Long Ngạo Thiên Đệ Tử Cực Thích Giả Nhu Nhược
97. Bị nhốt
Lông tơ mềm mại của áo lông chồn bên cạnh làm thiếu niên hồi phục lại chút ấm áp."Sao không chống lạnh?""Lâu rồi không thấy tuyết, nhìn lâu rồi lại quên mất." Tiêu Trác co áo lông chồn trên người lại, dựa vào Sở Hoán gần hơn một chút, cười nói.Tu chân giới rất ít rơi tuyết, ngược lại là phàm tục giới càng thường thấy hơn."Sư tôn trên người thật ấm áp."Sở Hoán nhìn thiếu niên đang nghiêng người về phía mình, cười một tiếng, không có lùi lại.Hai người cùng đi điện Thần Tiêu, chuyện Sở Hoán lúc trước phân phó tra xét Phàm tục giới đã làm ổn thỏa.Y bế quan mấy ngày nay cũng không tính là dài, thậm chí với tu sĩ mà nói chỉ là chớp mắt thôi. Nhưng chỉ với mấy ngày ngắn ngủi đó, trong Tu chân giới đã xảy ra biến cố rất lớn.Hậu sơn Thiên Diễn Tông xảy ra dị tượng, hơi thở quỷ dị tuy rằng bị cực lực che giấu đi, không có truyền khắp, nhưng các đại môn phái trong lòng đều biết rõ ràng.Phong ấn Thiên Diễn Tông đã phá, Quỷ tộc bị phong ấn vạn năm trước ngóc đầu trở lại.Cho dù hiện nay còn chưa tạo thành đại họa, nhưng điều này cũng không có nghĩa là Quỷ tộc bị phong ấn đã suy yếu. Ngược lại, chúng nó giống như những con rối không biết sợ đau, đặc biệt khó chơi.Mấy đại tông môn vẫn chưa tiết lộ việc này, cho nên tu sĩ tầm thường phần lớn không hiểu được chuyện này...Sở Hoán ngồi ở thượng vị nghe người phía dưới hội báo, đôi mày nhăn lại càng lúc càng sâu.Một đời này, Quỷ tộc phá vỡ phong ấn so với trước kia sớm hơn mấy năm, ngay cả phương thức cũng có chút bất đồng."Môn chủ, lần này chuyện Thiên Diễn Tông..." Người phía dưới nói dừng lại một chút, liếc nhìn thiếu niên đang đứng phía sau Sở Hoán."Tiếp tục.""Vâng, chúng tôi khi đi tìm hiểu trong Phàm tục giới thì ước chừng những Quỷ tộc kia không khác gì Kim Đan kỳ. Chỉ có vài con mạnh hơn một chút, tuy rằng so với chúng ta không đáng là gì, nhưng Phàm tục giới mọi người dù sao cũng là phàm nhân, đã chết rất nhiều..."Môn chúng vẫn còn đang hội báo, sắc mặt Tiêu Trác càng ngày càng không tốt.Đợi môn chúng hội báo xong đi xuống, trong điện chỉ còn lại hai người Sở Hoán."Sư tôn, đệ tử phải đi Phàm tục giới một chuyến..." Tiêu Trác đè nặng sự bất an trong lòng, mở lời nói.Sở Hoán vẫn chưa bất ngờ, y biết Tiêu Trác lo lắng cho những người trong thôn kia, đặc biệt là ông trưởng thôn.Y đứng dậy, "Đi thôi, ta cùng ngươi đi."Tiêu Trác sững sờ một chút, nắm chặt quyền không tự giác buông lỏng ra chút."Vâng!"Phàm tục giới, những thôn xóm gần ranh giới Tu chân giới vẫn chưa bị ảnh hưởng. Nơi đây hầu như tìm không được dấu vết của Quỷ tộc, nhưng những điều này chỉ là bề ngoài. Ở những nơi không người biết, mấy thôn trấn đều đã không còn hơi thở của người sống.Hắc khí cuồn cuộn không ngừng từ hậu sơn Thiên Diễn Tông tiết ra, cành khô lá mục trên mặt đất vẽ ra từng đạo phác hoạ, từng bước một lan tràn đến bốn phía. Nơi này nghiễm nhiên đã biến thành nơi tụ tập của Quỷ tộc.Ở chỗ sâu trong, mơ hồ lộ ra tầng tầng pháp trận."Mục đích của ngươi đã đạt được rồi, thả ta đi..." Bên cạnh pháp trận, nữ tử bị trói buộc ở trên thân cây khó khăn ngẩng đầu nhìn về phía nơi xa."Thả?" Người đứng trong từng đạo pháp trận cứng đờ lặp lại một lần, thanh âm phát ra lẫn lộn tiếng điện lưu quỷ dị, không có một tia tình cảm. Nhìn kỹ thì hắn thậm chí không thể tính là người, bất quá chỉ có hình dáng con người thôi, chỗ ngũ quan trên gương mặt như cũ là một đoàn hắc khí."Ta sẽ không gây trở ngại cho ngươi..." Nữ tử vội vàng nói."Người chấp hành, linh hồn của ngươi cũng không mỹ vị, nhiệm vụ cũng đã thất bại. Ta có thể cho ngươi không tiêu tan nhanh như vậy, để nhìn thấy khí vận cuối cùng... bị ta cắn nuốt dáng vẻ." Hệ thống vẫn chưa để ý lời nói của nữ tử, tự mình nói, ngữ khí vẫn không có chút biến đổi nào, như là đang trần thuật một sự thật.Dứt lời, hắn bỗng nhiên tạm dừng một chút, cẩn thận phân biệt.Hắn dường như đã nhìn thấy hai đạo khí vận bất đồng đang ở gần Phàm tục giới!Chưa kịp suy nghĩ nguyên do của hai đạo khí vận này, hệ thống không còn chú ý động tĩnh bên Sở Liên, đem tất cả sự chú ý đặt ở nơi đó.Để không cho kế hoạch bị phá hư, hắn đã mở rất nhiều con đường phía trước. Nếu hiện nay lại bị Thiên Đạo chi tử ngắt ngang, chắc chắn sẽ bị nguyên khí đại thương.Pháp trận xung quanh tùy theo trồi lên mấy đạo phù văn khó hiểu, hấp thu hắc khí trong hậu sơn. Màu đen gần như hoàn toàn bao phủ xung quanh hắn.Sau một lúc lâu, một tiếng thở dài thỏa mãn từ trong hắc khí truyền ra. Nữ tử suy yếu oán hận nhìn một màn trước mắt, vô lực xụi lơ trên thân cây phía sau.Bên trong thành tu sĩ lui tới náo nhiệt, một lớp tuyết trắng mỏng manh phủ trên mặt đất, so với ngày xưa yên tĩnh hơn rất nhiều.Sở Hoán hai người đã chạy tới chỗ hai giới tiếp giáp.Lại không ngờ còn chưa đến gần Phàm tục giới, gió quanh mình đột nhiên xoay hướng. Kèm theo đó, một trận sương mù dày đặc trong nháy mắt bao phủ toàn bộ con đường. Dị biến đột nhiên sinh ra, Sở Hoán theo bản năng xoay người muốn kéo Tiêu Trác về phía sau, nhưng trong tay lại bắt hụt."Trường Trác?"Cũng không có người trả lời.Sở Hoán hơi nhíu mày, cảnh giác một chút.Bốn phía căn bản không nhìn thấy bất kỳ ai, yên ắng, dường như đã lọt vào ảo trận.Nhưng nơi này lại không giống với ảo trận tầm thường đơn giản. Sở Hoán đối với pháp trận có thể coi như là tinh thông, lúc này lại không cảm giác được sự tồn tại của mắt trận.Vẫn chưa đợi y đi bao xa, bên tai bỗng nhiên vang lên một trận âm thanh sột soạt, bạn theo đó là tiếng kẽo kẹt của gỗ mục năm xưa, từ xa đến gần.Âm thanh càng gần, một luồng hơi thở cổ quái cũng theo đó mà đến.Chỉ vừa cảm giác được luồng hơi thở này, Sở Hoán liền nhận ra là ai đang giở trò. Ngoại trừ hơi thở của Quỷ tộc có thể làm cho người ta ghê tởm như vậy, thật đúng là không có cái nào khác có thể so sánh được.Trong lúc suy nghĩ, một vòng Quỷ tộc đang vây quanh quanh thân đã nhào về phía Sở Hoán.Sở Hoán ghét bỏ lùi về phía sau nửa bước, Phần Uyên được tế ra.Chỉ với một kiếm, Quỷ tộc trước mặt liền bị chặt đứt, rơi xuống đất hóa thành cành khô.Những thứ này bất quá là cấp thấp nhất, Sở Hoán vẫn chưa hao phí sức lực gì. Nhưng ngay sau đó, bên cạnh lại xuất hiện rất nhiều Quỷ tộc, mục đích của chúng dường như là để ngăn cản y rời khỏi Tu chân giới.Đồng dạng bị nhốt ở một chỗ khác, Tiêu Trác cũng gặp phải cảnh tượng tương tự. Chỉ thấy quanh thân hắn vờn một vòng hồn hỏa màu xanh lam, hơi thở nóng rực khiến Quỷ tộc không dám tới gần hắn nửa bước. Nhưng như vậy hiển nhiên cũng không phải là một biện pháp tốt, Tiêu Trác căn bản không ra được.Cùng lúc đó, trước cửa thôn Tân Diệp vốn yên tĩnh bỗng nhiên xông vào một người đàn ông mặt đầy sợ hãi, trong miệng đàn ông khàn khàn kêu cứu mạng, loạng choạng hướng vào trong thôn.Trên người hắn toàn bộ là máu, áo vải thô không biết bị mãnh thú gì cào rách. Cứ như vậy, quần áo tả tơi chạy vào thôn. Khi thôn dân dò hỏi, người đàn ông còn kinh hồn chưa định thở hổn hển, nói không nên lời.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz