201 End Xuyen Viet Chi Linh Thuc Su Diep Uc Lac
Quyết định của Long Tuyết đi đến bí cảnh mảnh vỡ tiên giới thực sự khiến Đông Thành Dương thở phào nhẹ nhõm.Thoát khỏi Đông Thành Dương, Tiêu Cảnh Đình và Hứa Mộc An trở về động phủ của Tiêu Cảnh Đình."Xem ra Long Tuyết đã gây không ít phiền toái cho Đông Thành Dương!" Tiêu Cảnh Đình mỉm cười, tâm trạng khá vui vẻ nói."Mặc dù Long Tuyết gây nhiều rắc rối, nhưng nhờ Long Tuyết, bản đồ của Thanh Vân Tiên Môn cũng mở rộng không ít, à đúng rồi, Vô Song Tông có ý định quy phục Thanh Vân Tiên Môn." Hứa Mộc An nói.Tiêu Cảnh Đình giật mình, kinh ngạc nói: "Vô Song Tông muốn quy phục Thanh Vân Tiên Môn?"Hứa Mộc An gật đầu, nói: "Vô Song Tông chỉ có một Nam Cung Thành Nguyên Anh sơ kỳ, địa vị của tông môn đang lung lay, Nam Cung Thành một lòng muốn bồi dưỡng Kiều Tường thành trợ thủ, kết quả Kiều Tường kết anh thất bại, lần kế tiếp kết anh còn không biết phải đợi bao lâu, Nam Cung Thành có lẽ đã hiểu rằng không thể trông cậy vào Kiều Tường, nên tìm đường khác."Tiêu Cảnh Đình có chút không hiểu nói: "Nam Cung Thành một mình chống đỡ Vô Song Tông có lẽ khó khăn... nhưng nếu hắn sẵn sàng nhường một số lãnh thổ, thì không phải không có khả năng." Chưa đến mức tuyệt vọng, không có tông môn nào muốn dựa dẫm vào người khác, quy phục một tông môn khác, Nam Cung Thành vừa kết anh không lâu, so với những Nguyên Anh lão làng kém xa, nhưng dù sao cũng là Nguyên Anh!"Đúng là như vậy." Hứa Mộc An gật đầu, "Tuy nhiên, Nam Cung Thành mấy ngày trước đã đến bí cảnh mảnh vỡ tiên giới, chỉ còn một Nguyên Anh thoát ra được."Tiêu Cảnh Đình giật mình, nói: "Hắn thật không may mắn." Nếu vậy, lựa chọn của Nam Cung Thành là hợp lý, nếu hắn không quy phục, cho dù Đông Thành Dương không ra tay, cũng sẽ có người khác ra tay."Không nói chuyện này nữa, chuyến đi bí cảnh lần này thu hoạch được bao nhiêu?" Hứa Mộc An tò mò hỏi."Ngươi theo ta." Tiêu Cảnh Đình kéo Hứa Mộc An vào không gian ngọc bội.Không gian ngọc bội đã mở rộng gấp nhiều lần, một đóa sen mọc lên trong hồ nước do linh tuyền tạo thành."Thất Trọng Tháp Liên?"Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: "Đúng vậy, Thất Trọng Tháp Liên, nhưng trưởng thành không dễ dàng." Thất Trọng Tháp Liên trong bí cảnh tiên giới chính là tiên dược! Muốn nuôi dưỡng thành như vậy, phải chịu bỏ ra nhiều tài nguyên.Trong tay Tiêu Cảnh Đình có không ít hạt sen, những hạt sen khác, Tiêu Cảnh Đình đều định luyện thành đan dược, tham lam nhiều sẽ không tiêu hóa nổi, Tiêu Cảnh Đình rất rõ ràng, với thực lực hiện tại của mình, có thể nuôi dưỡng được một cây Thất Trọng Tháp Liên đã là miễn cưỡng, nếu muốn nuôi dưỡng nhiều cây, cuối cùng có thể một cây cũng không trưởng thành được, sau khi cân nhắc, Tiêu Cảnh Đình chọn hạt sen có sức sống mạnh mẽ nhất để nuôi dưỡng.Hứa Mộc An nhìn linh thảo được trồng trong không gian, tâm trạng không khỏi kích động."Khi Thất Trọng Tháp Liên trưởng thành, ta nghĩ, ta có thể mượn linh dược này để tiến vào Hóa Thần." Nếu đem linh hoa, linh thảo trong không gian toàn bộ luyện thành đan dược, để Tiêu Tiểu Đông và mọi người tiến vào hậu kỳ Nguyên Anh hẳn là không khó.Nghe hai từ Hóa Thần, mắt Hứa Mộc An không khỏi tỏa ra ánh sáng tinh anh.Thời gian trôi qua, chớp mắt mười năm đã qua, Tiêu Cảnh Đình hoàn toàn củng cố tu vi đỉnh phong Nguyên Anh, cũng mơ hồ chạm đến tường vách Hóa Thần, Hứa Mộc An vẫn luôn ở trong phòng tu luyện thời gian của Tiêu Cảnh Đình, tu vi nhanh chóng đạt đến hậu kỳ Nguyên Anh...."Tiêu sư đệ, cuối cùng ngươi cũng xuất quan rồi? Sư huynh đợi ngươi rất lâu rồi." Đông Thành Dương vui mừng nhìn Tiêu Cảnh Đình chào hỏi."Sư huynh, có chuyện gì sao?" Tiêu Cảnh Đình hỏi.
(lúc ông tông chủ xưng huynh, lúc xưng đệ, chi3 cũng rối nữa)Tiêu Cảnh Đình ở trong không gian ngọc bội mười năm, tu vi tiến triển rất chậm, nhưng tốc độ tiêu thụ linh thạch lại rất nhanh, linh hoa, linh thảo trong không gian, phòng tu luyện thời gian đều là những kẻ háu ăn.Tiêu Cảnh Đình đã đánh giá sai tốc độ sinh trưởng của Thất Trọng Tháp Liên, đã mười năm rồi mà Thất Trọng Tháp Liên vẫn còn là cây non.Những linh thảo khác trong không gian dần dần trưởng thành, Tiêu Cảnh Đình cũng tích lũy được một số đan dược."Có chuyện lớn xảy ra." Đông Thành Dương lo lắng nói. "Thánh Thiên Môn đã trở lại, những năm này, Thánh Thiên Môn ẩn núp, nhưng phát triển rất nhanh, sau khi bí cảnh tiên giới mở ra, rất nhiều Nguyên Anh tu giả chết trong đó, đệ tử của Thánh Thiên Môn chuyên thu thập thi thể tu giả ngã xuống, chế tạo thành khôi lỗi chiến đấu.""Điều này chưa phải là nghiêm trọng nhất, trong Thánh Thiên Môn có Tam Thánh Giả là ba lão quái vật hậu kỳ Nguyên Anh, một trong những lão quái vật này, trong bí cảnh đã nhận được một viên đan dược, có vị luyện đan sư nghi ngờ, viên đan dược đó là tiên dược, sau khi dùng có thể tiến vào Hóa Thần."Tiêu Cảnh Đình nhìn Đông Thành Dương, nói: "Hiện tại các đại tông môn định ra tay trước?"Đông Thành Dương gật đầu, nói: "Đúng vậy, nếu để đối phương tiến vào Hóa Thần, thì rắc rối lớn rồi, các đại tông môn quyết định liên hợp tiêu diệt Thánh Thiên Môn.""Tông chủ, nhiều năm như vậy, thu hoạch của Thánh Thiên Môn trong mảnh vỡ tiên giới hẳn là không nhỏ chứ." Tiêu Cảnh Đình chợt nhớ đến điều gì, có chút ngại ngùng nói."Đúng vậy, sư huynh, giết người phóng hỏa thì được đeo thắt lưng vàng, nếu ngươi ra tay tiêu diệt người của Thánh Thiên Môn, tất cả chiến lợi phẩm đều thuộc về ngươi, hơn nữa còn có phần thưởng từ các đại tông môn." Đông Thành Dương (东城扬) mỉm cười đầy mặt nói."Nếu đã như vậy thì không còn gì tốt hơn, nhưng ta bế quan nhiều năm, đối với cục diện hiện tại không hiểu rõ lắm, cũng không biết người của Thánh Thiên Môn sẽ ẩn nấp ở đâu." Tiêu Cảnh Đình (萧景庭) có chút khó xử nói."Cái này, Tiêu sư huynh không cần lo lắng, trên thực tế, trong quá trình Thiên Thần Tông đối phó với Thánh Thiên Môn, đã tổn thất hai vị tu sĩ Nguyên Anh, còn có một vị tu sĩ Nguyên Anh cư nhiên bị tu sĩ của Thánh Thiên Môn mua chuộc, đầu quân vào phe đối phương, vì thế Thiên Thần Tông đã phái sứ giả đến tìm Tiêu sư huynh cầu viện, đó là một cao thủ truy tung ở cảnh giới Nguyên Anh, đã đợi ngươi rất lâu rồi." Đông Thành Dương nói.Tiêu Cảnh Đình đánh giá Đông Thành Dương, nói: "Thiên Thần Tông không phải có một vị tu sĩ Hóa Thần sao? Sao lại tìm ta cầu viện?"Đông Thành Dương gật gật đầu, "Có một người, nhưng không hiểu vì sao các đại tông môn thường chỉ xuất động tu sĩ Hóa Thần khi tông môn gặp nguy cơ sinh tử tồn vong, chuyện như trước đây tiền bối Băng Vũ (冰舞) xuất thủ với sư huynh là rất hiếm."Tiêu Cảnh Đình híp mắt, trong lòng nghĩ: Thao Thiết Hỏa Linh (饕餮火灵) từng nói, sau khi thiên địa dị biến, để duy trì cân bằng của thiên đạo, thiên đạo đã áp chế tu sĩ Hóa Thần, nếu linh khí của linh giới không ngừng giảm xuống, tương lai cấm chế này sẽ càng ngày càng mạnh, có lẽ tương lai tu sĩ Nguyên Anh cũng không thể tùy ý động võ, nếu không sẽ giống như tu sĩ Hóa Thần hiện nay bị tổn thọ.Thiên Thần Tông xảy ra chuyện như vậy mà vị đại trưởng lão kia vẫn không xuất động, từ đây có thể thấy, có lẽ sự áp chế của thiên đạo đối với tu sĩ Hóa Thần nghiêm trọng hơn tưởng tượng.Tất nhiên, cũng có khả năng là vì tu sĩ Hóa Thần này sợ chết, tu vi đạt đến cảnh giới Hóa Thần, sớm đã nhìn thấu hồng trần, lưu danh thiên cổ, con cháu đầy đàn, những thứ đó không còn là mục tiêu của tu sĩ Hóa Thần, trường sinh bất lão mới là mong muốn của họ...."Đã gặp qua Tiêu trưởng lão." Ân Trọng Dương (殷重阳) nhìn thấy Tiêu Cảnh Đình vội vàng đứng dậy.Ân Trọng Dương đến Thanh Vân Tiên Môn (青云仙门) đã được một thời gian, chờ Tiêu Cảnh Đình đến mức có chút sốt ruột, Ân Trọng Dương vài lần tìm Đông Thành Dương thương lượng, thúc giục Tiêu Cảnh Đình xuất quan đều bị Đông Thành Dương từ chối, may mắn là cuối cùng Tiêu Cảnh Đình cũng xuất quan.Tiêu Cảnh Đình xua xua tay, nói: "Ân đạo hữu, không cần đa lễ, ta nghe nói Ân đạo hữu đã đợi ta rất lâu, thật sự ngại quá."Ân Trọng Dương cười cười, nếu là tu sĩ Nguyên Anh khác, hắn tuyệt đối không thể kiên nhẫn đợi lâu như vậy, ai bảo thân phận của Tiêu Cảnh Đình đặc biệt chứ."Chuyện của Thánh Thiên Môn, chắc hẳn đạo hữu đã nghe nói rồi." Ân Trọng Dương đi thẳng vào vấn đề hỏi."Thánh Thiên Môn đi ngược lại đạo trời, người trong chúng ta ai cũng có thể tru diệt." Tiêu Cảnh Đình nói.Ân Trọng Dương có chút gấp gáp nói: "Vậy thì không nên chậm trễ, Tiêu Cảnh Đình hãy sớm xuất phát, người của Thánh Thiên Môn càng ngày càng kiêu ngạo, đã có không ít đồng đạo tu sĩ ngã xuống, thực lực của Tiêu đạo hữu hùng mạnh, nếu có Tiêu đạo hữu gia nhập, cục diện chắc chắn sẽ có sự thay đổi lớn."Trận chiến năm xưa giữa Tiêu Cảnh Đình và Băng Vũ, không hề lép vế, danh tiếng nổi lên, nếu không phải như vậy, Thiên Thần Tông cũng sẽ không cố gắng tranh thủ để Tiêu Cảnh Đình tham gia vào chuyện này....Tiêu Cảnh Đình chỉnh đốn lại một chút, liền theo Ân Trọng Dương rời đi.Tiêu Cảnh Đình đứng ở đầu thuyền, một con yêu thú lửa lười biếng nằm phục trên vai Tiêu Cảnh Đình."Ngươi không phải luôn than phiền ta không cho ngươi ăn người sao? Lát nữa, ngươi có thể ăn thỏa thích." Tiêu Cảnh Đình nói.Yêu thú Thao Thiết (饕餮) đầy vẻ châm biếm nói: "Ngươi đừng tưởng ta không biết ngươi đang toan tính gì, nói trắng ra là ngươi muốn kéo ta làm công không công, đừng tưởng ta đọc sách ít mà lừa được ta, ta không dễ bị lừa như vậy đâu."Tiêu Cảnh Đình lộ ra vẻ oan ức, nói: "Ngươi đúng là chó cắn Lã Động Tân (吕洞宾), không biết người tốt.""Tiêu đạo hữu, phía trước có một cứ điểm của Thánh Thiên Môn, hẳn là có một tu sĩ Nguyên Anh tiềm phục." Ân Trọng Dương nói.Tiêu Cảnh Đình gật gật đầu, nói: "Ta biết rồi, hạ phi thuyền xuống đi."Ân Trọng Dương hạ phi thuyền xuống, người trong cứ điểm dường như phát hiện điều gì đó, hai tu sĩ Nguyên Anh chạy ra ngoài.Ân Trọng Dương nhíu mày, nói: "Tiêu đạo hữu, dò xét của ta sai rồi, có hai tu sĩ."Tiêu Cảnh Đình lắc đầu, nói: "Ngươi sai rồi, tu sĩ Nguyên Anh chỉ có một, nhưng có hai khôi lỗi Nguyên Anh.""Tiêu đạo hữu, ta giúp ngươi kiềm chế một khôi lỗi.""Không cần, ngươi có muốn ăn không, nếu ngươi không ăn, ta sẽ ra tay, đến lúc đó đừng trách ta keo kiệt." Tiêu Cảnh Đình lạnh lùng nói.Ân Trọng Dương không hiểu nhìn Tiêu Cảnh Đình, không khỏi nghi ngờ Tiêu Cảnh Đình đang toan tính gì.Yêu thú trên vai Tiêu Cảnh Đình đột nhiên nhảy ra, ngọn lửa lập tức bao phủ hai khôi lỗi Nguyên Anh bên dưới, rất nhanh, hai khôi lỗi Nguyên Anh đã bị thiêu thành tro bụi, Ân Trọng Dương tràn ngập không thể tin nổi nhìn cảnh này.Yêu thú Thao Thiết nhảy trở lại vai Tiêu Cảnh Đình, nói: "Tên hỗn đản nhà ngươi, hai tên đó không có hơi thở, ăn chẳng ngon tí nào, ngươi cứ lấy mấy thứ rác rưởi này để lừa ta."Ân Trọng Dương nghe yêu thú Thao Thiết phàn nàn, nuốt nước miếng.Khả năng linh hoạt của khôi lỗi Nguyên Anh tuy kém xa tu sĩ Nguyên Anh, nhưng chúng không sợ chết, rất khó đối phó, kết quả, lại bị yêu thú này trong nháy mắt thiêu thành tro bụi.Lần này Ân Trọng Dương đi theo Tiêu Cảnh Đình ra ngoài, ngoài việc muốn mượn sức mạnh của Tiêu Cảnh Đình, cũng muốn xem thực lực chân chính của Tiêu Cảnh Đình, kết quả, Tiêu Cảnh Đình chưa ra tay một chiêu, yêu thú kỳ lạ bên cạnh đã giải quyết xong vấn đề."Không phải toàn bộ là rác rưởi, còn có một con có hơi thở." Tiêu Cảnh Đình thản nhiên nói."Ở đâu?" Yêu thú Thao Thiết bất mãn nói."Sắp ra rồi." Tiêu Cảnh Đình vừa nói, một đạo kim quang bắn ra, Tiêu Cảnh Đình vung tay, Ân Trọng Dương chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh vô hình khóa chặt thiên địa, tu sĩ Nguyên Anh muốn đào tẩu bị một luồng sức mạnh vô hình ngăn cản đường đi, yêu thú bên cạnh Tiêu Cảnh Đình lập tức nuốt chửng tu sĩ Nguyên Anh kia.
(lúc ông tông chủ xưng huynh, lúc xưng đệ, chi3 cũng rối nữa)Tiêu Cảnh Đình ở trong không gian ngọc bội mười năm, tu vi tiến triển rất chậm, nhưng tốc độ tiêu thụ linh thạch lại rất nhanh, linh hoa, linh thảo trong không gian, phòng tu luyện thời gian đều là những kẻ háu ăn.Tiêu Cảnh Đình đã đánh giá sai tốc độ sinh trưởng của Thất Trọng Tháp Liên, đã mười năm rồi mà Thất Trọng Tháp Liên vẫn còn là cây non.Những linh thảo khác trong không gian dần dần trưởng thành, Tiêu Cảnh Đình cũng tích lũy được một số đan dược."Có chuyện lớn xảy ra." Đông Thành Dương lo lắng nói. "Thánh Thiên Môn đã trở lại, những năm này, Thánh Thiên Môn ẩn núp, nhưng phát triển rất nhanh, sau khi bí cảnh tiên giới mở ra, rất nhiều Nguyên Anh tu giả chết trong đó, đệ tử của Thánh Thiên Môn chuyên thu thập thi thể tu giả ngã xuống, chế tạo thành khôi lỗi chiến đấu.""Điều này chưa phải là nghiêm trọng nhất, trong Thánh Thiên Môn có Tam Thánh Giả là ba lão quái vật hậu kỳ Nguyên Anh, một trong những lão quái vật này, trong bí cảnh đã nhận được một viên đan dược, có vị luyện đan sư nghi ngờ, viên đan dược đó là tiên dược, sau khi dùng có thể tiến vào Hóa Thần."Tiêu Cảnh Đình nhìn Đông Thành Dương, nói: "Hiện tại các đại tông môn định ra tay trước?"Đông Thành Dương gật đầu, nói: "Đúng vậy, nếu để đối phương tiến vào Hóa Thần, thì rắc rối lớn rồi, các đại tông môn quyết định liên hợp tiêu diệt Thánh Thiên Môn.""Tông chủ, nhiều năm như vậy, thu hoạch của Thánh Thiên Môn trong mảnh vỡ tiên giới hẳn là không nhỏ chứ." Tiêu Cảnh Đình chợt nhớ đến điều gì, có chút ngại ngùng nói."Đúng vậy, sư huynh, giết người phóng hỏa thì được đeo thắt lưng vàng, nếu ngươi ra tay tiêu diệt người của Thánh Thiên Môn, tất cả chiến lợi phẩm đều thuộc về ngươi, hơn nữa còn có phần thưởng từ các đại tông môn." Đông Thành Dương (东城扬) mỉm cười đầy mặt nói."Nếu đã như vậy thì không còn gì tốt hơn, nhưng ta bế quan nhiều năm, đối với cục diện hiện tại không hiểu rõ lắm, cũng không biết người của Thánh Thiên Môn sẽ ẩn nấp ở đâu." Tiêu Cảnh Đình (萧景庭) có chút khó xử nói."Cái này, Tiêu sư huynh không cần lo lắng, trên thực tế, trong quá trình Thiên Thần Tông đối phó với Thánh Thiên Môn, đã tổn thất hai vị tu sĩ Nguyên Anh, còn có một vị tu sĩ Nguyên Anh cư nhiên bị tu sĩ của Thánh Thiên Môn mua chuộc, đầu quân vào phe đối phương, vì thế Thiên Thần Tông đã phái sứ giả đến tìm Tiêu sư huynh cầu viện, đó là một cao thủ truy tung ở cảnh giới Nguyên Anh, đã đợi ngươi rất lâu rồi." Đông Thành Dương nói.Tiêu Cảnh Đình đánh giá Đông Thành Dương, nói: "Thiên Thần Tông không phải có một vị tu sĩ Hóa Thần sao? Sao lại tìm ta cầu viện?"Đông Thành Dương gật gật đầu, "Có một người, nhưng không hiểu vì sao các đại tông môn thường chỉ xuất động tu sĩ Hóa Thần khi tông môn gặp nguy cơ sinh tử tồn vong, chuyện như trước đây tiền bối Băng Vũ (冰舞) xuất thủ với sư huynh là rất hiếm."Tiêu Cảnh Đình híp mắt, trong lòng nghĩ: Thao Thiết Hỏa Linh (饕餮火灵) từng nói, sau khi thiên địa dị biến, để duy trì cân bằng của thiên đạo, thiên đạo đã áp chế tu sĩ Hóa Thần, nếu linh khí của linh giới không ngừng giảm xuống, tương lai cấm chế này sẽ càng ngày càng mạnh, có lẽ tương lai tu sĩ Nguyên Anh cũng không thể tùy ý động võ, nếu không sẽ giống như tu sĩ Hóa Thần hiện nay bị tổn thọ.Thiên Thần Tông xảy ra chuyện như vậy mà vị đại trưởng lão kia vẫn không xuất động, từ đây có thể thấy, có lẽ sự áp chế của thiên đạo đối với tu sĩ Hóa Thần nghiêm trọng hơn tưởng tượng.Tất nhiên, cũng có khả năng là vì tu sĩ Hóa Thần này sợ chết, tu vi đạt đến cảnh giới Hóa Thần, sớm đã nhìn thấu hồng trần, lưu danh thiên cổ, con cháu đầy đàn, những thứ đó không còn là mục tiêu của tu sĩ Hóa Thần, trường sinh bất lão mới là mong muốn của họ...."Đã gặp qua Tiêu trưởng lão." Ân Trọng Dương (殷重阳) nhìn thấy Tiêu Cảnh Đình vội vàng đứng dậy.Ân Trọng Dương đến Thanh Vân Tiên Môn (青云仙门) đã được một thời gian, chờ Tiêu Cảnh Đình đến mức có chút sốt ruột, Ân Trọng Dương vài lần tìm Đông Thành Dương thương lượng, thúc giục Tiêu Cảnh Đình xuất quan đều bị Đông Thành Dương từ chối, may mắn là cuối cùng Tiêu Cảnh Đình cũng xuất quan.Tiêu Cảnh Đình xua xua tay, nói: "Ân đạo hữu, không cần đa lễ, ta nghe nói Ân đạo hữu đã đợi ta rất lâu, thật sự ngại quá."Ân Trọng Dương cười cười, nếu là tu sĩ Nguyên Anh khác, hắn tuyệt đối không thể kiên nhẫn đợi lâu như vậy, ai bảo thân phận của Tiêu Cảnh Đình đặc biệt chứ."Chuyện của Thánh Thiên Môn, chắc hẳn đạo hữu đã nghe nói rồi." Ân Trọng Dương đi thẳng vào vấn đề hỏi."Thánh Thiên Môn đi ngược lại đạo trời, người trong chúng ta ai cũng có thể tru diệt." Tiêu Cảnh Đình nói.Ân Trọng Dương có chút gấp gáp nói: "Vậy thì không nên chậm trễ, Tiêu Cảnh Đình hãy sớm xuất phát, người của Thánh Thiên Môn càng ngày càng kiêu ngạo, đã có không ít đồng đạo tu sĩ ngã xuống, thực lực của Tiêu đạo hữu hùng mạnh, nếu có Tiêu đạo hữu gia nhập, cục diện chắc chắn sẽ có sự thay đổi lớn."Trận chiến năm xưa giữa Tiêu Cảnh Đình và Băng Vũ, không hề lép vế, danh tiếng nổi lên, nếu không phải như vậy, Thiên Thần Tông cũng sẽ không cố gắng tranh thủ để Tiêu Cảnh Đình tham gia vào chuyện này....Tiêu Cảnh Đình chỉnh đốn lại một chút, liền theo Ân Trọng Dương rời đi.Tiêu Cảnh Đình đứng ở đầu thuyền, một con yêu thú lửa lười biếng nằm phục trên vai Tiêu Cảnh Đình."Ngươi không phải luôn than phiền ta không cho ngươi ăn người sao? Lát nữa, ngươi có thể ăn thỏa thích." Tiêu Cảnh Đình nói.Yêu thú Thao Thiết (饕餮) đầy vẻ châm biếm nói: "Ngươi đừng tưởng ta không biết ngươi đang toan tính gì, nói trắng ra là ngươi muốn kéo ta làm công không công, đừng tưởng ta đọc sách ít mà lừa được ta, ta không dễ bị lừa như vậy đâu."Tiêu Cảnh Đình lộ ra vẻ oan ức, nói: "Ngươi đúng là chó cắn Lã Động Tân (吕洞宾), không biết người tốt.""Tiêu đạo hữu, phía trước có một cứ điểm của Thánh Thiên Môn, hẳn là có một tu sĩ Nguyên Anh tiềm phục." Ân Trọng Dương nói.Tiêu Cảnh Đình gật gật đầu, nói: "Ta biết rồi, hạ phi thuyền xuống đi."Ân Trọng Dương hạ phi thuyền xuống, người trong cứ điểm dường như phát hiện điều gì đó, hai tu sĩ Nguyên Anh chạy ra ngoài.Ân Trọng Dương nhíu mày, nói: "Tiêu đạo hữu, dò xét của ta sai rồi, có hai tu sĩ."Tiêu Cảnh Đình lắc đầu, nói: "Ngươi sai rồi, tu sĩ Nguyên Anh chỉ có một, nhưng có hai khôi lỗi Nguyên Anh.""Tiêu đạo hữu, ta giúp ngươi kiềm chế một khôi lỗi.""Không cần, ngươi có muốn ăn không, nếu ngươi không ăn, ta sẽ ra tay, đến lúc đó đừng trách ta keo kiệt." Tiêu Cảnh Đình lạnh lùng nói.Ân Trọng Dương không hiểu nhìn Tiêu Cảnh Đình, không khỏi nghi ngờ Tiêu Cảnh Đình đang toan tính gì.Yêu thú trên vai Tiêu Cảnh Đình đột nhiên nhảy ra, ngọn lửa lập tức bao phủ hai khôi lỗi Nguyên Anh bên dưới, rất nhanh, hai khôi lỗi Nguyên Anh đã bị thiêu thành tro bụi, Ân Trọng Dương tràn ngập không thể tin nổi nhìn cảnh này.Yêu thú Thao Thiết nhảy trở lại vai Tiêu Cảnh Đình, nói: "Tên hỗn đản nhà ngươi, hai tên đó không có hơi thở, ăn chẳng ngon tí nào, ngươi cứ lấy mấy thứ rác rưởi này để lừa ta."Ân Trọng Dương nghe yêu thú Thao Thiết phàn nàn, nuốt nước miếng.Khả năng linh hoạt của khôi lỗi Nguyên Anh tuy kém xa tu sĩ Nguyên Anh, nhưng chúng không sợ chết, rất khó đối phó, kết quả, lại bị yêu thú này trong nháy mắt thiêu thành tro bụi.Lần này Ân Trọng Dương đi theo Tiêu Cảnh Đình ra ngoài, ngoài việc muốn mượn sức mạnh của Tiêu Cảnh Đình, cũng muốn xem thực lực chân chính của Tiêu Cảnh Đình, kết quả, Tiêu Cảnh Đình chưa ra tay một chiêu, yêu thú kỳ lạ bên cạnh đã giải quyết xong vấn đề."Không phải toàn bộ là rác rưởi, còn có một con có hơi thở." Tiêu Cảnh Đình thản nhiên nói."Ở đâu?" Yêu thú Thao Thiết bất mãn nói."Sắp ra rồi." Tiêu Cảnh Đình vừa nói, một đạo kim quang bắn ra, Tiêu Cảnh Đình vung tay, Ân Trọng Dương chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh vô hình khóa chặt thiên địa, tu sĩ Nguyên Anh muốn đào tẩu bị một luồng sức mạnh vô hình ngăn cản đường đi, yêu thú bên cạnh Tiêu Cảnh Đình lập tức nuốt chửng tu sĩ Nguyên Anh kia.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz