4 Hoan Quyen I My Nhan Kieu Diem Bi Hien Te Sau Nam Thang Vo Han Luu
Vân An với vẻ mặt nghiêm trọng nhìn cảnh tượng trước mắt, dù sao thì điều này cũng nằm trong dự đoán của cậu.Bùa chú không có tác dụng với quỷ thai, cậu đã chuẩn bị tinh thần trước, nhưng khi thực sự chứng kiến, trong lòng cậu vẫn xuất hiện vô số câu hỏi, như một quả cầu tuyết lăn càng ngày càng lớn.@TửuHoaBản thân bùa chú chắc chắn không có vấn đề gì, các loại bùa chú khác như bùa nhóm lửa đều có thể sử dụng bình thường, chỉ riêng bùa đuổi quỷ lại không có tác dụng. Tại sao lại như vậy?Vân An mơ hồ cảm thấy rằng, một khi cậu hiểu rõ nguyên nhân tại sao bùa chú không có tác dụng với quỷ, có lẽ cậu sẽ tìm ra được bí mật của phó bản này.Một phó bản cấp B+ chắc chắn không thể đơn giản như vậy, chưa kể đến vị quốc vương bí ẩn và quyền lực kia, cùng việc điều tra kẻ giết hại tiểu K...Con đường phía trước nguy hiểm trùng trùng, ánh mắt Vân An càng thêm kiên định."Có phải vì cách một lớp bụng nên bùa chú mới không có tác dụng không?" Tần Bác lo lắng đến mức như kiến bò trên chảo nóng, đi qua đi lại. Bùa chú rõ ràng đã bốc cháy, sao lại không có chút phản ứng nào?Vân An nhíu mày. Điều này cũng có khả năng, bởi vì quỷ thai đang ở trong bụng, được cơ thể mẹ bảo vệ nên bùa chú không thể tác động được đến nó."Đừng nghĩ nữa, dù có là lý do đó thì anh có thể làm gì?" Vân An bất lực nói: "Chẳng lẽ anh định mổ bụng ra để đuổi quỷ sao? Đó là chữa cháy bằng cách chặt cây.""Vậy... vậy phải làm sao bây giờ?" Tần Bác như sắp khóc, mặt mày ủ rũ, vẻ mặt như trời sắp sụp đổ.Vân An lắc đầu. Cậu không có cách nào xử lý quỷ thai trong bụng Tần Bác. Cậu cảm thấy điều này giống như chiếc đồng hồ đếm ngược mà phó bản bắt buộc đặt trên đầu mỗi người chơi. Trừ khi phá vỡ phó bản, nếu không quỷ thai Mary chắc chắn sẽ sinh ra."Chỉ còn một cách." Vân An nói. Trong ánh mắt đầy mong chờ của Tần Bác, cậu bình tĩnh nói tiếp: "Đó là hoàn thành nhiệm vụ trước khi Mary sinh ra. Khi đó, anh sẽ sống sót.""Nhưng điều đó nói dễ hơn làm. Hiện tại chúng ta không có chút manh mối nào về nhiệm vụ." Tần Bác thở dài, nhưng nhanh chóng lấy lại tinh thần, ánh mắt đầy khát vọng sống: "Dù thế nào đi nữa, chúng ta vẫn phải cố gắng thử một lần.""Vân An, tôi có một yêu cầu hơi quá đáng." Tần Bác nghiêm túc nhìn Vân An nói."Anh nói đi." Vân An điềm nhiên đáp."Tôi muốn liên minh với cậu." Tần Bác nói: "Hiện tại cậu không có đồng đội, đơn độc hành động, có rất nhiều bất tiện. Tôi thì đang ở vị trí cao, có thể dùng thân phận vương hậu để hỗ trợ cậu. Hơn nữa, tôi đang mang quỷ thai. Tôi chắc chắn là người chơi quan trọng nhất trong phó bản này để thông qua, cậu không cần lo lắng tôi sẽ phản bội phe người chơi để về phe NPC."Vân An nhận ra rằng những lời của Tần Bác thực sự rất có lý và cũng khá hấp dẫn.@TửuHoa"Thân phận của anh quả thực có thể hỗ trợ, nhưng anh có quên rằng bên cạnh tôi vẫn còn vị vương tử Hoa Cương không? Anh ấy cũng có thể giúp tôi, thậm chí hiệu quả hơn anh." Vân An nói: "Hơn nữa, đôi khi hành động một mình lại hiệu quả hơn so với một đội nhóm không đồng lòng."Mặt Tần Bác cứng đờ, hắn ta nhận ra mình đã quên mất sự tồn tại của Hoa Cương.Có Hoa Cương, giá trị của hắn ta trong mắt Vân An lập tức giảm xuống đáng kể."Tôi có thể cam đoan với cậu rằng, nếu chúng ta liên minh, tôi sẽ nghe theo mọi chỉ đạo của cậu." Tần Bác gãi đầu, cười gượng: "Dù sao đầu óc của tôi cũng không lanh lợi lắm. Tôi đã quen làm việc theo chỉ đạo rồi."Vân An nhìn sâu vào mắt Tần Bác, như đang cân nhắc lời nói của hắn ta.Sau một hồi lâu như kéo dài cả thế kỷ, cuối cùng Vân An cũng đưa ra quyết định. Cậu gật đầu: "Được, chúng ta có thể liên minh, nhưng anh phải nghe theo lời tôi, không được hành động riêng. Tất nhiên, tôi sẽ không hại anh. Chỉ cần tôi thoát khỏi phó bản này, tôi sẽ dẫn anh theo."Tần Bác gật đầu lia lịa, mặt lộ vẻ kích động.Sau khi tỉnh táo trở lại, hắn ta nhận ra rằng Vân An và tiểu K là hai người chơi đáng tin cậy nhất trong phó bản này. Nếu trở thành đồng đội của họ, ít nhất họ sẽ không bỏ mặc hắn ta chết, cũng không chỉ nói suông mà không hành động.Một đồng đội tốt vào thời điểm quan trọng có thể cứu mạng. Tần Bác hiểu rõ điều này hơn ai hết."Kế tiếp chúng ta làm gì?" Tần Bác hỏi. "Cậu nghĩ trong nhiệm vụ này thì quỷ sẽ là ai?"Vân An chưa kịp trả lời, hai bóng người mặc áo trắng đã xuất hiện ở cửa tầng hầm. Hai người hầu cụp mắt nhìn Tần Bác và nói: "Vương hậu điện hạ, quốc vương bệ hạ đang tìm ngài, mời ngài lên tầng bốn."Đồng tử màu nâu nhạt co lại, Vân An sửng sốt. Đây là lần đầu tiên vị quốc vương bí ẩn kia xuất hiện vào ban ngày. Vân An quay sang nhìn Tần Bác đang được gọi đi.@TửuHoaMặt Tần Bác trắng bệch, cứ như thể người đang tìm hắn ta không phải là quốc vương mà là thứ gì đó khiến người ta kinh hãi. Hắn ta run rẩy một hồi, bất lực nhìn về phía Vân An, ánh mắt đầy vẻ cầu cứu, rõ ràng là hắn ta rất sợ, không dám đi.Vân An nhíu mày đầy thắc mắc, trong lòng không khỏi nghi hoặc: Tần Bác từng gặp quốc vương trước đó, đâu có vẻ gì là sợ hãi đến vậy. Sao giờ đột nhiên lại trở nên như thế?"Đừng sợ, anh sẽ không sao đâu." Vân An bước tới gần Tần Bác, chỉ tay vào bụng hắn ta đang nhô lên. Quỷ thai Mary dù đến lúc sinh ra sẽ gây hại cho "mẹ" là Tần Bác, nhưng trước khi được sinh, nó tuyệt đối sẽ không để ai làm tổn thương hắn ta.Đây giống như một thanh kiếm hai lưỡi. Nếu tất cả người chơi trong phó bản này đều chết sạch thì Tần Bác chắc chắn sẽ là người sống sót cuối cùng.Hiểu được ý của Vân An, Tần Bác miễn cưỡng trấn tĩnh lại, dù vậy sắc mặt hắn ta vẫn nhăn nhó, đầy vẻ khổ sở. Dẫu biết mình tạm thời không chết, nhưng chỉ cần nghĩ đến việc phải đối mặt với cảnh tượng kinh khủng kia, Tần Bác chỉ muốn ngất xỉu ngay lập tức.Nhóm người hầu vẫn đứng canh giữ ở cửa tầng hầm, vô cùng kính cẩn. Dẫu cho Tần Bác có không muốn đi nữa, hắn ta cũng đành phải chấp nhận lệnh triệu kiến của quốc vương, theo người hầu đi lên lầu bốn.Vân An đứng lại trong tầng hầm một lúc, suy nghĩ rồi quyết định bước xuống lầu một, tìm đến một người hầu lớn tuổi mà cậu quen thuộc.Người hầu già khi thấy Vân An cố ý tìm mình thì khá bất ngờ, nhưng vẫn cúi đầu kính cẩn hỏi: "Có chuyện gì tôi có thể giúp ngài không?"Vân An trả lời: "Tôi cần ông giúp tôi một việc."Cậu chú ý rằng người hầu này tuổi đã cao, nhưng trong lâu đài cổ lại rất có uy tín, gần như là một nhân vật đầu lĩnh nhỏ. Hiện tại, khi quản gia Reuel đã chết, đám người hầu tuy không có người chỉ huy nhưng cũng không loạn, chính là nhờ sự tồn tại của ông.Người hầu già này quản lý mọi việc trong lâu đài đâu ra đấy và đối với Vân An luôn tỏ ra rất tôn kính. Nguyên nhân có lẽ là bởi ngày hôm đó trong hoa viên, Vân An đã không ngại phiền mà chỉ cho ông cách tết một chiếc vòng hoa vô cùng đẹp.Giờ đây, Vân An hy vọng người này có thể giúp cậu giám sát Từ Xuyên Bạc cùng hai người kia.Đám người hầu trong lâu đài là những công cụ giám sát tốt nhất. Họ âm thầm quan sát mà không khiến người chơi nghi ngờ. Vân An muốn biết liệu có thực sự có kẻ phản bội trong đám người chơi hay không.@TửuHoa"Được." Người hầu già ngắn gọn trả lời sau chút ngạc nhiên. "Tôi sẽ ra lệnh để mỗi ngày vào lúc mặt trời lặn, tôi báo cáo lại cho ngài những việc họ đã làm trong ngày. Ngài thấy vậy có ổn không?"Vân An gật đầu và cảm ơn ông.Sau khi người hầu già đồng ý, Vân An cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Cậu chào tạm biệt người hầu rồi cầm lên chiếc vòng cổ hổ phách mà Hoa Cương đã đưa cho mình, khẽ gọi tên hắn.Chẳng mấy chốc, Hoa Cương không biết từ đâu xuất hiện, bước chân vội vã, vẻ mặt đầy lo lắng. Nhìn thấy Vân An vẫn bình an vô sự đứng trước mặt, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.Vân An không ngờ Hoa Cương lại căng thẳng đến vậy. Cậu vốn nghĩ chiếc vòng cổ này chỉ là một bảo vật dùng để triệu hồi. Ngước nhìn Hoa Cương, Vân An hơi chột dạ nói: "Em không cố ý làm anh lo lắng đâu. Anh không giận chứ?"Hoa Cương lắc đầu, nhẹ nhàng xoa tóc Vân An: "Em bình an vô sự, ta sao lại giận được."Vân An khẽ mỉm cười, đôi mắt cong cong như trăng non, vẻ mặt ngọt ngào hơn cả mật."Nhưng lần này em thật sự có việc mới gọi anh." Vân An giải thích: "Em ở trong lâu đài không tìm được anh, nhưng lại có chuyện rất quan trọng muốn nói nên mới phải dùng đến chiếc vòng cổ này.""Là lỗi của ta." Hoa Cương thở dài, cúi nhìn người trước mặt, ánh mắt dịu dàng: "Không ở đây chăm sóc em cho tốt. Không sao, chỉ cần em gọi ta, ta nhất định sẽ đến ngay.""Nói nào, chuyện gì khiến em phải vội vàng như vậy." Hoa Cương giơ tay khẽ chạm nhẹ vào mũi Vân An. Nếu không phải chuyện quan trọng, Vân An tuyệt đối sẽ không gọi mình."Bọn họ muốn giết anh." Vân An lo lắng nói. "Anh phải cực kỳ cẩn thận trong mấy ngày tới."Dù biết Hoa Cương bản thể mạnh mẽ, ngay cả quỷ trong phó bản cũng không làm gì được, nhưng các người chơi trong tay lại có những đạo cụ khác nhau, điều này khiến Vân An không thể hoàn toàn yên tâm."Họ nghi ngờ ta sao?" Hoa Cương nhanh chóng hiểu ra vấn đề, nhướng mày đầy thích thú. "Em không cảnh cáo bọn họ à?"@TửuHoaVân An gật đầu, bất đắc dĩ đáp: "Em đã nói rồi, nhưng họ không nghe."Hoa Cương nhếch môi cười: "Lời nói tốt đẹp khó mà khuyên được đám tìm chết đó. Nếu bọn họ muốn chết, ta cũng chẳng ngại ra tay."Vân An cũng không khuyên nhủ thêm. Cậu và Hoa Cương đã tận tình tận nghĩa, nhưng nếu Từ Xuyên Bạc cứ nhất quyết tự làm theo ý mình thì chẳng còn cách nào khác."Còn em thì sao?" Hoa Cương bỗng hỏi. "Bọn họ nghi ngờ ta, còn em, em không nghi ngờ ta à? Rốt cuộc thân phận của ta đúng là rất đáng nghi.""Không phải anh." Vân An không chút do dự, kiên quyết lắc đầu."Nếu ta thật sự là kẻ phản bội thì sao? Em tin ta như vậy, lỡ ta lừa em thì sao?" Hoa Cương thu lại mọi biểu cảm, cúi đầu nhìn thẳng vào mắt Vân An, ánh mắt trĩu nặng.Nhưng Vân An không hề dao động, vẫn bình thản đối diện ánh nhìn của Hoa Cương.Nếu là trước đây, khi thấy Hoa Cương nghiêm nghị như vậy, trong lòng cậu nhất định sẽ run sợ.Nhưng giờ đây, cậu đã nhìn thấu con người thật của Hoa Cương rằng đằng sau vẻ ngoài kiêu ngạo và lạnh lùng ấy là một trái tim dịu dàng, luôn dành trọn sự mềm mại cho cậu."Sau này đừng nói mấy lời như vậy nữa, em sẽ giận đấy."@TửuHoa
*Tác giả có lời muốn nói:Tuyên ngôn bá tổng An An: "Về sau đừng nói mấy lời như thế nữa, em sẽ giận đấy."
*Tác giả có lời muốn nói:Tuyên ngôn bá tổng An An: "Về sau đừng nói mấy lời như thế nữa, em sẽ giận đấy."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz