ZingTruyen.Xyz

Ai Hau Du Sinh Chuyen Ver Bac Chien

Sau khi Tiêu Chiến trở về, cũng không có người nào nói cho cậu biết địa vị hiện tại của nam nhân, cậu cũng không rảnh mà đi tìm hiểu. Nam nhân cũng không thích nhận phỏng vấn, tạp chí và truyền hình cũng ít khi xuất hiện. Ấn tượng của cậu với nam nhân, vẫn còn dừng lại ở cổ đông lớn nhất của Long Đằng.

Lúc này Đàm Tấn gặp rắc rối, điều đầu tiên cậu nghĩ đến là đến công ty quản lý của Tiết Băng chào hỏi, xem có thể đem việc này đè xuống hay không, thế là liền gọi điện thoại cho thư ký của cha Tiêu hỏi. Vòng luẩn quẩn giới người mẫu này nói lớn không lớn, nổi danh chỉ có vài công ti có tiếng, mọi người đều biết rõ. Tiết Băng là người mẫu đoạt giải nhất trong cuộc thi siêu mẫu, cũng chỉ mới gia nhập công ty quản lý. Ở trong công ty có thể tính là lớn, nhưng so với Long Đằng của Vương Nhất Bác, chỉ như tép trong ao.

Thư ký loay hoay tìm số điện thoại của người phụ trách công ty kia – Madonna, Tiêu Chiến bắt đầu ấn số. Nhìn vẻ mặt muốn nói lại thôi của thư ký, Tiêu Chiến hỏi: “Sao vậy?” Thư ký lại chỉ lắc đầu.

Cô đoán được Tiêu Chiến gọi cuộc điện thoại này chính là vì chuyện của Đàm Tấn. Nhưng kỳ thật cô biết công ti đó không thể giúp gì được.

Đó chỉ là một công ty quản lý người mẫu, nhiều nhất thì sẽ không cho Tiết Băng đi biểu diễn, không cho cô nhận quảng cáo, chụp hình TV, ẩn đi một thời gian ngắn thì cũng xong. Còn chuyện Internet, truyền thông, báo lá cải điên cuồng đưa tin, phóng viên suốt ngày vây nhà Đàm Tấn, bọn họ cũng không có biện pháp. Hơn nữa, chuyện này hoàn toàn có thể làm thành scandal , vừa lúc đánh bóng tên tuổi Tiết Băng và công ty cô, người ta sẽ không có lý do gì để giúp Tiêu Chiến: ai lại làm việc không có lợi cho mình bao giờ.

Tiêu Chiến vừa về nước, đối với mấy chuyện này không có kinh nghiệm gì. Thư ký muốn nhắc nhở cậu, nói đến bên miệng không biết làm sao lại nuốt xuống.

Tiêu Chiến cùng Madonna nói chuyện trong chốc lát, kính qua kính lại vài câu cuối cùng cũng đi vào chủ đề. Madonna tỏ vẻ vô cùng có lỗi, kỳ thật hiện tại công ty cũng không liên lạc được với Tiết Băng. Công ty quản lý nhân viên bất lực, đã cho người đại diện đi tìm… vân vân. Tiêu Chiến hỏi có biện pháp gì có thể đè xuống hay không, Madonna nói chuyện này thật sự không có cách nào, cô nhiều nhất chỉ có thể quan tâm đến người mẫu của mình, phóng viên, báo chí truyền thông gì đó thì không quản nổi. Cuối cùng nói, thật sự không được, chỉ có thể phiền Đàm tổng ra ngoài trốn tránh một thời gian ngắn.  

Thư ký vừa thấy Tiêu Chiến đi vào bộ mặt nhăn nhăn nhíu nhíu thì biết kết quả như cô đã nghĩ. Thấy cậu chủ hết đường xoay sở, cô do dự một chút, vẫn là thử nói: “Kỳ thật vẫn còn một biện pháp …”

Thấy Tiêu Chiến quay đầu nhìn cô, thư ký mới tiếp tục nói: “Vốn là giới giải trí truyền thông cơ bản đều nằm trong tay một công ty, nếu có thể làm cho phóng viên cấp dưới của bọn họ không chụp hình, báo chí không đăng tin…”

Thư ký nói tới đây, Tiêu Chiến ít nhiều cũng hiểu được.

Phải đi nhờ hắn.

Tuy rằng cậu với Đàm Tấn là bạn tri kỉ, nhưng vì chuyện này mà đi cầu nam nhân, cậu làm không được. Huống chi, cậu mới cho nam nhân một bạt tai. Cậu không nhu nhược như vậy.

Về phần biện pháp, chỉ có thể tạm thời nhờ Triệu gia hỗ trợ đè xuống.

Tiêu Chiến gọi điện thoại cho Triệu Thiên Nhất, người bạn này nói chỉ có thể hỗ trợ khống chế một phần đài truyền hình. Cơ quan ngôn luận của chính phủ, đương nhiên do chính phủ quản lý, nhưng những đơn vị này căn bản cũng không phát sóng tin tức giải trí. Còn những kênh chuyên về giải trí thì bọn họ không thể khống chế được, có một số thậm chí trực thuộc Long Đằng.

Thế là sau một ngày, tuy đã gọi nhiều cuộc điện thoại, tình hình cũng không chuyển biến nhiều lắm.

Tới lúc chạng vạng, điện thoại Đàm Tấn mới gọi được, thì ra Đàm Tấn đi đến nhà một người bạn mới quen gần đây. Người kia tên là Tạ Ân Ninh, một viên chức nhỏ ở công ty vật liệu xây dựng, là người Đàm Tấn mới quen biết trước đó không lâu, còn dẫn hắn đi đánh golf, Tiêu Chiến cũng biết. Trốn ở nhà Tạ Ân Ninh, chiêu này thật cao tay, ai biết Đàm Tấn sẽ quen với loại bạn như vậy đâu?

Tiêu Chiến tan ca về nhà, trên bàn đã dọn cơm xong, ngọn đèn phòng khách rất sáng, cha mẹ đang ngồi ở trước bàn chờ cậu.

“Ba, mẹ.” Tiêu Chiến chào hỏi, cởi áo khoác giao cho giúp việc, rồi đến bàn ăn ngồi xuống.

“Nghe nói Đàm Tấn đã xảy ra chuyện?”

Tiêu Chiến gật gật đầu.

“Lão Đàm bên kia tức giận đến thiếu chút nữa bệnh tim tái phát.”

Cha thản nhiên nói một câu làm cho tay Tiêu Chiến đang gắp rau lập tức dừng lại.

“Ông già đó vẫn rất ít hỏi đến mấy chuyện bê bối của Đàm Tấn, lần này quậy quá lớn nên mới kích động như vậy.”

“… Nghiêm trọng lắm không?”

“Trong nhà có bác sĩ, không có việc gì. Chỉ là bây giờ còn rất tức giận.”

“…”

“Cha đã sớm nhắc nhở nó, quen với mấy nữ diễn viên đều không hay. Gia cảnh không rõ, giường nào cũng trèo lên được, chơi một trận thì không sao, nhưng không thể cưới về nhà, vẫn là cùng con gái nhà đàng hoàng kết hôn mới đúng đắn. Giới trẻ ngày nay, thật sự là…” cha Tiêu nói rồi lắc đầu.

Tiêu Chiến lập tức cảm thấy khó thở, ngay cả ăn cơm cũng ăn không vô nữa.

Cùng con gái nhà đàng hoàng kết hôn… Mới đúng đắn…

Thấy con trai sắc mặt khác thường, mẹ Tiêu vội hoà giải: “Aizz, ăn cơm thì ăn cơm, sao lại kéo chuyện khác vào.”

“Được, không nói không nói.” cha Tiêu gắp thịt bỏ vào chén Tiêu Chiến, “Đã đến công ty đã ba ngày, con cảm thấy thế nào?”

“Còn phải học hỏi rất nhiều.”

Tiêu Chiến trả lời khách quan khiêm tốn, cha Tiêu vừa lòng mà gật gật đầu. Tiêu Chiến đơn giản nói ra mấy vấn đề mình gặp phải gần đây, cha Tiêu phân tích từng cái cho cậu. Một bữa ăn tối, cơm trong bát Tiêu Chiến lại chẳng vơi đi chút nào.

Hiện tại xem ra, nhất định phải đến Long Đằng một chuyến.

Không nghĩ lại làm Bác Đàm giận đến tái phát bệnh tim. Cậu vẫn tưởng rằng bậc cha chú luôn kiên cường như núi lớn, nhưng hiện tại cũng già rồi, sắp muốn đem sự nghiệp giao cho lớp trẻ bọn họ rồi.

Trong quá khứ lúc bọn họ gặp rắc rối, là bậc cha chú đứng ra giúp bọn hắn thu dọn. Cuối cùng cũng tới ngày này, khó khăn phải tự gánh lấy.

Bảy năm, nói dài không dài nói ngắn không ngắn.

Ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến tiếng gõ cửa: “Con trai, con đã ngủ chưa?”

Tiêu Chiến vội vàng đứng dậy đi mở cửa: “Mẹ.”

Trên tay mẹ Tiêu bưng một chén canh gà nóng hổi, đưa cho cậu, nói: “Mẹ thấy ban nãy con cũng chưa ăn gì nhiều, buổi tối nhất định sẽ đói, đã kêu phòng bếp chuẩn bị cho con chút đồ ăn khuya.”

“… Cám ơn mẹ.”

Tiêu Chiến bưng canh gà múc một muỗng nuốt vào, thịt gà như tan ra, ấm áp trơn trượt, từ thực quản đến dạ dày ấm đến toàn thân.

“Con trai… Kỳ thật lần này con trở về, mẹ vẫn có điều muốn nói với con.”

“Dạ?? …” Tiêu Chiến ngừng muỗng nhìn mẹ cậu.

“Nếu con còn thích nam nhân kia, mẹ cũng không phản đối…”

“Mẹ? …” Sao vậy bỗng nhiên lại nói đến chuyện này?

“Lúc con đi như cái xác không hồn, mẹ nhìn thật sự rất đau lòng. Mẹ không biết giữa con và nó đã xảy ra chuyện gì, nhưng chỉ cần con sống tốt thì mẹ vui rồi. Không cần biết đó là nam hay nữ, xã hội đen cũng tốt, minh tinh cũng được, đều không sao cả.”

Tiêu Chiến rũ mắt xuống:”Mẹ, con đã sớm cắt đứt với hắn.”

“Con trai…”

“Mẹ… Mẹ yên tâm đi, con đã lớn như thế này, sẽ tự biết chừng mực.”

Gặp con trai càng lớn càng sâu trầm*, rất nhiều chuyện đã không muốn sẽ nói cho cha mẹ biết, mẹ Tiêu trong lòng khổ sở từng đợt. Làm cha cẩu thả, không quá chú ý việc này, làm mẹ thì tâm tư tinh tế, quan tâm nhất  chính là vấn đề tình cảm của con cái.

*Sâu trầm: thâm sâu + trầm tĩnh

Con trai nhiều năm như thế cũng không mang về một người phụ nữ cho bọn họ xem, cũng chưa từng thật sự vui vẻ, bà đều cảm giác được. Trực giác phụ nữ  nói cho bà biết, hơn phân nửa là con trai không thể quên người kia.

Làm mẹ, cả đời chỉ trông cậy vào đứa con có thể hạnh phúc. Chỉ cần người kia đối với con trai tốt, quan tâm hắn là mèo hay là chó, là nam hay nữ làm gì.

_________________

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz