ZingTruyen.Xyz

[Allisagi] - Paramnesia

12.Liệu có thể làm lại? (11)

_ziyiao

Tin tức về tên thợ săn nổi tiếng hung bạo trong cơ quan, kẻ lúc nào cũng mang bộ dáng khó gần, đáng sợ, vậy mà còn có một bộ mặt khác, chính là siêu cấp sủng 'vợ', nịnh 'vợ' được lan truyền khắp bộ phận.

Cả một tổ khi biết tin liền tỏ ra nghi ngờ trước tin tức mà Zantetsu Tsuguri tung ra.

Zantetsu chính là người đồng nghiệp đã đến nhà của Barou và gặp gỡ Isagi ngày trước.

Những chuyện mà anh ta được tận mắt chứng kiến ở đấy đều được kể lại cho mấy nhân viên khác ở tổ nghe bằng những câu từ được thêm thắt đầy hấp dẫn.

"Zantetsu, anh ta nói là thật hay giả vậy? Nghe sao mà nó cứ ảo như nào ấy."

"Thật là có người đẹp đến mức khiến người ta thần hồn điên đảo à? Đã vậy còn là con trai nữa, có người sở hữu nét đẹp phi giới tính đến độ đó sao? Tôi không tin đâu!"

"Tôi cũng không tin! Mặc dù làm việc với sếp Nghiêm chưa lâu, nhưng mọi người cũng có lạ gì anh ấy đâu. Một người lúc nào cũng trưng bộ mặt lạnh tanh chẳng khác nào tảng băng trôi kia mà biết cười sao?"

"Zantetsu, anh ta có thời gian để bịa chuyện thì tập trung vào công việc đi, không thôi vị hung thần họ B tên S lại mắng anh ta đấy."

Thấy mọi người chẳng có ai tin lời của mình làm cho Zantetsu tức gần chết, anh đã cố gắng thuyết phục hết mức nhưng vẫn là chẳng ai tin lời anh ta. Biết thế thì ngày đó anh ta phải lấy điện thoại ra chụp lại bộ dạng cười rạng rỡ của sếp rồi.

Nếu lúc đó anh ta lấy điện thoại chụp lại dáng vẻ của cậu trai nọ thì bọn người này dám không tin lời anh sao.

Tức tối tự cảm thấy uỷ khuất, nhưng rồi Zantetsu cũng phải suy nghĩ lại một chút.

Lỡ như hôm đó anh ta thực sự chụp lại được dáng vẻ của Barou thì sao? Anh ta sẽ an toàn rời khỏi đó chứ? Có lẽ là được đi, nhưng là với thương tích đầy mình, thần trí không rõ ràng.

Nghĩ đến đó Zantetsu hơi rùng mình, lại nghĩ tiếp, nếu anh ta không chụp Barou mà là 'vợ' hắn thì như thế nào?

Nhớ lại sự nuông chiều và sủng nịch của Barou dành cho Isagi thì Zantetsu khẽ rùng mình.

Thật sự lúc đó là anh ta chả còn mạng để quay về đó!

Gương mặt của Zantetsu hơi tái lại, còn thân thể khẽ run lên.

Bắt gặp gương mặt lúc trắng lúc xanh của Zantetsu, mấy người khác vẫn còn đang bàn tán về việc anh ta nói là thật hay giả cũng phải ngưng lại mà quan tâm.

"Này, Zantetsu, anh làm sao vậy? Sắc mặt của anh kém quá, không khoẻ hả?"

"Không, không có, chỉ là tôi nghĩ đến vài điều." Zantetsu mặt tái xanh, xua tay nói.

Cùng lúc đó, Barou từ bên ngoài đi vào với một tập hồ sơ trên tay.

Thấy mọi người đang tụ tập lại một chỗ không lo làm việc, hắn khi đó nhíu mày bất mãn mà cất giọng:

"Mấy người rãnh rỗi lắm sao? Án đã tra xong rồi? Hay là đã bắt được tên ma cà rồng vừa gây án rồi?"

Bị giọng nói trầm thấp, đầy uy lực quát một câu, cả đám người bất ngờ giật bắn mình và bày ra dáng vẻ hốt hoảng rồi mau chóng quay về làm phần công việc của mình.

Như đoán ra được Zantetsu đã nói gì đó, ánh mắt cảnh cáo nhìn anh ta, Barou lãnh đạm nói:

"Mày bớt nói mấy chuyện vô bổ đi, thay vào đó, lo mà tập trung cho công việc."

"O-Oke, đã rõ!" Zantetsu cười cười ra hiệu đã hiểu.

Không để ý đến bọn họ nữa, Barou lạnh nhạt rời khỏi đó và đi vào phòng làm việc.

Trông thấy người đã vào phòng và đóng cửa lại, mấy người khác khi này mới được thả lỏng phần nào.

Bọn họ nhìn nhau rồi lại nhìn qua chỗ Zantetsu, họ cười nhạt khinh bỉ mấy điều mà anh ta vừa kể vừa rồi.

"Đội trưởng Barou như vậy mà anh còn dám nói là anh ta biết cười à? Bộ dạng đó có khác gì sắp giết người không chứ!?"

"Dáng vẻ vừa rồi chính là nếu chúng ta còn không thức thời chính là... khực!" Người này trợn trừng mắt, đưa tay lên cổ làm ra điệu bộ cắt một đường đầy đe doạ.

Những gì mà Zantetsu vừa kể lúc nãy, mấy tên đồng nghiệp này vốn đã không tin tưởng lắm, giờ thì bọn họ chính là hoàn toàn không tin anh ta nữa.

Bất lực nhưng không biết giải thích như nào, Zantetsu chán nản cùng lười nhác, nói:

"Mọi người tin hay không thì tuỳ!"

"Haha, được rồi, được rồi, mọi người quay về làm việc đi!" Một thanh niên cao ráo, vạm vỡ cười lớn vỗ vai Zantetsu và nhìn những người khác nói như muốn giải vây giúp anh ta.

Đợi mọi người tản đi, người thanh niên đó cũng quay về bàn làm việc.

Tổ điều tra của Barou đang theo một vụ án hút máu, giết hại liên hoàn, nhưng đến hiện tại vẫn chưa có manh mối nào hữu dụng.

Trong lúc mọi người đang đau đầu làm việc, không chú ý đến thời gian đã sắp đến giờ nghỉ trưa.

Còn vài phút nữa là đến giờ nghỉ, bên ngoài cửa vang lên giọng nói mềm mại trầm nhẹ của con trai:

"Cho hỏi, Barou anh ấy có phải làm việc ở đây không?"

Cửa lớn không có đóng lại, tất cả mọi người ở trong phòng lớn đồng loạt dừng công việc lại mà nhìn ra cửa.

Trông thấy người đứng bên ngoài là một cậu trai. Thông qua giọng nói thì có vẻ còn trẻ, dáng người cũng khá cao ráo cùng thon thả mảnh mai, và người vừa đến còn sở hữu một mái tóc ngắn gọn suôn mượt màu việt quất.

Đánh giá sơ lược qua người ngoài cửa, mọi người cảm thấy có thể người nọ cũng khá ổn, chỉ có điều là cách ăn mặc quá mức kỳ lạ.

Trời chưa đến đông mà người này đã ăn vận dày dặn, trùm kín hết cả da thịt. thậm chí, khuôn mặt còn bị che kín với hai cái khẩu trang và một kính râm trông hết sức quỷ dị.

Zantetsu đang vùi đầu trong mớ tài liệu về hiện trường, nạn nhân và các dấu vết được lưu lại hiện trường, anh ta khi này vừa nghe giọng nói có phần quen tai thì liền khựng lại rồi mạnh mẽ ngẩng đầu.

Dường như nhận ra giọng nói của người đứng ngoài cửa, anh ta khi này đứng bật dậy mà tỏ ra niềm nở đi ra ngoài.

Giúp chàng trai ngoài cửa cầm lấy mấy thứ lỉnh kỉnh trên tay, Zantetsu cười nói như muốn lấy lòng:

"Là Isagi, cậu đến tìm Barou à? Cậu ta đang bên trong phòng làm việc ấy, cậu ngồi ở đây đi, tôi vào trong gọi Barou ra giúp cậu nhé!"

Isagi bị Zantetsu làm cho ngây ngốc.

Anh ta vui vẻ lôi kéo Isagi vào trong, đưa em đến cái ghế ngồi êm nhất rồi sau đó không quên rót cho em một ly nước lọc.

Mấy người khác bị bộ dạng nhiệt tình bất thường của Zantetsu làm cho ngẩn người.

Isagi? Lẽ nào lời mà Zantetsu kể khi sáng là thật? Người này chính là 'vợ 'của đội trưởng Barou?

Bọn họ nhìn Isagi với đôi mắt thăm dò.

Họ không hiểu sao đội trưởng nhà mình lại nhìn trúng một người ăn mặc kỳ quái như này.

Rõ ràng chưa vào đông mà lại quấn như thể ngoài trời đang đổ tuyết lớn ấy. Người gì mà kỳ lạ, vậy mà Zantetsu còn nói người này xinh đẹp?

Trước mắt chưa thấy người nọ xinh đẹp ra sao, nhưng hiện giờ đối với bọn họ nhìn nhận thì Isagi chính là một kẻ kỳ quáI. Ăn mặc như vậy có khi nào vì quá xấu xí nên mới phải che đậy không?

Có vài người không thể che đậy được ánh mắt kỳ dị mà nhìn Isagi, rồi lại thầm chê bai mắt nhìn người của Barou.

Biết rõ những người này đang nghĩ gì trong đầu, thậm chí, ánh mắt của họ khi nhìn em cũng không mấy thân thiện.

Mặc kệ họ có thân thiện với mình hay không, mấy người đồng nghiệp này của Barou cũng xem như là một phần anh em cùng nhau vào sinh ra tử đi, nếu đã là anh em của Barou thì em nhất định sẽ không bạt đãi họ.

Thấy họ không có ý tiến đến chào hỏi gì mình, Isagi cũng không có ý kiến gì nhiều mà lấy từ trong mớ đồ lỉnh kỉnh mà Zantetsu vừa giúp mang vào, em lấy ra vài túi quà bánh.

"Một chút quà gặp mặt mong là mọi người không chê, sắp tới mong mọi người sẽ giúp đỡ anh ấy!"

Bọn họ biết "anh ấy" trong lời của Isagi là ai, hơi miễn cưỡng nhận đồ, nhìn đôi găng tay dày cộm của em thì đối phương hơi bất đắc dĩ mà chạm vào.

Rất nhanh Barou đã từ trong phòng làm việc đi ra.

Dáng vẻ gấp gáp của hắn làm cho mấy người khác có chút ngỡ ngàng.

Bọn họ trước giờ chưa từng thấy vị đội trưởng băng lãnh này lại có bộ dạng thất thố như này nha.

Giữa mày hơi nhíu lại và ẩn chứa đầy sự quan tâm, Barou đưa tay kéo cái mũ gần như che kín mặt của em xuống.

"Trời nóng lắm, em vào đến đây thì mau bỏ những thứ này ra đi, không thôi sẽ bị sốc nhiệt thì làm sao." Vừa nói, động tác thuần thục vừa cởi bỏ từng lớp trang bị của Isagi đi.

Cái mũ lớn được bỏ ra, tiếp đến là kính mắt, khẩu trang và sau đó lần lượt là bao tay, áo khoác, còn có váy dài dùng để làm váy che nắng.

Barou dùng dáng vẻ nghiêm túc nhưng vô cùng dịu dàng mà giúp Isagi tháo bỏ lớp che chắn bên ngoài khiến cho cằm của mấy người kia sắp rơi xuống đất rồi.

Zantetsu đứng sau lưng Barou nhìn vẻ mặt mất tự nhiên của bọn họ rồi nhếch môi cười khẩy khinh bỉ.

Chẳng phải mấy người không tin tôi sao? Bây giờ thì tự chống mắt lên mà nhìn.

Khi lớn 'bảo hộ' bên ngoài của Isagi bị lấy hết đi mất, Barou trên tay đã ôm theo một mớ đồ mà khẽ cong môi cười mờ nhạt xoa đầu em.

"Sao em lại đến đây? Bên ngoài nắng to lắm đấy!"

"Không sao, em có dùng kem chống nắng mà, còn có mấy thứ này trợ giúp, ngoài ra em là đi taxi đến nên không dính phải nắng đâu." Isagi nghiêng đầu nhìn người trước mặt mà mỉm cười.

Những người khác có mặt ở đây đồng loạt bị một màn trước mặt làm cho đứng hình.

Đây là vị đội trưởng ác ma đang phát cẩu lương cho họ? Không nhìn ra vị này vậy mà còn bộ mặt ẩn thế này.

Dời tầm mắt khỏi Barou, bọn họ lúc này mới chậm rãi liếc nhìn mà đánh giá lại một lần nữa người con trai đứng cạnh đội trưởng của họ.

Giật mình kinh diễm, tại sao lại có người có nhan sắc kinh người đến mức này cơ chứ?

Nhan sắc này chính là hại nước hại dân mà, có khi chỉ cần em liếc mắt một cái cũng có khối người đổ rạp dưới chân. Nhưng mà, nói cho cùng thì cái nhan sắc của đối phương cũng quá mức tà đi, điều đó khiến cho họ không thể không đề phòng Isagi.

Họ đề phòng em, là vì sợ em dựa vào cái vẻ ngoài này mà câu mất hồn phách của họ, họ lo rằng Isagi sẽ dùng cái vẻ đẹp này mà mê hoặc lòng người.

Người xưa có câu hồng nhan hoạ thuỷ, bọn họ vẫn nên đề phòng thì hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz