ZingTruyen.Xyz

Ái Hậu Dư Sinh ( Chuyển Ver Bác Chiến)

Chương 54

Bozhan050897051091

Góc dưới bên phải màn hình hiển thị thời gian quay.

Một người cao lớn mang áo khoác đen ôm một người thấp hơn mang quần áo màu nhạt, từ cửa đi ra đến ghế phụ Chevrolet, mới buông người nhỏ ra. Người nhỏ ngồi vào xe, người cao lớn còn đưa tay cài seatbelt vào mới đóng cửa, vòng qua bên kia lên xe.

Mặc dù ống kính đã zoom rất gần, nhưng bởi vì trời tối, bãi đậu xe lại không đủ ánh sáng, mặt người nhìn cũng không rõ ràng.

Nhưng như vậy là đủ rồi.

Trong nháy mắt đó cả người Tiêu Chiến lạnh đi, như rơi vào hầm băng.

Người khác có lẽ không nhìn ra người nhỏ bé kia là ai, nhưng là cha mẹ, cho dù hóa thành tro cũng biết.

Dáng người kia, quần áo, kiểu tóc, khuôn mặt nghiêng kia, không phải là Tiêu Chiến cậu thì là ai.

Tiếp theo ống kính đặc tả biển số xe, rồi bị khoanh một vòng tròn đỏ, bên cạnh hé ra ảnh chụp, trên ảnh chụp là giấy phép lái xe, biển số cùng với tên chủ xe: Vương Nhất Bác.

Rõ ràng đây là một băng ghi hình đã qua chỉnh sửa.

Bỗng nhiên băng ghi hình chạy nhanh hơn, những hình ảnh nhảy qua đến nửa tiếng sau, lại khôi phục tốc độ bình thường.

Một người đàn ông mang nón, trên người là đồng phục cảnh sát đến gần ghế lái, gõ cửa, như là nói với chủ xe mấy câu rồi vội rời đi.

Xe cuối cùng cũng rời đi, băng ghi hình hiển thị thời đã là hơn một tiếng sau.

Tiếp theo màn hình nhấp nháy nhảy tới một cảnh khác.

Một người đàn ông mang đồng phục cảnh sát bị trói gô trên ghế, một thanh âm hỏi: “Trong chiếc xe vừa rồi có ai?”

Tiếng nói run rẩy : “Hai… Hai người thanh niên !”

“Thấy rõ mặt không?”

“Trong xe không bật đèn… Không thấy rõ…”

“Hai người kia đang làm gì?”

“Làm… làm…”

“Làm cái gì?!” Một roi quất xuống.

Người đàn ông hét thảm một tiếng, tê tâm liệt phế mà kêu lên: “Làm tình! Bọn họ đang làm tình!”

“Hai người bọn họ đều là nam, nam với nam làm sao làm tình?”

“Tôi thật không có gạt mấy người! Bọn họ thật sự đang làm tình! Người ở trên rõ ràng không có mặc quần áo, nằm sấp trên người kia! Trong xe đều là mùi dịch thể!”

Màn hình bỗng nhiên lại chớp nháy. Lần này hiển thị 12 giờ trưa, trên sân thượng trường học. Cậu với Vương Nhất Bác ngồi dưới đất ăn cơm trưa. Đang ăn, Vương Nhất Bác quay sang hôn cậu một cái.

Ống kính zoom lại gần, ánh sáng rất tốt. Cho dù còn chút mờ, cũng không khó khăn để nhận ra.

Tiêu Chiến đã không còn cảm thấy xấu hổ .

Cậu chỉ cảm thấy tuyệt vọng.

Những chuyện của cậu với nam nhân, cứ như vậy lấy loại phương thức bỉ ổi này phơi bày trước mặt cha mẹ.

Sắc mặt Tiêu Chiến trắng bệch, cả người rét run, tay chân đều run rẩy.

Trong TV vẫn còn tiếp tục chiếu, mỗi tuần vừa đến giữa trưa thứ sáu, cậu cùng nam nhân lại ăn cơm trên sân thượng, nam nhân hôn cậu.

Còn có buổi tối cậu không có ở trường, sau tự học buổi tối thì tới cửa trường học, lên một chiếc Chevrolet biển số giống như trên giấy phép lái xe. Chevrolet chạy đến biệt thự cao cấp của nam nhân ở trung tâm thành phố. Buổi sáng cũng là chiếc xe này đưa cậu tới trường, cậu từ trong xe bước xuống rồi lên lớp học.

Rõ ràng việc quay phim đã được mưu tính trước.

Hơn nữa đã trải qua biên tập cắt ghép tỉ mỉ, người xem không thể không nhìn ra quan hệ của cậu với nam nhân.

DVD cuối cùng cũng kết thúc, màn hình chớp một cái, lại trờ về hình ảnh khởi động.

Tiêu Chiến đứng thẳng bất động không dám nói lời nào, cũng không dám quay đầu lại. Trong phòng khách vô cùng im lặng.

Cậu ngay cả can đảm quỳ xuống nhận sai cũng không có. Đây không phải nhận sai là có thể giải quyết.

Cậu không biết làm thế nào để kết thúc chuyện này.

Ở cùng với nam nhân quá hạnh phúc, hạnh phúc đến ngay cả sau này bị phát hiện nên xử lý làm sao cũng chưa từng nghĩ qua. Cũng chưa bao giờ nghĩ tới sẽ bị phát hiện bằng cách này.

Làm ra một việc tai tiếng như thế, cha cũng đã năm sáu chục tuổi, sẽ buồn nhiều hơn nữa.

Vương Nhất Bác thì sao?… Hắn có biết không?…

“Mày còn cái gì muốn giải thích không.”

Thanh âm bao hàm tức giận của cha già từ phía sau truyền đến, Tiêu Chiến lập tức xoay người quỳ gối trước mặt cha, đầu gối đụng tới mặt đất, lạnh đến thấu tim.

Còn có gì để giải thích.

Chứng cớ rành rành ra đó, ván đã đóng thuyền. Có lẽ thẳng thắn còn có thể được khoan hồng, kháng cự sẽ bị nghiêm phạt.

“Có phải đầu óc mày bị nước vào hay không? Hả?! Mười sáu năm ngoan ngoãn nghe lời, trưởng thành rồi lại muốn phản nghịch phải không?!”

Mẹ ở một bên vẫn lau nước mắt. Tiêu Chiến cúi đầu, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi chậm rãi rịn ra trên trán.

“Đã dặn mày đừng lui tới với nó. Giỏi lắm! Mày bằng mặt không bằng lòng, lui tới với nó không nói, còn làm ra việc như thế này!”

“Nếu là mày trưởng thành có nhu cầu chuyện kia, nói với ba một tiếng là được, ba không phản đối mày yêu đương. Kết quả thì sao? Chạy đi quấn với một thằng con trai, còn là đứa con riêng kia! Mày thật sự không thấy xấu hổ à?!”

“Còn lừa gạt tao nói muốn trọ ở trường, ở nơi nào? Chạy đến trên giường người ta luôn rồi! Thằng nhóc Đàm Tấn còn giúp mày lừa gạt tao, thật sự là huynh đệ tình thâm, giúp bạn không tiếc cả mạng sống mà! Ở bãi đậu xe công cộng cũng dám làm cái loại chuyện đó, mày còn có liêm sỉ hay không?! Mày có phải là con tao không?!”

Cha Tiêu tức giận dồn nén cả một ngày đều xông lên, nói xong còn định tát Tiêu Chiến một cái, Tần mẹ vội bổ nhào lên ôm lấy cánh tay ông.

“Ông ơi! Có gì từ từ nói chuyện!”

“Nói? Còn nói cái gì nữa?! Cái đĩa này cũng được gửi tới đây rồi, không biết trong tay người ta còn có…có video trên giường của mày hay không! Cái đó mới gọi là phấn khích!”

“Lão gia! Ông đang nói cái gì vậy! Hiện tại ông mắng con cũng không làm gì được, nhanh nghĩ cách làm sao giải quyết việc này đi!”

“Giải quyết? Còn có thể giải quyết làm sao? Lập tức cắt đứt quan hệ, vĩnh viễn không quan tâm đến! Nếu chuyện này mà truyền ra ngoài, mặt mũi Tiêu gia đều bị mày làm mất hết!”

Cắt đứt quan hệ, vĩnh viễn không quan tâm đến.

Cuối cùng cũng nói đến câu này…

Cha tức giận như thế, là cậu không đúng. Nhưng cậu không có cách nào chia tay với nam nhân.

Chia tay nam nhân, tựa như dùng dao cắt đi một miếng thịt trong lòng, đau đến trái tim cậu cũng co rút.

“Lập tức gọi điện thoại cho cái thằng vô liêm sỉ kia, nói cho nó biết mày muốn cắt đứt quan hệ với nó! Nếu mày không có mặt mũi nói, tao nói!”

Tiêu Chiến quỳ không nhúc nhích.

“Sao vậy? Mày còn muốn cứng đầu cứng cổ à!”

“Lão gia! Xin ông bớt giận!”

Mẹ Tiêu để cha Tiêu ngồi lên sofa, lại nhanh nói với Tiêu Chiến: “Con trai ngoan, con nhanh nhận sai với ba con đi. Cái loại người đó không nên lui tới, con xem con làm cho ba con tức giận đến thế, cơm trưa cũng chưa ăn…”

Mẹ Tiêu lải nhải một đống, Tiêu Chiến chỉ chậm rãi mà kiên định lắc đầu.
Mẹ Tiêu gấp đến độ sắp khóc: “Ôi! đứa nhỏ chết bầm này, sao lại không biết phân biệt phải trái…”

“Con thương anh ấy.”

Vừa dứt lời, cha Tiêu đã quăng một cái tát lên mặt Tiêu Chiến.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz