ZingTruyen.Xyz

[Translate | DraHar] Biến đi, Potter

Chương 2

VivianMalfoy2904

Bữa sáng với nhà Gryffindor

(Truyện được chuyển ngữ đã có sự cho phép của tác giả và chỉ đăng duy nhất tại w.attpad VivianMalfoy2904)

Buổi sáng bắt đầu lại khá bình thường với cả Harry và Ron, họ lăn ra khỏi giường lúc tám giờ kém năm khi cả hai cây đũa phép của họ đều reo chuông báo thức. Hai người họ bắt đầu loay hoay vòng quanh, vội vã thay áo sơ mi của ngày hôm qua để xuống phòng sinh hoạt chung gặp Hermione, người như thường lệ, đã mặc quần áo và đang đợi họ với một chồng sách đáng sợ được ép chặt vào ngực để 'đọc sách nhẹ' như cô ấy đã nói.

Thức ăn đã chất cao trên bàn khi bộ ba vào Đại sảnh. Khi đến bàn Gryffindor, Ron xúc một đống trứng vào miệng, mũi Hermione thì ấn sâu vào một trong bốn cuốn sách bụi bặm mà cô quyết định mang theo, Seamus rõ ràng đang cố sờ soạng Dean dưới gầm bàn, xét theo nụ cười toe toét của Seamus và khuôn mặt ửng hồng của Dean, còn Neville thì đang nhìn chằm chằm vào cây xương rồng mà cậu ấy đang ôm trong tay đến nỗi Harry nghĩ rằng có lẽ cậu ta sẽ cố gắng quan hệ với nó trước khi bữa sáng kết thúc.

Ron bắt gặp ánh mắt của Harry khi cậu liếc qua Đại sảnh đường để nhìn vào bàn Slytherin. "Để mình đoán nhé: Bồ nghĩ là hắn ta đang có ý đồ gì đó." Ron chế giễu và thúc khuỷu tay vào Harry một cái thật mạnh.

"Mmm không, cậu ta không có ý định gì cả." Harry trả lời, chỉ nghe một nửa, chọn cách tập trung nhiều hơn vào Malfoy. Cậu nhìn hắn ta áp những ngón tay gầy gò quanh chiếc cốc đựng thứ mà cậu cho là nước, dù sao thì Malfoy cũng không thích nước bí ngô.

"Bồ... không nghĩ Malfoy đang âm mưu gì sao? Nhưng Harry, bồ luôn nghĩ Malfoy đang âm mưu gì đó." Hermione chen vào, bắt chước cái há hốc miệng của Ron. Cô đẩy cuốn sách của mình sang một bên và giờ đang cố gắng vươn cổ ra để nhìn cả đám Slytherin nữa.

"Bạn ơi, tuần trước bạn còn nghĩ Malfoy đang lén lút làm gì đó, Merlin biết mà. Bạn đã theo dõi cậu ta dưới chiếc áo choàng chết tiệt đó hàng giờ đồng hồ, và giờ cậu ta chẳng làm gì cả?" Ron cau mày. Harry nhớ rằng Ron đã phát hiện ra việc mình đã theo dõi Malfoy nhiều lần. Lần mà cậu ấy nhắc đến là Chủ Nhật tuần trước, khi Harry thấy Malfoy ăn phần vỏ bánh mì nướng của mình vào bữa sáng (hắn ta thường không ăn phần vỏ bánh mì nướng) và đã quyết định theo dõi hắn ta chỉ để chắc chắn rằng hắn không làm điều gì xấu xa. Hóa ra là không, nhưng Harry đã ở lại với hắn cả ngày để phòng ngừa.

"Mình không đi theo cậu ta. Mình chỉ tình cờ bắt gặp cậu ta. Mình đang bận chuyện của mình thôi." Harry phàn nàn.

"Vô lý!" Ron kêu lên và đập tay xuống bàn.

"Này, tại sao thế?"

"Vô lý khi bồ chỉ lo chuyện của mình. Trong bảy năm quen biết bồ, Harry James Potter, chưa bao giờ bồ bận tâm đến chuyện của bản thân mình."

Harry càu nhàu. "Ý mình là cậu ta đang có âm mưu gì đó. Cứ nhìn cậu ta mà xem. Mình sẽ phải kiểm tra cậu ta sau. Kiểm tra xem." Harry lẩm bẩm, làm đổ nước bí ngô lên quần và làm rơi lọ mứt lên một tờ giấy da trống mà cậu đoán là sẽ trở thành bài tập Biến hình của Ron. Ron càu nhàu với Harry và Hermione che miệng cười. Harry giả vờ như không thấy vẻ bực bội mà họ dành cho nhau và chuyển suy nghĩ của mình sang cuộc gặp gỡ với Malfoy sau bữa sáng thì bỗng một giọng nói lạnh lùng chế nhạo vang lên phía sau cậu.

"Potter."

Harry rên rỉ trong lòng. Cậu đã mất tập trung quá lâu đến mức không thấy Malfoy đứng dậy.

"Tránh xa ra Malfoy." Ron gần như càu nhàu theo bản năng qua miếng trứng thứ ba của mình. Cậu ta thậm chí không cần phải nhìn lên. Ron sẽ là cả một gia tài của các Thần Sáng nếu cậu ta có thể cảm nhận được phù thủy hắc ám dễ dàng như cái cách cậu ta cảm nhận được sự hiện diện của Malfoy. Harry dịch chuyển người trên băng ghế để đối mặt với Malfoy đang đứng bên cạnh bàn.

"Đừng lo Ron, mọi chuyện ổn cả thôi, quay lại với đống trứng của mình đi. Cậu cần gì thế Malfoy?" Harry hỏi, vẫy tay ra hiệu với Ron.

Thư viện. Bây giờ. Tôi có ý tưởng.

Thư viện?

Phải, thư viện, Potter. Nơi cũ kỹ đầy bụi bặm lưu giữ những cuốn sách, chúng ta đã đồng ý gặp nhau sáng nay?

Harry đảo mắt nhưng gật đầu.

Được thôi, để tôi ăn sáng đã.

Malfoy thẳng lưng và khoanh tay khi Harry đưa tay qua và lấy chiếc bánh sừng bò thứ sáu của mình.

Lấy cho tao một ít bánh mì nướng đi Potter, Goyle đã ăn hết bánh của tao rồi.

Harry khịt mũi khi nghe Malfoy nói, khiến Ron nhìn cậu với ánh mắt rất bối rối, Ron đã bớt một nửa sự chú ý vào những quả trứng của cậu ta để theo dõi cuộc trao đổi kỳ lạ, không lời giữa Harry và Malfoy.

Lịch sự đi, Malfoy. Bao nhiêu lát?

Harry cầm vài lát bánh mì nướng và quạt chúng như quạt mấy lá bài, nhướn mày nhìn Malfoy. Lúc này, Hermione đã đóng sách lại và cũng đang nhìn Harry.

Hai là đủ rồi, đồ khốn nạn. Tôi sẽ không nói 'làm ơn' đâu.

Được rồi, để tôi ăn nốt đã, tôi sẽ mang bánh mì nướng đến thư viện và gặp cậu ở đó nhé?

Cậu dừng lại một lát.

Bây giờ thì mày có thể cút đi Malfoy.

Malfoy đảo mắt và dậm chân rời khỏi bàn.

Đồ khốn nạn.

Mày cũng vậy.

Harry khịt mũi lần nữa trước khi bị ngắt lời. "Cái quái gì thế kia?" Ron hét lên. Cậu ấy trông vô cùng bối rối, Hermione cũng trông bối rối không kém và đã bám chặt vào cánh tay của Ron và từ từ xoa lưng cậu ấy như thể cậu ấy đã bị sốc. Rốt cuộc thì cậu ấy trông giống như đã bị sốc vậy.

"Mình đang nói chuyện với Malfoy?" Harry trả lời và nhíu mày.

"Không Harry, bồ chỉ nhìn chằm chằm Malfoy thôi, cả hai người đều không nói cả." Hermione xen vào.

Ôi Merlins khốn kiếp, giờ thì cậu phải chịu thôi. "Ồ ừm." Harry lắp bắp. "Chúng mình đã đồng ý gặp nhau, để học, bồ biết đấy, cậu ta đang giúp mình chế tạo độc dược. Chúng mình là cộng sự." Cậu lắp bắp, tránh ánh mắt dò xét của Hermione và thực sự hy vọng cậu có thể thuyết phục Malfoy hợp tác với mình chế tạo độc dược mà không phải giam cậu trong thư viện.

"Trời ạ." Ron lắp bắp. "Mình không bao giờ nghĩ sẽ có ngày họ tự nguyện quyết định dành thời gian cho nhau. Bồ có chắc về điều này không thế?"

"Harry, chuyện gì thế? Chúng ta thậm chí còn chưa được thông báo bài tập độc dược tiếp theo là gì mà?" Hermione chỉ ra.

Harry cảm thấy tim mình đập thình thịch trong đầu. Giờ cậu phải làm cái quái gì đây? Hermione nghi ngờ đến nỗi có lẽ cô ấy sẽ bỏ chân dược vào nước ép bí ngô của cậu, Malfoy sẽ xé toạc tinh hoàn của cậu ra và cho con cú của hắn ăn, có lẽ một nửa là để trừng phạt và một nửa là vì hắn là một tên khốn tàn bạo. Ron! Ờ thì... Ron không phải là vấn đề ở đây lần này. Quay lại với Hermione. Rõ ràng là cô ấy biết có chuyện gì đó đang xảy ra và cậu không thể nói gì để thay đổi điều đó... Trừ khi có... Ồ tất nhiên là có rồi.

Cậu nuốt nước bọt trước khi quay sang Hermione. "Mình đã hỏi cậu ấy có muốn hợp tác với mình không. Cậu ấy giỏi về độc dược." Cậu do dự một lúc. Trước khi nhìn thấy cái nhìn lạnh lùng của Hermione. "Và, các bồ biết đấy... đoàn kết giữa các nhà?" Cậu biết Hermione sẽ chấp nhận câu trả lời đó. Đoàn kết giữa các nhà dường như là một loại thẻ thoát khỏi Azkaban ở Hogwarts năm nay cho tất cả học sinh, ngoại trừ Seamus (luôn là ngoại lệ) đã không thể trốn thoát ba tuần bị phạt vì đã tuồn rượu whisky lửa vào lâu đài bằng cách giấu nó trong quần. Khi đó và chỉ khi đó, đoàn kết giữa các nhà mới là lý do chính đáng, không phải là cái cớ khả thi.

Khuôn mặt Hermione sáng bừng lên trước phản ứng của cậu, giống hệt như khi Harry thông báo với cô rằng cậu sẽ làm bài tập về nhà trước phút cuối cùng có thể. "Mình tự hào vì bồ đã gạt bỏ những bất đồng và cùng nhau hợp tác. Sự đoàn kết giữa các nhà rất quan trọng, Harry. Tất cả chúng ta cần ở bên nhau sau chiến tranh. Mình cá là Malfoy cũng đang có khoảng thời gian thực sự khó khăn. Bồ biết bố cậu ấy đã ở Azkaban phải không, và mẹ cậu ấy-"

"Yeah Mione, thế thì tuyệt lắm, nhưng mình phải đi đây. Mình sẽ gặp bồ sau nhé?" Cậu ngắt lời cô. Mẹ Malfoy có chuyện gì thế? Thôi, không sao đâu, cậu vẫn phải hạ cố đi cùng con chồn sương.

"Bồ ấy đang âm mưu điều gì đó Mione ạ." Ron càu nhàu, cậu ta chuyển sang ăn ngũ cốc.

Hermione gật đầu vẫn mỉm cười và xoa cánh tay Ron. Ron vẫn có vẻ bối rối và những người còn lại trong bàn Gryffindor tiếp tục ăn trứng, nhìn cây cối và bạn trai trong khi Harry vùng vẫy khỏi băng ghế, chộp lấy hai lát bánh mì nướng và chạy ra khỏi hành lang, tránh những phiến đá lát dường như nhấc lên khỏi sàn đặc biệt để làm cậu vấp ngã.

Bấm vào ngôi sao nhỏ ⭐ để vote cho mình nhé. Yêu ❤️.

07/10/2024

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz