ZingTruyen.Xyz

[Mitake] Em Vợ

Chap 12

Kim_Quyen_1012

Hina quyến luyến ôm chặt tay hắn, trước khi lên taxi trở về nhà cũng không quên đặt lại một nụ hôn phớt nơi cánh môi mỏng lạnh nhạt. Takemichi đứng ngơ ngẩn sau cửa sổ không rèm trong phòng em trai bạn gái, tinh quan chẳng buồn chớp động thu lại toàn bộ hình ảnh ngọt ngào của hai người dưới kia.

Cánh cửa gỗ vừa đóng chặt, đối diện với ánh mắt thiêu cháy bầu không khí đến từ Mikey, anh cúi đầu nhìn hắn, chỉ có thể lặng người ở đó, không nói được lời nào.

Lòng bàn tay khẽ xiết chặt, hắn bóp vỡ viên kẹo đường vẫn chưa xé vỏ trong tay, đoạn quay người đi quyết định không đặt anh vào tầm nhìn nữa, đôi đồng tử mang sắc tùng dương đẹp đẽ thấp thoáng ẩn hiện một tia đau xót không thể nói thành lời.

Takemichi đưa ngón tay chạm vào chóp mũi nóng rát, viền mắt hoe đỏ bị giấu lại nơi vạt áo mỏng, lúc rời ra còn bị thấm ướt một mảng nhỏ.

Ngay từ đầu, những điều xảy ra giữa họ đã vô cùng sai trái, chi bằng nhân cơ hội này cùng lúc quên đi, đem chúng xóa nhòa nơi tâm khảm, anh vẫn sẽ cùng Ema kết hôn, tương lai của hắn và Hina cũng sẽ tươi sáng hơn, sống tốt cuộc đời của chính mình.

Nghĩ đến đây, lại thấy lòng nhoi nhói.

Ema có chút bất ngờ, lọ sơn móng từ trên tay rớt xuống sàn gỗ đắt tiền gõ một tiếng cốp chói tai, "Không ngờ anh lại muốn về Tokyo trước đấy, cứ nghĩ có lôi anh cũng không đi được chứ. Thằng nhóc kia cho anh đi à?"

Cô nàng sáp tới ra vẻ thần thần bí bí liếc nhìn xung quanh một lượt, biểu cảm lộ ra ít nhiều vẻ luyến tiếc khó hiểu, "khi nào anh đi? Hay em cũng đi cùng anh nhé?"

"Không cần. Anh muốn về sớm một chút đến ở với ba mẹ vài hôm.Chắc năm ngày nữa sẽ đi" , khi còn học đại học, từ năm nhất Takemichi đã dọn ra sống riêng, thuê một căn hộ giá rẻ ở gần trường thỉnh thoảng được mẹ ghé qua đem đồ ăn ngon đến, ra trường rồi cũng nên về nhà thăm họ dăm ba hôm.

Bạn gái gật gật đầu không phản đối, hỏi han anh thêm vài câu cũng thôi không nói nữa, tự mình sẽ qua thưa với mẹ Sano hộ anh.

Về đến cửa phòng đột nhiên cảm thấy có chút nghèn nghẹn, Mikey ngồi một bên giường im lặng ngậm kẹo trong miệng, mắt vẫn chăm chăm vào màn hình điện thoại, không nhìn anh lấy dù chỉ một lần.

Có lẽ chỉ vừa tắm xong, mái đầu loạn chưa kịp sấy khô rũ trước trán, khuỷa tay thon dài còn vươn chút nước nhỏ xuống vải áo trơn đen, ngũ quan bình lặng sắc nét, khung cảnh này vừa nhìn lại có chút quyến rũ, mê người.

Takemichi mệt mỏi nằm xoay lưng với hắn, đợi người kia vươn tay tắt đèn mới âm thầm buông xuống hơi thở dài chập chờn đi vào giấc ngủ.

. . . Mikey đờ đẫn mất một lúc lâu, khi tỉnh táo lại đã là nữa đêm, hắn ngước nhìn bầu trời đen đặc vắng sao bên ngoài cửa sổ, ánh trăng mờ không đầy đặn mang vệt sáng yếu ớt nhạt màu đổ xuống hàng mi diễm lệ của người nằm bên cạnh, từ khóe môi cong đến chóp mũi trắng trẻo nhỏ nhắn hay mâu quang mềm mại khép chặt tựa như đều được đúc kết từ khuôn mẫu yêu thích nhất của hắn, nhất mực khiến con nghiện mang tên Mikey không thể ngừng say mê, cố chấp mà níu giữ lại trong tâm.

Cúi đầu hôn xuống, hắn nhẹ nhàng liếm qua môi dưới của anh, dùng chiếc lưỡi ướt át vờn quanh khoan miệng ấm nóng, cảm nhận cỗ nhiệt từ bụng dưới đang hừng hực tăng cao Mikey có chút bất đắc dĩ chuyển đầu môi hôn lên vầng trán trơn mịn, rất nhanh liền lùi bước tiến vào phòng tắm tự mình giải quyết.

Căn phòng tối đen như mực, nguồn sáng duy nhất đều phụ thuộc vào ánh trăng mù mờ bên ngoài cửa sổ, Takemichi chầm chậm mở mắt, đầu mày khẽ nhăn dùng sức mím môi, xiết chặt tấm chăn bông mượt mà trong tay, anh vậy mà cũng lên rồi.

. . . .

Hôm sau Hina đến từ rất sớm, vừa trông thấy Mikey đã trực tiếp nhào vào lòng hắn, vui vẻ cười cười nói nói. Takemichi ngồi một bên cùng lúc làm rơi đôi đũa kim loại xuống mặt bàn, tiếng va chạm vang lên đinh tai nhức óc cũng chẳng làm cô nàng nhỏ tuổi kia chịu chú ý đến thứ gì khác ngoài hắn, Ema hơi lo lắng xoay người xem xét sắc mặt anh, hốt hoảng phát hiện bạn trai nhỏ thế mà bị sốt rồi, mặt trán đều đỏ ửng nóng đến phỏng cả tay.

Cô nàng đối với chuyện chăm sóc người khác cũng không phải khó khăn, chỉ là ngay lúc này bà Sano lại không có ở nhà mặt trời chỉ vừa lộ được một phần tư đã phóng xe bạt mạng đi đâu đó, thuốc sốt khăn ấm gì cũng không biết ở đâu.

Nói đi cũng phải nói lại, đây cũng là nhà của hai chị em họ, nói không biết thì có chút vô lí, vốn dĩ ngoài phòng khách và phòng ngủ còn lại mọi thứ trong căn nhà này cả Ema và Mikey đều dừng lại ở độ hiểu biết bằng con số âm.

Ema vẻ mặt khó đoán, ngược lại ánh mắt mang chút gì đó cực kì đắc ý, mãn nguyện, cô đứng bật dậy lôi Hina theo cùng, dùng chất giọng vừa thanh vừa cao nói lớn, "Mikey chăm sóc anh ấy hộ chị, chị cùng Hina đi mua thuốc với miếng dán hạ sốt" bỏ qua việc tìm kiếm vô vọng trong nhà, vẫn là nên đi thẳng mua luôn một lượt cho xong.

Hắn mặc kệ chị mình chính là đang toan tính cái gì, theo phản xạ tiến tới đỡ anh vào ngực, cẩn thận xoa xoa lưng người bị bệnh trong lòng, Takemichi cảm thấy cơ thể nóng lạnh thất thường, đầu óc váng vất quay cuồng, cảm nhận da thịt êm ái liền ra sức dụi vào, ngoan ngoãn như một chú mèo con.

"Có mệt không?" hắn chạm trán mình vào trán anh, khe khẽ cất lời, cưng chiều hôn hôn đỉnh đầu gật nhẹ của người thấp hơn. "Tôi bảo bọc anh, sẽ không mệt nữa, nhé?"

Takemichi mơ hồ nghe được lời này bả vai kịch liệt run rẩy, anh níu chặt lấy cánh tay người kia như sợ hắn sẽ rời đi mất, bỏ lại anh ở đây. "Mikey.. Mikey", lúc cơ thể không bình ổn chính là lúc mềm yếu nhất của Takemichi, tim anh nhũn ra như nước, tâm vừa bị hơ qua lửa, rất cần được yêu thương chữa trị, anh lắc lắc đầu vòng tay ôm chặt hắn, "Đừng đi. ."

"Anh không ghét đồng tính, không ghét bất cứ thứ gì em làm với anh cả! Vậy nên em đừng đi, đừng rời bỏ anh, anh rất cần em, rất muốn em"

"Anh không muốn cưới Ema! Không muốn trở thành anh rể của em! Em cũng đừng yêu Hina, Mikey à có được không, em ơi?"

Mikey sống hơn mười chín năm trên đời, lần đầu tiên không thể giấu được vệt đỏ chói lan ra đến tận mang tai, ngay cả khuỷa tay màu bánh mật cũng ửng lên một tầng hồng đậm, hắn mở lớn mắt nhìn anh, nhất thời bất động thanh âm.

Qua ba giây hóa đá, hắn nhanh chóng nâng anh lên, dùng tay đỡ lấy hai cánh đùi thon nhỏ, ngẩng đầu hôn gò má người thương, "ngốc, nếu anh chịu nói sớm một chút em đã không phải nhịn đến khổ sở như vậy" cách xưng hô cũng đổi.

Takemichi nghiêng mặt ấn chặt môi hôn, khẽ mỉm cười giữa cái dây dưa chân thật đến khó lòng tỉnh táo, "hóa ra đều là diễn sao? Anh đã nghĩ em ghét anh", hai mắt anh khép hờ, đầu mi thoáng lây động, tim đập thật nhanh.

"Hina với em chỉ là bạn, chính là diễn kịch tình yêu cho anh xem, mãn nhãn không cục cưng?"

Anh vòng tay qua cổ hắn, nheo mắt ghét bỏ người trước mặt, tuy bị bệnh vẫn rất kiên quyết muốn thoát ra khỏi vòng tay người nhỏ tuổi hơn, "nhóc con xấu xa, xấu xa từ lúc mười sáu tuổi đến bây giờ!"

Takemichi từ bả vai hắn nhìn đến Yêu Yêu đứng ngay cạnh cửa chính, cao hứng mỉm cười.

Bạn nhỏ Mikey này không phải khi tâm trạng vui vẻ sẽ ăn kẹo, mà là ăn khi bản thân không kiểm soát nổi dục vọng đối với anh. . . Vừa hay Takemichi cũng có một loại thói quen rất kì lạ đối với người mà anh yêu, đó là thích diễn trò đùa nghịch cảm xúc của người ta.

Cũng thật trùng hợp làm sao, Mikey lại chính là người mà Takemichi yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.

_______________

Cảnh báo next chap:
_ nhiệt liệt đề nghị quần chúng nhân dân nhanh chóng đội mũ bảo hiểm, khúc cua này có khả năng sẽ nguy hiểm đến tính mạng và lòng tin giữa người với người. :D
_ Trong trường hợp không thể kịp thời đội mũ bảo hiểm hãy lấy tay che đầu hoặc dùng gối ngủ làm vật bảo vệ, xin chân thành cảm ơn.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz