[Novel] [Dịch]Người chơi mạnh nhất hồi quy lần thứ 100 [Phần 2]
Phần 240: Jeffrey Bishop
Jeffrey Bishop sinh ra trong một gia đình bình thường, anh mồ côi từ năm 11 tuổi.Cha mẹ anh tử vong trong một vụ xả súng do một người hàng xóm phát điên. Không có họ hàng, anh phải chịu đựng áp lực khủng khiếp khu còn nhỏ và dần trở thành người vô gia cư.Anh mất ý chí sinh tồn và sống lay lắt bằng cách nhặt thức ăn thừa của những người khác vứt bỏ."Trên đời này không có chúa."Anh trách chúa đã lấy đi cha mẹ mình. Anh nghĩ đó là do thế giới vốn không hoàn hảo.Giận dữ với chúa, anh đến ngôi đền nổi tiếng nhất gần đó và hỏi."Tại sao tôi phải đau khổ như vậy? Tại sao chúa lại lấy đi cha mẹ tôi?"Vị linh mục, Nathan, trả lời "Chúng ta chỉ biết rằng chúa luôn đúng. Làm sao ta biết được ý muốn của chúa? Nếu cậu muốn biết, hãy tự đi và hỏi ngài."Dù những lời này có vẻ khó hiểu, Jeffrey băn khoăn về phần cuối."Hỏi chúa sao? Nếu băn khoăn , tôi có thể trực tiếp hỏi không?"Tất nhiên anh muốn biết. Chúa sẽ trả lời thế nào?Cứ như tìm được lối đi giữa đại dương bao la. Từ hơm đó, Jeffrey tá túc trong đền thờ. Với sự chỉ dẫn của Nathan, anh nghiên cứu kinh thánh và mong muốn được gặp và chất vấn chúa."Mình nhất đinh phải gặp chúa và hỏi ngài."Lần đầu tiên, anh cảm thấy có động lực sống. Anh dùng cơn giận của mình như động lực sống Trong suốt hành trình này, Nathan, người nuôi dưỡng và chăm sóc anh, đã trở thành một người cha, một người cố vấn và là ngọn hải đăng dẫn đường cho cuộc đời anh.Đây chính là lý do tại sao Jeffrey 28 tuổi vẫn tuân theo mệnh lệnh của Nathan vô điều kiện. Anh nợ ông một món nợ ân tình mà ông không bao giờ có thể trả hết.Vì vậy, anh đối xử với con gái của Nathan, Christine, với sự tôn trọng tối đa.Tuy nhiên, trái tim con người quả thực khó lường.Có phải vì cuộc sống của anh đã trở nên thoải mái hơn không?Christine, người anh biết 17 năm, bắt đầu xuất hiện trong anh như một người phụ nữ.'Mình không được... mÌnh không thể...'Dù tự trách và thậm chí tự tát mình, anh không thể kiềm chế cảm xúc của mình. Anh chỉ có thể giữ nó ẩn sâu.'MÌnh không bao giờ được tiết lộ cảm xúc của mình với Christine. Đó sẽ là sự phản bồi với Nathan, người như người cha của mình.'Dù thế giới sụp đổ và thiên thần xuất hiện, Jeffrey vẫn che giấu tình cảm không được đền đán của mình. Dù bây giờ dưới mệnh lệnh của Nathan cũng vậy."Chrítine đang đến Hàn Quốc gặp hôn phu của con bé. Ta đã nói rằng con sẽ hộ tống, nhưng con bé chắc chắn sẽ từ chối.""Có lẽ cô ấy cảm thấy rằng có con ở đó thật kì cục.""Con nghĩ Christine thích hôn phu của mình sao? Con bé không đi gặp anh ta, mà muốn gặp nhà tiên tri.""Nói đến đây...Đã đến vồng thứ 11 định mệnh."Jeffrey thì thầm khi anh vừa nhớ ra. Anh đã quyết định sẽ bảo vệ Christine băng mọi giá trong vòng 11."Phải. Con bé muốn gặp nhà tiên tri vì việc đó. Cho nên Jeffrey, con đến Hàn Quốc đi. Tất nhiên, đừng để Christine biết.""Ngài muốn con bí mật đi theo cô ấy?""Phải. Để mắt đến Christine từ xa và báo cáo mọi thứ cho ta, kể cả cuộc đối thoại với nhà tiên tri.""Dưới cái tên của Chúa, con sẽ làm theo mệnh lệnh."***Jeffrey theo Christine tới Hàn Quốc.Anh ta lắng nghe cuộc trò chuyện của họ, giữ khoảng cách khoảng 30 mét để tránh bị phát hiện. Dù khoảng cách, nhưng xung quanh yên tĩnh nên anh có thể nghe được cuộc trò chuyện của họ.Nhưng anh ấy có nên nghe không?Thấy nhà tiên tri liên tục từ chối yêu cầu của Christine khiến Jeffrey vô cùng tức giận.'Chỉ một từ thì tương lai có thể thay đổi đến mức nào mà anh ta giữ kín đến vậy?'Cảm xúc của anh đặc biệt mãnh liệt vì nó liên quan đến tình yêu không được đáp lại của anh.'Phù. Mình phải bình tĩnh lại, nghĩ xem có thể làm gì.'Làm sao anh ta có thể giúp Christine?Anh dự định bảo vệ mạng sống của cô trong hiệp thứ 11, nhưng chỉ thế thôi là chưa đủ.Thông tin về kẻ tấn công sẽ có ích, nhưng nhà tiên tri này lại rất kín tiếng.'Quên rồi à? Anh ta hẳn đang nói dối vì không cung cấp thông tin.'Tại sao vậy, thực sự sao?Anh ấy có sợ thay đổi tương lai không?'Chà, anh ta sẽ mất đi lòng tin của những người tin tưởng mình nếu tương lai diễn ra khác đi.'Nghĩ lại, anh thấy thật tức giận.Với ánh mắt đầy sát khí, Jeffrey trừng mắt nhìn nhà tiên tri đang bước vào công ty.Anh quyết định.Anh sẽ moi thông tin từ nhà tiên tri, kể cả phải dùng đến vũ lực.*"Cảm ơn anh vì thông tin về vòng 11.""Cảm ơn nhà tiên tri."Cặp đôi Ma Kyung Rok và Christine, bày tỏ lòng biết ơn của họ với Ryu Min."Chúng ta hãy sống sót ở vòng 11."Ryu Min chào lại và rời khỏi công ty. Đúng ra anh sẽ tham dự cuộc hợp nhưng quyết định nghỉ ngơi.'Mình bị theo dõi.'Anh không nhìn nhưng Ryu Min đã biết kẻ theo sau mình.'Đó cũng là người quan sát mình và Christine.'Nhờ cổ ngữ từ túi cổ ngữ, anh có thể cảm nhận được[Cổ ngữ Tri giác]- Hiệu ứng: Gấp đôi phạm vi giác quan, giúp chủ sở hữu nghe và ngửi mọi thứ trong phạm vi đóAnh nhận được từ túi cổ ngữ là một cổ ngữ anh chưa từng thấy, một cổ ngữ tăng cường cảm nhận.'Một cổ ngữ hữu ích.'Với phạm vi gấp đôi, không thể có chuyện anh bỏ lỡ kẻ bám đuôi. Thậm chí anh còn nghe được lời kẻ đó thì thầm bằng tiếng Anh.- Sao anh ta lại giữ kín thông tin đến vậy? Chỉ một lời thì sẽ thay đổi tương lai nhiều đến vậy sao?Ryu Min nhận ra anh là người bị theo dõi.Anh ta nói tiếng Anh và không thích việc anh là một nhà tiên tri.'Từ lời thì thầm, rõ ràng là anh ta phàn nàn về mình. Mình đã đoán sơ được anh ta là ai nhưng mình cần dụ anh ta ra để chắc chắn 'Dù anh có thể lái xe, nhưng Ryu Min lại đi bộ. Anh dụ kẻ bám đuôi đến một con hẻm vắng.Khi họ đến một nơi xa vắng, kẻ bám đuôi đã cắn câu."Nhà tiên tri."Khi Ryu Min quay người lại với giọng đàn ông nói tiếng Anh phía sau mình.Thịch!Kẻ bám đuôi túm cổ anh và ấn vào tường."Hự! Jeff...Jeffrey?"Nhận ra danh tính kẻ bám đuôi, ban đầu Ryu Min tỏ ra đau đớn nhưng bình tĩnh đánh giá tình hình.'Là anh ta ư? Nhưng tại sao anh ta lại thù địch với mình? Mình nên xem anh ta nghĩ gì.'Nhận thấy sát ý trong mắt người đàn ông đang siết cổ anh, Ryu Min nhanh chỏng hiểu được.'Anh ta tức giận vì mình không tiết lộ thông tin cho Christine.'Anh ta được Nathan nuôi dưỡng và coi như gia đình.'Và anh ta có tình yêu thầm kín với Christine. Cô ấy có liên quan không?'Đọc sâu vào nội tâm cho thấy đây là hành động bột phát của anh ta, không liên quan đến Christine.'Mình nên hùa theo chứ?'Ryu Min tỏ ra đau đớn hơn."Hự! Jeff... Jeffrey! Tôi không thở được. Thả... Thả tôi ra!" Diễn xuất của anh thuyết phục đến mức Jeffrey vô tình buông tay.'Vậy, anh ta thực sự không định giết mình.'Ryu Min biết anh ta muốn gì. Anh ta chỉ muốn lấy thông tin mà anh không tiết lộ cho Christine.Ho sặc sụa và xoa cổ, Ryu Min thét lên với vẻ mặt nạn nhân."Chuyện này là thế nào vậy?""Nhà tiên tri. Tôi không ưa anh. Tôi đã nghi ngờ từ đầu. Việc nhìn thấy tương lai, nghe như một trò lừa đảo.""Lừa đảo? Không phải tôi đã chứng minh khả năng của mình rồi sao?""Tất nhiên, tôi tin anh. Nhưng điều đó không làm thay đổi cảm giác ghét bỏ."Jeffrey trừng mắt đe dọa. Anh ta cầm một con dao găm trong tay. Ryu Min nuốt nước bọt lo lắng nhìn xung quanh."Chính xác thì anh muốn gì?""Thông tin.""Cái gì?""Tôi cần thông tin về kẻ sẽ làm hại Christine. Tôi đã nghe 2 người trò chuyện. Anh từ chối đề cập đến thủ phạm""Anh đã nghe thì cũng biết. Đó là viêc không thể tránh khỏi. Tương lai không được thay đổi...""Phải, sẽ bất tiện. Nếu tương lai thay đổi, anh là nhà tiên tri sẽ mất uy tín. Sẽ rất khó xử cho anh."Sự lạnh lẽo của con dao chạm đến cổ Ryu Min."Không dài dòng nữa. Nói cho tôi mọi thứ anh thấy. Ai làm hại Christine và ai là người cứu cô ấy?""Nếu tôi từ chối thì sao?""Vậy con dao này sẽ xuyên qua cổ họng anh."Đó là một lời đe dọa đáng sợ nhưng Ryu Min là người có thể đọc được suy nghĩ, biết rõ. Dù anh ta nói vậy nhưng không định làm Ryu Min bị thương.'Nhưng vẫn thật liều lĩnh."Việc anh ta đang làm chính xác là đe dọa và dù có dừng lại bây giờ cũng xem như là có ý định giết người.'Anh ta mù quáng trong tình yêu nên không thể suy nghĩ bình thường được à?'Nghĩ rằng cần phải chỉnh đốn lại hành vi này, Ryu Min cho tay vào túi. Jeffrey thấy anh định làm gì đó nên chụp tay anh lại. Giật từ tay Ryu Min một chiếc điện thoại."Anh định làm gì với điện thoại?"Anh ta kiểm tra và nhận thấy chức năng ghi âm đang hoạt động. Jeffrey lập tức tắt nguồn chiếc điện thoại."Sao vậy? Anh định làm gì với bản ghi âm?""Tôi định nộp cho cảnh sát làm bằng chứng, Đây là hành vi đe dọa và có kế hoạch giết người.""Haha, một người chơi đi báo cảnh sát? Thật buồn cười.""Hoặc tôi sẽ cho Christine và gia đình cô ấy biết anh đã làm gì.""Cứ thử xem. Tôi không chắc một cái xác có thể nói.""Haizzz... Sao anh lại làm vậy? Anh thù ghét gì với tôi?""Tôi không có thù ghét gì anh. Nhưng sẽ có nếu anh không tiết lộ thông tin.""Tôi đã nói rằng tôi không biết ai nhắm vào Chrisine.""Anh nghĩ tôi ngốc à? Rõ ràng anh biết nhưng không nói.""Anh nghĩ tôi sẽ dễ dàng nói ra sao? Tôi không thể làm việc sẽ thay đổi tương lai.""Nếu bây giờ anh không nói, anh sẽ không có tương lai. Anh sẽ chết."Dù Jeffret đe dọa, Ryu Min không run rẩy hay tỏ ra sợ hãi, thay vào đó anh nhìn lại một cách thách thức."Dù dao đâm vào cổ, tôi không thể nói. Khoảnh khắc tôi bắt đầu chia sẻ thông tin về tương lai với mọi người, tương lai sẽ thay đổi. Tương lai mà tôi biết sẽ biến mất, và tôi trở thành một kẻ lừa gạt, không phải nhà tiên tri.""...""Tương lai bất định cần được xử lý một cách cẩn thận. Anh không thể đạt được chỉ bằng cách đe dọa. Lúc anh xử lý thông tin, tương lai sẽ thay đổi lần nữa. Sao anh không nghĩ rằng việc đó sẽ làm Christine càng gặp nguy hiểm hơn?"Lời nói của Ryu Min có vẻ đã có hiệu quả.Sau một khoảng dài im lặng, con dao găm trong tay Jeffrey biến mất."Tôi đã nông nổi. Nghe anh nói vậy, cảm thấy hợp lý.""Đó là lời xin lỗi của anh sao?""Ngài tiên tri. Anh trông chờ một lời xin lỗi từ tôi ư? Đừng tự mãn chỉ vì tôi cất dao đi. Tôi có thể rút ra bất kì lúc nào.""..."Jeffrey rời đi mà không xin lỗi một lời.***"Khốn nạn, anh ta không bị đe dọa."Trên máy bay lượt về, Jeffrey nhớ lại thái độ thách thức của nhà tiên tri.'Sao anh ta có thể bình tĩnh như vậy dù bị dao kề cổ?'Ban đầu anh ta có vẻ sợ hãi, nhưng thái độ của anh ta hoàn toàn thay đổi khi bắt đầu nói về lời tiên tri. Anh ta phải có một sứ mệnh hay niềm tin vững chắc. Jeffrey nghĩ anh ta sẽ nói hêt mọi thứ khi anh rút dao ra, nhưng nó lại không như anh đoán.'Vậy có những thông tin nhất định về tương lai không thể dễ dàng tiết lộ, dù phải trả giá bằng mạng sống?'Dù Jeffrey không hiểu rõ nhà tiên tri nhưng anh chắc chắn một điều.'Ít nhất anh ta sẽ không chia sẻ thông tin không cần thiết cho người khác.'Một người kín miệng là một người có thể tin tưởng.Việc này làm tăng mức độ Jeffey tin tưởng với nhà tiên tri, nhưng không có nghĩa là anh hoàn toàn tin tưởng.'Anh ta không linh hoạt. Một gợi ý nhỏ thì có sao chứ?'Nói một cách tích cực anh ta là một người thẳng thắng và công bằng, nhưng nói tho cách tiêu cực thì anh ta thiếu linh hoạt.'Không còn cách nào khác. Từ bây giờ mình phải tự bảo vệ Christine.'Không nghĩ rằng còn rất nhiều người khác tự nguyện bảo vệ cô, Jeffrey trở về đền với Christine.Tất nhiên anh theo sau cô một cách bí mật, nên anh vào sau cô một lúc"Mr. Jeffrey."Khi anh vào văn phòng, Christine chào anh khi cô đang nói chuyện với Nathan."Một buổi sáng tốt lành. Ms. Christine.""Không tốt lắm do ai đó.""???"Bối rối với câu trả lời lạnh lùng của cô, Jeffrey nhìn chiếc điện thoại Nathan đang cầm."Đó là gì vậy?""Đó là một tệp tin được nhà tiên tri gửi cho ta và Christine. Mở nó đi."Khi anh mở thứ có vẻ là một bản ghi, một giọng nói quen thuộc vang lên- Sao vậy? Anh định làm gì với bản ghi âm?-Tôi định nộp cho cảnh sát làm bằng chứng, Đây là hành vi đe dọa và có kế hoạch giết người.- Cứ thử xem. Tôi không chắc một cái xác có thể nói.- Tôi đã nói rằng tôi không biết ai nhắm vào Chrisine.- Anh nghĩ tôi ngốc à? Rõ ràng anh biết nhưng không nói.- Anh nghĩ tôi sẽ nói ra vì anh làm vậy sao? Tôi không thể làm việc sẽ thay đổi tương lai.- Nếu bây giờ anh không nói, anh sẽ không có tương lai. Anh sẽ chết.Nghe bản ghi âm, Jeffrey câm nín. Chả cần phải nghe thêm, đó chắc chắn là giọng của anh.'Làm sao? Làm sao lại như vậy? Mình chắc chắn đã tắt điện thoại của anh ta.'Một giả thuyết lướt qua đầu anh.'Có 2 cái điện thoại ư?'Đầu óc anh trống rỗng khi chỉ còn một ý nghĩ.'... Mình bị chơi rồi.'Nuốt khan, anh ngẩng đầu lên. Nathan và Christine đang nhìn anh bằng ánh mắt tóe lửa.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz