ZingTruyen.Xyz

Allisagi Blue Lock Xuyen Khong Vao Cuon Tieu Thuyet

-Rầm-

"Oái "

"Yoichi cẩn thận"

"Ha~" - Bachira ngồi phịch cuống đất thở phào sau một phen chạy nạn. Hướng đôi mắt nhìn đống đổ nát trước mặt. Hên cho họ là nhanh chân nếu không có khi hai người sẽ bỏ mạng ở đó mất. Aizz thi đầu vào thôi mà làm gì ghê dữ vậy. Bachira nhìn con đường mở ra trước mặt nghĩ ngợi gì đó xong liền đứng dậy, phủi bụi, tiến lại đỡ con người nằm cạnh vẫn còn đang rất hoảng.

Isagi ngả người trên sàn không có dấu hiệu gì là muốn đi nữa. Cái gì vậy trời. Rõ ràng cậu nghe kể rằng cuộc thi sẽ rất nhẹ nhàng tình củm cơ mà. Là dữ chưa. Là nhẹ dữ chưa. Aizzzz cái thế lực gì đã đưa cậu tới đây vậy nè. Ai đó rước cậu ra khỏi đây đi.

" Yoichi~ tỉnh chưa chúng ta ra khỏi đây" - Bachira tiến lại gần cậu, ngồi trước mặt Isagi. Thấy cậu có vẻ ổn định mới dám kéo người dậy đi tiếp. 

Con đường dường như phản ứng lại với chuyển động, những cây đèn xung quanh đó tự phát sáng theo bước chân của họ. Ánh lửa đỏ trên những ngọn đuốc mập mờ là con đường trở nên lạnh lẽo đáng sợ,chỉ nghe được tiếng bước chân vang lên. Cả con đường chẳng ai nói gì. Cứ thế nắm tay nhau tiến về phía trước. Tiến về nơi có ánh sáng của chiến thắng. Ánh mắt Bachira cứ hướng về nơi vô định suy tư nhưng cũng phải ngó lại nghe tiếng gọi của thỏ nhỏ

" Bachira nè" - Isagi nhìn đôi bàn tay đang nắm lấy tay mình rồi lại nhìn anh. Cảm thấy anh nắm hơi chặt nhỉ.

"Hửm tớ nghe" , Bachira

" Cậu.....biết cách rời khỏi đây không" , Isagi

" Chắc đi hết con đường này, ráng một chút thôi. Yoichi mỏi chân à, lên đây tớ cõng cậu đi" - Bachira đứng lại, khuỵ gối xuống để cậu dễ leo lên. Nhưng Isagi không cử động, đứng yên nhìn Bachira. Ý cậu không phải vậy.

" Bachira nè, ý tớ là làm cách nào để rời khỏi trường vậy" , Isagi

"Hả gì cơ rời khỏi trường á, dễ mà cậu chỉ cần rớt kì thi là được" , Bachira

"Vậy cảm ơn Bachira nhé. Cậu có thể đi tiếp được rồi."  - Isagi đứng yên đó vẫy tay chào anh làm Bachira cảm thấy có gì đó không đúng. 

" Ơ Yoichi sao cậu không đi.....khoan đã đừng bảo là cậu muốn bỏ cuộc đấy. Không được, Yoichi phải đi chung với tớ mới chịu. Huhu Yoichi muốn bỏ tớ đi, Yoichi hết thương Meguru rồi. Không chịu đâu. Yoichi mà không đi thì tớ ở đây luôn." - Chưa để Isagi xác nhận hay nói gì Bachira phun ra một tràng , nhào lên ôm Isagi cứng ngắt ăn vạ mè nheo.

"Nhưng tớ, có vào được vòng 1 cũng chưa chắc gì có thể đâu vòng 2. Chưa gì mém tạch tới nơi rồi, nếu không có Bachira thì có khi.....tớ đã nằm trong đóng đá rồi" Một đứa chẳng làm được tích sự gì như cậu thì chỉ tổ vướng chân người khác thôi. Đến cả một ma thuật cơ bản còn dùng không xong thì làm được trò trống gì. Có khi tách ra đi một mình sẽ tốt hơn. Không vào được trường danh tiếng nhưng cậu đủ khả năng vào các trường ngoài cơ mà. Đâu nhất thiết phải đậu. Chứ cái cảm giác bất lực chỉ có thể trơ mắt ra nhìn mọi thứ như vậy nó rất khó chịu. Nhưng liệu bỏ cuộc như thế.....cậu sẽ không cảm thấy hối hận ?

"Không được, tuyệt đối không được từ bỏ. Cậu mà bỏ cuộc .....mẹ cậu sẽ rất thất vọng đấy. Cậu mà từ bỏ......tớ cũng sẽ buồn lắm. Nên Yoichi phải cố lên. Nha. Đừng đi sớm, cậu sẽ không tìm được chỗ nào tốt hơn đâu. Hứa với tớ đi Yoichi. Chúng ta chắc chắn phải gặp nhau sau vòng 3" , Bachira giơ ngón út lên ngoắc tay với Isagi vẫn còn đang phân vân.

Liệu như vậy......sẽ ổn. 

Lần nữa họ lại im lặng rời khỏi con đường. 

 - Bùm - 

" Chúc mừng hai em đã về đích thứ 432 và 433 trên tổng 500 người ." - Âm thanh tiếng pháo vang lên nối theo những dải ruy băng bay phấp phới làm Isagi giật mình. Cô Anri bước đến gần hai chúc mừng những kẻ chiến thắng vòng 1.

" Thấy không Yoichi chúng ta hoàn thành vòng 1 rồi." - Bachira tinh nghịch quay qua cười nói với cậu.

"Ừ hẳn hạn 432 luôn . Mà cô Anri ừm....em muốn hỏi tiểu th....lộn thiếu gia Chigiri với tiểu thư nhà Minamoto tới đây chưa ạ." - Dẫu bị tách ra nhưng tính tốt bụng vẫn không quên hỏi thăm hai người đã giúp mình.

" Chigiri với Minamota à. Hai em ấy tới từ sớm rồi hình như người thứ 175 và 178. Xong rồi thì hai  em vào trong nghỉ nhé. Tí nữa là có vòng 2 rồi. Nhớ giữ sức đấy." , Anri

"  Vâng" - Cả hai đồng thanh cúi chào cô Anri rồi bước đi. Vẩn tay nắm tay chưa chịu buông. Có vẻ Bachira sợ Isagi sẽ lại nghĩ cái gì đấy rồi đòi bỏ đi.

Đứng trong khu vực chờ mắt Isagi cứ đảo quanh liên tục tìm kiếm người quen. Bỗng một cánh tay xuất hiện hất lấy cái tay đang nắm Isagi rồi ôm cậu vào lòng nhíu mày nhìn con ong vàng đang khó chịu ra mặt kia. Cái tên tóc bím đỏ ấy làm Bachira cảm thấy cực khó ưa. Vì sao à. Cái tên đó ỷ mình là hầu cận riêng nên cứ hay lợi dụng. Nhìn ngứa mắt. Nhưng nào dám gây chuyện, Isagi đá đi mất.

" Yoichi, tên đó làm đau tớ kìa." - Bachira làm vẻ tổn thương đòi dỗ.

"Bộ thiếu gia đây là nít lên 3 à. Đụng có xíu" - Kurona cũng đâu dừa trả lời thay phần Isagi.

Hai con người này mỗi lần gặp nhau đều như vậy. Phát mệt : Isagi said

" Ồn quá rồi đấy" - Isagi nhăn mặt đẩy hai con người kia đứng xa ra, sẵn tách luôn cục bông đỏ đang dính người làm ai kia cảm thấy hụt hẫng.

Bầu trời bắt đầu có sự chuyển động. Những đám mây tụ lại một chỗ rồi nổ tung xuất hiện một con cú quen thuộc. 

"Cúc cu. Chúc mừng 500 học sinh xuất sắc vào được vòng 1. Mọi người có trải nghiệm như thế nào. Nó dễ mà nhỉ. Nhưng vòng tiếp theo đây sẽ khó hơn rất nhiều. Vòng thi thứ hai "Bạch Tuyết xoay tròn". Luật vòng này rất đơn giản. Mọi người sẽ được xếp ngẫu nhiên vào một khu vực gồm 5 người. Và......hết rồi." - Con cú cứ xoay vòng tròn đến chóng mặt trên trời. Đến khi dứt câu mọi thứ xung quanh bắt đầu mờ mờ ảo ảo và biến mất. Đưa mọi người đến những khu vực thi khác nhau. 

Cảnh quan xung quanh Isagi dần thay đổi. Kurona và Bachira không còn thay vào đó là những người khác xuất hiện cùng với một căn phòng khá lớn. Đầu căn phòng để một cái bàn dài gồm bảy cái đĩa và bảy quả táo, ở gần cuối phòng thì để 1 cái bàn trống. Cùng với đó là bốn cái đầu mới lạ. Xanh, đen, bạch kim, nâu. Mọi người trong ai cũng........sao nhìn nhau ghê dữ vậy. 

  Những hạt li ti trong căn phòng bay vòng vòng rồi tụ lại thành một cái màn hình lớn và vẫn là con cú quen thuộc. 

" Rất vui được gặp phòng số 30 các cậu đã làm quen với nhau chưa. Chưa thì nhanh chân lên vì kể từ bay giờ 5 chính là 1 đấy. Vòng 2 sẽ lấy 300 người tương ứng với 60 phòng xong nhanh nhất. Mỗi phòng sẽ có cơ chế khác nhau nên mọi người khỏi phải tìm cách liên lạc ra ngoài cho mất công. Mọi thứ sẽ phụ thuộc vào đồng đội của mọi người. Hãy nhớ trí tuệ và sức mạnh là thứ giành chiến thắng. Vòng 2 "Bạch Tuyết xoay tròn" chính thức bắt đầu." - Con cú vừa nói xong cái màn hình liền nổ tung và biến mất.

"Vậy đầu tiên chúng phải giới thiệu trước à. Luật ngộ ghê á" - Giọng nói phát ra từ một cậu thiếu niên tóc xanh trời gần đó. Cậu ta đảo mắt nhìn mọi người rồi chỉ tay về phía Isagi.

"Vậy bắt đầu từ giữa trước ha, cậu tên gì dợ ??"

"A hả tui tên Isagi Yoichi, rất mong mọi người giúp đỡ'', Isagi

"Hanasaki, Tera Hanasaki. Gọi Hana là được rồi." - Isagi vừa giới thiệu xong, cô gái cạnh bên liền nối tiếp. Một cô gái với mái tóc bạch kim ngắn ngang vai, ánh mắt óng vàng khoanh tay đứng nhìn cậu. Trông.....đáng sợ vậy.

"Tới tui ha. Tên tui là Hiori Yo. Rồi tới cậu đó" - Hiori chỉ sang người kế bên mình.

"Tui hả. Devernis Lay rất vui được gặp." - Một chàng trai với mái tóc màu nâu hạt dẻ cùng đôi mắt xám trông có vẻ khá lúng túng.

" Người cuối luôn à. Chẳng rực rỡ tí nào. Aryu, rất hân hạnh." - Trông cậu ta không biết có ổn không. Ba câu giới thiệu tạo hơn 5 cái dáng. 

Khi chàng trai tên Aryu vừa giới thiệu xong, một giọng nói vang lên khắp căn phòng. Trước cái bàn dài hiện lên bảy chú lùn đứng đó như tượng hướng mắt về nhìn mọi người. 

Trò chơi chính thức bắt đầu

----- ----- -----

Vòng 2 rồi còn 1 vòng nữa thui.

Một ngày tốt lành.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz