Allisagi Paramnesia
Isagi vốn muốn tiếp tục diễn vở tuồng gia đình hạnh phúc trước mặt con để cho đứa bé cảm nhận được một chút tình yêu ấm áp gia đình cho đến ngày cuối cùng như thỏa thuận trước đó.Nhưng người tính vẫn không thể bằng trời tính. Em bây giờ chợt có hơi hối hận về bản thỏa thuận mà bản thân đề cử ngày đó. Lẽ ra, em nên chấm dứt sự sai lầm này ngay từ đầu mới đúng.Vốn chỉ còn hai tháng nữa là đến hạn cuối cùng và Isagi sẽ chính thức ký vào đơn ly hôn nhưng có vẻ như Tsuki không chờ nổi nữa.Cô ta bắt đầu rục rịch làm đủ trò khiêu khích Isagi.Tsuki không chỉ tạo ra những cuộc gặp gỡ tình cờ bên ngoài với Isagi mà còn chủ động bước đến bắt chuyện."Chào Mikage nam thiếu phu nhân, à không, tôi phải gọi là cậu Isagi mới đúng. Dù gì cậu và anh Reo, hai người cũng sắp ly hôn rồi nên dần đổi cách gọi là vừa rồi nhỉ?" Tsuki vừa nói vừa nở nụ cười thuần khiết giống như không hề có ý đồ gì."Ra là tiểu thư Tsuki Mei, nói gì đi nữa thì còn tận hai tháng cơ mà. Chưa gì cô đã gấp đến tận cửa tìm tôi rồi à? Làm tình nhân trong tối của chồng tôi cũng không phải ngày một ngày hai, cô làm tình nhân thêm vài hôm cũng đã là gì. Chỉ chờ thêm hai tháng nữa thôi mà đã không còn chịu được nữa sao? Cô vội muốn làm chính thất đến vậy à?" Isagi không nể nang, không chừa chút mặt mũi gì cho đối phương mà thẳng thừng nói ra mọi thứ. Nói xong, em còn kèm theo một nụ cười nhẹ biểu đạt bản thân cũng không để tâm đến sự khiêu khích này."Cậu!" Tsuki bị nói đến cả mặt đỏ bừng vì cơn nghẹn không thể đap trả, cô ta ậm ừ một lúc rồi mới cởi bỏ chiếc mặt nạ hòa nhã mà bóng gió nói: "Nếu cậu biết thời hạn của cái danh 'Mikage nam thiếu phu nhân' chỉ còn vỏn vẹn hai tháng, thì ngay từ bây giờ cậu nên thu dọn hành lý từ từ là được rồi đấy."Cảm thấy chỉ nói bấy nhiêu vẫn chưa đủ, Tsuki hơi đảo mắt rồi tiếp tục: "Cậu yên tâm đi, nếu anh Reo muốn giữ lại Renjiro thì tôi cũng sẽ nể mặt anh ấy mà xem nó như con trai của mình. Tôi sẽ không để nó đói, nó lạnh đâu nên lúc đó cậu cứ yên tâm ra đi nha!"Nghe đối phương nhiều lời khiêu khích như vậy, Isagi bên ngoài tỏ ra không hề nổi giận mà nụ cười trên môi càng sâu hơn như thể vừa mới nghe thấy truyện cười rất hài hước."Tsuki tiểu thư khéo lo quá, thật sự cảm ơn 'lòng tốt' của cô! Cơ mà, tôi không tin tưởng cô cho lắm nên tôi sẽ không giao con mình cho người mà tôi không thể tin tưởng. Renjiro là con trai tôi thì tôi sẽ chăm sóc cho thằng bé, không cần tiểu thư đây nhọc lòng." Isagi chính là vậy, em ngày trước luôn là độc mồm, mở miệng chỉ toàn gai góc như vậy, nhưng sau đó em đã biết cách che giấu.Không muốn tiếp tục lãng phí thời giờ với người không đáng nên Isagi không nói gì mà chỉ khẽ gật đầu chào rồi quay lưng bỏ đi.Tsuki lần đầu tiên bị đối phương nói cho cứng họng không thể đáp trả một lời mà ngẩn người. Nhìn theo bóng lưng đang chuẩn bị rời khỏi của cậu con trai nọ mà sắc mặt của cô chợt sa sầm khó coi.Từ lúc nào? Là từ lúc nào mà cái tên này mồm miệng sắc bén như vậy?"Chờ đã! Chúng ta còn chưa nói xong mà!' Tsuki lạnh giọng gọi với theo bóng người quay lưng với mình.Nghe thấy tiếng gọi của đối phương, Isagi cũng rất nể mặt mà dừng bước rồi quay đầu lại."Giữa tôi và cô có gì để nói sao?" Isagi nhếch môi cười nhạt nhẽo."Haha, chắc là không... chỉ là tôi có vài thắc mắc nhỏ muốn nhờ cậu Isagi đây giải đáp cho mình thôi." Tsuki vừa nói vừa cong môi cười ra vẻ chế nhạo như đang muốn áp đảo người đối diện, khi nhắc đến tên đối phương Tsuki cũng bất giác nhấn mạnh hai từ 'cậu Isagi' như ngầm nhắc nhở."Thắc mắc? Cô có gì thì mau nói lẹ đi, con trai tôi còn chờ tôi quay về.""Tôi luôn thắc mắc rằng, nếu cậu đã quyết định ly hôn và rời đi, nhưng tại sao lại cứ cố chấp ở lại thêm 6 tháng thế? Thật là vì con trai sao?" Ngữ điệu của Tsuki dần trở nên âm dương quái khí một cách kì quái. "Nếu đã thực sự muốn ly hôn thì mấy điều kiện mà cậu đưa ra có phải hơi thừa thãi quá không? Hay là... nó chỉ là một cái cớ để cậu níu kéo chút tình cảm của Reo?""Tùy cô muốn nghĩ như thế nào! Cô muốn nghĩ tôi là vì Ren nên đưa ra điều kiện cũng được, hay cô nghĩ rằng tôi vì ghét cô mà kéo dài thời gian cũng được. Nhưng dù sao thì Reo cũng đã đồng ý đáp ứng nó, nên là... mong cô Tsuki Mei hãy thận trọng một chút. Nếu cô tiếp tục cố nhẫn nhịn thêm 2 tháng, thì có thể cô sẽ được vinh quang bước vào Mikage. Còn nếu như... cô không nhịn nổi, thì tôi cũng không ngại cho mọi người trong cái vòng tròn xã hội này biết cô là người thứ ba chen chân vào cuộc hôn nhân của người khác đâu."Nói thế thôi, nhưng thật ra em chỉ định hù dọa cô ta chút thôi, nếu như cô ta thực sự muốn trở thành vợ của Reo thì phải yên phận một chút và biết điều đừng tiếp tục đến phiền em thêm nữa.Những lời đe dọa cảnh báo trước vừa mới nói ra đã thể hiện được sức mạnh khiến cho Tsuki phải câm nín trong giây lát, biểu cảm trên gương mặt của cô ta cũng dần đanh lại khó coiKhông muốn thua quá thảm hại, Tsuki vẫn cố chống chế gắng gượng: "Haha, Isagi Yoichi, cậu nói vậy là sao? Là vì sợ tôi chưa gì đã phá hỏng mất công sức của cậu sao? Cậu là sợ chỉ vì vài ngày, vài câu nói của tôi mà khiến cho chút tình cảm của Reo dành cho cậu khó khăn lắm mới góp nhặt được tan tành mây khói à?" Đã cố tỏ ra tự nhiên với nụ cười mỉa mai nhưng khóe môi run rẩy cứng đờ của Tsuki đã bán đứng chính chủ nhân nó.Tròng mắt chợt đảo nhẹ láo liên trong thoáng chốc như thể đang suy tính, đầu óc xoay chuyển và một ý nghĩ chợt bật ra trong đầu Tsuki.Lấy lại sự tự tin trong nụ cười, Tsuki nhướng mi nhìn con trai phía đối diện mà không nhịn được nâng cao tông giọng chút phấn khích khó che giấu: "Isagi Yoichi, hay là chúng ta chơi một trò chơi đi, hay nói đúng hơn là một trận cá cược!""Cô lại muốn bày trò gì?" Isagi nhíu mày cẩn trọng đề phòng, soi xét người đối diện."Thì nghe đi đã!" Tsuki làm ra động tác ngăn chặn sự hoài nghi của Isagi rồi lại tiếp dẫn lời dang dở: "Chúng ta cược đi! Cược xem trong mắt Reo thì tôi quan trọng hơn hay là cha con cậu quan trọng hơn!"Lời này của Tsuki khiến Isagi bỗng chững lại, cả người cứng đờ.Đùa gì vậy? Cái này rõ ràng là cô ta đang muốn khẳng định lại vị trí của bản thân trước mặt em đây mà. Chứ việc ai quan trọng đối với Mikage Reo còn chưa đủ rõ ràng hay sao?Đúng là người rãnh rỗi thường thích bày trò dư thừa, nhưng có điều nghe cũng khá thú vị.Thấy Isagi im lặng chưa vội trả lời, có điều thông qua sắc mặt của em thì Tsuki dường như có hơi gấp gáp vì lo rằng sẽ bị từ chối mà nói tiếp: "Tôi vừa nhớ ra, hình như tháng sau là sinh nhật của Renjiro con trai cậu nhỉ?""Làm sao cô biết sinh nhật của Ren? Cô muốn nói gì?" Isagi nhíu mày dè chừng nhìn cô gái xinh đẹp trước mắt.Dù biết rõ lý do vì sao đối phương biết sinh nhật của đứa nhỏ Ren nhưng Isagi vẫn vờ như không biết gì, và em còn tỏ ra bất ngờ để đối phương không nhận ra điểm bất thường.Bắt gặp vẻ mặt cả kinh của em, cô ta có vẻ rất hài lòng mà khóe môi đuôi mày đều nhếch cong lên đầy kiêu kì."Chuyện đó không quan trọng! Trọng tâm câu chuyện hiện tại là ở việc cá cược, cậu dám cược với tôi không? Vào sinh nhật của Renjiro, nếu tôi có thể khiến Reo vì tôi mà bỏ qua sinh nhật ấy để rời khỏi nhà thì xem như tôi thắng. Còn ngược lại thì xem như tôi thua. Cậu cứ yên tâm, tôi sẽ không vi phạm cái điều kiện chó chết mà cậu đặt ra cho anh ấy đâu!" Tsuki nói xong liền hất cằm trông rất tự tin như đã nắm được hơn 7 phần thắng trong tay."Tôi đã đồng ý đâu? Sao cứ thích tùy tiện áp đặt thế? Không biết cô từ đâu mà biết được sinh nhật của con trai tôi, nhưng tôi cảnh cáo cô đừng đem bữa tiệc sinh nhật của thằng bé ra làm trò đùa. Có thể Reo chiều theo cô vô điều kiện nhưng tôi thì không rãnh rỗi chơi trò chơi trẻ con đó với cô! Mong cô Tsuki Mei sau này đừng có bày trò chặn đường hay vờ như trùng hợp gặp nhau như này để làm phiền tôi nữa. Dạo này tính tình tôi không tốt lắm đâu, đừng để tôi phát điên làm bừa!"Cảm thấy chẳng còn chút hứng thú với mấy lời nhảm nhí của đối phương nữa, Isagi lần nữa nói lời hù dọa rồi dứt khoát xoay người rời khỏi. Còn Tsuki vẫn đứng nguyên tại chỗ nhìn theo hướng chàng trai vừa đi mất thầm nắm chặt tay thành nắm đấm.Mẹ nó, cô đã khiêu khích đến vậy rồi cơ mà...! Chẳng phải hồi trước chỉ cần vài lời thôi cũng đủ khiến tên Isagi Yoichi này nổi điên lên sao? Vì sao mà... bây giờ hắn lại khó chơi như vậy...?!
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz