ZingTruyen.Xyz

Tong Hop Tr Oneshot


Warning: 8k từ, R18, OOC
________________________

Từ khi còn thơ ấu cho tới khi trưởng thành, em vẫn luôn là tín ngưỡng của tôi.
Tôi luôn coi trọng em, để em lên trên tất cả, tôi tôn thờ em như chính Đức Vua. Đức Vua của riêng một mình tôi.
Tôi muốn chiếm hữu em, muốn nhốt em vào nơi trái tim sâu thẳm nhuốm đầy sắc dục này, mặc cho em có căm hận tới mức muốn tôi chết đi, càng nhanh càng tốt.

"Izana..."

Cánh cửa gỗ sờn cũ bật mở, chút ánh sáng theo đó len lỏi vào căn phòng u tối nặc mùi ẩm mốc. Tôi nheo mắt tìm kiếm em, là do em đang lẩn trốn tôi, hay là do Izana của tôi quá nhỏ bé, cho nên thật khó để tôi có thể trông thấy em?

"Izana, em đâu rồi?"

Tôi cất giọng gọi em một lần nữa. Lắng tai nghe vài tiếng động nhỏ phát ra từ trong góc phòng, tôi im lặng, từng bước tiến lại gần để xem tiếng động đó là gì. Chợt em từ trong đống quần áo cũ lao tới ôm lấy tôi, em ốm đi rất nhiều, thân thể em gầy gò xanh xao trông đến là xót. Em nheo mắt nhìn tôi, đưa từng ngón tay nhỏ bé chạm vào chóp mũi, hơi thở của em yếu ớt tới nỗi, tôi không còn cảm nhận được chúng đang nhảy múa trên làn da mình, dù cho em đang đứng rất gần.

"Kakuchou... Em nhớ anh, đừng bỏ em lại mà, tại sao anh đi lâu thế, em đã rất sợ... Em rất sợ kakuchou sẽ bỏ em... Kakuchou đừng đi mà, ở lại với em, làm ơn ở lại với em..."

Tôi vòng tay mình ôm lấy em, Izana nhỏ bé của tôi cũng đang ôm lấy tôi chặt cứng, như thể em sợ tôi sẽ rời bỏ em mà đi mất vậy. Khẽ đặt lên mái tóc em một nụ hôn đầy yêu chiều, tôi dành cho em từng cái vỗ ủi an nhè nhẹ lên tấm lưng nhỏ bé:

"Izana, tôi ở đây, tôi sẽ không bao giờ rời bỏ em đâu, đừng sợ. À, tôi có mua quà cho em này, lại đây"

Trong một khoảnh khắc nhỏ nhoi, tôi chợt thấy đôi mắt em sáng rực. Là vì em nghe được từ "quà" hay là vì em thích tôi, điều đó giờ chẳng còn quan trọng nữa. Nhận lấy túi đồ lớn từ tay tôi, em nhanh nhảu ngồi bệt xuống sàn nhà, đôi tay nhỏ nhắn vội vàng mò mẫm lấy ra từng thứ một trong chiếc túi to lớn. Một nụ cười hồn nhiên xuất hiện nơi đôi môi em, đã bao lâu rồi tôi không được ngắm nhìn nó nhỉ? Tôi muốn lưu giữ khoảnh khắc này mãi thôi, cái khoảnh khắc mà mọi sự vô tư của em được thể hiện ra một cách chân thực nhất. Thật xinh đẹp biết bao, vị vua của tôi, hơi thở của tôi, trái tim của tôi.

"Izana thích nó lắm hả?" - tôi ngồi xuống đối diện em, đưa mắt nhìn thứ đồ chơi mà em đang mê mẩn ngắm nghía. Nó là một chiếc máy bay điều khiển từ xa, cũng chính là thứ mà khi còn nhỏ, em đã rất khao khát được chạm vào dù chỉ một lần.

"Thích, thích lắm. Cảm ơn Kakuchou" - em nheo mắt cười với tôi, lại nữa rồi, trái tim tôi lại thêm một lần lỡ nhịp vì em. Em của hiện tại mang trong mình tâm hồn của một đứa trẻ lên mười, nhìn thế nào cũng chỉ thấy sự vô tư và thuần khiết.
Tôi đang nghĩ tới việc sẽ ngừng cho em sử dụng thuốc, nhưng rồi nỗi sợ em rời khỏi tôi bắt đầu lấn át tâm trí, và thế là tôi gạt bỏ nó đi trong thoáng chốc.

"Izana, tới giờ uống thuốc rồi" - tôi đưa tới trước miệng em một viên thuốc nhỏ, qua loa giải thích với em rằng uống thuốc này vào thì em sẽ trở nên xinh đẹp hơn, dĩ nhiên tất cả đều là nói dối. Thực ra thứ thuốc mà tôi cho em sử dụng mỗi ngày chính là thứ đã thao túng và thay đổi tâm trí em, đó là lí do tại sao em đã hơn hai mươi tuổi nhưng vẫn mang suy nghĩ của một đứa trẻ. Nhưng biết làm sao được bây giờ, Izana, tôi xin lỗi, chỉ là tôi sợ rằng em sẽ vụt mất khỏi vòng tay của tôi, như cái cách mà em từng làm ngày ấy. Phải khổ sở biết bao tôi mới có thể mang em trở lại, nhưng tôi biết Izana sẽ chẳng trách tôi đâu, đúng không? Izana của tôi tốt bụng lắm kia mà...

"Đắng lắm, không uống đâu..." - em lắc đầu từ chối, khẽ đẩy viên thuốc ra xa. Lần nào cũng như thế nhỉ, em lại bắt đầu nhõng nhẽo, nom thật đáng ghét quá đi.

"Izana ngoan nào, lại đây để tôi giúp em nhé?"

Tôi nhẹ nhàng kéo em lại gần mà hôn, vị mằn mặn ngọt ngọt của viên thuốc dần tan chảy và hoà quyện nơi khoang miệng, tôi cảm nhận được em đang khẽ run lên. Và rồi vẫn như mọi lần, em tham lam quấn lấy lưỡi tôi, còn cố tình bật ra tiếng rên rỉ be bé nơi cổ họng. Chà, thật là hư quá đi...

"Izana..."

"Ha?"

"Chúng ta làm nhé?"

"Nhưng mà đau lắm... Lần trước... Vẫn chưa hết sưng mà..."

"Tôi sẽ thật nhẹ nhàng với em mà"

"Hứa đi"

"Tôi hứa"

Khoảnh khắc tôi ôm trọn lấy em rồi sau đó bồng em lên, tôi cảm giác được cơ thể em phản ứng với từng cái chạm của tôi mãnh liệt tới nhường nào. Phải chăng em cũng đang mong muốn điều này từ rất lâu, giống như tôi? Có thể em không biết, rằng hiện tại gương mặt của em đang tạo cho tôi cảm giác hưng phấn hơn bao giờ hết, khiến tôi mang trong mình suy nghĩ muốn mạnh bạo xâm chiếm lấy em, muốn em cảm nhận từng chút đau đớn, muốn mang em ra mà hành hạ tới bất tỉnh nhân sự.
Đặt em xuống mặt nệm êm ái, bộ thường phục trên cơ thể nhanh chóng được trút bỏ. Tôi âu yếm hôn lên mái tóc, vành tai, hõm cổ rồi tới xương quai của em, tiếp đó trườn xuống đầu ngực mà cắn mút. Đôi tay nhỏ nhắn của em rụt rè đan vào mái tóc tôi, thỉnh thoảng tiếng rên rỉ lại được em bật ra, nghe vô cùng êm tai. Tôi khẽ chạm vào nơi tư mật của em, chà, đã ướt át hết cả rồi. Tại sao em lại hư đốn tới mức này chứ hả?
Đặt lên môi em một nụ hôn trấn an, tôi thì thầm với em bằng một giọng dịu dàng nhất có thể, cho em cảm nhận tất cả thương yêu mà tôi dành trọn tới em.

"Izana, tôi vào nhé?"

"Ừm..."

Em nhỏ giọng, nhẹ gật đầu. Nở với em một nụ cười thật tươi, tôi đem hai chân em để lên vai mình, sau đó từ từ mà tiến vào, mỗi lúc một sâu hơn. Em nhăn mặt, mang tất cả đau đớn cùng thống khổ thể hiện ra. Lỗ nhỏ co bóp liên tục, phút chốc đã nuốt trọn cả thứ của tôi khiến tôi phát điên. Em đúng là tuyệt thật, mỗi một lần làm tình đều mang tới cho tôi một cảm giác khác lạ đầy mới mẻ. Tôi nhận thấy rằng lần này em đã chủ động hơn những lần trước, chợt em ôm lấy cổ tôi, rồi lại tự giác đưa đẩy hông mình.

"Ka...Kakuchou, m-mau động đi, m-muốn nữa..."

Giọng em vang lên bên tai cùng hơi thở ấm áp kéo tôi trở về thực tại. Khẽ đưa mắt nhìn em, gương mặt nhỏ nhắn tràn ngập biểu cảm sung sướng, em đã sớm chìm trong đê mê khoái lạc. Và rồi đúng như lời hứa, ngày hôm nay tôi đưa cho em sự nhẹ nhàng ôn nhu mà tôi vốn có, nhịp độ chậm rãi khiến toàn bộ dây thần kinh của em như bị tê liệt, em mê mẩn tới nỗi tự nguyện hiến dâng cả bản thân mình cho tôi. Khuôn miệng nhỏ nhắn thỉnh thoảng lại phát ra tiếng rên rỉ mị hoặc câu dẫn lòng người, đối với tôi thì giọng của em luôn là tuyệt nhất, nó luôn mang cho tôi một xúc cảm đặc biệt không thể tả. Tôi muốn được nghe nó nhiều hơn, nhiều hơn nữa. Tôi còn muốn cả cơ thể em, muốn tất cả mọi thứ thuộc về em, mặc cho em có chửi tôi là đồ tham lam. Bởi vì với một lí trí đã hoàn toàn bị lu mờ bởi khoái cảm mà em mang lại, giờ đây tôi chẳng thể nghĩ được gì nữa.

"Izana, sắp rồi, cố thêm chút nữa nào..."

"A ha~ Kakuchou... M-muốn ra... Hah..."

"Rồi đây, chút nữa thôi..."

"Nh-nhanh đi, nhanh hơn nữa... a hah..."

Bỗng em ngồi bật dậy ôm lấy tôi, cả cơ thể cũng đã tự mình chuyển động nhanh hơn.
Thấy tôi cứ ngờ nghệch, em khẽ buông lời hờn giận trách móc

"Kakuchou, anh làm sao thế? Thấy không vui khi làm với em à?"

Làm sao mà tôi có thể không vui chứ, em là người tôi yêu nhất đời cơ mà?

"Kh-không, tôi rất thích..."

"Động đi"

Em gục đầu bên vai tôi, đồng thời cũng ngừng chuyển động thân dưới. Tôi cắn nhẹ vào hõm cổ em, sau đặt em nằm xuống mặt nệm. Đưa ngón tay khẽ lướt qua đôi môi em, tôi cúi xuống đặt lên đó một nụ hôn vội vã, rồi lại tiếp tục công việc mà tôi còn đang dang dở.

"Izana, tôi động đây..."

Tôi ghì chặt lấy bả vai em, ra sức mà luân động mỗi lúc một nhanh hơn. Tay em nắm chặt lấy drap giường tới mức nhàu nát, cả cơ thể cũng nhấp nhô theo từng đợt đâm rút mãnh liệt. Phía dưới co bóp lấy tôi dữ dội như muốn thúc giục tôi nhanh chóng lấp đầy nó bằng chất lỏng nhớp nháp kia. Gắng đưa đẩy ra vào thêm vài lần, tiếng rên của em mỗi lúc một lớn hơn, tôi biết em đã tới giới hạn, và tôi cũng vậy.

"A a a... K-Kakuchou, em...b...ắn..."

"T-tôi c..ũng... ư..."

Sau câu nói ấy, một dòng tinh dịch ấm nóng đã lập tức lấp đầy bên trong khiến toàn thân em run lên vì sung sướng. Trên khuôn mặt tôi cũng vương lại một chút từ em, tôi khẽ đưa tay quệt lấy chúng, cho vào miệng mà liếm mút thật ngon lành.

"Izana, ngon thật đấy..."

"Đừng mà, bẩn lắm, hức..." - em đưa tay lau đi thành phẩm của mình trên mặt tôi, sau lại kéo tôi xuống, nhấn tôi chìm vào một nụ hôn sâu. Dư vị ngọt ngào vẫn còn đó, tôi như phát điên mà mạnh bạo xâm chiếm lấy khoang miệng em, khám phá tới từng ngóc ngách, không bỏ chừa một nơi nào. Rồi theo thói quen, tôi lại tiếp tục đưa đẩy thân dưới, bỗng nó lại cương lên rồi...

"I-Izana, mình làm một lần nữa được không? Tôi xin lỗi nhưng-"

"Không sao, cứ làm tiếp đi, em cũng muốn mà"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz