Abo Nu A Nam O Sau Khi Cuoi Nu Alpha Van Nguoi Me
- "Thanh Miễn, tỉnh?" Giọng nói Alpha nhu hòa, mang theo thoả mãn cùng vui sướng, cô ôn nhu dùng tay vuốt ve gương mặt của anh, thẳng đến đem Omega làm tỉnh lại.Bùi Thanh Miễn khẽ gầm gừ, cố gắng để đem chăn mền che kín đem chính mình nuốt trọn lại. Trình độ nào đó thì anh làm được.Tống Nghi bất đắc dĩ nhìn xem anh trở mình, đem chính mình chuẩn chỉnh, hoàn mỹ nhét vào trong chăn bông, vẻn vẹn lộ ra một cái bóng lưng cho cô. - "Anh phải dậy lên uống nước ... "Bùi Thanh Miễn giả bộ như không có nghe thấy.Anh tin tưởng mình hiện tại đã biến thành một cái chăn bông — người chăn hợp nhất, không nghe thấy gì hết.Một tiếng thở dài, cùng với tiếng cười nhu hòa, còn có tiếng Alpha đứng dậy rót nước cho anh. Nước trượt vào trong chén, tạo ra âm thanh róc rách nho nhỏ, khiến Bùi Thanh Miễn lại buồn ngủ.Sau đó, anh bị cô cưỡng ép cho vớt lên, dùng tay nắm lấy cái cằm, cho uống hai ngụm nước.Alpha khí lực rất lớn, cho dù Tống Nghi thoạt nhìn là cái người xinh đẹp tinh xảo, so Omega bình thường còn mỹ lệ, thì khí lực vẫn lớn. Bùi Thanh Miễn bị cô cho uống nước, mê mẩn trừng trừng, thẳng tắp nhìn về phía cô, người kia thần thanh khí sảng, con ngươi đen nhánh tràn đầy ý cười, hoàn toàn không có bất kỳ mỏi mệt gì. Anh được thừa nhận anh có chút ghen ghét.Giống như là nhìn ra được anh đang suy nghĩ gì, Tống Nghi cười lên, dùng cái trán chống vào trán của anh, thân mật dán dán:- "Ta là Alpha, trong gien có ưu thế."Đúng vậy, Bùi Thanh Miễn uể oải nghĩ.Đây là sự khác nhau sau đã khắc vào trong gen sau khi phân hoá giới tính thứ hai.Cho dù là sau khi trải qua chu kỳ, Alpha cũng hầu như luôn có thể tinh thần sáng láng.Bọn họ gánh chịu chức trách thủ vệ gia đình, bảo hộ Omega, ưu thế trong gen quyết định bọn họ sẽ không bởi vì trong chu kỳ hoạt động quá độ mà cảm thấy mỏi mệt.Thường thường chỉ cần nghỉ ngơi một lát, liền có thể sung mãn, cường tráng đứng dậy tuần sát lãnh thổ. Anh yên lặng nuốt xuống mấy ngụm nước cuối cùng, thở dài một tiếng, giơ cánh tay lên, che nửa gương mặt, nỉ non bối rối: - "Vẫn là buồn ngủ, để cho ta lại nghỉ ngơi chút."- "Đương nhiên, anh cứ ngủ tiếp." Tống Nghi nhẹ nhàng hôn thoáng lên gương mặt anh.Cô nhìn xem ở trên giường lớn, một Omega đang nằm an ổn, bởi vì mệt mỏi mà núp vào nơi hẻo lánh, trong tin tức tố trấn an của cô tiếp tục ngủ sâu.Cô có chút vừa lòng thỏa ý. Về sau, bắt đầu dọn dẹp các tấm chăn mền rồi quần áo ướt phủ đầy chất lỏng, đem các đồ dùng hàng ngày đã dùng qua, rồi vỏ đóng gói các loại đồ ăn uống theo thứ để tại nơi nên đặt.Bọn họ trong chu kỳ cứ xây tổ rồi lại phá huỷ lần lượt không biết bao nhiêu lần, đến bây giờ chỉ còn lại góc cuối giường hai cái... hình thức ban đầu của cái tổ.Tổ này gọi là vỡ vụn thì cũng không đủ, trong lúc tình triều lần cuối cùng, hai người đã ép hỏng chúng. Tống Nghi suy nghĩ sâu xa một hồi, rón rén đem cái tổ triệt để "phá hủy", cô đem quần áo chăn khăn của mình và Bùi Thanh Miễn về một chỗ, vui sướng quyết định cùng bỏ hết vào trong máy giặt để giặt sạch.Bùi Thanh Miễn lần đầu tiên phát tình sau khi bị tiêu ký hoàn toàn, cứ như vậy bình ổn mà yên lành vượt qua.Tháng tám, bên ngoài nhiệt độ vừa vặn, buổi chiều có ánh nắng xán lạn, chân trời mây trắng bồng bềnh giống như là kẹo bông, mượt mà trải rộng giống như là dải lụa tơ tằm.Bầu trời cũng xanh lam, trong trẻo như ngọc, nhìn vào là khiến cho tâm tình người ta trở nên rất tốt. Tống Nghi trở lại phòng ngủ chính, Bùi Thanh Miễn ngủ đủ rồi, anh chậm chạp, giống như là người vừa bị ai đánh (hoặc là cùng ai đánh một trận), hành động bất tiện đứng dậy, sau đó uống một mạch mà từng ngụm thật lớn một chai đồ uống có ga. Đang lúc kỳ phát tình, vì cân nhắc cho thân thể, hai người chỉ chọn uống nước trắng để bổ sung đại lượng nước tiêu hao.Đồ uống có ga loại này có lượng đường cao, không thể nào là lựa chọn đồ uống hữu hiệu để giải quyết trạng thái thiếu nước. Tống Nghi đã thu thập qua gian phòng, hiện tại phòng ngủ chính của bọn họ chỉnh tề và sạch sẽ, bốn phía gọn gàng, không có đồ vật gì khiến người ta mơ màng xấu hổ. Hai người nằm cùng một chỗ trên ghế nằm ở ban công, ghế nằm rất lớn, một trong những thứ mà trước hôn lễ họ liền đã bảo phải mua tốt các đồ dùng trong nha. Vào cái mùa này, xế chiều nằm dài trên ban công nghỉ ngơi, không thể nghi ngờ là một lựa chọn tốt.Bùi Thanh Miễn vang dội đem đầu giụi trên người Tống Nghi, trong lồng ngực truyền đến tiếng lộc cộc thỏa mãn, anh nhắm mắt lại, hưởng thụ lấy ánh nắng ấm áp, gió nhẹ thổi qua mơ màng. Alpha tuổi trẻ mỹ lệ dùng ngón tay vuốt lên tóc mai của anh qua về sau, tóc ngắn đen nhánh mềm mại, dùng phần da bên trong cổ tay vuốt ve gương mặt anh, lưu lại mùi hương thuộc về cô. Trên thực tế, hành động này có chút hơi thừa, trải qua chu kỳ, Bùi Thanh Miễn lúc này tựa như là người được ngâm từ trong biển hoa đi ra.Tống Nghi tự nhiên cũng ngửi được mùi trên người anh, khóe miệng cô nhẹ cười: - "Chuyên gia về tuyến thể nói, mùi tin tức tố trên người sẽ thay đổi." Chính Bùi Thanh Miễn cũng là đã đọc qua tri thức cơ sở về tuyến thể này. Sau khi anh điều nhiệm đến thành phố K tham gia dự án bí mật liên quan đến tuyến thể, một chút kiến thức liên quan tới cơ chế tuyến thể càng là hiểu rõ thấu triệt. Anh từ từ nhắm hai mắt, rõ ràng nói ra thông tin tự mình biết:- "Trải qua bệnh nặng nghiêm trọng, trị bệnh ung thư bằng hoá chất. . . Còn có trong thời gian mang thai bởi vì ảnh hưởng kích thích tố, đều sẽ dẫn đến tin tức tố thay đổi."Cau mũi một cái, anh đem mặt cọ vào trong lòng bàn tay của cô, hàm hồ nói: - "Còn có giải phẫu xoá sạch tiêu ký hoàn toàn khi ly hôn, cũng sẽ dẫn đến mùi tin tức tố thay đổi." Tống Nghi vuốt thuận theo chiều tóc, làm Bùi Thanh Miễn trở thành một bé mèo con dịu dàng ngoan ngoãn, lộc cộc lộc cộc đến thoải mái.- "Hiện tại anh không phải cùng một cái hương vị giống trước kia."Cô nhỏ giọng, gần như đắc ý cười trộm nói.Bùi Thanh Miễn mí mắt miễn cưỡng mở ra một đường nhỏ, anh than thở: - "Alpha a."- ". . ." Tống Nghi nho nhỏ lẩm bẩm, xoay người gần sát anh - "Alpha chính là như vậy." Để ý một cái mùi tin tức mà để ý đến muốn mạng, sau khi bạn lữ toàn thân đều là mùi của cô, liền đắc ý đến mức cái đuôi đều phải nhếch lên tới. Anh lầu bầu: -"Ta đã đoán được hiện tại ta có mùi gì."Một Omega trọn vẹn mấy ngày đều ngây người trong hoàn cảnh đóng kín, lại có điều kiện tiên quyết là cùng bạn lữ nhiều lần vượt qua tình triều, anh coi như không có cảm quan mũi cũng có thể đoán được bây giờ anh là cái mùi gì. Bùi Thanh Miễn nguyên bản vẫn rất để tâm ý không có thích ứng — vừa nghĩ tới hết nghỉ phép chu kỳ trở lại đơn vị làm việc, phải tiếp nhận ánh mắt của các đồng nghiệp lên mình, anh liền rùng mình.Nhưng là bây giờ, anh đã vò mẻ không sợ rơi, hoàn toàn không cần thiết. — quan tâm có gì hữu dụng đâu, bọn họ là bạn lữ pháp định, AO có tiêu ký liên kết (tuy nói hoàn toàn tiêu ký sẽ mất đi hiệu lực, nhưng Tống Nghi đều ở trước khi mất đi hiệu lực lại cho anh cái tiêu ký lần nữa).Là một đôi phu thê cùng nhau vượt qua chu kỳ.Trên thân tất cả đều là hương vị của bạn lữ, chỉ có thể nói rõ tình cảm của bọn họ rất sâu đậm, tình trạng hôn nhân rất tốt đẹp. Bùi Thanh Miễn đã không còn thẹn thùng! Anh mặt dạn mày dày nghĩ, anh chính là như vậy, có thể làm sao đây, lại cũng không thể khiến Tống Nghi bớt dùng tin tức tố phủ anh một vòng, vậy cứ như vậy đi!Anh cô lỗ vùi đầu vào trong lòng bàn tay Tống Nghi, trong lòng an bình, hài lòng tràn đầy.Bọn họ hưởng thụ lấy thời gian lười biếng sau chu kỳ kết thúc.Bốn giờ ba mươi phút chiều, một đóa mây lại dày lại trắng đứng im lên đỉnh đầu bầu trời có hơi lâu, Tống Nghi vừa nhấc mặt lên liền thấy đám mây kia, cô mới lạ kêu Bùi Thanh Miễn ngẩng đầu nhìn.Bùi Thanh Miễn thuận phương hướng ngón tay cô, con mắt không lệch một ly mà nhìn chằm chằm, nhìn thật lâu.Sau đó, anh dùng giọng điệu phi thường bình thường nghiêm túc, nói ra lời nói đáng yêu đến mức để cho người ta ngã quỵ.- "Muốn ăn bánh trứng phồng." Tống Nghi: ". . ."Anh thoáng vuốt ve cơ bụng của mình, biểu lộ rõ ràng chính mình rất đói, miêu tả cường điệu: - "Bánh trứng phồng trắng trắng mềm mềm, thơm ngọt ngon miệng ấy." - ". . ." Tống Nghi không chút do dự nhẹ gật đầu: - "Đương nhiên, bánh trứng phồng loại gì đều có thể, một hồi chúng ta đi ra ngoài đến cửa hàng điểm tâm ngọt mua."Bùi Thanh Miễn hài lòng.Qua nửa phút, anh lại tăng thêm một tiếng: - "Nếu có bánh mì nướng kèm nho khô cũng rất tốt, em nguyện ý ăn cùng với ta sao?""Ta sợ ta một mình người ăn không hết." Câu này nói ra đến có chút khí nhược.Tống Nghi kềm chế xúc động cười to, cô mở to mắt nhìn, đem ý cười giấu ở đáy mắt, chỉ ôn nhu đáp lại: - "Đương nhiên có thể." "Đúng rồi, thời gian nghỉ phép vẫn còn, chúng ta hôm nay cùng nhau đi xem phim được không?"Chuyện hẹn hò giữa tình lữ, đôi vợ chồng trẻ này vẫn là lần đầu nếm thử. Bùi Thanh Miễn hai mắt sáng rực lên, anh hiển nhiên cũng rất thích việc này, gật đầu, an bài kế hoạch: - "Chúng ta có thể mua chút bắp rang và coca cola đi xem phim." "Chờ xem phim xong, chúng ta lại đi mua bánh trứng phồng cùng bánh mì nướng."An bài được ngay ngắn rõ ràng. Thế là, hai người đi ra ngoài, chọn phim, mua bắp rang và Cocacola, xem hết một bộ phim điện ảnh dài một tiếng rưỡi. Ngày đầu tiên sau chu kỳ kết thúc, bọn họ vui vẻ trải qua buổi chiều và buổi tối hạnh phúc. Đợi đến lúc ra khỏi rạp chiếu phim, quyết định lái xe đến cửa hàng điểm tâm ngọt, hai người ở phim bãi đậu xe dưới hầm gặp được người quen.Nói đúng hơn, là "người quen" của Tống Nghi. Bùi Thanh Miễn lờ mờ nhận ra gương mặt này có vẻ như đã xuất hiện tại hôn lễ của bọn họ, ngồi tại một bàn tiệc nghe nói là bạn học cũ của Tống Nghi. Hẳn là một Alpha tuổi trẻ anh tuấn. Hiện đại khoa học kỹ thuật để việc phân biệt giới tính thứ hai chẳng phải dễ dàng. Hiện tại là mùa hạ, trên cổ mọi người có ức chế vòng lộ ra, miễn cưỡng có thể khiến người ta xác định đối phương có phải là AO hay không. Đương nhiên, cũng có Beta thích đeo vòng ức chế có kiểu dáng tinh xảo.Cho nên Bùi Thanh Miễn cũng chỉ là suy đoán mà thôi. Alpha chần chờ đứng tại trước người bọn họ, vẻ mặt hốt hoảng chào hỏi với Tống Nghi:- "Tống Nghi, thật là khéo nha, các cậu hôm nay đi ra ngoài chơi sao?" Tống Nghi mới chú ý tới trước mắt Alpha, cô cầm bịch bắp rang còn không có ăn xong, gật đầu với anh ta, giọng điệu thanh đạm: - "Chào, Chu Trăn.""Đúng vậy, ta cùng chồng mình đi ra ngoài xem phim."Cô vừa nói như vậy, bắp rang còn tại trong tay, vị bắp ngọt thơm đường, cô vừa nói, còn bên cạnh đem bịch bắp rang đưa về phía chỗ Bùi Thanh Miễn, để anh thuận tiện dùng tay lấy. Chu Trăn liền nhìn xem bạn học cũ của mình, Alpha lãnh đạm kiêu ngạo như tiên nữ trên trời trong mắt rất nhiều bạn bè trước kia, hiện tại lấy một loại tư thái ôn nhu, cưng chiều, cho bạn lữ của cô ăn. Anh ta biết cô xưa nay không thích ăn bắp rang. Thời còn học sinh có Omega theo đuổi cô, ở trường lúc tổ chức cả lớp cùng đi xem điện ảnh, đã xấu hổ mang theo e sợ đưa cô bắp rang, cô lãnh đạm cự tuyệt, còn nói chính mình cũng không thích ăn.Mà bây giờ, cô cầm bịch bắp rang, dung túng, để cho Omega bên người thuận tiện dùng lấy, thậm chí tại khi Omega lấy hai hạt cho cô, cũng bình tĩnh ăn hết. Phải biết, cô là cái người có bệnh thích sạch sẽ, ngay cả bạn bè thân cận cũng không thích quá đến gần.Lại có thể để cho bạn lữ dùng tay tự mình đưa bắp rang đến trong miệng...Anh ta nhất thời nhìn ngốc. Thẳng đến bãi đỗ xe truyền đến tiếng xe khởi động, anh ta mới giật mình hoàn hồn, cười khổ hai tiếng. Tạm biệt cùng vợ chồng Tống Nghi xong, Chu Trăn do dự mấy giây, anh ta nhắn trong nhóm bạn học cũ một câu như vậy. 【 Tống Nghi sau cưới rất hạnh phúc. 】 Gửi tin xong, trong nhóm liên lạc lập tức nổ, bắn ra 99+ tin nhắn.Chu Trăn trở lại xe của mình ngồi trên ghế lái, than thở, không cam lòng, hâm mộ nghĩ: có thể ôm được mỹ nhân về, chồng của Tống Nghi thật sự là hạnh phúc. — Nếu như anh ta cũng là Omega ... Chu Trăn đôi mắt ảm đạm, anh ta tựa lưng ở trên nệm, ngửa cổ mỏi mệt nghĩ: Có lẽ coi như anh là Omega, Tống Nghi cũng sẽ không thích anh.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz