9/ [Đam mỹ-Hoàn] Mỹ nhân ốm yếu cưới trước yêu sau với chủ nhân minh giới
Chương 39: Thuyền quỷ trên biển
Biên Dịch: Thời AnChỉnh sửa : Yên HyCuối cùng, Hạ Diễm vẫn tắm chung với lão quỷ, trong bồn tắm, Lục Bỉnh Văn và cậu lại uống thêm một chút rượu đỏ.Lục Bỉnh Văn ngàn chén không say, nhưng tửu lượng của Hạ Diễm lại rất kém, uống nửa ly rượu đỏ gò má cậu đã ửng hồng, giống như một đóa hoa hồng trắng vừa mới nở.Cậu chóng mặt nhìn Lục Bỉnh Văn, ánh mắt hơi mơ màng, lại mê người khó nói thành lời.Lục Bỉnh Văn mỉm cười hỏi: "Làm sao vậy?"Con mèo nhỏ say khướt liền lấy sữa tắm, gạt ra rồi bôi lên cổ, nhẹ nhàng nói: "Sữa tắm trong nhà... hình như thay đổi rồi, biến thành mùi quýt?"Cậu ngẩng cổ lên, thần thái có chút yếu đuối, xương quai xanh tinh tế quyến rũ, làn da trắng như tuyết, giống như một con thiên nga giữa trời tuyết.Ánh mắt của Lục Bỉnh Văn chìm xuống, ôm lấy Hạ Diễm, lại bắt lấy tay Hạ Diễm rồi bỏ vào nơi nào đó dưới nước.Hạ Diễm lúc đầu hơi nghi hoặc một chút, chờ khi cậu nhận ra, hai bên gò má liền nóng bừng lên.Qua thật lâu, cả phòng tắm chỉ còn nghe thấy hơi thở nặng nề của Lục Bỉnh Văn.Hạ Diễm nhỏ giọng nói: "... Mỏi tay."Rồi lại nâng mắt nhìn Lục Bỉnh Văn, nhỏ giọng thì thầm: "... Em cảm thấy như vậy đối với một bạn nhỏ mà nói, vô cùng không tốt cho sức khỏe."Lục Bỉnh Văn lại một lần nữa nâng cằm Hạ Diễm lên hôn sâu cùng hắn, sau đó siết chặt thắt lưng mảnh khảnh của Hạ Diễm, sau đó nhìn vào hai đùi trắng nõn của Hạ Diễm: "Bảo bối, đừng cử động."Hạ Diễm cảm thấy cảnh tượng này kích thích hơn cả những gì Tiểu Kiều viết trong tiểu thuyết, Hạ Diễm lấy tay che mắt mình lại mắng: "... Sắc quỷ."Ngày kế Hạ Diễm ngủ đến khi mặt trời lên cao mới tỉnh dậy. Khi cậu thức dậy, Lục Bỉnh Văn không có trong phòng ngủ, chờ Hạ Diễm xuống lầu mới phát hiện Lục Bỉnh Văn còn đang ở trong bếp, mẹ cậu còn đang cảm khái tài nấu nướng tinh tế của Lục Bỉnh Văn."Bác gái, Diễm Diễm có bị dị ứng với món ăn nào không?" Lục Bỉnh Văn cười hỏi, "Em ấy chưa bao từng nói những việc này với tôi.""Diễm Diễm ngoài việc bị dị ứng với lông động vật, những thứ khác đều không sao." Cố Liên nói, "Hồi nhỏ nó bị hen suyễn rất nghiêm trọng, có lúc sau khi vận động cũng bị bệnh. Nhưng sau khi lớn lên thì lại tốt hơn rất nhiều, cũng coi như là may mắn trong bất hạnh."Lục Bỉnh Văn và Cố Liên cùng lúc nhận ra tiếng bước chân, đồng thời quay lại nhìn Hạ Diễm, rồi cùng mỉm cười với cậu."Đến giờ ăn trưa rồi, con muốn uống nước trái cây hay sữa bò trước nhé?" Cố Liên dịu dàng nói, "Ngài Lục làm món thịt kho Đông Pha(*), mẹ vừa nếm thử, mùi vị rất ngon."(*)东坡肉: là một món ăn Hàng Châu được chế biến bằng cách áp chảo rồi nấu chín thịt lợn ba chỉ hịt lợn được cắt dày khoảng 2 inch (5 cm) và phải có cả mỡ và thịt nạc. Da còn nguyên.và cảm giác vừa miệng nhưng không béo ngậy và món ăn thơm mùi rượu. Món ăn được đặt theo tên của nhà thơ và nhà ẩm thực thời Tống, Tô Đông Pha.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz