ZingTruyen.Xyz

21 Dam My Edit Bat Nat


Tiền Trình cùng Lý Thư Yểu đi vào, lập tức có người tiến đến chào hỏi nói chuyện phiếm.

Lý Thư Yểu chủ động đi tới bắt chuyện với một nữ minh tinh, ra sức tám chuyện, Tiền Trình ở bên cạnh không hứng thú lắm, chủ đề con gái trò chuyện không là quần áo thì lại là túi xách, sợ là chốc lát cũng không thể kết thúc được, nói một tiếng với Lý Thư Yểu, cậu dự định tìm sô pha ngồi xuống.

"Tiền tổng, đã lâu không gặp."

Vừa mới xoay người, lại có người tiến lên chào hỏi, Tiền Trình nâng mắt, liền nhìn thấy một người vóc dáng cao gầy tướng mạo tuấn tú lịch sự đi tới.

Sau khi thấy rõ diện mạo của người đàn ông, Tiền Trình nhanh chóng lấy lại tinh thần, mỉm cười lịch sự, nhiệt tình bắt tay với hắn, "Đúng vậy, đúng là đã lâu không gặp, Mạnh tổng."

Người này không phải ai khác, chính là khoảng thời gian trước, người bị Tiền Trình liên tục cho leo cây hai lần -- Mạnh Dự.

Tình cảnh của Mạnh Dự không khác Tiền Trình, trong thương trường cũng rất có danh tiếng thanh niên tài tuấn, đừng nhìn hắn tuổi còn trẻ nhưng trong cách đối nhân xử thế rất khéo đưa đẩy, bình thường vẫn luôn là bộ dáng cười mị mị, thủ đoạn ở trên thương trường lại rất cứng, lòng dạ cũng rất sâu.

Tập đoàn hai nhà đã hợp tác từ thời cha chú, tới nay cũng được mười mấy năm, quan hệ vẫn luôn không tệ, đây cũng chính là lý do tại sao sau khi Tiền Trình lạnh nhạt Mạnh Dự, cha Tiền sẽ tức giận như vậy.

Lúc này, nhìn thấy Mạnh Dự, Tiền Trình vẫn là hết sức áy náy, cười nói, "Khoảng thời gian trước thực sự là ngượng ngùng, mấy ngày nay tôi vốn có ý định tự mình đi Thịnh Thế bái phỏng để xin lỗi."

Mạnh Dự vẫn là bộ dáng không để ý, tốt tính nở nụ cười, "Tiền tổng không cần để ở trong lòng, mỗi ngày cậu trăm công ngàn việc, tôi có thể lý giải."

Mặc dù ở trên phương diện làm ăn, hai nhà có mười mấy năm quan hệ, nhưng quan hệ riêng giữa Tiền Trình và Mạnh Dự thực ra cũng không thân thiết, vốn cho rằng sau khi đẩy cuộc họp quan trọng của đối phương lùi lại hai lần, cho dù như nào thì đối phương cũng sẽ không cho mình sắc mặt tốt, lại không nghĩ tới Mạnh Dự vẫn là dáng vẻ đại lượng như vậy, khiến Tiền Trình có chút được sủng ái mà lo sợ, cảm giác day dứt càng nhiều hơn mấy phần, "Mạnh tổng, ngày khác tôi làm chủ, nhất định sẽ tiếp đãi anh thật tốt."

"Vậy tôi đây liền cung kính không bằng tuân mệnh..." Mạnh Dự dừng một chút, nhìn khuôn mặt tinh xảo của Tiền Trình, cười nói như cũ, "Chúng ta quen biết lâu như vậy, thật ra không cần phải khách khí như vậy, trực tiếp gọi tôi Mạnh Dự là được."

Tiền Trình cũng không phải là người thích giả vờ khách sáo, Mạnh Dự nói như vậy, cậu cũng mỉm cười đáp lại, "Được, từ nay tôi gọi anh là Mạnh Dự, anh cũng trực tiếp gọi tên tôi là được... Hy vọng chúng ta vẫn luôn duy trì được quan hệ hợp tác và quan hệ bằng hữu tốt đẹp."

"Đó là đương nhiên, có thể cùng Tiền tổng, không, Trình Trình trở thành bạn tốt, tôi cực kỳ vinh hạnh."

Trước đó, Tiền Trình đúng là không phát hiện ra Mạnh Dự lại là người hay nói, lúc Lý Thư Yểu đi tới, hai người bọn họ đang sôi nổi trò chuyện.

Lý Thư Yểu có chút ngạc nhiên, sau khi lên tiếng chào hỏi cùng Mạnh Dự, lập tức lôi Tiền Trình từ trên ghế sô pha dậy, dáng vẻ kích động, "Hắn đến hắn đến rồi, tranh thủ đưa chị qua đó chào hỏi một tiếng."

"Ai vậy?" Hiếm khi có thể nhìn thấy dáng vẻ Lý Thư Yểu kích động như vậy, Tiền Trình vô thức nhìn về phương hướng cô chỉ, lập tức nhìn thấy Lạc Uyên mấy ngày nay chưa gặp được mọi người bao vây từ ngoài cửa đi vào, bên cạnh còn có một cô gái xinh đẹp, đang thân mật kéo cánh tay của anh, hai người cười cười nói nói, tuấn nam mỹ nữ, hình tượng phải gọi là vô cùng hài hòa!

Thân phận Lạc Uyên như vậy, đến dự họp tiệc rượu, mặc dù chưa kết hôn, nhưng quan hệ nam nữ hẳn là phải chú ý như cũ, nếu không sẽ dễ dàng bị miệng lưỡi người khác nói ra nói vào, dưới tình huống này lại cùng cô gái đó thân mật như vậy, nhất định là đã xác định quan hệ mới có thể quang minh chính đại công khai.

Tiền Trình uống một ngụm Champagne, đột nhiên cảm thấy trong miệng lan tràn cảm giác đắng chát.

Rõ ràng đã có người, lại vẫn cùng cậu lên giường, thật đúng là không cần mặt mũi.

"Thất thần làm gì, không thấy tất cả mọi người đều đang chào hỏi hắn hay sao?"

Lý Thư Yểu không nói lý, định túm Tiền Trình tiến lên chào hỏi, Tiền Trình bĩu môi nói, "Muốn đi cậu tự mình đi, tôi mới không đi."

Thấy Tiền Trình lỳ ở nơi đó không chịu động đậy, Lý Thư Yểu trừng mắt liếc cậu một cái, "Đại ca, cưng có lầm hay không, đây chính là Lạc Uyên đấy, hiện tại chẳng lẽ cưng không biết thân phận của hắn là gì hay sao?"

"Tôi đương nhiên biết." Tiền Trình nhếch miệng, "Trước đó, chúng tôi từng gặp mặt."

"Ồ? Hai người từng gặp nhau rồi?" Vẻ mặt Lý Thư Yểu kinh ngạc, "Chuyện khi nào, sao không nghe cưng nói... Chẳng qua cũng đúng, chị nhớ rõ lúc trước khi còn đi học quan hệ của hai người rất tốt, nay hắn trở về, hai người cưng có gặp mặt cũng là chuyện bình thường."

Lý Thư Yểu vừa phân tích, vừa khẽ gật đầu, "Như vậy cưng càng phải dẫn chị đi gặp hắn, sau đó đem chị giới thiệu cho hắn."

Tiền Trình nhớ rõ năm đó Lý Thư Yểu cũng từng tỏ tình với Lạc Uyên, thấy gương mặt phiếm hồng bộ dáng hoa si của cô khi nhìn thấy Lạc Uyên, "Này, không phải là cậu đối với anh ta vẫn nhớ mãi không quên đấy chứ?"

"Vậy thì đã sao?" Lý Thư Yểu vẻ mặt đương nhiên, quả thực nhìn thấy Lạc Uyên thèm nhỏ nước dãi, "Chung quy mộng tưởng vẫn phải có, biết đâu lại thành hiện thực thì sao?"

Tiền Trình khiếp sợ không gì sánh nổi, "Chị hai, thế nhưng cậu là vị hôn thê của tôi đấy, nói như vậy ở ngay trước mặt tôi thật sự được sao?"

Lý Thư Yểu dùng ngón tay nhọn phác họa khuôn mặt tinh xảo của Tiền Trình, đuôi mắt khẽ nhướng, sau đó nở nụ cười lưu manh nắm lấy cái cằm nhọn của cậu, "Ây dô, bé nhà mình còn biết ăn dấm cơ đấy?" [Nhấn mạnh, chị ấy không nói chính mình]

Từ nhỏ đến lớn, đối với thủ pháp trêu đùa của Lý Thư Yểu, Tiền Trình đã hình thành thói quen từ lâu, cũng không cảm thấy có gì là lạ, nhìn thoáng qua Mạnh Dự bên cạnh, đem Lý Thư Yểu kéo sang một bên, thấp giọng nói, "Mặc dù hai chúng ta đính hôn là vì đối phó người trong nhà giục cưới, nhưng cậu cũng phải nên thu liễm một chút, nếu như cậu dùng thân phận vị hôn thê của tôi theo đuổi Lạc Uyên, vậy mặt mũi của tôi còn đặt ở chỗ nào?"

Lý Thư Yểu duỗi tay khoác lên vai Tiền Trình, tư thế anh nói chú nghe, "Cưng an tâm, tình cảm của chúng ta nhiều năm như vậy, đương nhiên là sẽ không để cho cưng ủy khuất, nếu thật sự có ngày đó, chị đây lập tức nói với người khác, nói là cưng đây đá chị, chị chạy theo sống chết đòi nối lại tình xưa, nhưng cưng vẫn dứt khoát cắt đứt mối quan hệ của chúng ta như cũ, chị thương tâm muốn chết, cho nên mới quay đầu tìm Lạc Uyên, như vậy cưng có đủ mặt mũi chưa?"

Tiền Trình nghe như nào cũng thấy mấy lời Lý Thư Yểu nói cực kỳ không được tự nhiên, vừa định mở miệng nói gì đó, thì cảm giác sau lưng có người đến gần, vô thức xoay người lại, lập tức đối diện với đôi mắt thâm thúy màu hổ phách của Lạc Uyên.

Chẳng ai ngờ rằng anh lại đột nhiên tới gần, Tiền Trình vốn đang chuyên tâm nói chuyện cùng Lý Thư Yểu, vừa nhìn thấy người liền hoảng sợ lùi về sau một bước dài, thật sự cũng khéo, vừa vặn lùi vào trong ngực Mạnh Dự đứng cách đó không xa.

Mạnh Dự ôm lấy eo Tiền Trình, ổn định cơ thể của cậu, hơi cúi đầu, ghé vào lỗ tai cậu nói, "Cẩn thận một chút, đừng để bị va vào..."

"Không sao không sao," Tiền Trình nở nụ cười xin lỗi, không có chú ý tới tư thế của hai người có chút mập mờ, ngửa mặt nói với Mạnh Dự ở sau lưng, "Thật sự ngượng ngùng đụng vào anh..."

Cổ tay đột nhiên bị xiết chặt, Tiền Trình chưa kịp phản ứng, bị cỗ ngoại lực mạnh mẽ lôi kéo ra khỏi ôm ấp của Mạnh Dự.

Cho đến khi lấy lại tinh thần mới phát hiện, nắm lấy cổ tay cậu vậy mà là Lạc Uyên.

Xúc cảm ngón tay làm cho cậu không tự chủ được nhớ đến ký ức đêm đó, chúng không ngừng vuốt ve ở đùi trong của mình, mặt lập tức đỏ lên, vội vàng tránh khỏi tay Lạc Uyên.

"Lạc bộ trưởng, xin chào, tôi là Mạnh Dự của Thịnh Thế tập đoàn, trước đó chúng ta từng gặp mặt không biết ngài còn nhớ rõ không?"

Mạnh Dự dẫn đầu tiến lên, mỉm cười đưa tay phải ra.

Lạc Uyên cũng đưa tay cùng hắn chào hỏi, nụ cười khách khí lại xa cách, "Ngài Mạnh tuấn tú lịch sự, Lạc mỗ dĩ nhiên khắc sâu ấn tượng."

"Nào có nào có... Có thể được Lạc bộ trưởng ngài nhớ kỹ đó là vinh hạnh của tôi."

Lý Thư Yểu thấy Lạc Uyên đến gần, mắt đều muốn hóa thành hai trái tim hồng siêu to, cũng không để ý hắn đang cùng Mạnh Dự nói chuyện phiếm, điên cuồng chào hỏi với hắn, "Hi, Lạc Uyên, còn nhớ tôi không?"

Lạc Uyên đưa ánh mắt chuyển qua trên mặt Lý Thư Yểu, cẩn thận xem xét chỉ chốc lát, "Cô là thời cấp ba..."

"Đúng vậy, chúng ta cùng trường cấp ba, trước đó tôi còn định tỏ tình với anh, chỉ có điều bị người này phá đám..."

Lý Thư Yểu chỉ chỉ Tiền Trình, cũng không giấu giếm, vẻ mặt cực kỳ hối hận đường hoàng nói, "Nếu biết trước anh có thể lăn lộn tốt như vậy, lúc trước cho dù bị người phá đám tôi cũng phải kiên trì mà tỏ tình, không biết chừng nay đã là nhà ở ven hồ hưởng trước ánh trăng rồi... Hiện tại ngược lại là trở thành vị hôn thê của người khác, tiện nghi cho tên nhóc nào đó..."

Nói đến đây, Lý Thư Yểu đột nhiên nghĩ tới chuyện gì đó, quay đầu nói với Tiền Trình, "Nói mới nhớ, khi đó không phải là cưng cố ý đấy chứ, cố ý phá đám tôi tỏ tình, sau đó thừa lúc vắng mà vào, cho nên tôi trở thành vị hôn thê của cưng có phải cũng là trong kế hoạch của cưng không... Cưng quả thực gian xảo mà..."

Tiền Trình nhìn thấy Lý Thư Yểu càng phân tích càng không hợp thói thường, có chút bất đắc dĩ, lúc đầu trí tưởng tượng của mình đã rất không hợp thói thường rồi, nhưng cùng vị này so, dường như kém xa, không nhịn được đánh gãy cái mỏ đang líu lo không ngừng của cô, "Việc đó... Chẳng lẽ cậu đã quên lúc trước là cậu sống chết cũng phải cùng tôi đính hôn..."

Bị Tiền Trình nhắc nhở, lúc này Lý Thư Yểu mới suy nghĩ một chút, sau đó nhẹ gật đầu, "Lúc trước hình như là chị đây chủ động bám lấy cưng thì phải..."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz