Zhongchi Quy Tac Bay Ngay
Đúng tám giờ sáng, bốn người rời khỏi ký túc xá.Sáng nay Childe và Lý Đức học cùng một tiết, Thường Cửu lại học lớp khác, cuối cùng chỉ còn lại Bạch Thuật đến phòng tự học nghe ngóng tin tức.Vừa ra khỏi cửa, Childe thấy cửa phòng bên cạnh biến thành màu trắng xoá như giấy dán. Những người trong phòng lần lượt bước ra, cười cười nói nói với nhau như không có gì bất thường, thế nhưng hắn biết họ đã không còn bình thường nữa rồi, thậm chí một người trong đó còn vẫy tay chào hắn.Childe rùng mình ớn lạnh, vội vàng kéo Lý Đức bỏ đi.Qua ngày đầu tiên, tầng của hắn có tổng cộng bốn phòng bị xoá sổ. Đường đến lớp học vẫn đông người như thường lệ, mọi người vẫn tràn đầy năng lượng cười đùa với nhau, thế nhưng hành động lại gượng gạo như một con rối được lập trình. Nhìn qua, không khó để phân biệt người sống với sinh viên không bình thường.Đáng tiếc, hắn phát hiện vế sau đã nhiều hơn.Hai người họ đến lớp vừa kịp giờ, thế nhưng cả phòng học đã chật kín người chỉ chừa lại hai chỗ trống duy nhất. Chẳng biết lý do gì, Lý Đức bỗng nắm chặt tay hắn một cách gắt gao. "Sao vậy?". Childe nghiêng đầu hỏi.Sắc mặt Lý Đức đặc biệt khó coi khiến hắn còn nghĩ cậu ta muốn đi nhà vệ sinh, thế nhưng cậu ấy lại cắn môi, cuối cùng cũng buông tay hắn ra."Không có gì"Đương nhiên Childe sẽ không tin. Sau khi ngồi vào chỗ, hắn quay đầu quan sát xung quanh. Ngoại trừ lớp đặc biệt nhiều sinh viên không bình thường, hắn chẳng phát hiện điều gì bất thường. Giảng viên đã vào lớp, giống như máy móc lặp lại bài giảng nhàm chán.Childe cẩn thận suy nghĩ lại, nếu Lý Đức đã không nói thì có lẽ điều bất thường tạm thời không nguy hiểm. Và còn một điều nữa, hắn phát hiện từ lúc ngồi vào lớp, Lý Đức luôn giữ đầu nhìn thẳng, cơ bắp căng cứng như thể đang gồng mình hết sức.Sẽ không phải mắc đi vệ sinh thật đấy chứ? Childe ngạc nhiên.Không chịu nổi sự bất thường này nữa, hắn liền lấy điện thoại nhắn tin vào nhóm phòng."Lý Đức đang rất kỳ lạ"Lập tức, Bạch Thuật và Thường Cửu cùng tag tên Lý Đức, cậu ta không còn cách nào khác đành phải trả lời tin nhắn."Học xong tiết này tôi sẽ nói với cậu""Cậu vẫn bình thường chứ?". Thường Cửu hỏi."Tối qua tôi ăn đậu hũ chiên". Lý Đức lập tức chứng minh mình không phải sinh viên không bình thường.Cuối cùng cậu ta cũng quay đầu nhìn Childe, trong một giây, ánh mắt cậu ta như lơ đãng nhìn vị trí cạnh hắn rồi lại nhìn bục giảng trước mặt.Đó là có ý gì? Childe bất giác nhìn người bên cạnh mà nãy giờ hắn không để ý. Không nhìn thì không sao, vừa nhìn liền sợ chết khiếp.Sao trong thời đại này vẫn còn người đẹp trai vậy?Bạn nam ngồi cạnh hắn mặc chiếc áo sơ mi trắng, dáng ngồi thẳng lưng chăm chú ghi chép bài. Từ góc độ của hắn cũng chỉ thấy chiếc mũi cao thẳng tắp cùng lông mi cong dài khẽ rung động. Có lẽ phát hiện hắn đang ngây ngốc nhìn, bạn học đó liền quay lại đối mặt với hắn. Rèm cửa lúc này được một cơn gió thổi qua nhẹ nhàng đong đưa, ánh sáng từ cửa sổ lọt vào tạo nên một bức tranh ấm áp. Khoảnh khắc hai người chạm mắt nhau, thời gian dường như dừng lại.Childe hít một hơi, bên tai vang lên tiếng nứt vỡ của bức tranh tưởng tượng. Nếu không phải màu vàng lạnh lùng, vô nhân tính trong đôi mắt của bạn học kia thì có lẽ đây sẽ là khoảnh khắc khởi đầu của mối tình lãng mạn.Thực tế tát vào đầu hắn một cái đau điếng, hắn quay đầu đi, học theo Lý Đức chăm chú nghe giảng. Từ khoé mắt, hắn phát hiện bạn học kia cũng tiếp tục ghi chép, như thể vừa rồi chỉ là lỗi bug nhỏ nhặt, không thể cắt đứt hành động đã được lập trình sẵn.Mỗi tiết học là một cực hình, vất vả ngồi một tiếng cuối cùng cũng học xong. Lần này không đợi Childe hành động, Lý Đức đã vội vàng kéo hắn bỏ chạy.Childe bị cậu ta kéo một mạch, mãi đến vườn hoa của trường mới dừng lại. Hắn chống nạnh, nghiêm túc nói:"Cậu nói được chưa?"Lý Đức cẩn thận nhìn xong quanh rồi dè dặt nói:"Cái người ngồi cạnh cậu lúc nãy...là người của hội sinh viên"Bây giờ đến lượt Childe đứng không vững, phải bám chặt lấy cánh tay Lý Đức. Nghĩ lại thì bọn họ đã ngồi cạnh một nhân vật khủng bố như vậy trong suốt tiết học, thật là nguy hiểm. Ký ức trong đầu hắn dần bị thay thế từ chỗ mắt hắn chạm mắt người của hội sinh viên, sau đó gã lấy từ sau lưng ra một chiếc hộp rồi nhét hắn vào, cuối cùng trưng bày ở sảnh với tờ giấy ghi chữ xúc phạm hội sinh viên thật to bằng máu.Càng nghĩ càng đáng sợ, hắn đấm một cái vào lưng Lý Đức."Lần sau phải nói cho tôi trước, lỡ tôi không biết chọc giận người ta thì sao?"Lý Đức cau mày, cảm giác như hai đầu lông mày của cậu ta sắp chạm vào nhau."Qua lần này thì tôi đã hiểu hơn, có lẽ người nghe điện thoại, cũng là người hôm nay có thứ bậc cao hơn, có thể xuất hiện tự do nhưng không thể tấn công và có thể ra lệnh cho người nhỏ bé tấn công.""Hôm nay không có người nhỏ bé". Childe chỉ ra."Và hắn không tấn công chúng ta". Lý Đức mỉm cười, sau đó lập tức ăn thêm một cú đấm của Childe."Đừng tự phụ"Cuối cùng, Lý Đức phải xin lỗi hắn bằng cách mời hắn ăn trưa. Trên đường đến nhà ăn, cậu ta cũng kể hết mọi chuyện trên nhóm chat với Bạch Thuật và Thường Cửu.Bạch Thuật không phụ sự kỳ vọng của mọi người mà phân tích."Người nghe điện thoại là hội trưởng hội sinh viên, có lẽ bọn họ cũng phải tuân theo quy tắc""Đến nhà ăn nói rõ hơn đi". Hắn gửi tin nhắn.Vừa đến nhà ăn, hắn liền hỏi Thường Cửu."Hôm nay có chuyện gì đặc biệt không?"Thường Cửu trợn mắt nhìn hắn: "Ngày nào cũng thấy người chết ai mà chịu nổi"Đúng lúc này, điện thoại của bọn họ đồng loạt reo chuông thông báo tin nhắn. Childe còn tưởng lại có quy tắc gì mới nhưng hoá ra là thông tin mà hôm nay Bạch Thuật tìm được."Vài ngày cuối cùng, hội sinh viên sẽ phát động một đợt tấn công vô điều kiện. Hiện tại chưa có thông tin về biện pháp tránh đợt tấn công này""Thông tin này có đáng tin cậy không?". Lý Đức hỏi.Thường Cửu lắc đầu trả lời: "Hiện tại chưa thể xác nhận"Trái với phản ứng thường thấy, lần này Thường Cửu lại rất tích cực nói."Thể nào cũng có quy tắc bảo vệ chúng ta thôi, chỉ cần tuân thủ quy tắc là sẽ sống sót mà"Nghe vậy, Childe không thể không tự hỏi, có thật là như vậy không? Bất giác, hắn nhớ đến giọng nói trong nhà vệ sinh.Buổi chiều Childe có tiết học nên phải đi trước. Lần này, hắn rút kinh nghiệm ban sáng mà đến lớp trước hẳn mười phút. Thế nhưng trong phòng học đã chật kín người, một số người trong đó còn vẫy tay với hắn.Coi bộ lớp học này cũng nguy hiểm quá.Hắn đến chỗ trống duy nhất, thấy người bên cạnh là ai liền muốn vi phạm quy tắc mà bỏ về luôn. Đây chẳng phải cậu bạn ngủ quên ngày hôm qua sao?Cậu ta còn cố tỏ ra thân thiện cười với hắn một cái, Childe chửi thề trong lòng rồi miễn cưỡng ngồi xuống.May mắn là có quy tắc im lặng trong lớp học, chỉ cần không để ý đến cậu ta đến hết tiết là được. Thế nhưng hắn nghĩ quá đơn giản, không ngờ một bàn tay cầm mẩu giấy đưa đến trước mặt hắn, đến lúc hắn phản ứng lại thì đã đọc hết dòng chữ trên đó rồi."Hôm trước cậu hỏi tôi một câu hỏi, hôm nay cậu phải đi ăn với tôi"Đi với cậu đợi chết à, Childe đang định từ chối thì một tờ giấy khác lại được đưa qua. Trên đó có ghi: "Đừng từ chối, những người từ chối tôi đều đã chết rồi"Hết cách, hắn đành phải đồng ý với cậu ta.Tiết học kết thúc, hai người cùng đi ra khỏi lớp. Lòng bàn tay Childe đổ đầy mồ hôi, hắn suy nghĩ một chút rồi nói."Cậu đợi tôi một lát, tôi lên tầng lấy đồ"Cậu ta nở nụ cười, dường như rất tự tin rằng Childe sẽ không thể sống qua ngày hôm nay."Cho cậu ba mươi phút, đừng bỏ trốn, tôi sẽ luôn tìm ra cậu"Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng, hắn bỏ lại câu "biết rồi" rồi vội vàng chạy đến văn phòng quản lý. Sau một hồi gõ cửa, một giọng nói phát ra kêu hắn vào.Childe kể hết mọi chuyện cho giáo viên quản lý, sau đó thầy đưa cho hắn một tờ giấy rồi vẫy tay đuổi hắn ra ngoài. Đứng ở cửa văn phòng giáo viên hướng dẫn, hắn mở tờ giấy ra, trên giấy viết ba quy tắc."1. Có thể đến văn phòng hiệu trưởng, nhưng không được phép nói có thể đến văn phòng hiệu trưởng.2. Đưa sinh viên không bình thường đến văn phòng hiệu trưởng là đúng.3. Ký ức của sinh viên không bình thường rất hỗn loạn, họ đã sớm quên hết các quy tắc."Có vẻ con đường sống của hắn chỉ có một, đó là đưa anh chàng kia đến văn phòng hiệu trưởng. Nhưng làm sao để đưa cậu ta đến đây? Childe suy nghĩ một hồi, cuối cùng quyết định nói thẳng.Trở lại cạnh cậu ta, hắn liền nói."Hiệu trưởng tìm cậu đến văn phòng kìa""Có thể đến văn phòng hiệu trưởng à?"Cậu ta hỏi lại, hắn đang định trả lời "có thể đến" thì nhớ lại quy tắc, lập tức ngậm miệng. Đang lúc hắn không biết làm sao thì một giọng nam trầm ấm vang lên."Hiệu trưởng tìm cậu kìa, còn không đi nhanh lên"Childe thầm cảm ơn người lạ, đến lúc xoay người lại hắn suýt chút nữa vấp ngã. Đây có được gọi là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa không?"H-Hội trưởng!"Anh chàng kia lắp bắp, trông có vẻ còn sợ hãi hơn cả Childe. Cậu ta không thắc mắc mà chạy thẳng về phía văn phòng hiệu trưởng, dường như hận không thể đi chết nhanh hơn, bỏ mặc Childe đứng một mình cùng hội trưởng hội sinh viên.Childe lén lút quan sát xung quanh, khi không thấy ai khác đi cùng hội trường mới âm thầm thở phào. Nguy hiểm đã giảm bớt mười phần trăm.Còn chín mươi vẫn trăm vẫn đứng bất động trước mặt Childe làm hắn đi cũng không dám mà ở lại cũng không xong, bất đắc dĩ bèn rụt rè lên tiếng."H-Hội trưởng, tôi có thể...đi được chưa?"Hội trưởng hội sinh viên chớp mắt một cái, dường như lúc này ý thức mới quay lại. Giọng nói trầm ấm như đàn gảy bên tai lại vang lên."Tôi là Chung Ly"Còn muốn giới thiệu nữa, Childe chửi thề trong lòng. Thế nhưng hắn cũng không dám chọc giận người ta đành gật đầu, nghĩ một lúc lại bổ sung thêm "tôi là Ajax".Chung Ly ngân nga, dường như đang có tâm trạng tốt. Có lẽ sắp được giết người nên cao hứng, hắn nghĩ thầm."Vì tôi đã giúp cậu nên cậu phải đi ăn cùng tôi, Ajax"Sao câu này nghe quen thế? Kịch bản cũ lặp lại, thế nhưng hắn biết không thể dụ Chung Ly đến văn phòng hiệu trưởng nữa, cuối cùng đành bất lực đi theo bóng lưng thẳng tắp kia.Mọi quy tắc đều có kẽ hở, dưới điều kiện không vi phạm quy tắc, tạo ra quy tắc mới để sống sót. Childe tuyệt vọng nghĩ như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz