Phia Sau San Khau
Jungkook đang dần thực hiện từng bước hoàn tất việc rước Park Jimin về rinh.Cậu đã tham khảo rất nhiều về các căn hộ có thể đáp ứng được những tiêu chí mà cả hai đã đặt ra cùng nhau. Và tất nhiên cậu sẽ thuyết phục Jimin cùng đi xem chúng với mình.Jungkook sẽ chỉ quyết định mua khi mà cả anh và cậu đều ưng ý căn hộ đó. - Jiminssi, ngày mốt chúng ta không có kế hoạch gì cả. Anh có thể đi cùng em hay không?Jungkook khều khều Jimin đang ngồi đọc sách bên cạnh mình.- Uhm... em sắp xếp thời gian đi rồi báo anh!Jimin rời mắt khỏi trang sách và đáp lại cậu.- Vâng, em sẽ báo thời gian cụ thể!- ...- Anh không thắc mắc là em muốn anh cùng em đi đâu sao?Jungkook nhíu nhíu mày nhìn Jimin.- Không, bởi vì đi cùng Jungkookie nên anh chẳng có thắc mắc nào cả.Anh tin tưởng.- Em sẽ mang anh đi gán nợ đó!Cậu đùa.- Em dám sao?Anh liếc mắt sang cậu, nhướng mày lên hỏi.- Tất nhiên là không rồi, Jiminssi nợ em cả đời này rồi nên chả có lý do gì mà em mang con nợ của mình cho người khác cả.Jungkook cười hích hích nói, vòng tay sang ôm cả thân hình nhỏ bé bên cạnh vào lòng mình.- Không chơi games nữa sao?Anh bật cười.- Không thích, chơi với hyung thú vị hơn!- Có chơi gì đâu mà thú vị? Hyung đang đọc sách mà.- Vậy hyung cứ đọc sách đi, em chơi cái gì kệ em.- Nhóc con này!Anh cưng chiều véo nhẹ chóp mũi cậu. Và rồi Jimin vẫn tiếp tục việc đọc sách của mình.Jungkook thì không an phận như vậy, bàn tay cậu thò vào trong áo, vuốt ve những múi bụng săn chắc của người trong lòng.Ngoài vòng eo nhỏ nhắn, săn chắc của anh thì có một điểm nho nhỏ nữa luôn có sức hấp dẫn tới mức mà bàn tay cậu hướng tới trong vô thức.- Jungkook ah!Jimin nhắc nhỏ lần một.Cậu vẫn chẳng để ý, những ngón tay không ngừng vuốt ve, mân mê nơi đó.- Jungkook ah!Anh tiếp tục gọi cậu thêm lần nữa nhưng không hề nhận lại bất kỳ tiếng ừ hứ nào của cậu.Jimin quay sang nhìn người bên cạnh, mắt cậu vẫn chăm chú vào chiếc điện thoại đọc đọc cái gì đó. Rồi lại nhìn tới bàn tay đang chiễm chệ trên ngực mình, những ngón tay không ngừng xoa nắn, xoắn vặn đầu ngực mình.Đôi môi hồng chu lên hờn dỗi, anh bực mình rồi nha, cái bàn tay đáng ghét kia. Dùng bàn tay nhỏ đập đập lên bàn tay lớn vẫn đang làm loạn kia.- Hửm?... Jiminssi... Sao lại đánh em?Jungkook ngẩng đầu ngơ ngác nhìn Jimin, đôi mắt to tròn vô tội của cậu đủ để anh cảm nhận rằng hành động của cậu chỉ là vô thức.- Em... em... em...Jimin bỗng phụng phịu khi chẳng biết nói thế nào.- Sao vậy? Sao lại làm khuôn mặt đó vậy?Jungkook càng trở lên sốt sắng khi thấy biểu hiện khó hiểu của anh.- Tay em...Anh chỉ chỉ vào bàn tay cậu trên ngực mình, lúc này Jungkook mới ý thức được việc mình đang làm. Thoáng chút xấu hổ xuất hiện trên khuôn mặt.- Không phải làm quen tay tới mức không ý thức được luôn chứ?Jimin tủm tỉm cười nhìn gương mặt xấu hổ của ai kia, nhất quyết không tha cho.- Tại... tại là Jiminssi nên em mới không ý thức được ấy!Cậu đổ lỗi cho anh.- À, hóa ra là bởi đó là anh nên Jungkookssi không ý thức được luôn ấy hả?Jimin vẫn tủm tỉm cười chăm chăm nhìn cậu, nét xấu xổ trên mặt Jungkook càng sâu.- Yah! Anh biết là những gì thuộc về anh em đều thích hết mà!Môi Jungkook hơi bĩu ra.- Thôi được rồi, được rồi! Không sao cả, bởi vì anh rất thích được Jungkook âu yếm mà.Anh đưa tay lên vuốt ve mái tóc xoa dịu cậu, đùa một chút mà xấu hổ tới quạu luôn rồi.- Á... Nhóc con này!Đã phải xuống nước nịnh cậu rồi mà vẫn còn bị nhéo một cái rõ đau trước ngực, đôi mắt Jimin ngân ngấn nước.Đúng là một đứa trẻ được nuông chiều, ngay lập tức nét vui vẻ, đắc thắc xuất hiện trên khuôn mặt cậu.Nắm nấy cằm anh, quay khẽ đầu anh sang bên cạnh rồi phủ môi mình lên môi anh đầy chiếm hữu.Sau một hồi dây dưa cậu mới buông tha cho anh, nhìn đôi môi hồng bắt đầu muốn sưng lên cậu lại chẳng muốn dừng lại, muốn cắn chặt lấy nó lần nữa.- Đồ ngốc, hôn gì mà như muốn nuốt sống anh vậy! Không... không cho hôn nữa!Jimin hùng hổ chống cự, cố gắng đẩy khuôn mặt nham nhở kia ra thật xa.Ý định giày vò đôi môi không thành, Jungkook liền chuyển hướng tới điểm hồng hấp dẫn trên ngực anh.Rất nhanh cậu kéo áo anh lên để lộ một bên ngực rồi gục đầu ngậm lấy nó, dùng lưỡi đảo quanh, vuốt ve khiến nó dựng đứng lên.Jimin oằn người không muốn cho cậu tiếp tục ngậm lấy nó, nhưng mà cái tên chăm chỉ tập gym này đúng là không phải để làm cảnh, chỉ bằng một tay cậu đã có thể cố định hai tay anh trên đỉnh đầu, hết đường ngọ nguậy.- Jungkook chết tiệt này, em suốt ngày chỉ quấy rối anh.Jimin giãy dụa một hồi không ăn thua, đành nằm yên cho cậu giày vò rồi thều thào trách móc.Mỉm cười trước sự bất lực của anh, cậu dần dần cảm nhận sự thỏa mãn lan tỏa trong lòng mình.Rướn người hôn chụt lên môi anh, cậu bật cười.- Có nên vận động một chút không Jiminssi?- Không muốn!Jimin bĩu môi.- Thật là không muốn?Jungkook vẫn tinh nghịch cười.- Em thấy nơi này thành thật hơn nhiều nè!Thả tay anh ra, cậu tìm tới nơi đang phồng lên chỗ đũng quần anh mà dịu dàng xoa xoa, nắn nắn.- Hư hỏng!Jimin chẳng nể nang tét mạnh vào tay cậu.- Anh muốn mà, muốn em mà! Đúng không?Trong mắt cậu ánh lên những tia nồng nàn khiến anh có chút mềm lòng.- Yah! Jungkook ah, em biết là thời điểm hiện tại không được mà.Jimin vẫn đủ tỉnh táo gạt phăng chút giao động ban nãy.- Haha... Jiminssi, em chỉ đùa thôi... đừng có đánh em đau vậy mà!Jungkook bật cười ha hả, dùng hai tay chặn lại những đường công phu mèo cào của Jimin.- Nhây, này thì nhây này!Anh vẫn cố huých cho cậu thêm một cái trước khi hoàn toàn dừng lại.- Jimin ah...Jungkook kéo dài giọng, lần nữa kéo anh vào lòng mình ôm chặt.- Em cứ nghĩ tới chuyện, chúng ta ở trong ngồi nhà của chính mình... có rất nhiều thứ em muốn được làm cùng anh, có rất nhiều điều muốn dành cho anh! Anh có mong chờ chúng giống như em không?Ghé trán mình tựa vào trán anh, cậu thủ thỉ.- Nơi nào anh có em, nơi đó là nhà! Bất kể là Jungkookssi muốn làm gì anh cũng đều ủng hộ em!Vòng tay ôm lấy cổ cậu, anh ngọt ngào.Chụt! Cậu hôn mạnh lên môi anh.- Em thật mong chờ quá đi!Rồi hai đứa lại bỏ điện thoại và sách đang đọc dang dở sang một bên ngồi rủ rỉ cười rúc ríc với nhau.- A, Jungkook ah! Anh muốn mua thứ này.Jimin như chợt nhớ ra gì đó và vội vàng cầm lên điện thoại của mình tìm tìm, kiếm kiếm.- Bất kể thứ gì anh muốn!Thơm nhẹ lên má anh, còn chưa biết thứ anh muốn mua là gì nhưng cậu chắc chắn sẽ đồng ý.Đã một thời gian kể từ khi Jungkook và Jimin bỏ tiền chung một mối, song họ chưa bao giờ soi xét việc đối phương sử dụng tiền với bất kỳ mục đích nào cả. Họ tôn trọng quyết định của nhau, và có một điều họ cực kỳ hứng thú như bất kỳ cặp đôi nào khác đó chính là việc mua đồ đôi, hoặc mua một sản phẩm nhưng cùng nhau sử dụng.Nếu như trước đây Jungkook không hề thích việc phải chia sẻ đồ của mình với ai thì chỉ riêng với anh, cậu thậm chí còn sẵn sàng yêu cầu anh sử dụng đồ của mình luôn ấy chứ. Vậy mới biết, chỉ cần yêu vào rồi thì tất cả mọi thứ đều có thể thay đổi.Đối với Jungkook mà nói, việc Jimin sử dụng đồ của cậu nó lại mang một chút tình thú. Thử xem cái áo cậu mặc vào vô cùng vừa vặn, song sang cơ thể anh nó lại rộng rãi một cách khiêu gợi đến thế nào.Cái cổ áo rộng một chút, luôn sẵn sàng tụt khỏi bờ vai mảnh dẻ, trắng mịn kia. Sự quyến rũ của anh đôi khi khiến cậu khó có thể cầm lòng.Đầu nghĩ là vậy, đôi môi lại không tự chủ mà lướt trên làn da cổ mịn màng.- Jungkook ah, hôm nay em hay mơn trớn anh vậy ha?Jimin bĩu môi nói.- Kệ em đi, em thích thế!Mặc dù không có động thái nào khác nhưng cậu vẫn ngang nhiên "vuốt ve" anh theo một cách thức lành mạnh, không nhuốm màu dục vọng.Bruzzz.... Bruzzz.... Bruzzz....Điện thoại rung lên bần bật khiến hai người rời đi sự chú ý.Jimin vươn tay lấy điện thoại của mình sau khi nhận ra mình mới là người có cuộc gọi đến.- Ai vậy?Jungkook thò cổ nhìn qua màn hình rồi hỏi.- Uhm, Taemin huyng gọi. Hyung nghe điện một chút đã nhé!Jimin cười cười nói với Jungkook.- Vâng!Jungkook tránh qua một bên để Jimin đi nghe điện thoại, cậu lại tìm kiếm điện thoại của mình để tiếp tục chơi games.Phải khá lâu sau Jimin mới quay lại, khuôn mặt anh tràn ngập nét cười.- Hyung có gì vui sao?Jungkook ngẩng đầu lên hỏi anh.- Uhm, lâu lâu không liên lạc nên có nhiều chuyện để nói mà!Anh vui vẻ.- Mọi người lại hẹn nhau ra ngoài ạ?Jungkook tò mò.- Uhm, ngày mốt mấy anh em sắp xếp thời gian gặp nhau một chút. Hyung sẽ đi chơi nhé!Câu lấy cổ cậu anh hỏi nhỏ.- Tất nhiên rồi, đi thì nhớ báo em một tiếng!Chạm nhẹ lên chóp mũi anh đầy cưng nựng, cậu mỉm cười.- Uh, nếu anh không nói thì Jungkookssi lại lo lắng mất.Thơm nhẹ lên má cậu một cái, anh thỏ thẻ.- Tất nhiên rồi, bất kể khi nào anh rời khỏi tầm mắt em đều cảm thấy lo lắng cả. Lo người ta sẽ mang anh đi mất.Jungkook phụng phịu.- Ai? Ai dám mang anh rời khỏi Jungkookssi chứ? Anh sẽ xử lý người đó luôn.Jimin lí lắc làm động tác tay cắt ngang cổ rồi tặc lưỡi khiến cả hai đều bật cười.- Em quên người yêu em võ vẽ đầy mình sao?Jimin nghênh nghênh mặt tự đắc.- Em biết người yêu em tài hoa đầy mình mà, anh không biết em tự hào đến thế nào đâu!Jungkook tiện thể dành cho anh không ít lời khen ngợi, cậu biết rằng Jimin thường hay tự ti về bản thân, nhưng cậu thấy điều đó không hề đúng chút nào. Anh cho rằng ngoại hình anh không đẹp, có quá nhiều khiếm khuyết, nhưng thử nhìn Park Jimin của cậu xem, cái khuôn mặt khả ái ấy mấy ai so sánh được, cái thân hình quyến rũ ấy khó tìm ra người thứ hai. Nói chung là trong mắt cậu, không ai có thể sánh bằng Park Jimin của cậu, cho nên cậu không thể để anh mãi chìm trong mớ suy nghĩ vớ vẩn của mình như thế được, cậu sẽ trở thành sự tự tin của anh và trao cho anh sự tin của chính anh.Ánh mắt cong cong của Jimin đủ để Jungkook thấy anh thỏa mãn với những lời khen của cậu thế nào.- Cảm ơn em, Jungkook! Em luôn luôn là người dành cho anh những lời khen ngợi, khiến anh cảm thấy thoải mái và tự tin.Thơm một cái vào hõm cổ cậu, nơi mà anh cực kỳ yêu thích và luôn vươn tay vuốt ve bất kỳ lúc nào anh muốn, dù là nơi chỉ có hai người hay là chỗ đông người đi nữa.Ở bên nhau một thời gian dài nhưng dường như họ luôn tìm thấy những điều mới mẻ nơi nhau, cho dù có bên nhau bao lâu đi nữa, cả hai chưa từng một lần thấy nhàm chán. Jungkook luôn có một loại kiên trì và thiên vị tuyệt đối với Park Jimin của cậu.Còn Jimin luôn biết cách tận hưởng điều đó, tận hưởng những điều ưu tiên dành Jungkook chỉ dành cho anh.Đồng thời họ cũng luôn dành cho nhau những tình cảm chân thành, tình yêu tha thiết từ khi hai người còn là những thực tập sinh. Là ai có tình cảm trước, là ai bắt đầu trước không còn quan trọng nữa. Điều quan trọng của hiện tại là họ yêu thương nhau, quan tâm chăm sóc lẫn nhau, làm chỗ dựa vững chắc cho nhau bất kỳ thời điểm nào trong cuộc sống.Bỏ qua tất cả những khó khăn, khổ sở khi tiếp nhận tình cảm của nhau. Điều quan trọng nhất bây giờ đối với cả hai bây giờ không phải là những lời ước hẹn mà là tương lai lâu dài, bền chặt.Càng vì tương lai mà lại càng phải cố gắng, không chỉ bởi danh tiếng, bởi tiền bạc mà họ mong rằng mình có thể truyền tải thêm nhiều thông điệp ý nghĩa, truyền cảm hứng đến biết bao con người trong cuộc đời này.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz