngoài ban công cùng bộ quần áo mỏng manh, xộc xệch đang nhìn hắn cười khinh.
thanh bảo vừa mở cổng, hắn lập tức lao vào đẩy em vào tường, đôi tay sờ soạn lung tung, dùng lưỡi hôn thật mãnh liệt, đến khi môi hắn bật máu vì bị em cắn mới buông.
'MÀY ĐIÊN HẢ?', thanh bảo không kiềm được mà hét lớn, tay chùi đi những vệt nước bọt hắn để lại trên môi em.
thế anh chẳng nói lời nào, bế em thẳng lên phòng rồi quẳng em xuống giường thật mạnh. vốn dĩ hắn không muốn làm em đau, nhưng nhìn con khốn ngoài ban công hắn không thể không tức giận.
hắn mặc kệ con khốn cùng điếu thuốc dang dở trên tay, hắn cởi sạch mọi thứ, trực tiếp đi vào bên trong em.
'ugh...', em đau đớn như muốn chết đi nhưng đôi môi vẫn kịp kiềm lại những âm thanh gợi dục.
'rên đi, rên rỉ dưới thân tao đi. chó chết.'
thế anh nhìn thấy máu từ trong em chảy ra, đắc chí cười lớn, lại còn quay sang nhìn cô đào bên ngoài ban công.
'tao sẽ làm mày bắn nhiều hơn cả khi chơi con chó đấy.'
nhìn cảnh tượng trước mắt, cô ta không chỉ không sợ hãi, thậm chí còn bình thản tựa lưng vào vách tường xem họ làm gì.
'ưm ha...'
những giọt long lanh từ đôi mắt em từ từ rơi xuống, gương mặt em đau đớn, đôi môi sưng tấy lên vì phải ghìm lại những tiếng rên rỉ của mình.
đến đây hắn không thể tiếp tục được nữa, hình bóng khêu gợi của em giờ đã nhoè đi khi giọt lệ của hắn rơi. hắn khóc thật lớn, miệng không ngừng nói lời xin lỗi, hắn ôm em vào lòng vỗ về.
'bảo, bảo... anh xin lỗi... bảo ơi em đừng khóc...'
thanh bảo im lặng, em thút thít khóc trong lòng hắn, đôi môi mấp máy vài lời :
'thế anh... em xin lỗi đã khiến anh tức giận...'
'không... em ơi là lỗi của anh... là anh sai từ ban đầu...'
cô gái bước vào bên trong, phả một hơi thuốc, đi thẳng ra cửa rồi đột nhiên dừng lại.
'xin lỗi nhé, đó là kế hoạch của tôi. xin lỗi đã hôn cậu nhé.', nói rồi cô ta rời khỏi nhà em.
'gì cơ?', thế anh bất ngờ.
'hì... cô ấy bảo em làm thế đấy... nhưng mà anh đừng hiểu lầm, em với cô ấy chưa làm gì cả...'
'lại còn cười?'
thế anh véo lấy hai má em, bên dưới đột nhiên cảm giác ngứa ngáy.
'...hừm, anh động nhé..?'
'...'
thanh bảo khẽ gật đầu.
thế anh vuốt lấy mái tóc của em, bên dưới nhè nhẹ di chuyển.
'ah... ư...'
bình chọn để chap sau full H =)))))))))).
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz