[21:00] ★ Ký ức đến tương lai ★ Nắm cổ tay, trao nhẫn cưới
◖⚆ᴥ⚆◗
nhà thiết kế vô danh choi hyeonjoon chỉ sau một đêm vụt sáng thành sao.câu chuyện tưởng như chỉ có ở trong tiểu thuyết này lại xảy đến với choi hyeonjoon- một nhà thiết kế trẻ chỉ mới tốt nghiệp ra trường được hai năm. làm cái nghề này vốn dĩ đã khó, cạnh tranh cao thậm chí còn tốn rất nhiều chi phí, không chỉ vậy còn phải ngày đêm trau dồi kĩ năng. một nhà thiết kế chuẩn chỉnh cần phải có lượng kiến thức, hiểu biết sâu rộng về xu hướng thời trang đang thịnh hành và các chất liệu vải khác nhau, phải biết sáng tạo, thành thục khả năng may vá, vẽ phác thảo và diễn hoạ đến biết cách giao tiếp với khách hàng sao cho chuyên nghiệp nhất.có ti tỉ yếu tố cần thiết phải có để trở thành một nhà thiết kế đại tài, tài năng hơn người không phải là thứ duy nhất mà còn cần đi kèm sự hậu thuẫn chống lưng và may mắn trời cho. làm cái nghề này, ai chẳng muốn được đắm mình dưới ánh hào quang sân khấu, đem những đứa con tinh thần đi khắp mọi show diễn nguy nga tráng lệ, nhưng nhà thiết kế trẻ choi hyeonjoon lại khác, em từ lâu chỉ muốn mãi flop.đường đường là một trong những sinh viên xuất sắc tốt nghiệp ngành thiết kế thời trang của một trường đại học danh tiếng hàng đầu cả nước với số điểm kết thúc khoá luận cực cao, tài năng phải nói là hơn người, nhưng nhà thiết kế trẻ choi hyeonjoon lại chỉ muốn bình yên ở nhà ăn dầm nằm dề mỗi ngày, lúc nào có đơn đặt hàng mới hay nghèo quá thì mới chịu lục đục đi nét phác thảo thiết kế mới, may vá đóng form các thứ rồi gửi cho khách, có tiền rồi thì tiếp tục ăn dầm nằm dề tiếp.cần gì phải trở thành kẻ đứng trên vạn người, em ta chỉ muốn ngày ngày nằm ườn trên giường chơi game xem phim thôi.thật ra không thể trách hyeonjoon, bởi trụ cột chính trong nhà không phải là em, mà là người yêu em- park dohyeon, người mẫu đắt show nhất hiện tại. xuất thân là người mẫu nhí đi lên với gương mặt điển trai từ bé, lớn lên lại càng trổ mã cùng với tỉ lệ dáng người như được tạc tượng, hoàn mỹ đến vô thực và kĩ năng catwalk chuyên nghiệp được rèn giũa suốt bao năm tháng, hiển nhiên park dohyeon đang là một trong những người mẫu có tên tuổi cao trong giới thời trang, kiếm tiền tỷ mỗi tháng.nói chung nhà chỉ cần một người đi làm là được.với thân phận khác biệt của cả hai, hyeonjoon chẳng bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó người mẫu nổi tiếng park dohyeon, luôn xuất hiện trên những ảnh bìa tạp chí hay những quảng cáo đắt đỏ của những nhãn hàng cao cấp lại chính là người yêu em.em và hắn gặp nhau vào một buổi chiều mưa, khi hyeonjoon chỉ vừa mới chạy thục mạng về nhà lấy xấp giấy phác thảo em vô tình bỏ quên. hôm ấy là ngày đầu tiên em bắt đầu chuẩn bị khoá luận tốt nghiệp, để tập trung cao độ nhất có thể thì hyeonjoon đã đầu tư thuê hẳn một phòng riêng bên ngoài ở một quán cafe yên tĩnh gần trường đại học để tập trung đi nét chi tiết hơn cho bản phác thảo, nhưng chẳng may lại bỏ quên ở nhà. hyeonjoon không có xe, chỉ đành đội mưa chạy thục mạng về nhà lấy đồ rồi lại chạy ra trạm dừng xe buýt gần nhất trú mưa một chút rồi đi tiếp.khi ấy, em đã gặp hắn.park dohyeon mặc thường phục giản dị, chỉ với một chiếc áo sweater tối màu cùng quần dài đen nhưng cơ thể tỉ lệ vàng ấy lại càng giúp tôn lên khí chất hấp dẫn mọi ánh nhìn của hắn. park dohyeon yên tĩnh ngồi trên hàng ghế lướt điện thoại, đáy mắt phẳng lặng như tờ, nhìn từ xa giống hệt một người cô đơn đang chìm đắm trong luồng suy nghĩ riêng, hoàn toàn không để mọi thứ ồn ào xung quanh vào mắt. hyeonjoon khi ấy chẳng hề biết hắn là ai, em chỉ nghĩ hắn là một bạn sinh viên đang đợi xe buýt, chậm rãi tiến đến ngồi cạnh hắn.em trước giờ cũng không phải là người hướng ngoại đến mức có thể bắt chuyện với người lạ, nên cả hai chỉ đơn giản ngồi làm việc riêng của mình không quan tâm đối phương. chỉ đến khi mưa càng lúc càng nặng hạt, một vài giọt nước li ti bắn vào bản phác thảo em đang giữ khư khư trong lòng làm em nhỏ vội luống cuống tìm giấy lau đi. khi nãy do đi vội nên em không nhớ phải mang dù, khăn giấy cũng chẳng mang theo, chỉ đành ôm chặt bản phác thảo mỏng tang vào người, chờ đợi mưa tạnh.và rồi, một chiếc khăn tay chìa ra trước mặt em, cùng với câu nói không nặng không nhẹ của người kế bên:"cho cậu, mau lau đi kẻo ướt hết.""mình cảm ơn.." em nhỏ ngơ ngác mấy giây rồi cũng
nhận lấy."dự báo thời tiết nói rằng tuần này sẽ mưa nhiều, mình
không nghĩ rằng sẽ có một người ra ngoài không mang dù như cậu." hắn điềm nhiên nói, giọng trầm trầm một tông làm hyeonjoon giật thót mình. người này hành động thì quan tâm ấm áp nhưng giọng nói lại hoàn toàn trái ngược."ah..cái đó, mình không có thói quen xem dự báo thời tiết lắm." hyeonjoon gãi gãi đầu, em vốn là người hay quên. có thể ngày hôm trước em cẩn thận xem qua dự báo thời tiết ngày mai hiển thị trên app, nhưng rồi sáng hôm sau sẽ lại quên béng mất thời tiết hôm nay như thế nào, cần mang những gì ra ngoài, thành ra đã nhiều lần em phải đội mưa về nhà."mưa sẽ kéo dài đến hết cuối tuần, ra đường nên chú ý một chút. còn nữa, cho cậu." xe buýt đã đến, dohyeon chầm chậm đứng dậy. trước khi đi, hắn dúi vào tay em một cây dù xanh, cùng với gói khăn giấy."bản phác thảo mà ướt hết thì phải vẽ lại từ đầu, đúng không nhà thiết kế?" hắn cười rồi bước lên xe đi mất. chiếc xe khuất bóng đã lâu nhưng hyeonjoon vẫn ngu ngơ ngồi ở trạm dừng, trong tay là cây dù cùng một gói khăn giấy của người lạ vừa rồi, cười nhẹ.tưởng rằng cả hai chỉ một lần hữu duyên gặp nhau, nhưng không. choi hyeonjoon lại một lần nữa gặp lại hắn, nhưng lần này không còn ở trạm dừng xe buýt, mà là ở trường đại học, trong một sự kiện quảng cáo của một nhãn hàng.khi ấy em mới biết, người hôm đó ân cần giúp đỡ em, cho em mượn dù và khăn giấy để lau đi bản phác thảo bị ướt, lại chính là người mẫu park dohyeon nổi tiếng.park dohyeon tuy bằng tuổi em nhưng sớm đã có thu nhập ổn định nhờ vào việc làm mẫu ảnh và tham dự một vài show thời trang đình đám, nhưng choi hyeonjoon lowkey từ xưa, có bao giờ chịu cập nhật thông tin xung quanh nên thành ra chẳng biết gì về hắn, chỉ đến khi nghe được tiếng mc giới thiệu em mới biết người khi ấy em nghĩ là sinh viên cùng trường lại chính là người mẫu nổi tiếng.nhưng dù sao cũng chẳng bao giờ gặp nhau lần nữa, một người là người mẫu một người chỉ đơn giản là một sinh viên năm cuối ngành thiết kế thời trang, em và hắn mỗi người một thế giới, như hai đường thẳng song song chẳng bao giờ chung đường.nhưng định mệnh mà, biết đâu hai đường thẳng ấy lại vô tình rẽ ngang.đến khi chỉ còn mấy ngày nữa là đến hạn nộp đồ án tốt nghiệp, nhưng hyeonjoon vẫn quá nghèo để thuê một người mẫu. bởi em ta sớm đã vét sạch túi tiền cho đống thiết kế của mình, từ vải vóc đến phụ kiện rồi ti tỉ thứ phát sinh. em tính hết mọi thứ, chỉ chừa lại người mẫu.thật ra hyeonjoon có thằng em họ jeong jihoon kém em một tuổi, dáng người cao ráo mặt cũng đẹp trai lai láng nên em thường xuyên mời em họ làm mẫu cho mình. thằng bé cũng không bao giờ từ chối nhưng đợt này đội bóng rổ của nó lại đang có giải đấu quan trọng, nên thành ra jihoon đành phải từ chối anh họ của mình mặc dù em đã sống chết bám dính lấy nó đừng bỏ em lại một mình.cách duy nhất là thuê người mẫu, hầu hết sinh viên thiết kế nào cũng làm vậy đầu tiên nhưng khổ nỗi choi hyeonjoon bấy lâu toàn dùng hàng có sẵn jeong jihoon nên giờ tiến thoái lưỡng nan không làm gì được.ngay lúc em chán nản bỏ lên trường xem có gì chơi, đúng lúc sự kiện quảng cáo của nhãn hàng vô tình va vào mắt em, và bóng người cao ráo với bờ vai rộng em từng gặp vào chiều mưa hôm ấy xuất hiện.trên đời có một loại người, chỉ đứng yên một chỗ tùy tiện làm gì đó cũng phát ra ánh hào quang hấp dẫn mọi ánh nhìn, toả sáng như viên kim cương giữa lớp đá vụn.và hyeonjoon tin chắc, người trước mặt em chính xác là loại người ấy, đẹp tựa tác phẩm điêu khắc được người nghệ nhân tài ba chăm chút đúc lên.là riêng, là duy nhất.hyeonjoon ngẩn ngơ nhìn, đáy mắt nâu trong veo sáng lên như thể tìm được hình tượng người mẫu lý tưởng bấy lâu nay, dáng người hắn rất đẹp, cùng với vẻ đẹp trai kia nữa, chắc chắn sẽ làm toát lên vẻ đẹp, dụng ý của từng thiết kế em đã dày công làm nên.nhưng hyeonjoon quên mất cái nghèo đang bủa vây lấy em.làm gì có chuyện người mẫu nổi tiếng lại chịu làm không công cho một sinh viên năm cuối nghèo rớt mùng tơi như em chứ.chỉ nghe thôi đã thấy vô vọng, nhưng chuyện khó tin vậy lại xảy ra thật.park dohyeon thực sự đồng ý làm người mẫu cho em, thậm chí còn không hề đòi tiền công gì.à thực ra là có."tiền công à, vậy người đẹp đây đi chơi với tớ một buổi được không nhỉ?" park dohyeon cười gian như biến thái sắp bắt cóc con nhà lành. em thấy bình thường hắn cười trên tạp chí hay trên tivi có như này đâu, sao giờ cười như phản diện sắp đem em bán sang cam chích điện."?""tớ thích thiết kế của bạn lắm, nên tớ cũng muốn được diện những bộ đồ do bạn làm ra. không cần phải trả tiền công đâu, tớ miễn phí cho bạn đó.""còn nếu hyeonjoonie thích, bạn có thể bao tớ ăn một bữa." park dohyeon cười nhẹ, và với cái nhan sắc đấy thì từ chối hơi phí. choi hyeonjoon trong một phút lơ đễnh liền gật đầu."thế nhé, vậy khi nào kết thúc khoá luận, hyeonjoonie nhớ mời tớ đi ăn đó."mối quan hệ của hai người dần trở nên thân thiết, hyeonjoon phát hiện ra em và hắn có rất nhiều điểm chung. park dohyeon dành một sự yêu thích đặc biệt với những thiết kế của em, thậm chí hắn còn có gu thẩm mỹ rất tốt, chỗ nào cần chỉnh sửa cho đẹp lên hay tạo thêm điểm nhấn phần nào hắn đều thẳng thắn góp ý, giúp các tác phẩm của em dần trở nên hoàn mỹ hơn. không chỉ vậy hắn còn có sở thích chơi game và xem phim giống em, hyeonjoon mấy lần được bạn kéo game đều hí hửng cười tít mắt. mỗi tối cả hai cũng đều giành thời gian nhắn tin trò chuyện, những hôm hắn bận không thể đến xem qua khoá luận cùng em hắn đều sẽ gửi lời xin lỗi trước, đi kèm là số dư tài khoản của thỏ nhỏ ting ting thêm mấy số không, mặc dù em có ý định trả lại nhưng hắn đều từ chối.tinh tế, tử tế và thực tế, hội tụ để ba tế thế này không đổ cũng phí.nhờ có sự giúp đỡ của park dohyeon cùng với thiên phú của choi hyeonjoon, đồ án tốt nghiệp của em thành công mỹ mãn, thậm chí còn lọt top những tác phẩm xuất sắc nhất. hyeonjoon giữ đúng lời hứa, mời hắn đi ăn một bữa, nhân tiện trả bạn cái dù bạn cho mượn từ hôm đầu."không cần phải trả tớ đâu, hyeonjoonie cứ giữ đi.""cái dù này có thể dựa vào tình hình thời tiết để dự đoán xem hôm nào mưa, nó sẽ phát tín hiệu trước khi bạn ra ngoài để nhắc bạn mang nó đi theo.""vậy nên hyeonjoonie không cần phải lo khi nào trời sẽ mưa nữa, bởi nó sẽ thay tớ che mưa cho bạn."tình cảm chớm nở, giây phút ấy hyeonjoon biết rằng cả đời này em sẽ chẳng thể yêu thêm một ai khác.cũng chính vào một ngày mưa, park dohyeon ngỏ lời yêu, và em đồng ý.tình yêu là những chiếc ô nghiêng. tình yêu tuổi thanh xuân là sự kết hợp của sự hồn nhiên non nớt pha chút nét chín chắn, nhưng mỗi khoảnh khắc ấy đều sẽ trở thành những kí ức tươi đẹp nhất, trọn vẹn nhất.tình yêu là những chiếc ô nghiêng. em không dám chắc về tương lai của chúng ta, chỉ mong mỗi ngày thức dậy đều có anh ở bên nắm tay em thật chặt, cùng nhau bước đi trên con đường trưởng thành đầy khắc nghiệt.ra trường được hai năm, hyeonjoon vẫn chỉ là một nhà thiết kế trẻ vô danh. tuy không nổi đình nổi đám như những nhà thiết kế hiện tại, nhưng em vẫn được một số lượng người đáng kể chú ý đến nhờ vào những bài đăng ít ỏi trên trang cá nhân, may mắn một tuần vẫn có đơn đặt hàng đều đặn nên không đến mức thất nghiệp đói mốc meo.trái ngược với em người yêu, park dohyeon ngày nào cũnag sáng đi tối về, hết tham gia show thời trang ở nước này rồi chiều lại chạy vội chạy vàng về nước khác tham gia quảng cáo sản phẩm, mệt thì thôi rồi. thành ra mỗi tối trở về park dohyeon lại vác cái thân héo úa tàn lụi vì bị tư bản bào mòn đến bên em người yêu làm nũng là hắn muốn nghỉ nhà lắm rồi, hắn cần ít nhất một tuần được nghỉ ngơi cùng em."em cũng muốn lắm chứ, nhưng bạn đang bận mà. bạn đang là người mẫu đắt show nhất hiện tại đó dohyeonie, người yêu của em giỏi thế này phải tự hào lên chứ. kiếm nhiều tiền về nuôi em." hyeonjoon xoa xoa mái đầu đen mềm của con hải ly hồng đang úp mặt vào bụng em than thở an ủi mấy câu."nhưng mà anh không được gặp bạn mỗi ngày, chỉ được gặp mỗi tối thôi. anh không chịu đâu..""hay là anh giới thiệu bạn với công ty nhé. để anh được làm việc với bạn nhiều hơn, chứ cả ngày không được gặp bạn lúc nào trừ mỗi buổi tối anh không chịu được đâu..." con hải ly hồng phụng phịu mè nheo, hắn còn muốn công khai lắm luôn đây. bạn nhà không cho phép vì sợ ảnh hưởng đến sự nghiệp của hắn, nhưng hắn nào có sợ gì. địa vị của hắn trong giới suốt bao năm qua đủ vững chắc để hắn có thể sẵn sàng công khai tình trạng yêu đương từ lâu, chỉ có mình hyeonjoon overthinking cứ lo mãi."không được. em không muốn đâu, như vậy sẽ phải làm việc mỗi ngày..với cả, chắc gì em đậu.""nhưng mà đấy là công ty nhà anh mà...""không được là không được. bạn mau ngủ sớm đi, mai bạn còn rất nhiều show phải tham gia nữa đấy. ngoan, ngủ đi em thương." hyeonjoon đánh trống lảng, vội kéo hắn lên ôm chặt vai rộng của người yêu vỗ vỗ mấy cái, nỉ non mấy câu chúc ngủ ngon rồi cũng thiếp đi.park dohyeon cay lắm nhé, hắn mắc công khai em lắm rồi. hắn muốn được trở thành người mẫu độc quyền của người yêu lắm rồi. em của hắn vừa giỏi vừa xinh vừa ngoan thế này, ai mà không quý cho được.thế là người mẫu park dohyeon đêm ấy múa lửa trên mạng xã hội.hắn tuỳ tiện reup một bài đăng phác thảo từ tài khoản dành riêng cho công việc của em. chỉ với một icon trái tim hồng, park dohyeon thành công múa lửa khắp nơi trên mạng xã hội. từ khoá tìm kiếm trên top trending, chiếm trọn mấy ngôi đầu bảng hotsearch đều là chuyện người mẫu park dohyeon đăng lại bản phác thảo của một nhà thiết kế vô danh.mạng xã hội liền dậy sóng trong đêm, vô số người thi nhau bình luận thêu dệt đủ thứ câu chuyện, có người thì nói tiện tay bấm nhầm, có người thì nói sắp có một màn collab bùng nổ. tài khoản công việc vỏn vẹn mấy trăm người follow của em lượt tương tác tăng đột biến, vọt lên hẳn mấy chục nghìn người. các bài đăng cũ em đăng từ những lần trước cũng được hưởng ké fame, nhiều người cũng dành lời khen cho thiết kế của em.chỉ tội choi hyeonjoon ngoan ngoãn thiu thiu ngủ trong lòng đầu sỏ, không biết sáng hôm sau quả bom nguyên tử đang chờ đợi.và giờ hyeonjoon đang điên cuồng nhắn tin mắng người yêu vì cái tội múa lửa trên mạng xã hội.park dohyeon giả mù, chỉ nhắn em một câu không sao mà, bé xứng đáng nổi tiếng hơn rồi tắt máy, bỏ mặc người yêu nhỏ ở nhà hoảng loạn vô cùng vì đống noti đang nổ ầm ầm từ đêm qua chưa có dấu hiệu dừng.y như rằng, tập đoàn thời trang park dohyeon đang đầu quân, một trong những ông lớn trong ngành thời trang liền liên hệ với em, ngỏ ý muốn cùng em hợp tác.choi hyeonjoon trong một sáng nhận quá nhiều cú sốc, lơ ngơ lơ ngơ chấp nhận lời mời hợp tác cùng công ty của hắn.đến tận khi người ta mang hợp đồng đến tận nhà cho em kí xong, choi hyeonjoon vẫn ngu ngơ chưa thanh tỉnh, đến lúc người yêu về đòi em ôm ôm em mới tỉnh."tại bạn hết đấy, em đã bảo không muốn rồi mà..." hyeonjoon thẹn quá hoá giận đẩy đẩy đầu con rắn đang hoá dạng lỏng uốn éo làm nũng nơi hõm cổ em, bàn tay rắn chắc vòng qua eo nhỏ ôm chặt. park dohyeon bắt đầu giở trò, hai mắt long lanh như sắp khóc nhìn em."bé đừng mắng anh nữa mà..anh cũng chỉ muốn tài năng của bé được công nhận thôi..anh muốn được một lần nữa diện lên tác phẩm do em thiết kế mà.."
thủ đoạn vô biên, y như rằng con thỏ đang giận không thèm nhìn mặt hắn vội quay ra dỗ hắn liền."ui chu chu thôi em thương, không khóc không khóc." ấm lòng ấm dạ kẻ simp, park dohyeon hí hửng rúc đầu vào hõm cổ thơm mát của người yêu làm nũng."bạn vẫn còn cả một con đường dài phía trước, em không thể phá hỏng nó được. ngoan, khi nào ổn định rồi công khai cũng được, em chờ bạn mà." hyeonjoon dỗ dành con rắn đang giận dỗi trong lòng, hai tay xoa xoa bên má phính được em chăm mấy hôm vì đi sớm về khuya nhiều quá mà hóp lại mấy phần."bạn gầy đi rồi này, hai má phính của em đi đâu mất rồi. khi nào nghỉ phép em bù lại cho nhé." dohyeon gật đầu lia lịa, hai mắt bắt đầu díp lại vì buồn ngủ."bạn hứa nhé. muộn rồi, mình đi ngủ thôi." hắn trùm kín chăn lên đầu cả hai, tay vẫn ghìm chặt eo nhỏ mềm mại của người yêu, chuyên tâm tận hưởng sự yên bình hiếm có sau một ngày dài bên cạnh người hắn yêu. hyeonjoon ngủ li bì trong lồng ngực rộng lớn, tay chân quắp chặt lấy hông hắn như xúc tu bạch tuộc, mắt nhắm tịt nhưng vẫn không quên nỉ non câu chúc ngủ ngon với hắn.park dohyeon chăm chú ngắm nhìn xinh yêu đang ngủ trong lòng, hai mắt ánh lên sự nuông chiều. hắn mất bao công mới rước được thỏ xinh về nhà, làm gì có chuyện hắn chịu gian gian díu díu mập mờ mãi như này.
người yêu hắn luôn lo rằng công khai mối quan hệ của cả hai sớm sẽ khiến hắn gặp khó khăn, nhưng park dohyeon không quan tâm. địa vị cùng tên tuổi của hắn suốt mấy năm qua đã vững vàng trong giới thời trang từ lâu, huống chi sau lưng hắn còn là một tập đoàn thời trang đồ sộ.vậy nên xinh yêu của hắn không cần phải lo lắng bất cứ điều gì hết, bởi mọi thứ xảy đến hắn nguyện thay em gánh chịu. tiền tài sự nghiệp hay danh vọng, và cả tình yêu một đời này của hắn đều thuộc về em.***thoắt cái đã một tuần trôi qua, choi hyeonjoon sau khi thành công trở thành nhà thiết kế dưới trướng tập đoàn thời trang cùng hắn ngay lập tức được chú ý. toàn bộ bản phác thảo chưa hoàn thiện cùng bao tác phẩm em đăng tải trên trang cá nhân công việc đều được các nhà phê bình trong giới đánh giá cao, và một nhãn hàng thời trang danh giá đã ngỏ ý muốn cùng em hợp tác để cho ra mắt bộ sưu tập thời trang mới nhất để làm trang bìa cho tạp chí của họ, và người yêu em- park dohyeon sẽ là người mẫu chính đảm nhận. cùng một lúc được mời hợp tác quá nhiều khiến em nhỏ có chút ngộp, lóng nga lóng ngóng chỉ biết đồng ý lia lịa.nhưng cái giá của việc được chú ý cũng rất đắt, sự nổi tiếng đi kèm tai tiếng. ngay lúc bài đăng thông báo hợp tác giữa em và nhãn hàng cùng sự góp mặt của hắn được đăng tải trên trang cá nhân nhãn hàng, không ít người tỏ ra hoài nghi về trình độ của em và mối quan hệ giữa cả hai. một nhà thiết kế vô danh không thể nào được nâng đỡ quá nhiều như vậy, trừ khi có chống lưng.bạn nhỏ đầu f nhạy cảm đọc vài bình luận tiêu cực trên mạng đã rưng rưng muốn khóc, chỉ biết sà vào lòng người yêu bù lu bù loa kêu không muốn làm nữa, nhưng rồi đều được hắn dỗ dành."huhu..bạn ơi em lo lắm. lỡ mai có sự cố gì thì sao.." ngày mai là ngày diễn ra shoot quay chụp, nhà thiết kế chính là em cũng phải có mặt nên thành ra bạn nhỏ nhà hắn đang lo đến lắp bắp. hắn vỗ vỗ lưng trấn an bạn nhỏ đang overthinking trong lòng, giọng dịu dàng."thôi mà, sẽ không sao đâu. anh tin bạn mà.""ngoan, không lo nữa. đi ngủ nào mai chúng ta phải đi sớm đó." hắn ôm chặt em nhỏ kéo xuống cùng ngủ, bàn tay to lớn vuốt vuốt lưng gầy trấn an. cảm nhận được sự ấm áp nuông chiều của người yêu, thỏ nhỏ dần bình ổn trở lại, ngoan ngoãn rúc đầu vào vai rộng của người yêu nhắm mắt đi ngủ.buổi chụp diễn ra rất suôn sẻ, sự sáng tạo mới mẻ trong từng thiết kế của em được rất nhiều người đánh giá cao. cùng với độ nhận diện cao của người yêu, tác phẩm của em được săn đón rất nhiệt tình, thu hút rất nhiều đơn đặt hàng. nhiều thiết kế trong bộ sưu tập cũng được trình diễn ở những show diễn lớn trong nước và quốc tế, góp phần phổ biến tên tuổi của em và hắn nhiều hơn. em nhỏ giờ chẳng còn là một nhà thiết kế vô danh của mấy tháng trước, mà giờ em đã chễm chệ trở thành một trong những nhà thiết kế tài năng nhất trong nước.và bây giờ ngôi nhà nhỏ của đôi tình nhân không còn một người là trụ cột chính nữa, mà là cả hai. xinh yêu của hắn từ sau lần hợp tác ấy cũng bận rộn không kém gì hắn, thậm chí có nhiều hôm phải tăng ca suốt đêm hoàn thành thiết kế.park dohyeon cảm thấy đã đến lúc thích hợp để công khai mối quan hệ của cả hai, nhưng thay vì nói trước với em thì hắn dứt khoát múa lửa luôn cho máu.trong một lần họp báo ra mắt bộ sưu tập mới của nhà thiết kế choi hyeonjoon, người mẫu park dohyeon trong lúc chụp hình trên thảm đỏ, ngang nhiên nắm lấy cổ tay nhà thiết kế của mình, ngón tay thon dài cố tình lướt qua ngón tay giữa trắng mềm của người yêu, chạm nhẹ lên chiếc nhẫn bạc tinh xảo hắn tặng em nhân dịp kỉ niệm một năm yêu nhau. món quà khi ấy hắn tặng em là một cặp nhẫn đôi, mặc dù hắn bày tỏ rất muốn đeo để ngầm khẳng định tình trạng mối quan hệ hiện tại của hắn là hoa đã có chủ nhưng em thỏ nhà nằng nặc không cho, bắt hắn phải để ở nhà không được đeo. nhưng giờ hắn có thể gián tiếp bày tỏ chủ quyền, rằng người này là của hắn, và hắn nguyện cả đời bảo vệ và che chở tình yêu của hắn. nắm cổ tay có nghĩa là nuông chiều, là bảo vệ và nâng niu người trong lòng suốt một đời, nhưng cũng ngầm thể hiện sự kiểm soát, khẳng định chủ quyền. ngay lập tức cả hội trường bùng nổ. khán giả bên dưới thi nhau bàn tán, tiếng xì xào vang lên không ngừng. hyeonjoon sửng sốt nhìn hắn, toan muốn giật ra liền bị hắn nắm chặt hơn. cổ tay mỏng manh trắng nõn đối lập hẳn với cánh tay gân guốc của hắn, nom chẳng khác gì cà phê sữa. "người mẫu park có gì muốn nói ạ? chúng tôi thấy anh có vẻ rất ái mộ nhà thiết kế choi." cô mc háo hức hóng chuyện hỏi dò, thậm chí còn đưa mic cho hắn phát biểu. "mối quan hệ của chúng tôi rất tốt đó. tôi rất hâm mộ nhà thiết kế choi và tôi hy vọng trong tương lai chúng tôi sẽ có thêm nhiều cơ hội hợp tác hơn." hợp tác từ trong ra ngoài, từ trên giường đến cuối giường. hyeonjoon chỉ biết cười trừ trước mấy câu trả lời mập mờ của người yêu, nhân lúc không ai để ý em quay sang lườm hắn toé khói. "bạn đừng nhìn anh nữa, anh ngại lắm. anh ngại là anh đè ra hôn đấy." nhân lúc mọi người lùi vào trong cánh gà, park dohyeon lợi dụng góc tối thuận đường ôm trọn lấy eo nhỏ kéo sát em lại gần, tông giọng trầm ấm quen thuộc quanh quẩn bên vành tai mẫn cảm làm hyeonjoon bủn rủn hết cả người. em nhỏ ngại ngùng đẩy đẩy con hải ly hồng đang bám dính lấy em ra, rặng mây hồng lấp kín gò má. có lẽ em phải đề ra luật hắn ra ngoài không được lại gần em nữa kẻo bị nghi. tối hôm ấy bài phỏng vấn của hắn leo hotsearch, cộng đồng mạng thi nhau bàn tán ẩn ý đằng sau câu khẳng định mối quan hệ rất tốt của hắn. người người nhà nhà tranh luận sôi nổi, bàn tán thêu dệt đủ chuyện, còn đầu sỏ chính- người mẫu park dohyeon nhân cơ hội đè nhà thiết kế choi ra giường đòi hỏi. "ưm...em nhột.." cổ tay mỏng manh bị khoá chặt đưa lên cao, nhà thiết kế choi lọt thỏm trong lồng ngực rộng lớn của người mẫu park. nhìn từ sau tấm lưng dài rộng của người mẫu park che gần hết, chỉ để lộ một phần đôi chân thon dài đang quấn quanh hông hắn. park dohyeon dễ dàng giam em chỉ bằng một tay, đầu vùi vào hõm cổ trắng trẻo chăm chỉ trồng dâu, thỏ trắng bất lực đành nhắm mắt cam chịu số phận cho con rắn phía trên ăn sạch. "bé thơm quá.." làn da trắng nõn dần chuyển màu hồng nhuận theo từng cái cắn mút rê lưỡi của người nằm trên. hắn dừng lại trước hai bầu ngực núng nính mềm mại như bông gòn, một bên xoa nắn đầu vú mẫn cảm, ngón tay thô dài thi thoảng lại gảy nhẹ lên hạt đậu hồng trêu chọc, bên còn lại cũng chẳng rảnh rỗi phải ưỡn cao cho rắn con hai tuổi rưỡi park dohyeon cắn mút. "ah..nhẹ thôi mà.." nơi nhạy cảm bị trêu đùa làm thỏ nhỏ nỉ non mấy tiếng, nhưng tay vẫn túm chặt lấy mái đầu đen đang rung rung cư ngụ trong bầu ngực mềm. hắn khẽ cười, con thỏ này miệng thì kêu nhẹ nhưng tay thì vẫn dúi hắn đòi hỏi thêm.dohyeon luôn biết cách để khiến em thỏ nhà mình phải mềm nhũn dưới thân hắn, đầu lưỡi tinh ranh vói lấy hạt đậu tin hin rồi lại mút chùn chụt như trẻ con khát sữa. em của hắn da mặt mỏng hay ngại, lúc nào bị hắn đè ra làm tình cũng chỉ biết nương theo từng chuyển động của hắn, thân thể mềm mại run rẩy liên tục vì khoái cảm xâm chiếm nhưng vẫn ngoan ngoãn chiều người yêu."ngực em tê quá...dohyeonie.." mãi đến khi hai bầu ngực chi chít dấu hôn dấu cắn xanh tím hồng đủ cả, park dohyeon mới chịu buông tha cho em thỏ trong lòng. hyeonjoon hai mắt ngập nước rưng rưng nhìn hắn, đôi chân thon dài vẫn quắp chặt quanh hông người yêu, trái lại em còn cố tình tiến sát gần hơn, hai bắp đùi như có như không quét qua cự vật đang ngủ sâu dưới lớp quần căng chặt. "muốn bạn hôn nữa cơ.." thỏ nhỏ hứng tình mềm oặt dưới thân hắn, hai chân chủ động vắt lên vai rộng phơi bày lỗ nhỏ đang rục rịch rỉ nước. em nhỏ khi ngủ không có thói quen mặc quần dài, thành ra lớp vải mỏng dính của quần ngắn từ lâu đã thấm đẫm nước dâm. thỏ xinh hai má đỏ ửng tình nguyện dang chân cho mình chơi, khỏi phải nói park dohyeon sung sướng cỡ nào. môi mỏng nhanh chóng áp lên hai miếng môi hồng đào, lưỡi rắn điên cuồng tiến quân hút hết mật ngọt bên trong khoang miệng thỏ. em thỏ bị hôn đến thở không nổi, chỉ biết túm chặt lấy vai rộng dâng môi cho hắn gặm cắn, đến khi nước bọt tràn ứ ra ngoài chảy tong tong xuống cần cổ trắng ngần chi chít dấu hôn em mới được tha. "bạn cắn em đau.." thỏ nhỏ nũng nịu mấy tiếng, giọng mũi ngọt nị vang lên làm con rắn phía trên càng thêm hứng tình, dứt khoát banh rộng hai chân thon dài đút no lỗ nhỏ đang mấp máy đòi ăn bằng hai ngón tay. "ư..anh ơi..nhanh quá.." nơi nhạy cảm đột ngột bị đút no khiến thỏ nhỏ trong lòng hắn giật nảy mình mấy cái, nước mắt rơi lã chã vì khoái cảm ồ ạt ập đến. hắn đỏ mắt nhìn xinh yêu nhũn nhão dưới thân, hai mắt đỏ hoe thút thít mấy tiếng, cặp kính tròn thuộc tụt hẳn xuống dưới sống mũi, khuôn ngực trắng trẻo chi chít dâu tây của bác nông dân park dohyeon phập phồng theo từng nhịp thở dốc. xinh và ngoan đến mức hắn chỉ muốn trói chặt em vào người, không để bất cứ ai ngắm nhìn viên ngọc quý giá này. "thỏ của anh xinh quá. như này anh không công khai đánh dấu chủ quyền sớm thì bao kẻ ngoài kia sẽ nẫng tay trên mất." hắn hôn chóc lên gò má mềm đẫm nước, cánh tay rắn chắc siết chặt đùi múp. cự vật nóng hổi sưng phồng sớm đã được giải thoát, cọ cọ lên miệng huyệt đỏ au đang nhả nước liên tục, "a..từ từ..bạn phải đeo bao đã.." thỏ nhỏ hốt hoảng thò tay xuống muốn ngăn lại liền bị bắt lại, vòng qua cần cổ gân guốc. cảm nhận được luồng nhiệt nóng đang toả ra bên dưới, em sợ hãi vội vàng ngó xuống. dù đã đeo bao nhưng cự vật vẫn phấn khởi nóng rực, chỉ chờ chủ nhân nó cho phép lâm trận."ưm..bạn..bạn đút vào đi mà..ah!" lỗ nhỏ đói bụng ngay lập tức được lấp đầy, thỏ xinh còn chưa kịp thanh tỉnh đã bị gậy thịt dập cho quên lối về. tường thịt ấm nóng mút lấy gậy thịt nóng hổi bên trong như hàng ngàn cái miệng nhỏ thi nhau phục vụ. hắn vuốt ngược vài sợi tóc loà xoà dưới trán, mọi giác quan trên người chuyên tâm tận hưởng từng cơn khoái lạc đến gần, dập hông tới tấp. âm thanh va chạm xen lẫn tiếng nước nhóp nhép vang lên không dứt, thỏ nhỏ bị hành hạ đến rên không nổi, chỉ có thể phát ra vài tiếng nấc nghẹn ngào. "ch-chậm lại chút..bạn nhanh quá...""thỏ con, anh chơi bạn có sướng không?" hắn cúi xuống hôn lên vầng trán ướt đẫm mồ hôi vì tình dục, nhẹ nhàng hỏi."sướng-sướng mà...dohyeonie chơi em sướng.." cơ thể non mềm xóc nảy liên tục theo từng nhịp thúc hông như vũ bão, hai chân thon dài vắt vẻo qua vai rông rung lắc liên tiếp. thỏ nhỏ hai mắt trắng xoá chỉ biết khóc lóc rên rỉ cầu xin hắn chậm lại, đùi non múp thịt chi chít dấu hôn cắn đỏ rực, nổi rõ mồn một trên làn da trắng. trong căn phòng yên tĩnh đêm ấy, tiếng da thịt va chạm, tiếng rên rỉ vang lên không ngớt đến tận tờ mờ sáng. ***trưa hôm sau, trang cá nhân chính chủ của người mẫu park dohyeon cập nhật một bài đăng mới, một bức ảnh chụp cổ tay mỏng manh trắng trẻo được bao bọc trong lòng bàn tay rắn chắc tối màu hơn, lấp lánh trên ngón áp út của cả hai là cặp nhẫn đôi sáng bóng. bài đăng chỉ vỏn vẹn một trái tim hồng, nhưng cũng đủ để mọi người biết được một câu chuyện tình yêu được cất lên. nắm cổ tay, trao nhẫn cưới. một đời này chỉ muốn được ở bên em đến khi đầu bạc răng long.end.
nhận lấy."dự báo thời tiết nói rằng tuần này sẽ mưa nhiều, mình
không nghĩ rằng sẽ có một người ra ngoài không mang dù như cậu." hắn điềm nhiên nói, giọng trầm trầm một tông làm hyeonjoon giật thót mình. người này hành động thì quan tâm ấm áp nhưng giọng nói lại hoàn toàn trái ngược."ah..cái đó, mình không có thói quen xem dự báo thời tiết lắm." hyeonjoon gãi gãi đầu, em vốn là người hay quên. có thể ngày hôm trước em cẩn thận xem qua dự báo thời tiết ngày mai hiển thị trên app, nhưng rồi sáng hôm sau sẽ lại quên béng mất thời tiết hôm nay như thế nào, cần mang những gì ra ngoài, thành ra đã nhiều lần em phải đội mưa về nhà."mưa sẽ kéo dài đến hết cuối tuần, ra đường nên chú ý một chút. còn nữa, cho cậu." xe buýt đã đến, dohyeon chầm chậm đứng dậy. trước khi đi, hắn dúi vào tay em một cây dù xanh, cùng với gói khăn giấy."bản phác thảo mà ướt hết thì phải vẽ lại từ đầu, đúng không nhà thiết kế?" hắn cười rồi bước lên xe đi mất. chiếc xe khuất bóng đã lâu nhưng hyeonjoon vẫn ngu ngơ ngồi ở trạm dừng, trong tay là cây dù cùng một gói khăn giấy của người lạ vừa rồi, cười nhẹ.tưởng rằng cả hai chỉ một lần hữu duyên gặp nhau, nhưng không. choi hyeonjoon lại một lần nữa gặp lại hắn, nhưng lần này không còn ở trạm dừng xe buýt, mà là ở trường đại học, trong một sự kiện quảng cáo của một nhãn hàng.khi ấy em mới biết, người hôm đó ân cần giúp đỡ em, cho em mượn dù và khăn giấy để lau đi bản phác thảo bị ướt, lại chính là người mẫu park dohyeon nổi tiếng.park dohyeon tuy bằng tuổi em nhưng sớm đã có thu nhập ổn định nhờ vào việc làm mẫu ảnh và tham dự một vài show thời trang đình đám, nhưng choi hyeonjoon lowkey từ xưa, có bao giờ chịu cập nhật thông tin xung quanh nên thành ra chẳng biết gì về hắn, chỉ đến khi nghe được tiếng mc giới thiệu em mới biết người khi ấy em nghĩ là sinh viên cùng trường lại chính là người mẫu nổi tiếng.nhưng dù sao cũng chẳng bao giờ gặp nhau lần nữa, một người là người mẫu một người chỉ đơn giản là một sinh viên năm cuối ngành thiết kế thời trang, em và hắn mỗi người một thế giới, như hai đường thẳng song song chẳng bao giờ chung đường.nhưng định mệnh mà, biết đâu hai đường thẳng ấy lại vô tình rẽ ngang.đến khi chỉ còn mấy ngày nữa là đến hạn nộp đồ án tốt nghiệp, nhưng hyeonjoon vẫn quá nghèo để thuê một người mẫu. bởi em ta sớm đã vét sạch túi tiền cho đống thiết kế của mình, từ vải vóc đến phụ kiện rồi ti tỉ thứ phát sinh. em tính hết mọi thứ, chỉ chừa lại người mẫu.thật ra hyeonjoon có thằng em họ jeong jihoon kém em một tuổi, dáng người cao ráo mặt cũng đẹp trai lai láng nên em thường xuyên mời em họ làm mẫu cho mình. thằng bé cũng không bao giờ từ chối nhưng đợt này đội bóng rổ của nó lại đang có giải đấu quan trọng, nên thành ra jihoon đành phải từ chối anh họ của mình mặc dù em đã sống chết bám dính lấy nó đừng bỏ em lại một mình.cách duy nhất là thuê người mẫu, hầu hết sinh viên thiết kế nào cũng làm vậy đầu tiên nhưng khổ nỗi choi hyeonjoon bấy lâu toàn dùng hàng có sẵn jeong jihoon nên giờ tiến thoái lưỡng nan không làm gì được.ngay lúc em chán nản bỏ lên trường xem có gì chơi, đúng lúc sự kiện quảng cáo của nhãn hàng vô tình va vào mắt em, và bóng người cao ráo với bờ vai rộng em từng gặp vào chiều mưa hôm ấy xuất hiện.trên đời có một loại người, chỉ đứng yên một chỗ tùy tiện làm gì đó cũng phát ra ánh hào quang hấp dẫn mọi ánh nhìn, toả sáng như viên kim cương giữa lớp đá vụn.và hyeonjoon tin chắc, người trước mặt em chính xác là loại người ấy, đẹp tựa tác phẩm điêu khắc được người nghệ nhân tài ba chăm chút đúc lên.là riêng, là duy nhất.hyeonjoon ngẩn ngơ nhìn, đáy mắt nâu trong veo sáng lên như thể tìm được hình tượng người mẫu lý tưởng bấy lâu nay, dáng người hắn rất đẹp, cùng với vẻ đẹp trai kia nữa, chắc chắn sẽ làm toát lên vẻ đẹp, dụng ý của từng thiết kế em đã dày công làm nên.nhưng hyeonjoon quên mất cái nghèo đang bủa vây lấy em.làm gì có chuyện người mẫu nổi tiếng lại chịu làm không công cho một sinh viên năm cuối nghèo rớt mùng tơi như em chứ.chỉ nghe thôi đã thấy vô vọng, nhưng chuyện khó tin vậy lại xảy ra thật.park dohyeon thực sự đồng ý làm người mẫu cho em, thậm chí còn không hề đòi tiền công gì.à thực ra là có."tiền công à, vậy người đẹp đây đi chơi với tớ một buổi được không nhỉ?" park dohyeon cười gian như biến thái sắp bắt cóc con nhà lành. em thấy bình thường hắn cười trên tạp chí hay trên tivi có như này đâu, sao giờ cười như phản diện sắp đem em bán sang cam chích điện."?""tớ thích thiết kế của bạn lắm, nên tớ cũng muốn được diện những bộ đồ do bạn làm ra. không cần phải trả tiền công đâu, tớ miễn phí cho bạn đó.""còn nếu hyeonjoonie thích, bạn có thể bao tớ ăn một bữa." park dohyeon cười nhẹ, và với cái nhan sắc đấy thì từ chối hơi phí. choi hyeonjoon trong một phút lơ đễnh liền gật đầu."thế nhé, vậy khi nào kết thúc khoá luận, hyeonjoonie nhớ mời tớ đi ăn đó."mối quan hệ của hai người dần trở nên thân thiết, hyeonjoon phát hiện ra em và hắn có rất nhiều điểm chung. park dohyeon dành một sự yêu thích đặc biệt với những thiết kế của em, thậm chí hắn còn có gu thẩm mỹ rất tốt, chỗ nào cần chỉnh sửa cho đẹp lên hay tạo thêm điểm nhấn phần nào hắn đều thẳng thắn góp ý, giúp các tác phẩm của em dần trở nên hoàn mỹ hơn. không chỉ vậy hắn còn có sở thích chơi game và xem phim giống em, hyeonjoon mấy lần được bạn kéo game đều hí hửng cười tít mắt. mỗi tối cả hai cũng đều giành thời gian nhắn tin trò chuyện, những hôm hắn bận không thể đến xem qua khoá luận cùng em hắn đều sẽ gửi lời xin lỗi trước, đi kèm là số dư tài khoản của thỏ nhỏ ting ting thêm mấy số không, mặc dù em có ý định trả lại nhưng hắn đều từ chối.tinh tế, tử tế và thực tế, hội tụ để ba tế thế này không đổ cũng phí.nhờ có sự giúp đỡ của park dohyeon cùng với thiên phú của choi hyeonjoon, đồ án tốt nghiệp của em thành công mỹ mãn, thậm chí còn lọt top những tác phẩm xuất sắc nhất. hyeonjoon giữ đúng lời hứa, mời hắn đi ăn một bữa, nhân tiện trả bạn cái dù bạn cho mượn từ hôm đầu."không cần phải trả tớ đâu, hyeonjoonie cứ giữ đi.""cái dù này có thể dựa vào tình hình thời tiết để dự đoán xem hôm nào mưa, nó sẽ phát tín hiệu trước khi bạn ra ngoài để nhắc bạn mang nó đi theo.""vậy nên hyeonjoonie không cần phải lo khi nào trời sẽ mưa nữa, bởi nó sẽ thay tớ che mưa cho bạn."tình cảm chớm nở, giây phút ấy hyeonjoon biết rằng cả đời này em sẽ chẳng thể yêu thêm một ai khác.cũng chính vào một ngày mưa, park dohyeon ngỏ lời yêu, và em đồng ý.tình yêu là những chiếc ô nghiêng. tình yêu tuổi thanh xuân là sự kết hợp của sự hồn nhiên non nớt pha chút nét chín chắn, nhưng mỗi khoảnh khắc ấy đều sẽ trở thành những kí ức tươi đẹp nhất, trọn vẹn nhất.tình yêu là những chiếc ô nghiêng. em không dám chắc về tương lai của chúng ta, chỉ mong mỗi ngày thức dậy đều có anh ở bên nắm tay em thật chặt, cùng nhau bước đi trên con đường trưởng thành đầy khắc nghiệt.ra trường được hai năm, hyeonjoon vẫn chỉ là một nhà thiết kế trẻ vô danh. tuy không nổi đình nổi đám như những nhà thiết kế hiện tại, nhưng em vẫn được một số lượng người đáng kể chú ý đến nhờ vào những bài đăng ít ỏi trên trang cá nhân, may mắn một tuần vẫn có đơn đặt hàng đều đặn nên không đến mức thất nghiệp đói mốc meo.trái ngược với em người yêu, park dohyeon ngày nào cũnag sáng đi tối về, hết tham gia show thời trang ở nước này rồi chiều lại chạy vội chạy vàng về nước khác tham gia quảng cáo sản phẩm, mệt thì thôi rồi. thành ra mỗi tối trở về park dohyeon lại vác cái thân héo úa tàn lụi vì bị tư bản bào mòn đến bên em người yêu làm nũng là hắn muốn nghỉ nhà lắm rồi, hắn cần ít nhất một tuần được nghỉ ngơi cùng em."em cũng muốn lắm chứ, nhưng bạn đang bận mà. bạn đang là người mẫu đắt show nhất hiện tại đó dohyeonie, người yêu của em giỏi thế này phải tự hào lên chứ. kiếm nhiều tiền về nuôi em." hyeonjoon xoa xoa mái đầu đen mềm của con hải ly hồng đang úp mặt vào bụng em than thở an ủi mấy câu."nhưng mà anh không được gặp bạn mỗi ngày, chỉ được gặp mỗi tối thôi. anh không chịu đâu..""hay là anh giới thiệu bạn với công ty nhé. để anh được làm việc với bạn nhiều hơn, chứ cả ngày không được gặp bạn lúc nào trừ mỗi buổi tối anh không chịu được đâu..." con hải ly hồng phụng phịu mè nheo, hắn còn muốn công khai lắm luôn đây. bạn nhà không cho phép vì sợ ảnh hưởng đến sự nghiệp của hắn, nhưng hắn nào có sợ gì. địa vị của hắn trong giới suốt bao năm qua đủ vững chắc để hắn có thể sẵn sàng công khai tình trạng yêu đương từ lâu, chỉ có mình hyeonjoon overthinking cứ lo mãi."không được. em không muốn đâu, như vậy sẽ phải làm việc mỗi ngày..với cả, chắc gì em đậu.""nhưng mà đấy là công ty nhà anh mà...""không được là không được. bạn mau ngủ sớm đi, mai bạn còn rất nhiều show phải tham gia nữa đấy. ngoan, ngủ đi em thương." hyeonjoon đánh trống lảng, vội kéo hắn lên ôm chặt vai rộng của người yêu vỗ vỗ mấy cái, nỉ non mấy câu chúc ngủ ngon rồi cũng thiếp đi.park dohyeon cay lắm nhé, hắn mắc công khai em lắm rồi. hắn muốn được trở thành người mẫu độc quyền của người yêu lắm rồi. em của hắn vừa giỏi vừa xinh vừa ngoan thế này, ai mà không quý cho được.thế là người mẫu park dohyeon đêm ấy múa lửa trên mạng xã hội.hắn tuỳ tiện reup một bài đăng phác thảo từ tài khoản dành riêng cho công việc của em. chỉ với một icon trái tim hồng, park dohyeon thành công múa lửa khắp nơi trên mạng xã hội. từ khoá tìm kiếm trên top trending, chiếm trọn mấy ngôi đầu bảng hotsearch đều là chuyện người mẫu park dohyeon đăng lại bản phác thảo của một nhà thiết kế vô danh.mạng xã hội liền dậy sóng trong đêm, vô số người thi nhau bình luận thêu dệt đủ thứ câu chuyện, có người thì nói tiện tay bấm nhầm, có người thì nói sắp có một màn collab bùng nổ. tài khoản công việc vỏn vẹn mấy trăm người follow của em lượt tương tác tăng đột biến, vọt lên hẳn mấy chục nghìn người. các bài đăng cũ em đăng từ những lần trước cũng được hưởng ké fame, nhiều người cũng dành lời khen cho thiết kế của em.chỉ tội choi hyeonjoon ngoan ngoãn thiu thiu ngủ trong lòng đầu sỏ, không biết sáng hôm sau quả bom nguyên tử đang chờ đợi.và giờ hyeonjoon đang điên cuồng nhắn tin mắng người yêu vì cái tội múa lửa trên mạng xã hội.park dohyeon giả mù, chỉ nhắn em một câu không sao mà, bé xứng đáng nổi tiếng hơn rồi tắt máy, bỏ mặc người yêu nhỏ ở nhà hoảng loạn vô cùng vì đống noti đang nổ ầm ầm từ đêm qua chưa có dấu hiệu dừng.y như rằng, tập đoàn thời trang park dohyeon đang đầu quân, một trong những ông lớn trong ngành thời trang liền liên hệ với em, ngỏ ý muốn cùng em hợp tác.choi hyeonjoon trong một sáng nhận quá nhiều cú sốc, lơ ngơ lơ ngơ chấp nhận lời mời hợp tác cùng công ty của hắn.đến tận khi người ta mang hợp đồng đến tận nhà cho em kí xong, choi hyeonjoon vẫn ngu ngơ chưa thanh tỉnh, đến lúc người yêu về đòi em ôm ôm em mới tỉnh."tại bạn hết đấy, em đã bảo không muốn rồi mà..." hyeonjoon thẹn quá hoá giận đẩy đẩy đầu con rắn đang hoá dạng lỏng uốn éo làm nũng nơi hõm cổ em, bàn tay rắn chắc vòng qua eo nhỏ ôm chặt. park dohyeon bắt đầu giở trò, hai mắt long lanh như sắp khóc nhìn em."bé đừng mắng anh nữa mà..anh cũng chỉ muốn tài năng của bé được công nhận thôi..anh muốn được một lần nữa diện lên tác phẩm do em thiết kế mà.."
thủ đoạn vô biên, y như rằng con thỏ đang giận không thèm nhìn mặt hắn vội quay ra dỗ hắn liền."ui chu chu thôi em thương, không khóc không khóc." ấm lòng ấm dạ kẻ simp, park dohyeon hí hửng rúc đầu vào hõm cổ thơm mát của người yêu làm nũng."bạn vẫn còn cả một con đường dài phía trước, em không thể phá hỏng nó được. ngoan, khi nào ổn định rồi công khai cũng được, em chờ bạn mà." hyeonjoon dỗ dành con rắn đang giận dỗi trong lòng, hai tay xoa xoa bên má phính được em chăm mấy hôm vì đi sớm về khuya nhiều quá mà hóp lại mấy phần."bạn gầy đi rồi này, hai má phính của em đi đâu mất rồi. khi nào nghỉ phép em bù lại cho nhé." dohyeon gật đầu lia lịa, hai mắt bắt đầu díp lại vì buồn ngủ."bạn hứa nhé. muộn rồi, mình đi ngủ thôi." hắn trùm kín chăn lên đầu cả hai, tay vẫn ghìm chặt eo nhỏ mềm mại của người yêu, chuyên tâm tận hưởng sự yên bình hiếm có sau một ngày dài bên cạnh người hắn yêu. hyeonjoon ngủ li bì trong lồng ngực rộng lớn, tay chân quắp chặt lấy hông hắn như xúc tu bạch tuộc, mắt nhắm tịt nhưng vẫn không quên nỉ non câu chúc ngủ ngon với hắn.park dohyeon chăm chú ngắm nhìn xinh yêu đang ngủ trong lòng, hai mắt ánh lên sự nuông chiều. hắn mất bao công mới rước được thỏ xinh về nhà, làm gì có chuyện hắn chịu gian gian díu díu mập mờ mãi như này.
người yêu hắn luôn lo rằng công khai mối quan hệ của cả hai sớm sẽ khiến hắn gặp khó khăn, nhưng park dohyeon không quan tâm. địa vị cùng tên tuổi của hắn suốt mấy năm qua đã vững vàng trong giới thời trang từ lâu, huống chi sau lưng hắn còn là một tập đoàn thời trang đồ sộ.vậy nên xinh yêu của hắn không cần phải lo lắng bất cứ điều gì hết, bởi mọi thứ xảy đến hắn nguyện thay em gánh chịu. tiền tài sự nghiệp hay danh vọng, và cả tình yêu một đời này của hắn đều thuộc về em.***thoắt cái đã một tuần trôi qua, choi hyeonjoon sau khi thành công trở thành nhà thiết kế dưới trướng tập đoàn thời trang cùng hắn ngay lập tức được chú ý. toàn bộ bản phác thảo chưa hoàn thiện cùng bao tác phẩm em đăng tải trên trang cá nhân công việc đều được các nhà phê bình trong giới đánh giá cao, và một nhãn hàng thời trang danh giá đã ngỏ ý muốn cùng em hợp tác để cho ra mắt bộ sưu tập thời trang mới nhất để làm trang bìa cho tạp chí của họ, và người yêu em- park dohyeon sẽ là người mẫu chính đảm nhận. cùng một lúc được mời hợp tác quá nhiều khiến em nhỏ có chút ngộp, lóng nga lóng ngóng chỉ biết đồng ý lia lịa.nhưng cái giá của việc được chú ý cũng rất đắt, sự nổi tiếng đi kèm tai tiếng. ngay lúc bài đăng thông báo hợp tác giữa em và nhãn hàng cùng sự góp mặt của hắn được đăng tải trên trang cá nhân nhãn hàng, không ít người tỏ ra hoài nghi về trình độ của em và mối quan hệ giữa cả hai. một nhà thiết kế vô danh không thể nào được nâng đỡ quá nhiều như vậy, trừ khi có chống lưng.bạn nhỏ đầu f nhạy cảm đọc vài bình luận tiêu cực trên mạng đã rưng rưng muốn khóc, chỉ biết sà vào lòng người yêu bù lu bù loa kêu không muốn làm nữa, nhưng rồi đều được hắn dỗ dành."huhu..bạn ơi em lo lắm. lỡ mai có sự cố gì thì sao.." ngày mai là ngày diễn ra shoot quay chụp, nhà thiết kế chính là em cũng phải có mặt nên thành ra bạn nhỏ nhà hắn đang lo đến lắp bắp. hắn vỗ vỗ lưng trấn an bạn nhỏ đang overthinking trong lòng, giọng dịu dàng."thôi mà, sẽ không sao đâu. anh tin bạn mà.""ngoan, không lo nữa. đi ngủ nào mai chúng ta phải đi sớm đó." hắn ôm chặt em nhỏ kéo xuống cùng ngủ, bàn tay to lớn vuốt vuốt lưng gầy trấn an. cảm nhận được sự ấm áp nuông chiều của người yêu, thỏ nhỏ dần bình ổn trở lại, ngoan ngoãn rúc đầu vào vai rộng của người yêu nhắm mắt đi ngủ.buổi chụp diễn ra rất suôn sẻ, sự sáng tạo mới mẻ trong từng thiết kế của em được rất nhiều người đánh giá cao. cùng với độ nhận diện cao của người yêu, tác phẩm của em được săn đón rất nhiệt tình, thu hút rất nhiều đơn đặt hàng. nhiều thiết kế trong bộ sưu tập cũng được trình diễn ở những show diễn lớn trong nước và quốc tế, góp phần phổ biến tên tuổi của em và hắn nhiều hơn. em nhỏ giờ chẳng còn là một nhà thiết kế vô danh của mấy tháng trước, mà giờ em đã chễm chệ trở thành một trong những nhà thiết kế tài năng nhất trong nước.và bây giờ ngôi nhà nhỏ của đôi tình nhân không còn một người là trụ cột chính nữa, mà là cả hai. xinh yêu của hắn từ sau lần hợp tác ấy cũng bận rộn không kém gì hắn, thậm chí có nhiều hôm phải tăng ca suốt đêm hoàn thành thiết kế.park dohyeon cảm thấy đã đến lúc thích hợp để công khai mối quan hệ của cả hai, nhưng thay vì nói trước với em thì hắn dứt khoát múa lửa luôn cho máu.trong một lần họp báo ra mắt bộ sưu tập mới của nhà thiết kế choi hyeonjoon, người mẫu park dohyeon trong lúc chụp hình trên thảm đỏ, ngang nhiên nắm lấy cổ tay nhà thiết kế của mình, ngón tay thon dài cố tình lướt qua ngón tay giữa trắng mềm của người yêu, chạm nhẹ lên chiếc nhẫn bạc tinh xảo hắn tặng em nhân dịp kỉ niệm một năm yêu nhau. món quà khi ấy hắn tặng em là một cặp nhẫn đôi, mặc dù hắn bày tỏ rất muốn đeo để ngầm khẳng định tình trạng mối quan hệ hiện tại của hắn là hoa đã có chủ nhưng em thỏ nhà nằng nặc không cho, bắt hắn phải để ở nhà không được đeo. nhưng giờ hắn có thể gián tiếp bày tỏ chủ quyền, rằng người này là của hắn, và hắn nguyện cả đời bảo vệ và che chở tình yêu của hắn. nắm cổ tay có nghĩa là nuông chiều, là bảo vệ và nâng niu người trong lòng suốt một đời, nhưng cũng ngầm thể hiện sự kiểm soát, khẳng định chủ quyền. ngay lập tức cả hội trường bùng nổ. khán giả bên dưới thi nhau bàn tán, tiếng xì xào vang lên không ngừng. hyeonjoon sửng sốt nhìn hắn, toan muốn giật ra liền bị hắn nắm chặt hơn. cổ tay mỏng manh trắng nõn đối lập hẳn với cánh tay gân guốc của hắn, nom chẳng khác gì cà phê sữa. "người mẫu park có gì muốn nói ạ? chúng tôi thấy anh có vẻ rất ái mộ nhà thiết kế choi." cô mc háo hức hóng chuyện hỏi dò, thậm chí còn đưa mic cho hắn phát biểu. "mối quan hệ của chúng tôi rất tốt đó. tôi rất hâm mộ nhà thiết kế choi và tôi hy vọng trong tương lai chúng tôi sẽ có thêm nhiều cơ hội hợp tác hơn." hợp tác từ trong ra ngoài, từ trên giường đến cuối giường. hyeonjoon chỉ biết cười trừ trước mấy câu trả lời mập mờ của người yêu, nhân lúc không ai để ý em quay sang lườm hắn toé khói. "bạn đừng nhìn anh nữa, anh ngại lắm. anh ngại là anh đè ra hôn đấy." nhân lúc mọi người lùi vào trong cánh gà, park dohyeon lợi dụng góc tối thuận đường ôm trọn lấy eo nhỏ kéo sát em lại gần, tông giọng trầm ấm quen thuộc quanh quẩn bên vành tai mẫn cảm làm hyeonjoon bủn rủn hết cả người. em nhỏ ngại ngùng đẩy đẩy con hải ly hồng đang bám dính lấy em ra, rặng mây hồng lấp kín gò má. có lẽ em phải đề ra luật hắn ra ngoài không được lại gần em nữa kẻo bị nghi. tối hôm ấy bài phỏng vấn của hắn leo hotsearch, cộng đồng mạng thi nhau bàn tán ẩn ý đằng sau câu khẳng định mối quan hệ rất tốt của hắn. người người nhà nhà tranh luận sôi nổi, bàn tán thêu dệt đủ chuyện, còn đầu sỏ chính- người mẫu park dohyeon nhân cơ hội đè nhà thiết kế choi ra giường đòi hỏi. "ưm...em nhột.." cổ tay mỏng manh bị khoá chặt đưa lên cao, nhà thiết kế choi lọt thỏm trong lồng ngực rộng lớn của người mẫu park. nhìn từ sau tấm lưng dài rộng của người mẫu park che gần hết, chỉ để lộ một phần đôi chân thon dài đang quấn quanh hông hắn. park dohyeon dễ dàng giam em chỉ bằng một tay, đầu vùi vào hõm cổ trắng trẻo chăm chỉ trồng dâu, thỏ trắng bất lực đành nhắm mắt cam chịu số phận cho con rắn phía trên ăn sạch. "bé thơm quá.." làn da trắng nõn dần chuyển màu hồng nhuận theo từng cái cắn mút rê lưỡi của người nằm trên. hắn dừng lại trước hai bầu ngực núng nính mềm mại như bông gòn, một bên xoa nắn đầu vú mẫn cảm, ngón tay thô dài thi thoảng lại gảy nhẹ lên hạt đậu hồng trêu chọc, bên còn lại cũng chẳng rảnh rỗi phải ưỡn cao cho rắn con hai tuổi rưỡi park dohyeon cắn mút. "ah..nhẹ thôi mà.." nơi nhạy cảm bị trêu đùa làm thỏ nhỏ nỉ non mấy tiếng, nhưng tay vẫn túm chặt lấy mái đầu đen đang rung rung cư ngụ trong bầu ngực mềm. hắn khẽ cười, con thỏ này miệng thì kêu nhẹ nhưng tay thì vẫn dúi hắn đòi hỏi thêm.dohyeon luôn biết cách để khiến em thỏ nhà mình phải mềm nhũn dưới thân hắn, đầu lưỡi tinh ranh vói lấy hạt đậu tin hin rồi lại mút chùn chụt như trẻ con khát sữa. em của hắn da mặt mỏng hay ngại, lúc nào bị hắn đè ra làm tình cũng chỉ biết nương theo từng chuyển động của hắn, thân thể mềm mại run rẩy liên tục vì khoái cảm xâm chiếm nhưng vẫn ngoan ngoãn chiều người yêu."ngực em tê quá...dohyeonie.." mãi đến khi hai bầu ngực chi chít dấu hôn dấu cắn xanh tím hồng đủ cả, park dohyeon mới chịu buông tha cho em thỏ trong lòng. hyeonjoon hai mắt ngập nước rưng rưng nhìn hắn, đôi chân thon dài vẫn quắp chặt quanh hông người yêu, trái lại em còn cố tình tiến sát gần hơn, hai bắp đùi như có như không quét qua cự vật đang ngủ sâu dưới lớp quần căng chặt. "muốn bạn hôn nữa cơ.." thỏ nhỏ hứng tình mềm oặt dưới thân hắn, hai chân chủ động vắt lên vai rộng phơi bày lỗ nhỏ đang rục rịch rỉ nước. em nhỏ khi ngủ không có thói quen mặc quần dài, thành ra lớp vải mỏng dính của quần ngắn từ lâu đã thấm đẫm nước dâm. thỏ xinh hai má đỏ ửng tình nguyện dang chân cho mình chơi, khỏi phải nói park dohyeon sung sướng cỡ nào. môi mỏng nhanh chóng áp lên hai miếng môi hồng đào, lưỡi rắn điên cuồng tiến quân hút hết mật ngọt bên trong khoang miệng thỏ. em thỏ bị hôn đến thở không nổi, chỉ biết túm chặt lấy vai rộng dâng môi cho hắn gặm cắn, đến khi nước bọt tràn ứ ra ngoài chảy tong tong xuống cần cổ trắng ngần chi chít dấu hôn em mới được tha. "bạn cắn em đau.." thỏ nhỏ nũng nịu mấy tiếng, giọng mũi ngọt nị vang lên làm con rắn phía trên càng thêm hứng tình, dứt khoát banh rộng hai chân thon dài đút no lỗ nhỏ đang mấp máy đòi ăn bằng hai ngón tay. "ư..anh ơi..nhanh quá.." nơi nhạy cảm đột ngột bị đút no khiến thỏ nhỏ trong lòng hắn giật nảy mình mấy cái, nước mắt rơi lã chã vì khoái cảm ồ ạt ập đến. hắn đỏ mắt nhìn xinh yêu nhũn nhão dưới thân, hai mắt đỏ hoe thút thít mấy tiếng, cặp kính tròn thuộc tụt hẳn xuống dưới sống mũi, khuôn ngực trắng trẻo chi chít dâu tây của bác nông dân park dohyeon phập phồng theo từng nhịp thở dốc. xinh và ngoan đến mức hắn chỉ muốn trói chặt em vào người, không để bất cứ ai ngắm nhìn viên ngọc quý giá này. "thỏ của anh xinh quá. như này anh không công khai đánh dấu chủ quyền sớm thì bao kẻ ngoài kia sẽ nẫng tay trên mất." hắn hôn chóc lên gò má mềm đẫm nước, cánh tay rắn chắc siết chặt đùi múp. cự vật nóng hổi sưng phồng sớm đã được giải thoát, cọ cọ lên miệng huyệt đỏ au đang nhả nước liên tục, "a..từ từ..bạn phải đeo bao đã.." thỏ nhỏ hốt hoảng thò tay xuống muốn ngăn lại liền bị bắt lại, vòng qua cần cổ gân guốc. cảm nhận được luồng nhiệt nóng đang toả ra bên dưới, em sợ hãi vội vàng ngó xuống. dù đã đeo bao nhưng cự vật vẫn phấn khởi nóng rực, chỉ chờ chủ nhân nó cho phép lâm trận."ưm..bạn..bạn đút vào đi mà..ah!" lỗ nhỏ đói bụng ngay lập tức được lấp đầy, thỏ xinh còn chưa kịp thanh tỉnh đã bị gậy thịt dập cho quên lối về. tường thịt ấm nóng mút lấy gậy thịt nóng hổi bên trong như hàng ngàn cái miệng nhỏ thi nhau phục vụ. hắn vuốt ngược vài sợi tóc loà xoà dưới trán, mọi giác quan trên người chuyên tâm tận hưởng từng cơn khoái lạc đến gần, dập hông tới tấp. âm thanh va chạm xen lẫn tiếng nước nhóp nhép vang lên không dứt, thỏ nhỏ bị hành hạ đến rên không nổi, chỉ có thể phát ra vài tiếng nấc nghẹn ngào. "ch-chậm lại chút..bạn nhanh quá...""thỏ con, anh chơi bạn có sướng không?" hắn cúi xuống hôn lên vầng trán ướt đẫm mồ hôi vì tình dục, nhẹ nhàng hỏi."sướng-sướng mà...dohyeonie chơi em sướng.." cơ thể non mềm xóc nảy liên tục theo từng nhịp thúc hông như vũ bão, hai chân thon dài vắt vẻo qua vai rông rung lắc liên tiếp. thỏ nhỏ hai mắt trắng xoá chỉ biết khóc lóc rên rỉ cầu xin hắn chậm lại, đùi non múp thịt chi chít dấu hôn cắn đỏ rực, nổi rõ mồn một trên làn da trắng. trong căn phòng yên tĩnh đêm ấy, tiếng da thịt va chạm, tiếng rên rỉ vang lên không ngớt đến tận tờ mờ sáng. ***trưa hôm sau, trang cá nhân chính chủ của người mẫu park dohyeon cập nhật một bài đăng mới, một bức ảnh chụp cổ tay mỏng manh trắng trẻo được bao bọc trong lòng bàn tay rắn chắc tối màu hơn, lấp lánh trên ngón áp út của cả hai là cặp nhẫn đôi sáng bóng. bài đăng chỉ vỏn vẹn một trái tim hồng, nhưng cũng đủ để mọi người biết được một câu chuyện tình yêu được cất lên. nắm cổ tay, trao nhẫn cưới. một đời này chỉ muốn được ở bên em đến khi đầu bạc răng long.end.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz