18 Chieu Cung Oi
Huân chưa bao giờ nghĩ gu mình là kiểu đàn ông không đứng đắn như vậy. Đến khi thấy cái lưỡi Trương Chiêu thò ra ngoài trên một video do fan edit, Tạ Mạnh Huân nghĩ mình không xong rồi.
Nhưng ngon thế thôi, Huân vẫn tỉnh. Vậy mà Trương Chiêu không khác gì hồ ly tinh nhưng giới tính đực khiến Tạ Mạnh Huân đứng ngồi không yên, lý do thì là tại tên anh trai không ngừng đụng chạm da thịt với Huân. Huân hận không thể tháo cái cổ anh trai xuống, chỉ đành lườm anh trai đến cháy máy.
"Mày nhìn anh thế là sao?" Chiêu ca nhận ra ánh mắt sát khí của thằng em nhưng Chiêu ca cứ cười tít mắt đặt câu hỏi.
"Nhìn ông anh chướng mắt quá ấy mà" Tạ Mạnh Huân nói nhưng da thịt của Chiêu ca cứ đập vào mắt, khó chịu lắm, nhìn chỉ muốn chơi chết anh trai.
"Haha mày lèm bèm cái gì thế, Huân, không sợ ổng làm mày chết à?" Trịnh Vĩnh Khang đeo tai nghe nhưng vẫn hóng hớt, miệng còn cười phà phà.
"Thế giờ anh 'làm' một thứ giúp mày chết lẹ hơn nhé, sẽ nhớ anh mãi không quên luôn"
À vế trước cần phải chỉnh lại một chút nhưng vế sau thì chuẩn rồi.
Phải là "anh làm một thứ giúp mày chết mê chết mệt lẹ hơn nhé", Huân khẽ nghĩ, ước gì mình cũng bị 'làm'
"Huân, đứng đực ra đó làm gì? Bị con hồ ly tinh này hôn gió trúng nên câm lặng à?" Trịnh Vịnh Khang thật sự buồn cười nhìn thằng bạn đứng ngây ngốc khi thấy một Trương Chiêu đang khoả thân nằm gọn trên giường bông êm ái.
"Mày...Khang Khang...anh trai?"
"Mày làm hoặc ngậm mồm, xem tao làm nhé, Huân"
Trịnh Vĩnh Khang nói xong liền mặc kệ thằng bạn rồi tiến đến chỗ người đẹp, khẽ vỗ nhẹ lên má người đẹp rồi cúi người hôn nhẹ lên môi người đẹp.
"Dậy đi, Chiêu dâm, tới giờ anh chảy nước rồi" Tạ Mạnh Huân bình thường tưởng tượng Chiêu ca sẽ dâm đãng nhún nhảy trên sextoy nhưng hoá ra là nhún nhảy trên thân thằng bạn thân mình.
Trương Chiêu bị dạy dỗ đến quen, giọng nói thân thuộc đánh thức Chiêu dậy, bị ngắt quãng giấc ngủ chẳng thể khiến Chiêu tức giận khi người trước mặt là Trịnh Vĩnh Khang...và bên cạnh là Tạ Mạnh Huân?
"Khang ơi...?"
"Nếu cưng thắc mắc về thằng này thì nó là chủ nhân thứ hai của cưng đó, cưng có vấn đề gì không?" Trương Chiêu đương nhiên không dám có vấn đề, còn khẽ liếm môi nhìn Tạ Mạnh Huân. Là bình thường không để ý tới cậu em trai này nhưng nhìn kĩ thì đũng quần cộm lắm đấy chứ chẳng đùa.
Còn Tạ Mạnh Huân thấy đầu mình nóng lên rồi, nhìn Chiêu cưng không một mảnh vai che thân, ánh mắt mơ màng, xưng hô ngoan ngoãn với thằng bạn mình, bày ra bộ dạng dâm đãng nhất. Không kém kỹ nam là mấy.
"Chiêu dâm ơi? Cưng còn cần làm gì nữa? Không biết sao?" Trịnh Vĩnh Khang tính cách thất thường, chỉ là đang lấy tóc Chiêu cưng mà kéo lên, không nương tay trực tiếp tát một cái thật kêu. Tạ Mạnh Huân còn phải giật mình khi nghe thấy tiếng tát, vậy mà Trương Chiêu nhận cả cú tát đau điếng thì vẫn là ngoan ngoãn tiếp nhận, không nửa lời chống đối.
"Huân ơi.." Giọng Chiêu cưng gọi ngọt điên, Tạ Mạnh Huân bị thu hút liền tới gần hai người, liền nhìn rõ từng tấc trên cơ thể Chiêu ca. Thật quá xinh đẹp.
Trịnh Vĩnh Khang buông tay, Trương Chiêu chỉ lọ mọ thu người, nâng người dậy rồi đến trước mặt Tạ Mạnh Huân quỳ xuống. Động tác thuần thục đến lạ, như thể đã làm vô số lần thành thói quen.
"Dạy một Trương Chiêu ương bướng mệt lắm, lúc trước, mở mồm đều là hỗn hào, bị tao tát đến sợ mới thay tính đổi nết, nhỉ bé Chiêu lì lợm?" Vĩnh Khang nói nửa thật nửa đùa khiến Trương Chiêu dù có xấu hổ vẫn chẳng thể trốn đi đâu.
"Nhìn mày yêu thích anh trai vậy, tao không nỡ để mày chịu thiệt, bạn thân ơi" Tạ Mạnh Huân thật sự chẳng hiểu nổi cái logic này mà chân giữa của Huân đến giây phút này cảm thấy hiểu hay không hiểu đều không quan trọng, ăn được người đẹp mới quan trọng.
"Chiêu ca, em làm anh được không?" Tạ Mạnh Huân cúi đầu nhìn anh trai đang quỳ dưới chân mình mà hỏi hết sức thẳng thắn.
Còn Trương Chiêu thì chỉ ngoan ngoãn đứng dậy, đưa tay choàng lấy cổ Huân, khẽ dí vú mềm vào mồm Tạ Mạnh Huân, miệng mồm còn xảo quyệt nói lời dụ dỗ.
"Huân làm gì anh cũng được" Là do anh nói nhé?
Tạ Mạnh Huân không khách sáo ôm lấy eo thon của người đẹp rồi khẽ hôn lên trán người đẹp "Vĩnh Khang, thương hoa tiếc ngọc một chút, tát đến sưng rồi" Mạnh Huân thật sự không phải là kiểu người mạnh bạo, cũng không phải quá mềm mỏng. Tạ Mạnh Huân vừa nói, vừa đặt Trương Chiêu nằm xuống giường như thể đang nâng niu một bức tượng cổ quý giá. Huân không quên lườm Trịnh Vĩnh Khang một cái cảnh cáo.
"Thôi, thôi, tao đi lấy rượu nhé? Hai người cứ tiếp tục việc cần làm, tao sẽ quay lại nhanh thôi" Trịnh Vĩnh Khang phất tay, cười nhạt rồi bước ra khỏi phòng, nhưng ánh mắt vẫn không quên liếc lại như thể đang quay một bộ phim khiêu dâm ăn khách.Trong phòng chỉ còn lại hai người. Tạ Mạnh Huân nhìn xuống Trương Chiêu, ánh mắt vừa khó hiểu, vừa khó chịu. "Nói thật, anh có biết mình phiền lắm không?""Phiền đến mức nào? Huân nói thử xem." Trương Chiêu nhếch môi, ánh mắt long lanh kiểu chẳng biết vô tội hay cố tình."Phiền đến mức mỗi lần nhìn anh, em muốn mua vé máy bay sang một hành tinh khác, để tránh bị anh đụng chạm, làm phiền" Huân giọng điệu bực bội đáp, nhưng bàn tay thì vẫn không tự chủ mà đẩy mấy sợi tóc lòa xòa ra khỏi trán Chiêu cưng. "Nhưng nghĩ lại, có vẻ hành tinh nào cũng sẽ bị anh chiếm sóng thôi.""Huân này," Trương Chiêu bất ngờ kéo Huân ngồi xuống bên cạnh mình, ánh mắt nghiêm túc hiếm thấy. "Anh phiền vậy, sao em vẫn để ý làm gì?"Câu hỏi bất ngờ làm Tạ Mạnh Huân chững lại. Đầu óc Huân bỗng rối như mớ bòng bong. Sao thật vậy nhỉ? Một Trương Chiêu đầy rắc rối, đầy phiền toái, nhưng cũng đầy quyến rũ kỳ lạ. Huân không biết phải trả lời sao, chỉ đành lặng im nhìn gương mặt người đối diện."Thôi, không cần trả lời đâu." Trương Chiêu khẽ bật cười, nhưng ánh mắt có chút gì đó mềm mại hơn thường lệ. "Anh biết rồi."Tạ Mạnh Huân chưa kịp phản ứng thì Trương Chiêu đã bất ngờ bật dậy, cánh tay vòng qua câu chặt lấy cổ Huân như chẳng hề có khoảng cách. "Huân này, đừng nhìn anh như thế nữa. Anh dễ rung động lắm, hiểu không?"Huân trừng mắt nhìn. "Anh dễ rung động nhỉ? Bất cứ ai đều có thể một lòng quỳ rạp phục tùng nhỉ?""Ơ kìa, đó là một loại nghệ thuật, hiểu không? Mà anh thật sự dễ rung động, thì có sao chứ?" Trương Chiêu nhướn mày, nụ cười gian tà thường thấy lại hiện hữu, nhưng lần này lại xen lẫn chút gì đó... thật lòng?Tạ Mạnh Huân tự dưng thấy ngột ngạt, muốn làm chết Chiêu nhưng giờ lai cảm thấy là đang muốn làm chết Chiêu nghĩa đen, đứng dậy định rời đi, nhưng bàn tay của Trương Chiêu đã kịp kéo cậu lại. "Ở yên đây, anh còn chưa nói hết.""Lại trò gì nữa đây?" Huân khựng lại, ánh mắt bối rối lẫn bực bội."Huân này, anh không phiền lòng vì em lườm anh, nhưng anh sẽ rất phiền nếu em cứ giữ khoảng cách thế này. Đừng nghĩ anh không biết em để ý anh thế nào." Giọng Chiêu nũng nịu trách móc.Tạ Mạnh Huân biết mình bị vạch trần chỉ cười, quay lại khẽ nắm lấy gáy người đẹp rồi đặt lên môi Chiêu một nụ hôn thật nồng nhiệt, hai tay cũng không ngừng nâng niu từng tấc da thịt của Trương Chiêu. Người trong lòng trắng trẻo, mềm mại, Tạ Manh Huân có nằm mơ cũng không nghĩ có ngày mình lại ở cùng chỗ với người đẹp, có thể chơi người đẹp như này."Huân ơi, vú mềm cũng muốn được em hôn..." Địt mẹ, Chiêu cưng.Tạ Mạnh Huân hóa trẻ nhỏ, vùi mặt vào vú mềm của Chiêu ca, miệng thoăn thoắt ngậm rồi mút lấy mút để, không chừa cho người đẹp một giây nghỉ ngơi, còn Trương Chiêu thì có thể làm gì ngoài đưa hai chân kẹp lấy hông người đàn ông đang cạ cựa trên thân mình, à, Chiêu còn rên nữa, vì Tạ Mạnh Huân bú thật sự giỏi, còn rất chăm chỉ. Khiến Trương Chiêu sướng đến hai mắt chỉ có thể nhắm tịt để tận hưởng cơ thể mình được Huân chăm sóc tận tình."Tao đi nãy giờ mà mới bú nhau thôi sao?" Trịnh Vĩnh Khang quay lại với chai rượu quý bên tay phải, bên tay trái thì cầm bao thuốc lá còn mới nguyên.Tạ Mạnh Huân nghe tiếng thằng bạn quay lại cũng chẳng để tâm nhưng Trương Chiêu thì khác."Khang Khang, em quay lại rồi..""Sao cưng không mong em quay lại à? Thằng Huân chơi cưng sướng chứ?"Trương Chiêu nghe xong thì liền mỉm cười, miệng xinh chu ra, chiếc mắt kính cũng đã rơi đâu đó, để lộ ra ánh mắt trông dại khờ, ngây ngốc của Chiêu cưng, tổng thể khuôn mặt hoà hợp, nét dâm đãng treo trực tiếp trên mặt. Cả hai người đàn ông của Chiêu đều rất thích. "Huân chơi thích..nhưng có Khang nữa thì thích hơn nữa" Vĩnh Khang biết mèo nhỏ của mình khi vào cuộc chơi thì lập tức hoá bé dâm, sẽ dùng đủ mọi cách vòi vĩnh để bị chơi đến nhũn nước. Nhưng Tạ Mạnh Huân và Trịnh Vĩnh Khang cùng chơi thì thật sự không biết sẽ thành bộ dạng nào. Trịnh Vĩnh Khang có chút mong đợi. Nhưng trước hết phải đeo vòng cổ cho cục cưng đã."Chiêu ơi, vòng cổ mới của cưng đây" Tạ Mạnh Huân bú đến mỏi mồm cũng nhả ra, ngồi dậy rồi dựng người đẹp ngồi vào trong lòng mình, phối hợp với thằng bạn đánh dấu chủ quyền mèo cưng. Tạ Mạnh Huân không mạnh bạo nhưng cực kỳ thích kiểm soát người khác nên mấy việc biến thái của thằng bạn họ Trịnh cũng không thấy phản cảm lắm. Chỉ là giờ Chiêu cưng ngồi xiên vẹo lắm nên Huân chỉ biết nắm lấy tóc người đẹp rồi bấu vào eo người đẹp, để Chiêu ngồi ngay ngắn, bé ngoan mới được yêu thương.Trịnh Vĩnh Khang nhìn bạn mình hành động có phần mạnh tay hơn liền mỉm cười, tiến đến gần cả hai người rồi cẩn thận đeo chiếc vòng cổ dát vàng, được tỉ mỉ khắc hai cái tên "Huân - Khang" vào cổ Trương Chiêu."Cảm ơn, chủ nhân..." Trương Chiêu chỉ cảm nhận được mùi nước hoa của Vĩnh Khang, đũng quần cộm cứng của Mạnh Huân và Trương Chiêu lên đỉnh vì điều đó.Trịnh Vĩnh Khang và Tạ Mạnh Huân nhìn người đẹp run rẩy, co rúm người liền biết. Mạnh Huân không chần chừ gì nữa mà đặt Chiêu cưng nằm úp xuống giường, nắm eo kéo mông xinh nâng cao, vào tư thế quen thuộc - doggy. Và Huân cũng chẳng cần phải nới rộng gì nữa vì bướm nhỏ đã ướt đến làm dơ quần của hắn mất rồi. Tạ Mạnh Huân đem dương vật cứng như cây cọc của mình đặt ngay trước lỗ xinh, không nhịn được mà dùng đầu khấc nóng hổi chà quanh mép lỗ dâm. Còn Chiêu cưng thì không chịu được mà dám tuỳ tiện đẩy hông ra sau, muốn dương vật to đâm vào nhưng chưa kịp lút cán thì Mạnh Huân đã tát mạnh lên má mông của mèo cưng. Tay hắn cũng bắt lấy hai tay của Chiêu, đem hai tay khoá chặt phía sau lưng, nhấc bổng cả người bé Chiêu dậy."Mèo xinh mà chả ngoan tí nào, cưng sẽ bị phạt và chăm lo cho chủ nhân còn lại của cưng kìa bé yêu à" Từng chữ được nhấn mạnh dội vào tai của Trương Chiêu, phía sau có Mạnh Huân, phía trước thì có dương vật đang đứng sừng sững của Trịnh Vĩnh Khang. Trương Chiêu nghĩ mình bị điên rồi mới chơi một cuộc chơi mà bản thân không có lấy một quyền lựa chọn, nhưng thì sao chứ? Không thể hối hận được nữa rồi. Trịnh Vĩnh Khang còn chẳng phải là nhẹ nhàng gì cho cam, ở phía trước nhìn Chiêu cưng đang bị khống chế, gã không nhịn được mà khẽ xoa đầu người đẹp "Há mồm ra, Chiêu dâm" và Trương Chiêu chẳng thể làm gì ngoài ngẩng đầu, há miệng chờ gã đút ăn, không ngoan sợ tí lại có thêm vài dấu tay trên mặt chứ chả đùa. Gã nhìn từ trên cao, đương nhiên hài lòng với sự ngoan ngoãn này, không ngần ngại đút ngập mồm của mèo xinh bằng dương vật gã. Ánh mắt hờ hững của Trương Chiêu tặng kèm đôi môi hồng hào đang bao bọc lấy dương vật khiến Trịnh Vinh Khang cảm thấy máu trong người nóng lên, đầu tóc mềm mại của mèo xinh bị gã nắm lấy làm điểm tựa. Dương vật thô dài chọc sâu đến đâu thì em đều chỉ ngoan ngoãn đóng mở cuống họng, co bóp thật nhiệt tình để da thịt ấm nóng làm thoải mái Trịnh Vĩnh Khang đang không ngừng kéo tóc mình theo nhịp. Tạ Mạnh Huân cũng là người bắt nhịp cực tốt, phối hợp ra vào với Vĩnh Khang đều như tấp. Tạ Mạnh Huân thả tay mèo xinh, không nỡ nhìn em đau đớn với tư thế làm tình ngang ngược. Bản thân hắn giây trước hung hăng ép em, giây sau đã vuốt ve eo cho người đẹp. Mặc dù hắn vẫn đang dùng dương vật mình giã đến mông xinh đỏ rực lên, dấu tay bấu chặt lấy eo em vẫn còn nguyên đó nhưng miệng là dùng lời mật ngọt dỗ dành người đẹp khiến Trương Chiêu mê đến bướm xinh co bóp gắt gao hơn chỉ để lấy lòng Tạ Mạnh Huân."Cục cưng ơi, vợ ơi, Chiêu cưng ơi...ngoan quá, cho em nắc thật giỏi. Chiêu cưng sinh cho em vài đứa trẻ nhé?" Trịnh Vĩnh Khang lại bị Tạ Mạnh Huân chọc cười, tâm tình hưng phấn là lại tâng tốc độ thúc vào trong miệng xinh của em, Trương Chiêu bị kẹp giữa hai người đàn ông, đến muốn thở còn khó khăn khi lông mao rậm rạp của Trịnh Vĩnh Khang chọc vào mặt. Hai người đàn ông thường ngày lành tính, có phần đùa bỡn mà leo lên giường lập tức có thể khiến Trương Chiêu vừa sướng vừa mệt không thôi. Vừa bú thứ to lớn, bướm xinh còn bị nắc, đầu óc không nghĩ được gì nhiều ngoài cảm thấy mình sắp chết vì dục vọng, là Trương Chiêu thấy nứng đến chết."Huân, dựng người dậy đi" Vĩnh Khang nhìn bé xinh bú đến quai hàm mỏi nhừ, đành chuyển hướng đến nơi khác để thoả mãn."Chơi đôi?" Tạ Mạnh Huân đang hăng say dùng lực đạo từ hông dập vào mông người đẹp cũng phải giảm tốc độ khi nghe lời thằng bạn. "Bảo muốn Chiêu cưng sinh con thì tao cũng có phần, tao và mày sẽ là cha đứa bé" Mạnh Huân gật gù, nghe xong cảm thấy đúng tình đúng nghĩa vô cùng, lập tức nâng người đẹp đang nằm rạp xuống giường, còn bản thân thì đem dương vật trơn tru ra khỏi bướm hồng của Chiêu cưng. Hai tay đem chân của em kéo ra hai bên, tạo thành chữ M đứng cực kỳ rõ ràng. Trương Chiêu dựa vào lòng Tạ Mạnh Huân, tay níu lấy bắp tay cứng cáp của hắn làm điểm tựa vững chắc, cơ thể mềm rục tuỳ cho người ta nắn chỉnh tuỳ thích. Trương Chiêu thuộc về Trịnh Vĩnh Khang và Tạ Mạnh Huân.Nơi riêng tư có bị phơi bày, Chiêu cũng chả cảm thấy ngại ngùng khi đã nhận ra bản thân mình đã thuộc về chủ nhân, miễn là chủ nhân muốn. Mèo xinh sẵn sàng."Khang thần...Huân ca, yêu thương em với.." Trương Chiêu đưa tay kéo mép lỗ ra trước mặt Trịnh Vĩnh Khang, tay còn lại vuốt ve bắp tay Tạ Mạnh Huân lấy lòng.Trịnh Vĩnh Khang và Tạ Mạnh Huân không biết mình đã chơi Trương Chiêu đến bao lâu, chỉ biết rằng khi tỉnh dậy, hình ảnh Chiêu cưng đang hai tay nắm lấy hai cần gạt tăng dân số to bự, cẩn thận nâng trên tay như sợ làm hỏng. "Chiêu cưng muốn gì từ tụi anh sao?" Tạ Mạnh Huân xoa má người đẹp, nhìn cả cơ thể trắng như tơ của em giờ đầy dấu vết do chính mình tạo ra, Mạnh Huân càng cưng chiều meo xinh hơn tất thảy."Chiêu muốn mãi mãi bên cạnh hai người" Một Trương Chiêu dụi mặt vào bàn tay của Mạnh Huân, ánh mắt không ngừng mong cầu Trịnh Vĩnh Khang cũng sẽ cưng chiều mình như vậy. Trịnh Vĩnh Khang nhìn thấy chứ nhưng tay chẳng đặt lên má người đẹp đâu, mà là luồn lách vào giữa hai chân của em rồi gãy nhẹ lên hột le vẫn còn sưng vù. Khiến cơ thể em lại run rẩy một trận, được yêu thương thật sự quá tuyệt."Hứa đi" "Hứa rằng Trương Chiêu vĩnh viễn của Trịnh Vĩnh Khang và Tạ Mạnh Huân" Gã nói từng câu từng chữ đều xoa nắn hột le mạnh hơn và cả hai vú mềm cũng bị Tạ Mạnh Huân nắn theo.Trương Chiêu bỏ qua cơn run rẩy mà ngay ngắn quỳ trước hai người đàn ông, cung kính thề nguyện với tất cả sự chân thành."Trương Chiêu mãi mãi của Trịnh Vĩnh Khang và Tạ Mạnh Huân"______Bonus:"Em có bầu rồi..." Chiêu xinh ngồi ngay ngắn trên giường, nhỏ giọng thông báo đại sự mà Huân và Khang nghe xong liền ngồi xuống cạnh người đẹp, hai người đều hôn lên má em. Nhưng vừa hôn xông họ lại bắt đầu lắng lo một điều gì đó, khiến em có chút lo nên lập tức mở miệng hỏi."Hai người lo gì sao...?""Lo lắm, có thêm em bé thì làm sao đủ được?""Đủ cái gì cơ""Vú xinh của em là của tụi này, làm sao mà chia ba được?""Đm...biến thái" Trương Chiêu khẽ ôm lấy ngực mình rồi lườm hai tên này cháy máy.Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz