Chương 39: Rối rắm
Nhan Thiến không cần nhìn cũng biết, tư thế lúc này của mình có bao nhiêu dâm đãng.
Ghế bị hạ xuống, cô nằm thẳng trên đó, quần áo thì bị kéo lên trên ngực, hai cái vú lộ ra trong không khí.
Trên bầu vú đều là dấu vết nước miếng của ba liếm láp, ướt sũng, quầng vú đã biến thành màu đỏ thẫm, núm vú vểnh lên như bị sung huyết, trở nên sưng to.
Bụng và rốn cũng bị ba ba liếm láp, từng vết nước đọng lại, vừa kiều diễm lại dâm mỹ.
Đồng phục học sinh được kéo đến đùi, lộ ra quần lót cotton màu trắng, ở giữa phồng lên, mơ hồ có thể nhìn thấy đám lông mu màu đen dày.
Thân thể của Nhan Thiến khẽ run rẩy, trong lòng cô vừa sợ hãi vừa chờ mong, sợ ba ba sẽ cởi quần lót của cô ra, lại mong chờ ba có thể làm ra chuyện quá đáng hơn với cô.
Cuộc gọi đến của mẹ thực sự đã kích thích đến cô, tại thời điểm này, cô có một chút cam chịu, thậm chí cô còn âm thầm nghĩ: Đoạt lấy ba, để cho ba ba chỉ thuộc về một mình cô.
Có lẽ ba ba cũng đã nhìn ra, nhưng ông không nói gì, chỉ nhẹ nhàng liếm láp cơ thể của cô.
Môi lưỡi ấm áp kia, cách lớp quần lót liếm đến kẽ huyệt của cô, đầu lưỡi chọc vào bên trong, ở giữa vải vóc ép ra một khe hở, thoạt nhìn chính là hình dạng tiểu huyệt của cô, bộ dạng nhỏ nhắn lại vô cùng dâm đãng.
Nhan Thiến xấu hổ không biết phải làm thế nào, chỉ có thể giơ cánh tay lên, che mắt lại, để cho mình không nhìn thấy.
Nhưng cho dù không nhìn, cảm giác vẫn rõ ràng giống như trước.
Đầu lưỡi của ba ba theo khe huyệt, từng chút từng chút chọc vào trong, sau khi chạm vào âm đế của cô, đầu lưỡi liền phủ lên mảnh vải quần, ở trên âm đế tinh tế cọ xát, cọ đến mức âm đế của cô vừa nóng vừa ngứa, tiểu huyệt theo đó nhanh chóng co rút lại.
"Ưm... Ah..."
Cho dù cắn môi dưới, vẫn không ngăn cản được tiếng hừ hừ mềm mại của cô.
Quá thoải mái, chỉ nghĩ đến việc ba ba nằm sấp giữa hai chân cô, cách quần lót liếm lên tiểu huyệt, tâm lý của cô đã sắp chạy lên đến cao trào.
Ai có thể nghĩ đến, giáo sư Nhan cao lãnh cấm dục, sẽ nằm sấp ở giữa đùi con gái.
Vô cùng hạ lưu liếm lên tiểu huyệt con gái, nếu nói ra , hẳn là cũng không ai tin.
Trong lòng Nhan Thiến thậm chí có chút mừng thầm, bởi vì ba ba khiêu dâm đến như vậy, có lẽ chỉ có một mình cô mới có thể nhìn thấy.
Môi lưỡi Nhan Tê Trì liếm qua âm đế của con gái, lại theo khe huyệt đi xuống, liếm đến cửa huyệt của con gái, hơi thở hít vào một hơi có hơi tanh tưởi một chút, làm cho dục vọng của ông càng mãnh liệt hơn.
Dương vật trong đũng quần đã sớm cương cứng, nghẹn đến mức đau nhức, ông không thể không cởi bỏ cúc áo, đem tên gia hỏa cứng rắn kia phóng thích ra, nắm trong tay nhanh chóng di chuyển.
Nhan Thiến chỉ cảm thấy thắt lưng giống như có dòng điện chạy qua, cả người tê dại, khoái cảm từng đợt từng đợt xông lên, làm cho cô khó nhịn được mà vặn eo lắc mông, muốn theo đuổi kích thích lớn hơn.
"Ưm... Ba..." Cô nhỏ giọng kêu lên, giống như đang cầu xin tha thứ, lại giống như đang cầu xin giúp đỡ, eo cô vặn vẹo, hai bầu vú lớn cũng lắc lư theo, bộ dạng trông vô cùng dâm đãng.
Giống như đọc hiểu được phản ứng của cô, đầu lưỡi Nhan Tê Trì dùng sức đẩy lên lối vào tiểu huyệt, quần lót mỏng manh kia cũng lún vào, sau đó đầu lưỡi ông ở trong cái lỗ nhỏ lõm vào nhanh chóng thọc vào rút ra.
Tiểu huyệt ngây ngô làm sao chịu được kích thích lớn như vậy, thân thể Nhan Thiến kịch liệt run rẩy, khó nhịn mà vặn vẹo thắt eo.
Trông không giống như là muốn tránh né,mà càng giống như đang nghênh hợp, muốn lưỡi ba ba liếm sâu hơn một chút.
Cao trào đến trong nháy mắt, trước mắt của cô giống như nổ tung vô số tia lửa, làm cho cô cảm thấy hoa mắt mê muội.
Trong lúc mê man, quần được mặc vào khi nào cô cũng không rõ lắm, chỉ biết ba đè nửa người lên người cô, cúi đầu hôn cô, mà tay cô lại bị ông cầm lấy giúp ông loát động cái dương vật nóng bỏng cứng rắn kia.
Hai má Nhan Thiến nóng lên, quay mặt đi, cự tuyệt hôn môi với ông, nhỏ giọng nói: "Có mùi."
Nhan Tê Trì không cho phép cô cự tuyệt, đưa tay nắm cằm cô, dùng sức hôn xuống.
Môi lưỡi quấn quýt, Nhan Tê Trì nhanh chóng ưỡn thắt lưng, bắn ra tinh dịch dày đặc trên tay con gái.
.....
Lúc hai người về đến nhà, mưa to đã biến thành mưa nhỏ tí tách, trong biệt thự đèn đuốc sáng trưng, Triệu Điềm đã bố trí nhà, làm cho căn nhà đổi mới hoàn toàn, các loại hoa tươi trang trí treo đầy khắp nơi.
Có thể nhìn ra bà ta thật sự rất dụng tâm chuẩn bị.
Thấy Nhan Tê Trì đi vào, bà ta chạy chậm nghênh đón, kiễng mũi chân ôm cổ ông, trước mặt con gái và con trai, bà hôn lên má của ông một cái.
Bởi vì động tác của bà thật sự quá nhanh, Nhan Tê Trì nhất thời tránh không được, để cho bà ta hôn thẳng lên má.
Lúc Nhan Thiến đi vào, tâm tình có chút nặng nề, mặc dù cách đây không lâu cô mới cùng với ba ba ở trong xe làm chuyện dâm đãng đến như vậy.
Nhưng mà nhìn một màn ngay trước mắt, ý thức của cô không thể tỉnh táo được, ba ba cũng không phải của riêng một mình cô, ông là ba của cô, còn là chồng của mẹ, mà hôm nay chính là kỷ niệm 17 năm ngày cưới của ba và mẹ.
Bất kể tình cảm như thế nào, cả hai đã nắm tay nhau đi qua 17 năm, và có lẽ sau đó sẽ đi qua những năm tháng còn dài hơn.
Nghĩ đến điểm này, trái tim Nhan Thiến lập tức trở nên nặng trịch.
Cô có chút muốn trốn đi, không muốn tiếp tục nhìn thấy những thứ này, nhưng khi đi ngang qua bên cạnh Triệu Điềm, cô lại bị gọi lại: "Đi đâu vậy? Chúng ta bây giờ có thể ăn rồi."
"Con muốn đi tắm trước." Cô nói.
"Ăn xong rồi đi tắm, con muốn cả nhà phải chờ một mình con sao?" Triệu Điềm giọng điệu khắc nghiệt nói.
Nhan Thiến rất muốn nói một câu: Tôi không ăn, một nhà ba người các người ăn là đủ rồi!
Nhưng cuối cùng cô chỉ mím môi, nhịn xuống.
Ngược lại, ba đứng ở một bên mở miệng nói:
"Để cho nó đi tắm, vừa rồi ở cổng trường bị mắc mưa."
Triệu Điểm cười nhạt, nói:"Em chỉ sợ thức ăn sẽ nguội lạnh? Anh về trễ quá, đồ ăn em đã phải hâm nóng lại một lần rồi."
Nhưng Nhan Tê Trì đã lên tiếng, Triệu Điềm cũng không tiện ngăn cản Nhan Thiến nữa, để cho cô lên lầu tắm rửa.
Nhan Thiến cũng không trì hoãn, tắm rửa xong, rất nhanh lại trở lại phòng ăn.
Bữa tối này, Nhan Thiến ăn đặc biệt trầm mặc, trước đó cô biết hôm nay là một ngày đặc biệt, cũng chuẩn bị quà sinh nhật cho ba trước, nhưng khi nhìn thấy quà sinh nhật mà mẹ tặng cho ba ba, cô càng im lặng hơn.
Mẹ cô đã tặng một cái cà vạt hàng hiệu cho ba.
Quà tặng của Nhan Thiến chuẩn bị cũng là một cái cà vạt, là dùng tiền tiêu vặt của mình mua, cũng không phải thương hiệu quý giá đắt tiền gì.
Vì vậy, cho đến cuối cùng, cô đã không lấy món quà của mình ra.
Sau khi ăn cơm tối xong, Nhan Thiến liền trở về phòng làm bài tập về nhà.
Cho dù dưới lầu còn muốn chúc mừng như thế nào, đều không có quan hệ gì với cô, có lẽ mẹ cô cũng không muốn cô ở đấy cùng tham gia.
Cô ném hộp quà của mình vào trong ngăn kéo bên dưới của bàn học, lấy bài tập về nhà của mình ra và cúi đầu làm bài một cách nghiêm túc.
Cô ngồi đó làm bài liên tục đến 11 giờ đêm, Nhan Thiến xoa xoa đôi mắt có chút hơi xót của mình, thu dọn bàn học chuẩn bị đi đánh răng rồi đi ngủ, vừa đứng dậy, chợt nghe thấy tiếng gõ cửa phòng, cô ngây người tại chỗ vài giây, mới đi tới mở cửa.
Ngoài cửa là Nhan Tê Trì vừa mới tắm xong, mặc một thân áo choàng tắm, ngọn tóc của ông còn đang nhỏ giọt, thoạt nhìn vừa sảng khoái lại tùy ý.
Thấy cô mở cửa, ông không nói gì, chỉ vươn tay về phía cô, lòng bàn tay hướng về phía trước.
Nhan Thiến có chút lăn tăn, không rõ ý tứ của ông.
Thấy phản ứng chậm chạp của cô, Nhan Tê Trì chỉ có thể mở miệng: "Quà sinh nhật của ba đâu?"
Nhan Thiến siết chặt tay nắm cửa, ánh mắt dời đi, nhỏ giọng nói: "Con không chuẩn bị."
Nhan Tệ Trì nhìn thẳng vào cô, giống như có thể nhìn thấu suy nghĩ của cô, nói: "Ba ba không tin."
Nhan Thiến có chút phiền não mím môi, ngẩng đầu nhìn thẳng vào ông, vài giây sau, cô giống như một quả bóng bay xìu xuống, xoay người trở về phòng, từ trong ngăn kéo lấy hộp quà ra đưa cho ông.
Nhan Tê Trì mở hộp ngay trước mặt cô, phát hiện là một cái cà vạt, lập tức hiểu rõ, nhưng cũng không nói gì khác, chỉ nhếch môi nói: "Cám ơn."
"Không phải hàng hiệu." Cô ấy nói.
"Kiểu dáng này ba rất thích." Ông nhìn vào mắt cô và nói: "Hàng hiệu cũng không nhất định là tốt."
Nhan Thiến:"..."
Đêm nay, Nhan Thiến lại mất ngủ, cô một hồi nhớ tới một màn trong xe, một hồi lại nhớ tới cảnh mẹ và ba chúc mừng, quả thực giống như đang tự ngược đãi lòng mình, nhưng cô nghĩ nhiều nhất, là dáng vẻ của mẹ ôm lấy cổ hôn lên má của ba ba.
Đúng vậy, ba vốn là thuộc về mẹ, mẹ muốn hôn như thế nào, đều là quang minh chính đại, bọn họ vốn là hai người có quan hệ thân mật nhất.
Mình chỉ là con gái của ba, cho dù cùng ba có hành vi vượt quá giới hạn, nhưng đó đều là những việc không thể để lộ ra bên ngoài, không thể bị người ngoài biết, cô ở chỗ này khó chịu cái gì chứ, chẳng lẽ thật sự muốn ba với mẹ ly hôn với nhau sao?
Ý niệm như vậy vừa hiện lên, chính bản thân Nhan Thiến cũng hoảng sợ, cô làm sao có thể có ý nghĩ ác độc như vậy?!
Mãi cho đến tận đêm khuya, Nhan Thiến vẫn không có buồn ngủ, cô cầm lấy điện thoại di động, mở tin nhắn trò
chuyện của cô với ba ra, lịch sử trò chuyện trên đó, còn dừng lại ở ngày ba cô đi công tác, ông đã báo cáo hành trình với cô.
Trước kia, ba sẽ không nói với cô những điều này, mỗi ngày ông đều bận rộn với công việc của mình, hầu như coi mấy người trong nhà giống như người trong suốt, cho dù gặp mặt, cũng không nói chuyện phiếm, nhưng hiện tại, quan hệ của bọn họ lại có thể trở nên thân mật như vậy.
Tâm tình của cô phức tạp mà nhìn những tin nhắn kia, một lát sau, với tâm tình nặng nề của mình cô gõ xuống một dòng chữ.
"Ba ba, sau này chúng ta đừng như vậy."
Sau khi đánh chữ xong, cô không cho bản thân có cơ hội hối hận, rất nhanh liền nhấn gửi đi.
Cô cho rằng bây giờ là nửa đêm, ba ba có lẽ phải đến ngày mai mới có thể nhìn thấy tin nhắn này, không nghĩ tới vừa mới gửi đi chưa được mấy giây, tin nhắn trả lời của ba liền được gửi đến.
Ông hỏi: Tại sao?
Hốc mắt Nhan Thiến nóng lên, trong lòng có chút xúc động, rất muốn hỏi quan hệ của ông và mẹ, hỏi ông có phải cũng chân thành chúc mừng kỷ niệm ngày cưới của bọn họ hay không, rốt cuộc ông đối xử với người con gái là cô như thế nào.
Nhưng do dự trong một thời gian dài, cô chỉ gửi một câu: Con không muốn điều này tiếp tục xảy ra nữa.
Lần này, cô chờ đợi rất lâu, lâu đến nỗi cô nghĩ rằng ba cô sẽ không trả lời, lại nhìn thấy tin nhắn của ông.
Ông nói: ĐượcĐọc truyện xong hãy nhấn ⭐️ cho mình nhé iuuu
Ghế bị hạ xuống, cô nằm thẳng trên đó, quần áo thì bị kéo lên trên ngực, hai cái vú lộ ra trong không khí.
Trên bầu vú đều là dấu vết nước miếng của ba liếm láp, ướt sũng, quầng vú đã biến thành màu đỏ thẫm, núm vú vểnh lên như bị sung huyết, trở nên sưng to.
Bụng và rốn cũng bị ba ba liếm láp, từng vết nước đọng lại, vừa kiều diễm lại dâm mỹ.
Đồng phục học sinh được kéo đến đùi, lộ ra quần lót cotton màu trắng, ở giữa phồng lên, mơ hồ có thể nhìn thấy đám lông mu màu đen dày.
Thân thể của Nhan Thiến khẽ run rẩy, trong lòng cô vừa sợ hãi vừa chờ mong, sợ ba ba sẽ cởi quần lót của cô ra, lại mong chờ ba có thể làm ra chuyện quá đáng hơn với cô.
Cuộc gọi đến của mẹ thực sự đã kích thích đến cô, tại thời điểm này, cô có một chút cam chịu, thậm chí cô còn âm thầm nghĩ: Đoạt lấy ba, để cho ba ba chỉ thuộc về một mình cô.
Có lẽ ba ba cũng đã nhìn ra, nhưng ông không nói gì, chỉ nhẹ nhàng liếm láp cơ thể của cô.
Môi lưỡi ấm áp kia, cách lớp quần lót liếm đến kẽ huyệt của cô, đầu lưỡi chọc vào bên trong, ở giữa vải vóc ép ra một khe hở, thoạt nhìn chính là hình dạng tiểu huyệt của cô, bộ dạng nhỏ nhắn lại vô cùng dâm đãng.
Nhan Thiến xấu hổ không biết phải làm thế nào, chỉ có thể giơ cánh tay lên, che mắt lại, để cho mình không nhìn thấy.
Nhưng cho dù không nhìn, cảm giác vẫn rõ ràng giống như trước.
Đầu lưỡi của ba ba theo khe huyệt, từng chút từng chút chọc vào trong, sau khi chạm vào âm đế của cô, đầu lưỡi liền phủ lên mảnh vải quần, ở trên âm đế tinh tế cọ xát, cọ đến mức âm đế của cô vừa nóng vừa ngứa, tiểu huyệt theo đó nhanh chóng co rút lại.
"Ưm... Ah..."
Cho dù cắn môi dưới, vẫn không ngăn cản được tiếng hừ hừ mềm mại của cô.
Quá thoải mái, chỉ nghĩ đến việc ba ba nằm sấp giữa hai chân cô, cách quần lót liếm lên tiểu huyệt, tâm lý của cô đã sắp chạy lên đến cao trào.
Ai có thể nghĩ đến, giáo sư Nhan cao lãnh cấm dục, sẽ nằm sấp ở giữa đùi con gái.
Vô cùng hạ lưu liếm lên tiểu huyệt con gái, nếu nói ra , hẳn là cũng không ai tin.
Trong lòng Nhan Thiến thậm chí có chút mừng thầm, bởi vì ba ba khiêu dâm đến như vậy, có lẽ chỉ có một mình cô mới có thể nhìn thấy.
Môi lưỡi Nhan Tê Trì liếm qua âm đế của con gái, lại theo khe huyệt đi xuống, liếm đến cửa huyệt của con gái, hơi thở hít vào một hơi có hơi tanh tưởi một chút, làm cho dục vọng của ông càng mãnh liệt hơn.
Dương vật trong đũng quần đã sớm cương cứng, nghẹn đến mức đau nhức, ông không thể không cởi bỏ cúc áo, đem tên gia hỏa cứng rắn kia phóng thích ra, nắm trong tay nhanh chóng di chuyển.
Nhan Thiến chỉ cảm thấy thắt lưng giống như có dòng điện chạy qua, cả người tê dại, khoái cảm từng đợt từng đợt xông lên, làm cho cô khó nhịn được mà vặn eo lắc mông, muốn theo đuổi kích thích lớn hơn.
"Ưm... Ba..." Cô nhỏ giọng kêu lên, giống như đang cầu xin tha thứ, lại giống như đang cầu xin giúp đỡ, eo cô vặn vẹo, hai bầu vú lớn cũng lắc lư theo, bộ dạng trông vô cùng dâm đãng.
Giống như đọc hiểu được phản ứng của cô, đầu lưỡi Nhan Tê Trì dùng sức đẩy lên lối vào tiểu huyệt, quần lót mỏng manh kia cũng lún vào, sau đó đầu lưỡi ông ở trong cái lỗ nhỏ lõm vào nhanh chóng thọc vào rút ra.
Tiểu huyệt ngây ngô làm sao chịu được kích thích lớn như vậy, thân thể Nhan Thiến kịch liệt run rẩy, khó nhịn mà vặn vẹo thắt eo.
Trông không giống như là muốn tránh né,mà càng giống như đang nghênh hợp, muốn lưỡi ba ba liếm sâu hơn một chút.
Cao trào đến trong nháy mắt, trước mắt của cô giống như nổ tung vô số tia lửa, làm cho cô cảm thấy hoa mắt mê muội.
Trong lúc mê man, quần được mặc vào khi nào cô cũng không rõ lắm, chỉ biết ba đè nửa người lên người cô, cúi đầu hôn cô, mà tay cô lại bị ông cầm lấy giúp ông loát động cái dương vật nóng bỏng cứng rắn kia.
Hai má Nhan Thiến nóng lên, quay mặt đi, cự tuyệt hôn môi với ông, nhỏ giọng nói: "Có mùi."
Nhan Tê Trì không cho phép cô cự tuyệt, đưa tay nắm cằm cô, dùng sức hôn xuống.
Môi lưỡi quấn quýt, Nhan Tê Trì nhanh chóng ưỡn thắt lưng, bắn ra tinh dịch dày đặc trên tay con gái.
.....
Lúc hai người về đến nhà, mưa to đã biến thành mưa nhỏ tí tách, trong biệt thự đèn đuốc sáng trưng, Triệu Điềm đã bố trí nhà, làm cho căn nhà đổi mới hoàn toàn, các loại hoa tươi trang trí treo đầy khắp nơi.
Có thể nhìn ra bà ta thật sự rất dụng tâm chuẩn bị.
Thấy Nhan Tê Trì đi vào, bà ta chạy chậm nghênh đón, kiễng mũi chân ôm cổ ông, trước mặt con gái và con trai, bà hôn lên má của ông một cái.
Bởi vì động tác của bà thật sự quá nhanh, Nhan Tê Trì nhất thời tránh không được, để cho bà ta hôn thẳng lên má.
Lúc Nhan Thiến đi vào, tâm tình có chút nặng nề, mặc dù cách đây không lâu cô mới cùng với ba ba ở trong xe làm chuyện dâm đãng đến như vậy.
Nhưng mà nhìn một màn ngay trước mắt, ý thức của cô không thể tỉnh táo được, ba ba cũng không phải của riêng một mình cô, ông là ba của cô, còn là chồng của mẹ, mà hôm nay chính là kỷ niệm 17 năm ngày cưới của ba và mẹ.
Bất kể tình cảm như thế nào, cả hai đã nắm tay nhau đi qua 17 năm, và có lẽ sau đó sẽ đi qua những năm tháng còn dài hơn.
Nghĩ đến điểm này, trái tim Nhan Thiến lập tức trở nên nặng trịch.
Cô có chút muốn trốn đi, không muốn tiếp tục nhìn thấy những thứ này, nhưng khi đi ngang qua bên cạnh Triệu Điềm, cô lại bị gọi lại: "Đi đâu vậy? Chúng ta bây giờ có thể ăn rồi."
"Con muốn đi tắm trước." Cô nói.
"Ăn xong rồi đi tắm, con muốn cả nhà phải chờ một mình con sao?" Triệu Điềm giọng điệu khắc nghiệt nói.
Nhan Thiến rất muốn nói một câu: Tôi không ăn, một nhà ba người các người ăn là đủ rồi!
Nhưng cuối cùng cô chỉ mím môi, nhịn xuống.
Ngược lại, ba đứng ở một bên mở miệng nói:
"Để cho nó đi tắm, vừa rồi ở cổng trường bị mắc mưa."
Triệu Điểm cười nhạt, nói:"Em chỉ sợ thức ăn sẽ nguội lạnh? Anh về trễ quá, đồ ăn em đã phải hâm nóng lại một lần rồi."
Nhưng Nhan Tê Trì đã lên tiếng, Triệu Điềm cũng không tiện ngăn cản Nhan Thiến nữa, để cho cô lên lầu tắm rửa.
Nhan Thiến cũng không trì hoãn, tắm rửa xong, rất nhanh lại trở lại phòng ăn.
Bữa tối này, Nhan Thiến ăn đặc biệt trầm mặc, trước đó cô biết hôm nay là một ngày đặc biệt, cũng chuẩn bị quà sinh nhật cho ba trước, nhưng khi nhìn thấy quà sinh nhật mà mẹ tặng cho ba ba, cô càng im lặng hơn.
Mẹ cô đã tặng một cái cà vạt hàng hiệu cho ba.
Quà tặng của Nhan Thiến chuẩn bị cũng là một cái cà vạt, là dùng tiền tiêu vặt của mình mua, cũng không phải thương hiệu quý giá đắt tiền gì.
Vì vậy, cho đến cuối cùng, cô đã không lấy món quà của mình ra.
Sau khi ăn cơm tối xong, Nhan Thiến liền trở về phòng làm bài tập về nhà.
Cho dù dưới lầu còn muốn chúc mừng như thế nào, đều không có quan hệ gì với cô, có lẽ mẹ cô cũng không muốn cô ở đấy cùng tham gia.
Cô ném hộp quà của mình vào trong ngăn kéo bên dưới của bàn học, lấy bài tập về nhà của mình ra và cúi đầu làm bài một cách nghiêm túc.
Cô ngồi đó làm bài liên tục đến 11 giờ đêm, Nhan Thiến xoa xoa đôi mắt có chút hơi xót của mình, thu dọn bàn học chuẩn bị đi đánh răng rồi đi ngủ, vừa đứng dậy, chợt nghe thấy tiếng gõ cửa phòng, cô ngây người tại chỗ vài giây, mới đi tới mở cửa.
Ngoài cửa là Nhan Tê Trì vừa mới tắm xong, mặc một thân áo choàng tắm, ngọn tóc của ông còn đang nhỏ giọt, thoạt nhìn vừa sảng khoái lại tùy ý.
Thấy cô mở cửa, ông không nói gì, chỉ vươn tay về phía cô, lòng bàn tay hướng về phía trước.
Nhan Thiến có chút lăn tăn, không rõ ý tứ của ông.
Thấy phản ứng chậm chạp của cô, Nhan Tê Trì chỉ có thể mở miệng: "Quà sinh nhật của ba đâu?"
Nhan Thiến siết chặt tay nắm cửa, ánh mắt dời đi, nhỏ giọng nói: "Con không chuẩn bị."
Nhan Tệ Trì nhìn thẳng vào cô, giống như có thể nhìn thấu suy nghĩ của cô, nói: "Ba ba không tin."
Nhan Thiến có chút phiền não mím môi, ngẩng đầu nhìn thẳng vào ông, vài giây sau, cô giống như một quả bóng bay xìu xuống, xoay người trở về phòng, từ trong ngăn kéo lấy hộp quà ra đưa cho ông.
Nhan Tê Trì mở hộp ngay trước mặt cô, phát hiện là một cái cà vạt, lập tức hiểu rõ, nhưng cũng không nói gì khác, chỉ nhếch môi nói: "Cám ơn."
"Không phải hàng hiệu." Cô ấy nói.
"Kiểu dáng này ba rất thích." Ông nhìn vào mắt cô và nói: "Hàng hiệu cũng không nhất định là tốt."
Nhan Thiến:"..."
Đêm nay, Nhan Thiến lại mất ngủ, cô một hồi nhớ tới một màn trong xe, một hồi lại nhớ tới cảnh mẹ và ba chúc mừng, quả thực giống như đang tự ngược đãi lòng mình, nhưng cô nghĩ nhiều nhất, là dáng vẻ của mẹ ôm lấy cổ hôn lên má của ba ba.
Đúng vậy, ba vốn là thuộc về mẹ, mẹ muốn hôn như thế nào, đều là quang minh chính đại, bọn họ vốn là hai người có quan hệ thân mật nhất.
Mình chỉ là con gái của ba, cho dù cùng ba có hành vi vượt quá giới hạn, nhưng đó đều là những việc không thể để lộ ra bên ngoài, không thể bị người ngoài biết, cô ở chỗ này khó chịu cái gì chứ, chẳng lẽ thật sự muốn ba với mẹ ly hôn với nhau sao?
Ý niệm như vậy vừa hiện lên, chính bản thân Nhan Thiến cũng hoảng sợ, cô làm sao có thể có ý nghĩ ác độc như vậy?!
Mãi cho đến tận đêm khuya, Nhan Thiến vẫn không có buồn ngủ, cô cầm lấy điện thoại di động, mở tin nhắn trò
chuyện của cô với ba ra, lịch sử trò chuyện trên đó, còn dừng lại ở ngày ba cô đi công tác, ông đã báo cáo hành trình với cô.
Trước kia, ba sẽ không nói với cô những điều này, mỗi ngày ông đều bận rộn với công việc của mình, hầu như coi mấy người trong nhà giống như người trong suốt, cho dù gặp mặt, cũng không nói chuyện phiếm, nhưng hiện tại, quan hệ của bọn họ lại có thể trở nên thân mật như vậy.
Tâm tình của cô phức tạp mà nhìn những tin nhắn kia, một lát sau, với tâm tình nặng nề của mình cô gõ xuống một dòng chữ.
"Ba ba, sau này chúng ta đừng như vậy."
Sau khi đánh chữ xong, cô không cho bản thân có cơ hội hối hận, rất nhanh liền nhấn gửi đi.
Cô cho rằng bây giờ là nửa đêm, ba ba có lẽ phải đến ngày mai mới có thể nhìn thấy tin nhắn này, không nghĩ tới vừa mới gửi đi chưa được mấy giây, tin nhắn trả lời của ba liền được gửi đến.
Ông hỏi: Tại sao?
Hốc mắt Nhan Thiến nóng lên, trong lòng có chút xúc động, rất muốn hỏi quan hệ của ông và mẹ, hỏi ông có phải cũng chân thành chúc mừng kỷ niệm ngày cưới của bọn họ hay không, rốt cuộc ông đối xử với người con gái là cô như thế nào.
Nhưng do dự trong một thời gian dài, cô chỉ gửi một câu: Con không muốn điều này tiếp tục xảy ra nữa.
Lần này, cô chờ đợi rất lâu, lâu đến nỗi cô nghĩ rằng ba cô sẽ không trả lời, lại nhìn thấy tin nhắn của ông.
Ông nói: ĐượcĐọc truyện xong hãy nhấn ⭐️ cho mình nhé iuuu
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz