ZingTruyen.Xyz

Nam Than Nam Than Anh Lam Rot Mot Ban Trai

Nhưng vào lúc này, chuông điện thoại Tống Tử Kỳ bỗng nhiên vang lên ——

"Ta nguyện trọn đời trọn kiếp cung dưỡng ngươi
Người trong thế gian có quá nhiều phiền não phải quên
Giữa bể khổ thấp thoáng bóng hình xưa
Quay đầu lại chợt thấy hồng trần vạn trượng đã qua từ lâu~ "

Tống Tử Kỳ nghe bản Cung dưỡng ái tình của chính mình, hoảng hốt một hồi lâu, hắn mới phản ứng lại, tiếp nhận điện thoại.

"Uy..."

"Ca ~ anh ở ký túc xá à ~ "

"..."

Vừa nghe ngữ khí Tống Tuyết Doanh, Tống Tử Kỳ liền biết nàng sắp tìm việc cho mình làm rồi.

Quả nhiên, sau một khắc, Tống Tuyết Doanh mở miệng : "Ca, cái kia... Anh có thể giúp em mua @#%#% không?"

Tống Tử Kỳ: "..."

Ngọa tào, bình thường làm chân chạy mua mấy đồ ăn vặt kem nước khoáng còn chưa tính, bvs là cái chuyện gì đây? ! Bảo hắn một đại nam nhân đi mua bvs! Này so với việc hắn uống say chạy đi mua váy còn xấu hổ gấp trăm lần a!

Thời khắc này, nội tâm Tống Tử Kỳ triệt để cự tuyệt.

"Ca xin nhờ, bạn cùng phòng em hiện đều ở trên lớp, chuyện như vậy thật không tiện gọi người không quen..."

Tống Tử Kỳ: "..."

Lẽ nào gọi hắn một nam nhân thì không ngại sao QAQ!

Bất quá nghe ngữ khí nhăn nhó cùng chần chờ hiếm thấy của Tống Tuyết Doanh, Tống Tử Kỳ lại không đành lòng từ chối, kỉ niệm thành lập G Đại phải diễn ra liên tục mấy ngày, phỏng chừng hiện tại Tống Tuyết Doanh còn đang ở trên đài đó, dưới tình huống như vậy mà kinh nguyệt đến thì rất lúng túng đi...

Tống Tử Kỳ do dự do dự, lại bị Tống Tuyết Doanh nửa làm nũng nửa cầu khẩn cọ xát một hồi, rốt cục đáp ứng.

Thế nhưng vừa cúp điện thoại, Tống Tử Kỳ nháy mắt hối hận rồi.

Hắn một đại nam nhân chạy đi mua bvs cũng quá xấu hổ đi, chẳng lẽ bảo hắn mặc nữ trang đi sao?

Thế nhưng hắn đã đã đáp ứng Tống Tuyết Doanh, cũng không thể đổi ý a.

Thôi được, nữ trang thì nữ trang đi?

Thật ra hắn mặc nữ trang vào, chẳng phải ngay cả Lão Đại và Lão Tam sớm chiều ở chung cũng không nhìn ra sao? Về phần Tề Lượng, chỉ là trùng hợp...

Bên tai phảng phất có một âm thanh đang nhẹ giọng mê hoặc.

Tống Tử Kỳ cắn răng một cái, lật ra bộ váy hoa trắng ở dưới đáy hòm.

Nhìn chiếc váy trong tay, biểu tình Tống Tử Kỳ hơi hơi phức tạp, trước đó hắn còn tưởng rằng đời này mình cũng sẽ không mặc nữa, không ngờ nhanh như vậy đã phải mất mặt.

Lại một lần nữa đến nhà vệ sinh nam thay đồ, lần này đầu óc Tống Tử Kỳ hoàn toàn tỉnh táo, không mạo muội xông ra ngoài giống như trước, mà là chờ xác định trong nhà vệ sinh không còn ai, mới thừa thế xông ra ngoài.

Bởi vì sợ bị phát hiện, mãi đến khi chạy thật xa, tim hắn vẫn như cũ rầm rầm nhảy loạn.

Chờ Tống Tử Kỳ tỉnh táo, lại lâm vào một loại cảm giác kỳ diệu.

Tuy rằng đây cũng không phải là lần đầu hắn mặc đồ nữ, nhưng là lần đầu tiên mặc trong trạng thái tỉnh táo.

Đúng, tuy rằng trước đây không lâu hắn mới mặc rồi, nhưng khi đó đang say rượu, tuy rằng có thể suy nghĩ bình thường, nhưng so với ngày thường trì độn hơn không ít... Mà hắn bây giờ cực kỳ tỉnh táo.

Tống Tử Kỳ thanh tỉnh hiểu được, hắn đang mặc đồ nữ.

Rõ ràng thân là nam nhân, hắn lại mặc đồ nữ.

Biết rõ ràng không nên, hắn lại làm rồi.

... Đây là một loại khoái cảm bí ẩn khó có thể hình dung.

Cho dù rất không muốn thừa nhận, thế nhưng Tống Tử Kỳ đích xác rất hưởng thụ cảm giác mặc đồ con gái.

Tuy rằng lúc ban đầu bởi vì không quen mà cảm thấy đáy quần trống vắng, thế nhưng sau khi quen, Tống Tử Kỳ nhưng dần dần nổi lên cảm giác hưởng thụ này.

Hắn không chỉ có hưởng thụ cảm giác mặc đồ nữ, càng hưởng thụ cảm giác được đắm chìm trong mọi ánh mắt...

Đúng, hắn phi thường hưởng thụ, ánh mắt người khác nhìn về phía này khi hắn mặc đồ nữ.

Những ánh mắt kinh diễm, ái mộ...

Tống Tử Kỳ cảm thấy mình hình như càng ngày càng biến thái.

Dọc đường đi, Tống Tử Kỳ đều có thể cảm nhận được ánh mắt xuẩn xuẩn dục động của những nam sinh xung quanh, tựa hồ lập tức muốn xông lên, Tống Tử Kỳ tuy rằng rất hưởng thụ ánh mắt của bọn họ, nhưng không muốn dây vào phiền phức chút nào.

Dù sao tuy rằng hắn mặc đồ nữ, nhưng thanh âm vẫn là trăm phần trăm tinh khiết đàn ông... Giả giọng nữ, nếu so với mặc đồ nữ, khó hơn không ít.

Sau khi vào siêu thị, Tống Tử Kỳ yên lặng tìm đến khu đồ nữ, ngay khi hắn muốn tốc chiến tốc thắng, chợt ngây dại.

Chờ chút, hắn phải mua loại nào?

Nhìn trên đám bao bì đủ loại màu sắc hình dáng rực rỡ đa dạng trên kệ hàng, Tống Tử Kỳ lâm vào tình cảnh lưỡng nan... nên mua loại nào?

Sắp bị loạn thị rồi...

Tống Tử Kỳ cắn răng một cái, được rồi, tùy tiện chọn một cái đi... Chọn cái màu phấn hồng kia, có lẽ con gái đều thích màu phấn hồng đi?

Sau khi ném túi bvs màu phấn hồng kia vào giỏ mua sắm, Tống Tử Kỳ không nhịn được có tật giật mình lén nhìn xung quanh, tuy rằng đây là hắn mua giúp Tống Tuyết Doanh, thế nhưng thân là một nam nhân, hắn luôn cảm giác hành vi của mình bây giờ rất biến thái.

Tuyệt đối không thể gặp người quen a!

Tống Tử Kỳ vừa cúi đầu bước nhanh, vừa các loại cầu khẩn trong lòng... Trước đó đi giày cao gót chạy bộ, chân của hắn đau đớn rất lâu, cho nên lần này hắn rút kinh nghiệm, chỉ đi một đôi giày vải trắng đen.

Bất quá giày vải bình thường thì nam hay nữ sinh đều có thể đi, cho nên phối hợp với váy trắng này cũng không có vẻ kỳ lạ.

Tống Tử Kỳ cúi đầu xếp hàng trước quầy thu ngân, lại một lần nữa lặng lẽ cầu khẩn tuyệt đối đừng gặp phải người quen...

Sau đó, Tống Tử Kỳ liền nghe được một thanh âm quen thuộc.

"Mỹ nữ, em trước đi? Anh thấy em hình như rất gấp..."

Nội tâm Tống Tử Kỳ nhất thời ngọa tào một tiếng!

Ngọa tào! Thanh âm quen thuộc này, ngữ khí quen thuộc này...

Đây không phải là Lão Tam sao? !

Ngọa tào ngọa tào! Lúc trước bọn người ký túc xá tuy rằng không thể nhận ra hắn từ trong hình, nhưng đó là ảnh a! Hiện tại tiếp xúc thực tế, làm không tốt một chút liền lệch nhịp a!

Tống Tử Kỳ ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên, cúi gằm, dùng phạm vi dao động nhỏ đến mức không thể nhìn thấy lắc lắc đầu.

Thời khắc này, hắn khẩn trương đến mồ hôi lạnh đều sắp bão ra, ngọa tào, tuyệt đối không thể bị phát hiện! Tuyệt đối không thể bị phát hiện!

"Không cần sao? Vậy cũng được... vậy, mỹ nữ em tên gì? Hiện tại người xếp hàng còn rất dài, chúng ta có thể nói chuyện phiếm giết thời gian mà."

Nếu như là bình thường nghe thấy Lão Tam dùng ngữ khí thẹn thùng như vậy, Tống Tử Kỳ nhất định sẽ cười nhạo, thế nhưng bây giờ ngay cả ý muốn tự tử hắn cũng có rồi!

Ngọa tào, nếu như Lão Tam lại hỏi tiếp, hắn thật sự sẽ lộ a QAQ!

Tống Tử Kỳ tiếp tục cúi đầu, dùng phạm vi dao động nhỏ đến mức không thể nhìn thấy lắc lắc đầu, hắn sợ hắn lắc đầu mạnh một cái sẽ khiến Lão Tam nhìn thấy mặt nghiêng, phải biết hôm nay hắn không hoá trang đâu!!!

"... Mỹ nữ có phải em không thoải mái không?"

Lão Tam nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định, như cũ kiên trì không ngừng nỗ lực tiếp lời trước mặt "Mỹ nữ".

Tống Tử Kỳ tiếp tục cúi gằm lắc đầu, lòng bàn tay đã khẩn trương đến đổ mồ hôi.

Hắn và Lão Tam sớm chiều ở chung nhiều năm như vậy, mỗi ngày cúi đầu không gặp ngẩng đầu thấy, quen thuộc quả thực đến không thể quen thuộc hơn nữa... Còn tiếp tục như vậy, hắn thật sự sẽ lộ mất.

Ngay khi Tống Tử Kỳ khẩn trương đến đổ một thân mồ hôi lạnh, lại một thanh âm quen thuộc bỗng nhiên vang lên.

"Lẽ nào cậu không hiểu, cô ấy là đang từ chối sao?" 

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz