Neu Tiet Duong Hoc O Van Tham
Hiểu Tinh Trần và Tiết Dương cuối cùng cũng trở về Lam gia, vết thương trên tay Tiết Dương có chuyển biến xấu nên Lam Hi Thần lập tức phải xem xét kĩ lại một lượt. Mãi tới đêm mới có thể về phòng, hắn tưởng cứ như vậy mà ngủ, ai ngờ y lại ôm cả chăn bọc hắn nhảy lên mái nhà ngồi.Trời cuối đông, tuy khí lạnh đã yếu dần nhưng buổi tối vẫn duy trì trạng thái cường thịnh. Tuyết đã mỏng nhưng lại có thêm sương. Một lớp lạnh lẽo vô hình ở bên ngoài chỉ chờ người chui ra khỏi phòng là bao lấy. Nhưng mà trời đêm nay lại rất trong, cả một đại dương tinh tú bao quanh vầng minh nguyệt. Tiết Dương trước giờ chưa từng có tâm tư ngắm hoa thưởng nguyệt mà cũng bị hút hồn vào ánh sáng trong vắt đó.Hay hắn đã từng nhỉ?----------------------------------------------------------------Tiết Dương dựa người vào cột, thẩn thờ nhìn trời đêm, chẳng hiểu sao càng nhìn càng không thể rời mắt, như người trên Kim Lân Đài tố tội hắn, lần đó hắn cũng ngước lên như này. - Ồ, là Thành Mỹ sao? Còn tưởng ta nhìn nhầm chứ!- Một giọng nói đầy trào phúng vang lên, trực tiếp phá tan chút xuân tâm vừa động của ai đó.Tiết Dương hừ khinh bỉ không kém, ta còn hơn Kim Quang Dao nhà ngươi, suốt ngày bị đánh mà vẫn đi theo cái tên to con cao cao tự đại đó, ta chỉ có ngắm trời trăng mây đất chút thôi.- Ngươi không chạy sang Thanh Hà cho y sai vặt nữa à?- Tiết Dương vừa ngáp vừa nói.Kim Quang Dao cứng ngắc cười cười, rồi đột nhiên hô to, thanh âm cố tình đề cao vô cùng cao hứng:"Ta biết rồi, đây có phải là tiểu Dương vọng Tinh Trần không a?"- Cái gì mà vọng, ta là đang ngắm trời đêm. Ai thèm chờ y chứ?* Vọng vừa là nhìn, ngắm, vừa là chờChưa đánh đã khai, giấu đầu lòi đuôi, Kim Quang Dao nghĩ thầm. Hắn nói tiếp:" Nhưng mà Thành Mĩ à, ngươi hồi nhỏ ít học, ta nói cho ngươi biết, Tinh Trần là bụi chứ không phải sao."" Vậy ta nói cho thằng lùn nhiều chữ nhà ngươi, ngươi còn phun ra cái gì linh tinh nữa ta liền cắt lưỡi, lão tử nói là làm đấy!"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz