ZingTruyen.Xyz

5 Shushi Danh Phan

Credit: qingjuqipaomeimaobing.lofter.com/

【ShuShi】Danh phận
* Câu chuyện về ShuShi sống cùng nhau bắt đầu
* Câu chuyện về một người đàn ông phải tự lực chiến đấu vì danh phận của mình (đầu chó)




Vào ngày thứ ba kể từ lúc Miyano Shiho chuyển tới nhà của Akai Shuichi sau khi tổ chức bị phá hủy, Sera Masumi quyết định đến thăm.

Sáng hôm đó, trên bàn bếp của gia chủ Akai Shuichi đang diễn ra một vài hoạt động kịch liệt, Miyano Shiho ôm vai Akai Shuichi thút thít nghẹn ngào, trong khi người đàn ông phía trước không ngừng tăng tốc.

Đột nhiên, chuông cửa video vang lên, và âm thanh bùng nổ của Sera Masumi phát ra từ loa.

"Anh Shuuu! Chị Shiho! Em Masumi nè ! Mở cửa cho em đi!"

Giống như một chú thỏ con sợ hãi, Miyano Shiho đột nhiên thắt chặt toàn bộ cơ thể, sự co thắt đột ngột xiết xương cụt của Akai Shuichi tê dại, khiến anh đành phải "nộp bài trước hạn".

Anh có chút ... rất không hài lòng, nhưng cũng không thể chịu đựng được sự khẩn cấp của tình hình, đành nhanh chóng thu dọn hiện trường dưới sự thúc giục của Miyano Shiho, làm như thể không có chuyện gì xảy ra.

" Cô cũng mò được đến đây nhỉ?"

Akai Shuichi đi ra trước tiên, giọng nói của anh vẫn còn hơi khàn, dù không thoải mái, tông giọng vẫn trầm thấp như mọi khi.

Sera Masumi cho rằng chính mình từ lâu đã quen với vẻ ngoài lãnh đạm và tàn nhẫn của anh trai, nên đương nhiên không để ý đến áp lực từ phía anh ấy, cô lấy từ trong túi xách ra hai hộp quà và đưa cho Akai Shuichi.

"Đương nhiên là em tới thăm chị Shiho, nhân tiện đi gặp đại ca một chút. Chàooo! Shiho tiểu thư của em!"

Miyano Shiho khoác khăn choàng lên chiếc váy ngủ hai dây và bước ra ngoài, khẽ gật đầu với Sera Masumi.

"Em mang theo quà? Là cho ai đây?" Miyano Shiho đối với hộp quà trên tay Akai càng thêm tò mò.

"À, mẹ Mary nhờ em mang cái hộp nhẹ cho anh Shuu, nhưng mẹ nói hai người có thể cùng sử dụng nó, còn phần quà nặng này là của chị đó Shiho ~" Sera Masumi đến gần Miyano Shiho nói một cách bí ẩn, "Đây, cuốn sách bí mật về rương kho báu của em, hehe."

"Cô ấy không cần thứ đó đâu."

Thính giác của Akai Shuichi rất tốt, sau khi thờ ơ bày tỏ ý kiến, anh ném lại món quà của Sera Masumi, đồng thời cầm hộp quà kia lên lầu.

"Anh thì biết cái gì?" Sera Masumi nhét lại món quà vào tay Miyano Shiho, "Nhìn dáng vẻ lạnh lùng của anh, chị Shiho đúng là vất vả, em phải ở cùng chị một thời gian mới được. Mẹ còn muốn em không đến làm phiền chị, nếu em không đến, chắc chị nhàm chán chết mất."

Miyano Shiho nhận ra mình thực sự không giỏi chuyện trò với những người quá đơn giản, cô suy nghĩ một lúc lâu và nghiêm túc nói:

"Masumi. Đôi khi vẫn là nên nghe lời mẹ thì hơn."

Sera Masumi giữ vững niềm tin "làm cho Shiho-san vui vẻ cả ngày", và thực sự gắn bó với cô ấy cả ngày.

Khi Akai Shuichi và Miyano Shiho đang chuẩn bị bữa trưa trong bếp, Sera Masumi kéo cô ra ngoài chơi game. Khi rửa bát thì cô vắt kiệt anh trai mình, và hăm hở đứng cạnh Miyano Shiho cùng lau bát. Ngay cả vào buổi chiều khi xem phim trong phòng khách, Sera Masumi quấn quanh người Shiho, tách ông anh lớn ra rìa ở phía bên kia của ghế sofa.

Nhưng vì tình tiết phim quá nhàm chán nên Sera Masumi không khỏi ngủ gật.

Akai Shuichi cáu kỉnh nhéo vào giữa lông mày, mày kiếm nhíu chặt, suýt chút nữa viết lên mặt "Tôi rất khó chịu".

Bọn họ thừa dịp Sera chợp mắt mà nhìn nhau, Miyano Shiho vì an ủi hắn mấp máy môi:

"Đêm."

Vào ban đêm, Sera Masumi và Miyano Shiho rúc vào nhau trên chiếc giường nhỏ của cô. Không phải mùi hương quen thuộc, cũng không phải chiếc giường quen thuộc, Shiho trằn trọc mãi không ngủ được. Cuối cùng xác nhận Masumi đã say giấc nồng, Miyano Shiho nâng cánh tay của cô ấy quanh eo mình, cẩn thận khép lại cánh cửa.

Cô rón rén đi vào phòng tắm, vừa mở cửa đã bị một lực mạnh kéo vào, gần như ngay lập tức, một nguồn nhiệt nóng như thiêu đốt được đà truyền đến đũng quần của cô.

Miyano Shiho bị hắn nhấc lên áp vào tường, đôi vầng trăng mảnh khảnh tinh xảo đặt trên lồng ngực cường tráng của Akai Shuichi, nàng chỉ dám nhỏ giọng nói:

"Anh làm sao vội vàng như vậy?"

Akai Shuichi trả lời cô bằng hành động, anh gạt bỏ những trở ngại sang một bên, mạnh mẽ khám phá và tung hoành bên trong chiều sâu của Miyano Shiho.

"Anh . . . Anh nhẹ chút, đừng để Masumi nghe thấy . . . "

Miyano Shiho có chút choáng ngợp, vẫn không quên nhắc nhở hắn còn có người khác trong nhà.

"Đứa em gái này, xem như không có còn hơn..."

Nghĩ về trải nghiệm đau buồn ngày hôm nay, Shuichi Akai nghiến răng. Như thể muốn bù đắp cho tất cả những gì đã mất, anh còn hung hăng hơn lúc sáng. Miyano Shiho tuyệt vọng che miệng lại, cảm thán chôn trong cổ họng, tiếng nức nở nhỏ nhẹ xen cùng tiếng khóc đè nén dường như càng thêm câu dẫn.

Một ván cờ vui vẻ kết thúc, hai người ôm nhau bình tĩnh thở phào. Trong bóng tối, Akai Shuichi đang mò mẫm tìm thứ gì đó.

"Mà này, dì Mary tặng quà gì vậy? Em tò mò đấy..." Miyano Shiho không biết vì sao đột nhiên nghĩ đến hộp quà Akai Shuichi cất đi, "Tại sao cả hai chúng ta đều dùng, nhưng lại chỉ đưa cho anh?"

"À... cái đó..."

Trong bóng tối, tiếng túi nhôm đóng gói bị xé toạc vang lên, Miyano Shiho cảm giác trên tay mình có một miếng cao su trơn nhờn, chưa kịp phản ứng thì Akai Shuichi đã nắm tay cô kéo đến chỗ đó giúp anh đeo vào. Xong xuôi, anh bế cô đến bên bồn rửa và nhấn chìm cô một lần nữa.

Anh liếm hôn lên vành tai Shiho, cười nhếch mép nói:

"Quà cũng là những thứ chúng ta đang dùng. Mẹ quả thật vô cùng chu đáo đã đưa cho chúng ta rất nhiều, đến tận phiên xét xử cuối cùng vẫn còn dư đấy."

Em gái không trông mong được gì, nhưng mẹ lại cực kỳ đáng tin cậy. Ngôi nhà này không thể thiếu Mẹ Mary.

"Chị Shiho? Chị đang làm gì trong phòng tắm vậy?"

Giọng nói ngái ngủ của Sera Masumi từ ngoài cửa vọng vào, nhưng Akai lần này không có ý định kết thúc dễ dàng, anh lùi lại một chút, vặn vòi hoa sen rồi quay lại ôm lấy Miyano Shiho từ phía sau, tách hai đầu gối của cô tiến vào, lần nữa thâm nhập thật sâu.

"A!" Miyano Shiho kêu khẽ.

"Bảo con bé đi đi, 'chị—Shi—ho—' "

Giọng nói từ tính và khàn khàn từ phía sau vọng lại bên tai, bắt chước kẻ vô tội bên ngoài với sự hài hước thấp hèn, Miyano Shiho bị người đàn ông mưu mô chước quỷ này ru ngủ, nhưng không thể không đáp lại rằng cô đã đổ mồ hôi và muốn đi tắm. Cuối cùng cũng dỗ được người ngoài cửa đi rồi, cô lại quay sang dỗ người sau lưng.

"Shiho, Shiho..."

Akai Shuichi gọi tên cô trong sự quên lãng, giống như một tín đồ sùng đạo, anh lần theo từng đường nét của cơ thể trước mặt mình. Khi yêu nồng nàn, anh ôm cô thật sâu, nhưng những lời anh nói đều lệch lạc.

"Nếu chúng ta như thế này, có giống như đang lén lút ngoại tình không?"

"Hãy cho anh một danh phận, Shiho."

Miyano Shiho đang chờ đợi cơn sóng lớn dưới sự dày vò của anh, và cô dường như bị đâm vào nơi mềm yếu nhất trong trái tim mình khi nghe những lời từ người ấy. Giữa làn sóng khoái cảm, cô ôm lấy đầu anh và run rẩy nói:

"Được, nửa kia của em."

Sau đấy:

Sera Masumi phải bắt chuyến bay rất sớm vào ngày hôm sau, nhưng anh cả và chị gái Shiho đã giúp cô thu xếp mọi thứ rất tận tình chu đáo, tài xế cũng đợi sẵn ngoài cửa. Sera Masumi không đành lòng rời đi vẫn ôm chặt Miyano Shiho.

"Ơ... Chị Shiho, chị dùng nước hoa của anh trai em à?" Masumi ngửi thấy một mùi thơm nồng nàn đặc biệt mà chỉ Akai-san mới có.

"Chuyện gì vậy?"

"Đừng dùng loại đó, nó có mùi lạnh."

"Thế à?"

Miyano Shiho cũng hít hít mùi hương trên cánh tay mình, cô liếc nhìn Akai Shuichi đang đứng sang một bên và trả lời Masumi với một nụ cười rạng rỡ:

"Dùng nước hoa của bạn trai thì có vấn đề gì ?"

! ! !

"Chị?! Anh?! Hai người? Khi nào? Không, em sẽ méc mẹee!"

Akai Shuichi "ân cần" tiễn Masumi lên xe, giả vờ như không nghe thấy tiếng gào la um sùm của con bé, cả hai vẫy tay chào tạm biệt về hướng xe khởi hành.

"Đi thôi, buổi trưa em muốn ăn gì? Bít tết chưa làm hôm qua thì thế nào?"

"Trông rất ngon, hãy làm medium rare, nhớ thêm hương thảo."

"Tuân mệnh, công chúa của anh..."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz