17 No Love In The City
2 giờ sáng
"alo"
"sao mày không về"
"tao xin lỗi"
"mày có biết thằng bé đã đợi mày không hả, làm ba như thế à, tốt nhất ngày mai mày về đây gặp thằng bé cho tao nghe chưa hả"
"biết rồi biết rồi, cứ lãi nhãi như và thím ấy. mày đón sinh nhật với nó được rồi, cần chi tao phải đến dự nữa chứ"
"ăn nói như vậy đấy à, con mày hay con tao"
"rồi rồi, là con của tao được chưa nhưng mà mày nhận trách nhiệm nuôi dạy nó mà, hay mày thiếu tiền nuôi nó để tao chuyển thêm cho mày nha"
"nín đi, tiền của mày đổ vào sòng bài cả rồi ở đó mà chuyển cho tao, có cái mạng mày là được giá đó có muốn gả cho tao không"
"thôi thôi không muốn lấy một alpha đào hoa đâu"
"vậy sao, sao hồi đó ôm con đòi cưới tao"
"ai biết được chắc lúc đó mày giàu chăng, ahh đúng rồi, anh yêu à gửi em ít tiền đi, em bị người ta luột sạch tiền rồi"
"gốm quá rồi đấy, kwon soonyoung"
"sao dạ, anh yêu chuyển tiền cho em, nào em về em nguyện dâng hiến cơ thể này cho anh mà"
"được rồi, dẹp cái giọng ấy đi tao sẽ chuyển tiền liền đây"
"cảm ơn anh yêu...à không ông xã yêu"
"hừ, coi như đây là tiền công cho việc mày từ macao bay về đây vào ngày mai đấy"
"ơ bắt buột ngày mai à, mai tao còn phải đánh một ván lớn với thằng luộc sạch tiền tao nữa"
"tao không cần biết, ngày mai mày không về tao sang tận đấy gông cổ mày về đây"
"không cần"
junhwi giật mình khi hai chữ ấy vang lên, là tiếng của chan
junhwi vội vàng giấu điện thoại rồi tắt máy
"sao, sao con chưa về nhà nữa, ban nãy chú nhờ tài xế đưa cháu về rồi mà"
"nếu ban nãy con về thì làm sao thấy được mấy lời này của ông ta , một người cha đến cả việc tham gia sinh nhật con của mình cũng không quan trọng bằng việc đánh bạc, vậy mà...vậy mà con còn cầu xin ông trời để ông ta yêu thương con như con ruột nữa chứ"
"con nói cái gì đó hả, kwon soonyoung là ba ruột của con đấy đừng có ăn nói linh tinh như thế"
"thế chú có thấy người ba ruột nào sinh nhật con mình mà số lần tham gia đếm chưa hết đầu ngón tay, ngay cả có tham gia thì cũng chưa bao giờ ăn một miếng bánh nào từ bánh sinh nhật"
"nó...nó bị dị ứng dâu,....phải nó bị dị ứng dâu"
"nhưng ba năm trước, bánh sinh nhật vị việt quốc kia mà, sao ông ta lại không ăn mà lại hất đi khi con đưa đến chứ, ba ruột thì ai mà như thế"
"lee chan, đừng đi quá giới hạn, sự thật không thể thay đổi được kwon soonyoung là ba của con"
"ba của con, thế sao ông ta là alpha cũng chưa từng kết hôn mà ông ta lại họ kwon trong khi con chỉ được lấy họ lee mà con còn chẳng biết tại sao mình lại lấy họ lee, ông ta không muốn cho con mang họ kwon vì sợ con sẽ phá ông ta sao"
"đủ rồi chan, mọi chuyện dừng ở đây đi"
"tại sao chứ, lần nào cũng thế, cứ nói đến ông ta là chú luôn bênh vực và né tránh câu hỏi của con, ông ta có gì tốt mà chú hết lần này đến lần khác bao che cho ông ta hả"
"...."
"ông ta chỉ là một con nghiện bài bạc, nghiện tứ sắc, nghiện mấy con cờ đỏ đen thôi, ông ta đã từng quan tâm yêu thương đến đứa con này chưa hả"
junhwi nhìn đứa trẻ uỷ khuất đang gào lên mội sự đau đớn thì trong lòng bỏng nặng triểu sự tội lỗi
vừa thương vừa hận cho cả hai ba con bọn họ
"được rồi chan à, cuộc đời có nhiều thứ được che giấu bởi vì nó không tốt và không đáng biết đến con à, nếu cuộc sống của con tốt và không vướn bất trắc gì thì con không cần biết đến mấy điều đó và không cần thắt mắt bản thân con tại sao lại họ lee, còn nếu cuộc sống bắt con biết sự thật thì tới lúc đó con sẽ biết thôi, con à..."
vừa nói junhwi vừa đi đến ôm lấy đứa trẻ ở với anh từ năm mười tuổi, đến nay, anh cũng đã nhìn nó trưởng thành đủ lâu để hiểu tâm trạng của nó
"ngoan, bây giờ chúng ta về nhà nhé"
chan gật đầu sau khi được junhwi an ủi, nước mắt thắm cả vào một mảng lớn trên áo người chú kia
khi cả hai đang trên đường đi đến gara, bất chợt junhwi khựng lại và để chan bước đi một mình đến gần xe
chan cảm nhận được tiếng bước chân ít đi thì dừng lại rồi quay đầu nhìn junhwi đứng cách mình chừng bốn năm mét
"mau về thôi chú, gần ba giờ sáng rồi"
junhwi nhìn gương mặt của chan thật chăm chú, phải, gương mặt đó có đôi nét giống soonyoung nhưng nó chẳng phải là nét của soonyoung
đó là nét mặt của một kẻ khác
junhwi hít thật sâu rồi thở đều
cả hai đứng nhìn nhau một cách đầy trầm lặng, câu nói của junhwi khiến cho chan cảm giác rằng, tên alpha tệ bạc kia là người cứu rỗi cuộc đời cậu vậy
junhwi hít thở thật sâu, sau đó nhìn lee chan, nhìn một cách đầy nghiêm túc nhưng chứa đựng sự tha thiết đến bi luỵ
"chú xin con làm ơn hãy ghi nhớ rõ điều này lee chan, cả cuộc đời con con có thể phản bội yêu thích hay ganh ghét ai cũng được, nhưng người mà con không bao giờ được phép ghét hay oán trách đó là kwon soonyoung"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz