Zhongchi Quy Tac Bay Ngay
Cre art lofter: @lunos--------
Childe đang ngủ thì bị tiếng chuông điện thoại đánh thức. Trong cơn mơ màng, hắn với tay xuống hộc bàn cầm lấy điện thoại, thầm nghĩ đang trong giờ học thì có thể có chuyện gì.Vừa mở điện thoại lên, đập vào mắt hắn là một hàng chữ kỳ lạ được gọi là quy tắc."1. Phải ở lại trường học đủ bảy ngày, trong thời gian đó không được ra ngoài phạm vi trường.2. Thư viện tuyệt đối an toàn, chỉ được ở lại thư viện hai giờ mỗi ngày. Giữ im lặng trong thư viện, nếu không quản lý sẽ trừng phạt.3. Ký túc xá tuyệt đối an toàn. Sinh viên phải trở về ký túc xá sau tám giờ tối. Sau tám giờ sáng, tuyệt đối đừng ở lại ký túc xá.4. Sinh viên phải tham gia đầy đủ các lớp học, nếu vắng mặt sẽ bị giảng viên trừng phạt.5. Không được làm ồn trong lớp học.6. Không được trả lời câu hỏi của giảng viên.7. Đừng tin tưởng bất kì ai.8. Đừng trả lời người lạ trong nhà vệ sinh.9. Sau mười hai giờ đêm không được rời khỏi ký túc xá.10. Nếu nhìn thấy người đội mũ đỏ ở ký túc xá, hãy báo với quản lý, tuyệt đối không quay đầu lại.11. Nếu bạn không mở cửa thì không ai có thể vào, sau mười một giờ đừng mở cửa cho bất kì ai...."Childe sửng sốt nhìn chằm chằm vào điện thoại. Lúc đầu hắn nghĩ là trò chơi khăm của ai đó liền cố gắng thoát ra màn hình chính, thế nhưng điện thoại như bị thế lực nào đó thao túng, từng câu chữ được định dạng theo phông chữ tiêu chuẩn màu đen trên nền trắng vẫn không biến mất. Vì hắn thường vụng trộm ngủ trong lớp nên luôn chiếm một chỗ ở dãy cuối cùng, lúc này chỉ cần ngẩng đầu lên là có thể nhìn bao quát toàn bộ lớp học. Dường như tất cả mọi người đều nhận được tin nhắn kỳ lạ đó, Childe thấy nhiều vẻ mặt hoang mang, nhưng đại bộ phận mọi người đều không quan tâm mà chỉ coi đó là trò đùa.Nghe tiếng xì xào bàn tán trong lớp, trong đầu hắn bất giác hiện lên quy tắc số năm: "không được làm ồn trong lớp học".Childe lén lút quan sát bục giảng. Đây là lớp toán cao cấp, giảng viên là một người đàn ông trung niên gầy gò, lần nào cũng đúng giờ chuông reo liền cầm quyển giáo trình dày bắt đầu giảng bài, cả người tràn đầy năng lượng của con số. Thế nhưng ngay lúc này, thầy ấy lại đứng im trên bàn giáo viên, đầu rũ xuống như một con rối vô hồn, nhìn thế nào cũng thấy kỳ quái.Cảm giấc bất an trào dâng trong lòng khiến những dòng quy tắc càng trở nên chân thật. Childe tiếp tục cuộn xuống."12. Trong trường không có chó, tránh xa những người nhìn thấy chó.13. Tránh xa mèo trong khuôn viên trường, đừng cho mèo ăn.14. Không được ăn bánh bao nhân thịt.15. Nếu giảng viên trì hoãn, hãy làm lơ. Không được phép ở lại lớp học sau giờ học.16. Phòng tự học tuyệt đối an toàn nhưng chỉ được ở lại một giờ mỗi ngày. Sinh viên có thể trao đổi với nhau nhưng những người trong phòng tự học có thể không phải người bình thường.17. Nếu có vấn đề trong ký túc xá hãy báo với quản lý ký túc xá. Nếu ở bên ngoài, hãy tìm người hướng dẫn.18. Không được đến phòng hiệu trưởng.19. Hãy cảnh giác với hội sinh viên, hội sinh viên không có thật.20. Trong ký túc xá bị xoá sổ, đừng ăn và đừng nói chuyện.21. Trước khi đi ngủ, hãy đảm bảo tất cả bạn cùng phòng đều bình thường. Nếu có bất thường, hãy nói "có chó ở bên ngoài", ai ra ngoài sẽ bị nhốt.22. Đảm bảo an toàn cho bạn cùng phòng, một mình sống sót chẳng dễ dàng chút nào.23. Đừng tham lam, đừng ăn quá nhiều.24. Trong thời gian cách ly bảy ngày, tuyệt đối không ra khỏi trường.25. Sau bảy ngày, trường học sẽ mở. Hãy bắt xe buýt số mười bảy để rời khỏi đây."Childe đang muốn nói chuyện với bạn cùng phòng Lý Đức thì đột nhiên điện thoại trở lại bình thường, con số mười giờ trên màn hình như thể đang cười nhạo hắn đã lỡ tin một trò đùa ác ý.Đúng lúc này, giảng viên trên bục giảng đột ngột ngẩng phắt đầu dậy, động tác nhanh đến nỗi Childe lo sợ cổ người đàn ông đó sẽ bị gãy. Hành động kỳ lạ của giảng viên khiến cả lớp bỗng chốc im lặng, chỉ còn lại tiếng hít thở mạnh.Thầy Triệu, người vinh hạnh đứng top một trong danh sách những lớp học sinh viên không muốn đến nhất nở nụ cười rộng đến mang tai, để lộ ra hàm răng sắc nhọn mà người bình thường không có."Tốt lắm, không ai nói chuyện"Trong chớp mắt, thầy Triệu khôi phục vẻ ngoài bình thường rồi bắt đầu giảng bài, cứ như thể vừa rồi chỉ là ảo ảnh mà bọn hắn tưởng tượng ra.Bạn cùng phòng Bạch Thuật và Thường Cửu ngồi trước hắn hai dãy quay xuống ra hiệu im lặng, miệng tạo thành khẩu hiệu mà Childe đọc được hai chữ "quy tắc".Hắn thận trọng gật đầu, nhìn thấy vẻ mặt vừa rồi của giảng viên mà còn không tin quy tắc thì chỉ có thể là kẻ ngốc.Childe vừa nghĩ thì kẻ ngốc ngồi trước hắn vừa rồi say sưa ngủ không đọc quy tắc lại quay xuống hỏi hắn:"Công Tử, sao lớp học hôm nay kì lạ vậy? Cậu từ khi nào chăm chú nghe giảng thế!?"Giọng cậu ta không to cũng không nhỏ, thế nhưng cả lớp đều đang im lặng nên thành ra từng lời nói vang vọng vô cùng rõ.Childe lẳng lặng nhìn cậu ta, không trả lời.Giảng viên dừng giảng bài, ông ta nhìn thẳng vào cậu bạn ngủ quên, vẻ mặt trở nên méo mó vặn vẹo."Không được làm ồn trong lớp học!"Thầy Triệu giơ tay lên, cậu bạn kia còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra liền bị một lực kéo vô hình xách lơ lửng trên không trung. Bùm một tiếng, đầu cậu ta vỡ nát thành từng mảnh, máu tuôn xối xả khắp nơi.Con quái vật hài lòng thả tay xuống, cái xác không đầu mất điểm tựa liền rơi xuống đất vang lên một tiếng nặng nề.Là người may mắn ngồi sau lưng cậu ta, Childe không tránh khỏi bị máu văng vào người, mùi tanh tưởi cùng cảm giác ấm nóng trên mặt khiến hắn suýt chút nữa đã nôn ra ngoài.Một số bạn học tâm lý yếu nhìn cảnh vừa rồi không chịu nổi hét lên, kết cục cũng không khác gì cậu bạn ngủ quên.Lý Đức ngồi cách hắn vài chỗ nhìn không nổi bèn ném một bịch giấy ăn qua, Childe như nhìn thấy cứu tinh vội vàng bắt lấy, chỉ hận không thể lập tức ngâm mình xuống nước.Vất vả ngồi thêm tiếng rưỡi đồng hồ, cuối cùng tiết học cũng kết thúc. Giảng viên làm như không nghe thấy tiếng chuông reo mà vẫn tiếp tục giảng bài, thậm chí còn gọi bạn học đứng dậy trả lời.Childe vội vàng kéo theo bạn cùng phòng chạy ra ngoài, không khỏi nhớ lại quy tắc "không được trả lời câu hỏi của giảng viên" và "nếu giảng viên trì hoãn, hãy làm lơ, không được ở lại lớp học sau giờ học".Hiện giờ không thể quay lại ký túc xá, Bạch Thuật liền đề xuất đến phòng tự học. Chiều nay Lý Đức và Thường Cửu có tiết học, hai người còn đang tính trốn học đành miễn cưỡng đến lớp. Cuối cùng chỉ còn lại Childe và Bạch Thuật đến phòng tự học nghe ngóng tin tức.Có lẽ vì quy tắc xuất hiện nên hôm nay phòng tự học đặc biệt đông, mọi người bàn luận rôm rả, nhìn qua cũng chẳng có gì khác biệt. Hai người họ còn đang tìm chỗ ngồi thì một cánh tay giơ lên thu hút sự chú ý của Childe, nhận ra nhóm người đang tụm lại một chỗ, hắn liền kéo Bạch Thuật qua."Công Tử, qua đây ngồi"Hồ Đào, một cô nàng nhỏ nhắn năng động, ngay cả trong tình huống này vẫn tràn đầy năng lượng vẫy tay với hai người họ. "Mọi người nhận được quy tắc không?"Vừa ngồi xuống, Childe vội vàng hỏi. Quả nhiên, tất cả mọi người đều gật đầu. Hoa khôi khoa kinh tế Ngưng Quang trầm giọng nói:"Lớp tôi học ở hội trường năm trăm người, lúc đi ra chỉ còn một nửa"Lời vừa dứt, mọi người đều trầm mặc. Phòng tự học vẫn sôi nổi như vậy, thế nhưng ẩn dưới nó là sự bất an như một con rắn đang từ từ quấn chặt lấy họ. Hầu hết những người ngồi ở đây đều đã chứng kiến sự thảm khốc trong lớp học. Giọng nói đều đều của Ngưng Quang lại có thể nghe ra tiếng hét kinh hoàng của hơn hai trăm người trong một căn phòng đóng kín, trong đó rốt cuộc có bao nhiêu người mà hắn quen biết, Childe không dám nghĩ.Cuối cùng, Hành Thu lên tiếng phá vỡ bầu không khí tang thương."Rốt cuộc những quy tắc này từ đâu mà ra? Ai là người đặt ra chúng? Giảng viên tại sao đột nhiên biến thành quái vật?"Hồ Đào lúc này cũng không khỏi ủ rũ, cô đếm ngón tay rồi lẩm bẩm:"Cách ly bảy ngày, không được ra khỏi trường à?". Hồ Đào úp mặt xuống bàn, không cam lòng nói: "Nếu quy tắc này không xuất hiện thì mai tôi đã ở nhà ông nội rồi hu hu!"Ngưng Quang mặc kệ Hồ Đào đang làm loạn, cô nhíu mày suy nghĩ về câu hỏi trước đó của Hồ Đào."Quy tắc bảy ngày có lẽ là quy tắc quan trọng nhất, nó còn được nhắc lại hai lần trong bộ quy tắc"Lời của Ngưng Quang khiến Childe nhớ lại, trong hai mươi lăm quy tắc thì quy tắc số một và hai mươi tư cùng nhắc lại một nội dung là "không được rời khỏi trường học trong bảy ngày".Điều này có nghĩa là gì?"Chẳng lẽ người đặt ra quy tắc muốn nói, chỉ cần ngoan ngoãn tuân thủ quy tắc thì sau bảy ngày liền có thể rời khỏi đây?"Bạch Thuật gật đầu, nhưng không khó để nhìn ra sự không chắc chắn trong cái gật đầu nhẹ ấy. Chính Childe, người hỏi câu hỏi này cũng cảm thấy đáp án không đơn giản như vậy.Đột nhiên, từ khoé mắt hắn phát hiện Bạch Thuật đang trừng lớn hai mắt nhìn ra cửa. Có chuyện gì vậy? Childe tự hỏi, xong cũng tò mò nhìn theo. Vừa nhìn thấy người bước vào, một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng hắn. Đó là cậu bạn ngủ quên đã bị giảng viên cho nổ tung đầu!Childe dụi mắt, nhưng hắn chắc chắn mình không nhìn lầm, khung cảnh khủng bố kia có lẽ cả đời hắn cũng không thể quên. Điều kỳ lạ là cậu ta dường như không phát hiện mình đã chết, cả người trở lại nguyên vẹn bình thường ngồi vào bàn tự học.Hành Thu chú ý đến hai người đột nhiên run rẩy bên cạnh liền hỏi:"Có chuyện gì vậy?"Childe khó khăn nuốt nước miếng, đoạn thì thầm nói nhỏ như thể sợ người kia sẽ nghe thấy:"Kia là bạn cùng lớp tôi, người mà đã chết sáng nay"Bạch Thuật đã khôi phục bình thường, chậm rãi nói: "Quy tắc mười sáu: phòng tự học có thể có sinh viên không bình thường"Cuối cùng Childe cũng hiểu "không bình thường" nghĩa là gì. Đột nhiên phòng tự học đầy người khiến hắn không khỏi suy nghĩ, rốt cuộc có bao nhiêu sinh viên không bình thường trà trộn trong này.Ngưng Quang nhìn hắn một lúc, đột nhiên thả một quả bom:"Hay cậu qua đó thăm dò đi"Childe sửng sốt, lập tức từ chối: "Không đâu, bảo tôi qua đánh cậu ta còn hợp lý hơn""Có lẽ cậu ta không nhớ cậu đâu""Tôi sợ". Childe nói."Yên tâm, quy tắc có nói phòng tự học tuyệt đối an toàn, cậu qua đó cũng không sao đâu"Cuối cùng, dưới sự cổ vũ của mọi người, Childe thận trọng bước đến bàn cậu ta. Nhìn quyển sách pháp luật dày cộp trong tay cậu bạn ngủ quên, khoé miệng hắn không khỏi giật giật.Giả bộ cũng giống quá đi!Lúc đầu hắn tính hỏi "cậu nhớ tôi không?", thế nhưng nghĩ lại thấy hơi kì lạ bèn đổi thành "tiết trước cậu học môn gì vậy?"Cậu ta nhìn Childe như một kẻ ngốc rồi trả lời: "Đương nhiên là pháp luật đại cương rồi"Childe thản nhiên nói: "Vậy à, cảm ơn" rồi quay lưng đi thẳng.Trước ánh mắt mong đợi của đám người Bạch Thuật, hắn nhẹ nhàng gật đầu."Quả nhiên ký ức của sinh viên không bình thường rất hỗn loạn"Bạch Thuật mỉm cười, không khỏi vui vẻ với manh mối đầu tiên mà họ có được."Vậy là có cách để nhận dạng sinh viên không bình thường rồi, chúng ta hãy làm mật mã để phân biệt nhé!""Món ăn các cậu thích nhất là gì?"
Childe đang ngủ thì bị tiếng chuông điện thoại đánh thức. Trong cơn mơ màng, hắn với tay xuống hộc bàn cầm lấy điện thoại, thầm nghĩ đang trong giờ học thì có thể có chuyện gì.Vừa mở điện thoại lên, đập vào mắt hắn là một hàng chữ kỳ lạ được gọi là quy tắc."1. Phải ở lại trường học đủ bảy ngày, trong thời gian đó không được ra ngoài phạm vi trường.2. Thư viện tuyệt đối an toàn, chỉ được ở lại thư viện hai giờ mỗi ngày. Giữ im lặng trong thư viện, nếu không quản lý sẽ trừng phạt.3. Ký túc xá tuyệt đối an toàn. Sinh viên phải trở về ký túc xá sau tám giờ tối. Sau tám giờ sáng, tuyệt đối đừng ở lại ký túc xá.4. Sinh viên phải tham gia đầy đủ các lớp học, nếu vắng mặt sẽ bị giảng viên trừng phạt.5. Không được làm ồn trong lớp học.6. Không được trả lời câu hỏi của giảng viên.7. Đừng tin tưởng bất kì ai.8. Đừng trả lời người lạ trong nhà vệ sinh.9. Sau mười hai giờ đêm không được rời khỏi ký túc xá.10. Nếu nhìn thấy người đội mũ đỏ ở ký túc xá, hãy báo với quản lý, tuyệt đối không quay đầu lại.11. Nếu bạn không mở cửa thì không ai có thể vào, sau mười một giờ đừng mở cửa cho bất kì ai...."Childe sửng sốt nhìn chằm chằm vào điện thoại. Lúc đầu hắn nghĩ là trò chơi khăm của ai đó liền cố gắng thoát ra màn hình chính, thế nhưng điện thoại như bị thế lực nào đó thao túng, từng câu chữ được định dạng theo phông chữ tiêu chuẩn màu đen trên nền trắng vẫn không biến mất. Vì hắn thường vụng trộm ngủ trong lớp nên luôn chiếm một chỗ ở dãy cuối cùng, lúc này chỉ cần ngẩng đầu lên là có thể nhìn bao quát toàn bộ lớp học. Dường như tất cả mọi người đều nhận được tin nhắn kỳ lạ đó, Childe thấy nhiều vẻ mặt hoang mang, nhưng đại bộ phận mọi người đều không quan tâm mà chỉ coi đó là trò đùa.Nghe tiếng xì xào bàn tán trong lớp, trong đầu hắn bất giác hiện lên quy tắc số năm: "không được làm ồn trong lớp học".Childe lén lút quan sát bục giảng. Đây là lớp toán cao cấp, giảng viên là một người đàn ông trung niên gầy gò, lần nào cũng đúng giờ chuông reo liền cầm quyển giáo trình dày bắt đầu giảng bài, cả người tràn đầy năng lượng của con số. Thế nhưng ngay lúc này, thầy ấy lại đứng im trên bàn giáo viên, đầu rũ xuống như một con rối vô hồn, nhìn thế nào cũng thấy kỳ quái.Cảm giấc bất an trào dâng trong lòng khiến những dòng quy tắc càng trở nên chân thật. Childe tiếp tục cuộn xuống."12. Trong trường không có chó, tránh xa những người nhìn thấy chó.13. Tránh xa mèo trong khuôn viên trường, đừng cho mèo ăn.14. Không được ăn bánh bao nhân thịt.15. Nếu giảng viên trì hoãn, hãy làm lơ. Không được phép ở lại lớp học sau giờ học.16. Phòng tự học tuyệt đối an toàn nhưng chỉ được ở lại một giờ mỗi ngày. Sinh viên có thể trao đổi với nhau nhưng những người trong phòng tự học có thể không phải người bình thường.17. Nếu có vấn đề trong ký túc xá hãy báo với quản lý ký túc xá. Nếu ở bên ngoài, hãy tìm người hướng dẫn.18. Không được đến phòng hiệu trưởng.19. Hãy cảnh giác với hội sinh viên, hội sinh viên không có thật.20. Trong ký túc xá bị xoá sổ, đừng ăn và đừng nói chuyện.21. Trước khi đi ngủ, hãy đảm bảo tất cả bạn cùng phòng đều bình thường. Nếu có bất thường, hãy nói "có chó ở bên ngoài", ai ra ngoài sẽ bị nhốt.22. Đảm bảo an toàn cho bạn cùng phòng, một mình sống sót chẳng dễ dàng chút nào.23. Đừng tham lam, đừng ăn quá nhiều.24. Trong thời gian cách ly bảy ngày, tuyệt đối không ra khỏi trường.25. Sau bảy ngày, trường học sẽ mở. Hãy bắt xe buýt số mười bảy để rời khỏi đây."Childe đang muốn nói chuyện với bạn cùng phòng Lý Đức thì đột nhiên điện thoại trở lại bình thường, con số mười giờ trên màn hình như thể đang cười nhạo hắn đã lỡ tin một trò đùa ác ý.Đúng lúc này, giảng viên trên bục giảng đột ngột ngẩng phắt đầu dậy, động tác nhanh đến nỗi Childe lo sợ cổ người đàn ông đó sẽ bị gãy. Hành động kỳ lạ của giảng viên khiến cả lớp bỗng chốc im lặng, chỉ còn lại tiếng hít thở mạnh.Thầy Triệu, người vinh hạnh đứng top một trong danh sách những lớp học sinh viên không muốn đến nhất nở nụ cười rộng đến mang tai, để lộ ra hàm răng sắc nhọn mà người bình thường không có."Tốt lắm, không ai nói chuyện"Trong chớp mắt, thầy Triệu khôi phục vẻ ngoài bình thường rồi bắt đầu giảng bài, cứ như thể vừa rồi chỉ là ảo ảnh mà bọn hắn tưởng tượng ra.Bạn cùng phòng Bạch Thuật và Thường Cửu ngồi trước hắn hai dãy quay xuống ra hiệu im lặng, miệng tạo thành khẩu hiệu mà Childe đọc được hai chữ "quy tắc".Hắn thận trọng gật đầu, nhìn thấy vẻ mặt vừa rồi của giảng viên mà còn không tin quy tắc thì chỉ có thể là kẻ ngốc.Childe vừa nghĩ thì kẻ ngốc ngồi trước hắn vừa rồi say sưa ngủ không đọc quy tắc lại quay xuống hỏi hắn:"Công Tử, sao lớp học hôm nay kì lạ vậy? Cậu từ khi nào chăm chú nghe giảng thế!?"Giọng cậu ta không to cũng không nhỏ, thế nhưng cả lớp đều đang im lặng nên thành ra từng lời nói vang vọng vô cùng rõ.Childe lẳng lặng nhìn cậu ta, không trả lời.Giảng viên dừng giảng bài, ông ta nhìn thẳng vào cậu bạn ngủ quên, vẻ mặt trở nên méo mó vặn vẹo."Không được làm ồn trong lớp học!"Thầy Triệu giơ tay lên, cậu bạn kia còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra liền bị một lực kéo vô hình xách lơ lửng trên không trung. Bùm một tiếng, đầu cậu ta vỡ nát thành từng mảnh, máu tuôn xối xả khắp nơi.Con quái vật hài lòng thả tay xuống, cái xác không đầu mất điểm tựa liền rơi xuống đất vang lên một tiếng nặng nề.Là người may mắn ngồi sau lưng cậu ta, Childe không tránh khỏi bị máu văng vào người, mùi tanh tưởi cùng cảm giác ấm nóng trên mặt khiến hắn suýt chút nữa đã nôn ra ngoài.Một số bạn học tâm lý yếu nhìn cảnh vừa rồi không chịu nổi hét lên, kết cục cũng không khác gì cậu bạn ngủ quên.Lý Đức ngồi cách hắn vài chỗ nhìn không nổi bèn ném một bịch giấy ăn qua, Childe như nhìn thấy cứu tinh vội vàng bắt lấy, chỉ hận không thể lập tức ngâm mình xuống nước.Vất vả ngồi thêm tiếng rưỡi đồng hồ, cuối cùng tiết học cũng kết thúc. Giảng viên làm như không nghe thấy tiếng chuông reo mà vẫn tiếp tục giảng bài, thậm chí còn gọi bạn học đứng dậy trả lời.Childe vội vàng kéo theo bạn cùng phòng chạy ra ngoài, không khỏi nhớ lại quy tắc "không được trả lời câu hỏi của giảng viên" và "nếu giảng viên trì hoãn, hãy làm lơ, không được ở lại lớp học sau giờ học".Hiện giờ không thể quay lại ký túc xá, Bạch Thuật liền đề xuất đến phòng tự học. Chiều nay Lý Đức và Thường Cửu có tiết học, hai người còn đang tính trốn học đành miễn cưỡng đến lớp. Cuối cùng chỉ còn lại Childe và Bạch Thuật đến phòng tự học nghe ngóng tin tức.Có lẽ vì quy tắc xuất hiện nên hôm nay phòng tự học đặc biệt đông, mọi người bàn luận rôm rả, nhìn qua cũng chẳng có gì khác biệt. Hai người họ còn đang tìm chỗ ngồi thì một cánh tay giơ lên thu hút sự chú ý của Childe, nhận ra nhóm người đang tụm lại một chỗ, hắn liền kéo Bạch Thuật qua."Công Tử, qua đây ngồi"Hồ Đào, một cô nàng nhỏ nhắn năng động, ngay cả trong tình huống này vẫn tràn đầy năng lượng vẫy tay với hai người họ. "Mọi người nhận được quy tắc không?"Vừa ngồi xuống, Childe vội vàng hỏi. Quả nhiên, tất cả mọi người đều gật đầu. Hoa khôi khoa kinh tế Ngưng Quang trầm giọng nói:"Lớp tôi học ở hội trường năm trăm người, lúc đi ra chỉ còn một nửa"Lời vừa dứt, mọi người đều trầm mặc. Phòng tự học vẫn sôi nổi như vậy, thế nhưng ẩn dưới nó là sự bất an như một con rắn đang từ từ quấn chặt lấy họ. Hầu hết những người ngồi ở đây đều đã chứng kiến sự thảm khốc trong lớp học. Giọng nói đều đều của Ngưng Quang lại có thể nghe ra tiếng hét kinh hoàng của hơn hai trăm người trong một căn phòng đóng kín, trong đó rốt cuộc có bao nhiêu người mà hắn quen biết, Childe không dám nghĩ.Cuối cùng, Hành Thu lên tiếng phá vỡ bầu không khí tang thương."Rốt cuộc những quy tắc này từ đâu mà ra? Ai là người đặt ra chúng? Giảng viên tại sao đột nhiên biến thành quái vật?"Hồ Đào lúc này cũng không khỏi ủ rũ, cô đếm ngón tay rồi lẩm bẩm:"Cách ly bảy ngày, không được ra khỏi trường à?". Hồ Đào úp mặt xuống bàn, không cam lòng nói: "Nếu quy tắc này không xuất hiện thì mai tôi đã ở nhà ông nội rồi hu hu!"Ngưng Quang mặc kệ Hồ Đào đang làm loạn, cô nhíu mày suy nghĩ về câu hỏi trước đó của Hồ Đào."Quy tắc bảy ngày có lẽ là quy tắc quan trọng nhất, nó còn được nhắc lại hai lần trong bộ quy tắc"Lời của Ngưng Quang khiến Childe nhớ lại, trong hai mươi lăm quy tắc thì quy tắc số một và hai mươi tư cùng nhắc lại một nội dung là "không được rời khỏi trường học trong bảy ngày".Điều này có nghĩa là gì?"Chẳng lẽ người đặt ra quy tắc muốn nói, chỉ cần ngoan ngoãn tuân thủ quy tắc thì sau bảy ngày liền có thể rời khỏi đây?"Bạch Thuật gật đầu, nhưng không khó để nhìn ra sự không chắc chắn trong cái gật đầu nhẹ ấy. Chính Childe, người hỏi câu hỏi này cũng cảm thấy đáp án không đơn giản như vậy.Đột nhiên, từ khoé mắt hắn phát hiện Bạch Thuật đang trừng lớn hai mắt nhìn ra cửa. Có chuyện gì vậy? Childe tự hỏi, xong cũng tò mò nhìn theo. Vừa nhìn thấy người bước vào, một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng hắn. Đó là cậu bạn ngủ quên đã bị giảng viên cho nổ tung đầu!Childe dụi mắt, nhưng hắn chắc chắn mình không nhìn lầm, khung cảnh khủng bố kia có lẽ cả đời hắn cũng không thể quên. Điều kỳ lạ là cậu ta dường như không phát hiện mình đã chết, cả người trở lại nguyên vẹn bình thường ngồi vào bàn tự học.Hành Thu chú ý đến hai người đột nhiên run rẩy bên cạnh liền hỏi:"Có chuyện gì vậy?"Childe khó khăn nuốt nước miếng, đoạn thì thầm nói nhỏ như thể sợ người kia sẽ nghe thấy:"Kia là bạn cùng lớp tôi, người mà đã chết sáng nay"Bạch Thuật đã khôi phục bình thường, chậm rãi nói: "Quy tắc mười sáu: phòng tự học có thể có sinh viên không bình thường"Cuối cùng Childe cũng hiểu "không bình thường" nghĩa là gì. Đột nhiên phòng tự học đầy người khiến hắn không khỏi suy nghĩ, rốt cuộc có bao nhiêu sinh viên không bình thường trà trộn trong này.Ngưng Quang nhìn hắn một lúc, đột nhiên thả một quả bom:"Hay cậu qua đó thăm dò đi"Childe sửng sốt, lập tức từ chối: "Không đâu, bảo tôi qua đánh cậu ta còn hợp lý hơn""Có lẽ cậu ta không nhớ cậu đâu""Tôi sợ". Childe nói."Yên tâm, quy tắc có nói phòng tự học tuyệt đối an toàn, cậu qua đó cũng không sao đâu"Cuối cùng, dưới sự cổ vũ của mọi người, Childe thận trọng bước đến bàn cậu ta. Nhìn quyển sách pháp luật dày cộp trong tay cậu bạn ngủ quên, khoé miệng hắn không khỏi giật giật.Giả bộ cũng giống quá đi!Lúc đầu hắn tính hỏi "cậu nhớ tôi không?", thế nhưng nghĩ lại thấy hơi kì lạ bèn đổi thành "tiết trước cậu học môn gì vậy?"Cậu ta nhìn Childe như một kẻ ngốc rồi trả lời: "Đương nhiên là pháp luật đại cương rồi"Childe thản nhiên nói: "Vậy à, cảm ơn" rồi quay lưng đi thẳng.Trước ánh mắt mong đợi của đám người Bạch Thuật, hắn nhẹ nhàng gật đầu."Quả nhiên ký ức của sinh viên không bình thường rất hỗn loạn"Bạch Thuật mỉm cười, không khỏi vui vẻ với manh mối đầu tiên mà họ có được."Vậy là có cách để nhận dạng sinh viên không bình thường rồi, chúng ta hãy làm mật mã để phân biệt nhé!""Món ăn các cậu thích nhất là gì?"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz