Alltake Pho Tong Truong Hac Long
Chuyện Hắc Long xưa kia em không nắm rõ nên ngay cả việc Taiju làm thế nào mà trở thành thủ lĩnh một bang lớn như Hắc Long Takemichi cũng chả thèm hỏi."Vì Kokonoi là thiên tài kiếm tiền. Tài lực. Izana bây giờ cũng muốn sử dụng tiềm lực đó." Takemichi mới chợt nhận ra đa phần số tiền Hắc Long kiếm được (bằng cách nào đó) đều được Koko cất giữ, gã cũng chính là người đã làm ra những đồng tiền đó. "Nhưng cái phiền phức ở đây là Kokonoi chỉ nghe lời của Inui và Takemichi mà thôi. Vì vậy tao sẽ giải quyết hai bọn mày ở đây. Không còn những kẻ này nữa thì mày, Kokonoi chỉ còn cách tới Thiên Trúc thôi đúng chứ?" Hinata hét lên: "Thế tao liên quan quái gì?! Mày mà đụng tới họ là tao giết đấy!" "Hắc Long bọn mày đã dính tới Touman. Diệt hết những bộ óc lãnh đạo của Hắc Long, đó là nhiệm vụ kèm theo." Shion nói thêm. "Lady first nhé~"Ngay khi cú đấm của Shion giơ cao, một tiếng xoẹt, rầm vang lên cùng lúc khiến bọn hắn quay phắt về phía em. Takemichi bị đè xuống với hai tay bị khoá chặt bởi Sanzu phía trên. Con dao nãy em dùng cũng bị hắn cướp lấy. "Đừng có động vào người của em!!" - Takemichi đưa cái nhìn tức giận với bọn hắn.Mucho nhìn em rồi khẽ thở dài: "Takemichi... mày vẫn chưa chịu hiểu sao? Ngay từ đầu nếu mày nghe theo Izana thì giờ đã không phải chịu cảnh này. Thay đổi quyết định Hắc Long sẽ về phe Thiên Trúc, Kokonoi cũng sẽ trở thành túi tiền chung đi. Giờ bắt đầu lại vẫn chưa muộn đâu."Shion đè chân lên đầu của Inupee, phấn khích cười: "Giờ thì sao hả Kokonoi? Hoặc cả hai người này này sẽ chết ở đây... Hoặc cùng bọn tao tới Thiên Trúc, chọn một trong hai."Còn một phương án nữa là chờ đợi sự giúp đỡ kịp thời của phó thủ lĩnh bọn mày." "Koko! Không cần chọn gì cả! Tao sẽ___""Takemichi!" - Mucho đột nhiên ngăn lời em. "Mục tiêu của Izana không chỉ là Mikey đâu! Tài lực của Kokonoi và bộ não của Kisaki, chỉ cần tận dụng được điều đó sẽ tạo nên tổ chức tội phạm mạnh nhất. Thế hệ S62 cũng đã lớn mạnh hơn rồi, bọn tao không còn hứng thú với băng đảng đua xe như lũ oắt con bọn mày."Chính vì vậy mà bọn hắn sẽ theo con đường tội phạm nguy hiểm như vậy sao? Takemichi không phản đối, bởi một khi gia nhập vào giới bất lương, tệ hơn là Thế Hệ Cực Ác thì quãng đường phía trước gần như mù mịt và đen tối hẳn. "... Nếu mày vẫn cứ cứng đầu như vậy thì... Kokonoi!" - Shion hướng giọng chỗ Koko. "Chỉ cần mày đi cùng thì bọn tao sẽ tạm thời tha cho những người ở đây.""Tao... tao...""Tổ chức tội phạm gì chứ... Izana từ trước đến giờ vẫn luôn muốn tạo lập nên một thời đại mà anh ấy sẽ thu phục những kẻ lạc lối đến." - Takemichi gắng gượng dù cả cơ thể nhỏ con bị người phía trên đè nặng. "Koko là bộ não của Hắc Long, cấp dưới của em dù bất cứ giá nào cũng sẽ không sang bên mấy người đâu!"
...
"Khỉ thật... Tao xin lỗi... Inupee... Tao đã không thể bảo vệ được Koko."Chỉ mấy phút trước thôi Takemichi cùng Hinata và Inupee đã xông vào tấn công Mucho và Shion, có lẽ vì quá lơ là nên em đã bị Sanzu đánh mạnh vào lưng, cộng thêm những cú đấm của Mucho đã khiến em bất tỉnh. Khi lấy lại ý thức thì cả ba đã bị quẳng ra chỗ tập hợp rác của khu chung cư nào đó. "Tệ thật... Tao bị gãy xương rồi..." - Xương sườn có cảm giác nứt vỡ từ từ. [Quả nhiên bao lâu nay vẫn vậy... Càng chịu nhiều lực xương càng dễ gãy...] Takemichi thầm nghĩ với chút thất vọng, do bị suy dinh dưỡng từ nhỏ nên việc có một lực đấm hay lực chịu tốt đều phải do tập luyện. Nhưng tập luyện ở đây là tập thể thao, tập gym, chứ không phải tập đánh nhau như cách mà Taiju hay bọn thầy giảo dỏm trong trại dạy em. Thành ra lại phản tác dụng, thậm chí ngày càng tệ hơn.
Inupee bảo em trèo lên lưng anh để anh cõng em đến nơi an toàn. Hinata cũng thất thiểu đi theo sau. Như chịu thêm áp lực kinh khủng khiến các bước chân của họ thêm nặng nề.
Inupee đưa cả hai đến một căn cứ hoang tàn của anh với Koko để băng nó vết thương.
Hinata ngã rầm xuống sàn, hai tay đặt lên che khuôn mặt mếu máo như sắp khóc của mình.
"Chó má quá...! Cuối cùng tao vẫn chả làm gì được...!"
"... Biết thế tao đã chọn nghe lời Muto-san."
"Nhưng ngài đâu muốn thế đúng không?"
Inupee lấy hộp cứu thương ra sơ cứu, anh nói nhưng mắt không nhìn em.
Takemichi hơi cúi mặt nói: "Ừm..."
"Ngài không cần hối hận đâu, đó là lựa chọn của Koko mà."
"Tao sẽ không để Koko sang Thiên Trúc đâu. Nhất định sẽ đưa cậu ấy về."
"Ừ. Dù sao thì cậu ta sẽ không bị giết đâu. Thiên Trúc cần sức mạnh thiên tài kiếm tiền ấy để tạo nên tổ chức phạm tối cực ác mà."
Hinata chợt để ý một chuyện: "Mà này Takemichi-kun."
"?"
"Cái lựa chọn mà tên to xác nhưng tóc ít đưa cho cậu ý. Nghĩa là sao? Sao lại liên quan đến Thiên Trúc và S62?"
"Ngài ấy từng là thành viên thứ bảy của Thế Hệ S62."
Câu hỏi đột ngột của Hinata liền được trả lời bởi Inupee trong khi em còn đang suy nghĩ có nên nói hay không. Takemichi sững sờ nhìn Inupee, đôi mắt thấp thoáng lo sợ.
Inupee kể hết mọi chuyện:
"Ngài không biết sao? Izana vào trại nên tôi cũng bị bắt vào vì là tòng phạm. Việc tên ấy lập ra Thế Hệ Cực Ác tôi đã biết lâu rồi, nhưng vào hôm được ra trại, tôi mới biết tin tức thành viên thứ bảy trong nhóm đang đánh nhau với Vua. Vì hiếu kì nên tôi chạy ra xem, đó là lần đầu tiên tôi gặp ngài, một cậu nhóc thấp bé nhưng sức đấu lại rất mạnh. Đó giờ tôi mới biết cậu nhóc ấy với biệt danh là Puso, tên thật là Hanagaki Takemichi. Sau này sẽ là Phó tổng trưởng đáng kính của tôi."
"A..."
Takemichi dần nhớ lại lần gặp mặt em cho là đầu tiên của hai người, anh đã ngỏ ý đấu với em như bài kiểm tra thủ lĩnh. Takemichi chưa từng nói việc mình vào trại với bất kì ai, càng không nói việc mình là thành viên của S62. Em cứ nghĩ rằng sẽ chẳng ai nhận ra đâu vì việc S62 có thành viên thứ bảy là điều chỉ có những tên trong trại 4 năm ấy biết, ngoài họ ra chả có ai cả. (Thế mà không ngờ Inupee lại nằm trong số ít ỏi đấy)
"Vậy là mày biết hết rồi... Cả lí do tao vào trại lẫn bí mật lớn nhất của tao..."
"Lẽ ra tôi nên nói sớm hơn nhưng tôi nghĩ ngài sẽ suy nghĩ nhiều về chuyện đó nên thôi."
Không khí chùng xuống khi cả ba đều khó khăn để mở lời. Hinata như bị tâm trạng cuốn theo mà nói ra câu chuyện của mình:
"Trước đây ý, tôi từng muốn sống một cuộc sống nữ sinh bình thường theo sự sắp đặt của bố tôi, học tập rồi đi làm rồi mới được yêu đương, kết hôn. Nhưng tôi lại thích học võ, đi đánh nhau cùng tụi ngốc Yamagishi rồi đi chơi game. Mấy bạn nữ trong lớp thấy tôi thô kệch và thiếu nữ tính nên cô lập tôi, tôi hồi đấy còn là trùm trường nữa cơ. Tôi từng cãi nhau to với bố khi quyết định thành lập băng đảng bất lương."
Đúng thật trong thời đại này chỉ có mỗi Hinata là con gái dám làm bất lương.
Cô cười khổ:
"Ban đầu tôi thấy bản thân mạnh lắm, thu phục rất nhiều đàn em. Đánh mấy bang nhỏ chán quá nên tôi mới nghênh ngang đi khiêu chiến với bang huyền thoại Hắc Long. Lần đầu tiên trong đời thua đau đớn như vậy, tôi bỗng hứng thú với những kẻ mạnh hơn mình. Dù đi theo Takemichi chỉ là điều kiện tặng kèm nhưng tôi vẫn thật sự muốn làm bạn với cậu. Từ khi gia nhập Hắc Long đến giờ, mọi chuyện đều rất thú vị."
"Chiếc vòng cổ bốn lá ấy cô đã đưa cho Ema sao?" - Takemichi nhìn đoạn dây chuyền lấp ló sau cổ áo của cô.
Hinata lôi nó ra cười toét: "Ừm! Vì Takemichi không chịu đeo nên tôi đưa cho cô ấy."
Takemichi sờ cổ tay trái của mình, tháo chiếc vòng tay Koko từng tặng sinh nhật em ra ngắm:
"Tao cũng thế... Làm phó thủ lĩnh của Hắc Long chính ra cũng không tệ, được đi đánh nhau, được họp chuyện và được vui vẻ một chút. Tao luôn muốn có một cuộc sống như thế, không đố kị hay phải chạy theo người khác. Thắng là thắng, thua là thua, dù thua cũng phải tìm cách thắng. Tao muốn thay đổi từng chút một, hoàn thiện Shiba Takemichi."
"Cậu không muốn quay về với tên thật của mình sao Takemichi?"
"... Có thể... Tôi đã suy nghĩ chuyện này khá lâu rồi, chỉ là giờ vẫn chưa phải lúc." - Takemichi nghĩ nhanh rồi quay sang nói với anh:
"Inupee-kun, tao sẽ làm mọi cách để đưa Koko về lại với chúng ta, đồng thời khôi phục lại thời kì hoàng kim của Hắc Long như Shinichiro đã làm. Tao sẽ thay đổi tất cả, dù có phải đánh đổi thứ gì đi chăng nữa!"
Vòng đeo tay mà Koko tặng cần một nửa gắn kết nữa. Em sẽ không để gã đi xa đâu.
____________________
* Phiên ngoại 1
"Đội trưởng có vẻ cố tránh đánh vào mặt của thằng nhóc đấy nhỉ? Ngài biết điểm yếu của nó là xương sao?"
"... Không. Đơn giản là vì tao không muốn."
____________________
* Phiên ngoại 2
Lúc lờ mờ tỉnh Takemichi đã nghe thấy cuộc nói chuyện giữa Mucho và Shion về "chú chó mất tích" của em.
"Mày có nghĩ sẽ lợi dụng được thằng đầu vàng trùm mũ ấy không?"
"Nếu là cho mấy việc vì Takemichi thì chắc có thể."
____________________
* Phiên ngoại 3
"Đội trưởng, vứt xác bọn này ở đâu đây?"
"Tìm mấy chỗ bụi cỏ hay gì đấy. Mà bọn chúng đã chết đâu?"
"... Quanh đây không có bụi cỏ nên tôi quẳng bọn chúng ra chỗ an toàn hơn rồi."
•
•
•
•
•
•
•
•
•
•
•
|| Ora: Tự nhiên thấy mấy au chăm đẻ hàng trong FD bỗng sủi mấy hôm lâu quá 😭 trầm lắng thật sự||
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz