ZingTruyen.Xyz

Long Do An Tiep Theo Q15

CHƯƠNG 718: TỤ HỌP

EDITOR: ROSALINE

BETA: TƯỜNG0707


Vốn dĩ có mấy ngày nghỉ phép, nhưng "nhiệm vụ" tạm thời lại tới, phải đi phúng viếng, có khả năng còn phải tra án đặc biệt, Ngũ Gia suy nghĩ, cảm thấy chỉ cần dẫn theo Triển Chiêu và Công Tôn cùng đi một chuyến, người ít một chút, đi nhanh về nhanh!

Nhưng với mọi người Khai Phong Phủ mà nói, "Người ít một chút, đi nhanh về nhanh" tựa hồ là tình huống không tồn tại.

Bạch Ngọc Đường vốn không nghĩ việc đi phúng viếng này là ý hay, đang trong kỳ nghỉ phép mà còn kéo Triển Chiêu và Công Tôn đi tra án, kết quả hai người này không biết tại sao, dường như rất mong đợi.

Triển Chiêu hấp tấp chạy vào phòng tìm đồ, Công Tôn cũng kéo con trai trở về thu thập hành lý.

Bạch Ngọc Đường trở về phòng nhìn thoáng qua, Triển Chiêu lục tung hành lý, tìm ra một quyển sách nhỏ, mở ra xem, là một phần bản đồ của Lâm An phủ.

Ngũ Gia cẩn thận nhìn một chút, nhất thời dở khóc dở cười... Đây là trước lúc rời Khai Phong, trù thần Quách Thiên vội vàng cầm tới đưa cho Triển Chiêu. Nghe nói người Khai Phong phủ muốn đi Giang Nam, Quách Thiên nhớ tới chuyện này, để cho đồ đệ lấy một quyển sách, phía trên ghi chép cặn kẽ tất cả quán cơm lớn nhỏ nổi danh trong Lâm An phủ, đủ loại chiêu bài mỹ thực, viết rất chi tiết.

Quách Thiên đặc biệt cầm tới đưa cho Triển Chiêu, để cho hắn khi nào rảnh rỗi đi thẩm định một chút, gần đây Thái Bạch Cư muốn mở rộng quy mô lớn, chuẩn bị đào thêm vài đầu bếp từ phía Nam tới.

Triển Chiêu lúc này có thể quang minh chính đại đi Lâm An phủ ăn uống thỏa thích, chuẩn bị giúp Thái Bạch Cư xem xét một số nhân tài!

Bạch Ngọc Đường cảm thấy việc này cũng không tệ, dứt khoát ở Lâm An phủ thêm mấy ngày, mình với Triển Chiêu có thể chơi thêm mấy ngày.

Bạch Ngọc Đường đi vào trong viện, gọi Bạch Phúc tới hỏi ở Lâm An phủ có biệt viện Hãm Không đảo nào có thể ở lại mấy ngày không?

Bạch Phúc nói vẫn còn tòa nhà để trống, tìm người dọn dẹp một chút là có thể ở.

Ngũ Gia liền dặn Bạch Phúc cho người dọn dẹp mấy gian phòng nhỏ, hắn và Triển Chiêu...

Lời còn chưa dứt, chỉ thấy Triệu Phổ đi ngang qua ra dấu tay với hắn, giống như là nói —— thu thập thêm mấy gian phòng đi!

Bạch Ngọc Đường nhìn Triệu Phổ, ngẫm chút, nếu Công Tôn phải đi, Triệu Phổ và Tiểu Tứ Tử phỏng chừng cũng phải đi theo, chẳng qua cái sắc mặt đó của Triệu Phổ làm sao lại là lạ?

Ngũ Gia và Bạch Phúc cùng nhau nhìn Cửu Vương Gia, chỉ thấy Triệu Phổ bĩu môi tựa hồ có chút bất mãn.

Trong phòng, Tiểu Tứ Tử và Công Tôn thu dọn đồ đạc, hai người này nhìn qua lại rất vui vẻ.

"Thế nào?" Bạch Ngọc Đường hỏi Triệu Phổ.

Cửu Vương Gia từ trong kẽ răng nhả ra mấy chữ, "Lang trung họp mặt."

Ngũ Gia nghe không hiểu, Bạch Phúc ngược lại nghe hiểu, "A đúng rồi! đại nãi nãi cũng nhận được thiệp mời, Lâm An phủ gần đây tụ tập khá nhiều danh y, tựa hồ là muốn tổ chức tụ hội, ngay cả Dược Vương cũng sẽ tới. Dường như tổ chức không ít hoạt động, danh y còn chẩn bệnh miễn phí, nghiên cứu một ít chứng bệnh khó trị, còn có nghiên cứu dược lý gì đó."

Bạch Ngọc Đường xem như đã hiểu rõ, khó trách Công Tôn và Tiểu Tứ Tử vui vẻ như vậy, có chút bất đắc dĩ nhìn Triệu Phổ —— nghỉ phép bị ngâm nước nóng?

Cửu Vương Gia ôm cánh tay hết sức khó chịu —— Thư Ngốc lớn nhỏ nhà hắn, so với một Nguyên soái như hắn còn bận trăm công nghìn việc* hơn!

*nhật lý vạn kỵ 日理万机

Bạch Phúc còn rất cơ trí, nói lần tụ họp này do mấy viện tử khác nhau lo liệu, còn có học viện và y quán có tên tuổi lớn, đều tổ chức ở các nơi khác nhau tại Lâm An phủ, trên đường vừa đi vừa dừng, có thể nhân đó du ngoạn một phen.

Triệu Phổ vừa nghe xong, cảm thấy cũng không tệ lắm, trên đường có thể lừa Thư Ngốc chạy, còn tiểu đoàn tử thì...

Triệu Phổ nhìn nhìn Bạch Ngọc Đường.

Ngũ Gia thuận thế lắc đầu, ý tứ kia —— ta và Miêu Nhi cũng có sắp xếp, lần này sẽ không giúp các ngươi trông đứa nhỏ.

Triệu Phổ sờ cằm, suy nghĩ nên tìm ai hỗ trợ chăm đứa nhỏ đây?

Bên này đang trò chuyện, Lâm Dạ Hỏa lắc tay áo, cùng Trâu Lương tiến vào.

Vào sân, Hỏa Phượng liền hỏi Bạch Ngọc Đường ở Lâm An phủ có chỗ ở sao? Tốt nhất sắp xếp thêm hai gian phòng trống.

Bạch Ngọc Đường nhìn hai người —— hai ngươi cũng đi?

Triệu Phổ lập tức hỏi —— có thể trông giúp đứa nhỏ sao?

Hỏa Phượng cầm trong tay mấy xấp hồ sơ, quơ qua quơ lại, nói những thứ này đều là tài liệu của vu nữ, hắn phát hiện quần áo vu nữ cũng có yêu cầu riêng, kiểu dáng mấy bộ đồ này cũng khá đẹp, cho nên hắn phải đi Lâm An phủ mua quần áo! Để hai gian phòng đại khái đủ rồi.

Triệu Phổ và Bạch Ngọc Đường cũng không hiểu —— ngươi không phải chỉ giả trang vu nữ một ngày để tham gia tế điển sao, còn muốn hai phòng quần áo?

Trâu Lương chắp tay sau lưng ở một bên cũng không phát biểu ý kiến, mặc dù bồi tên nhị hóa này đi mua quần áo không có gì thú vị, nhưng nhìn nhị hóa thay quần áo lại rất có ý tứ!

Triệu Phổ và Bạch Ngọc Đường cũng nhìn chằm chằm hắn một hồi —— nhìn tốt như vậy sao? có thể mang Tiểu Tứ Tử cùng đi không?

Trâu Lương lắc đầu —— không!

Cửu Vương gia gãi đầu, đầu năm nay không có người nào nhàn rỗi cả, không thể giúp một tay mang đứa nhỏ mấy ngày sao?

Thời điểm đang phiền não, Tiểu Lương Tử bọn nhóc cùng nhau đi vào.

Tiểu Lương Tử vào tiểu viện tìm Bạch Ngọc Đường, hỏi trong Lâm An phủ có phải có một công tượng rất lợi hại chuyên làm đồ da hay không.

Bạch Ngọc Đường suy nghĩ một chút, gật đầu, "Ta có quen người am hiểu làm đồ da, chẳng qua chỗ đó không dễ tìm, xưởng rất nhỏ, hơn nữa tính khí sư phụ làm đồ da cũng không tốt lắm."

Tiểu Lương Tử lắc ống tay áo Bạch Ngọc Đường nói, nhóc mới vừa hỏi thăm, tay nghề nhà này là tốt nhất, cho nên muốn làm một cái bao da cho Di Cốt Đao, như vậy đao liền thuận lợi mang theo, nếu không lúc mang theo, luôn cảm thấy không thuận tay.

Ngũ Gia nhìn đao của đứa nhỏ, cũng đúng, đây là phải tìm một sư phụ có tay nghề thật giỏi mới có thể làm tốt...

Ngũ Gia nói có thể viết thư giới thiệu, lại viết địa chỉ rõ ràng cho nhóc ...

Triệu Phổ thấy tiểu đồ đệ với mấy huynh đệ thương lượng đi Lâm An phủ, thuận tiện đi chỗ nào chơi đùa một chút, liền chọt chọt nhóc, hỏi, "Mấy nhóc là tự mình đi sao? Ai dẫn đi?"

Tiểu Lương Tử đưa tay chỉ cửa một cái.

Triệu Phổ và Bạch Ngọc Đường cũng nghiêng đầu nhìn, chỉ thấy Yểu Trường Thiên và Lục Thiên Hàn đứng ở cửa viện.

Triệu Phổ lập tức quay đầu thương lượng với đồ đệ, "Ngươi có dẫn theo Tiểu Tứ Tử không?"

Tiểu Lương Tử nháy nháy con mắt, "Nhưng mà, Cẩn Nhi nói muốn cùng tiên sinh đi đến cái gì kêu là tụ họp lang trung..."

Triệu Phổ nháy nháy mắt với đồ đệ.

Tiểu Lương Tử nhìn chằm chằm sư phụ nhà mình một hồi, gật đầu một cái, bày tỏ —— hiểu rồi!

Bạch Ngọc Đường và Lâm Dạ Hỏa đều không nói nên lời mà nhìn Triệu Phổ —— có đồ đệ thật là tốt!

Cửu Vương Gia hài lòng, trở về phòng giúp Công Tôn thu thập hành lý.

Bạch Ngọc Đường tính số người, lại dẫn theo cả nhà, chẳng qua ai cũng đều bận việc riêng...

...

Sáng sớm hôm sau, đội thuyền đậu ở bến tàu Hãm Không đảo, mọi người xách hành lý lên thuyền, nhìn không giống như đi Lâm An phủ phúng điếu, ngược lại giống như đi nghỉ phép.

Ngũ Gia nhìn một thuyền người, khó hiểu cảm thấy gia đại nghiệp đại, mấy năm trước rõ ràng chỉ có một mình cô đơn...

Đang chuẩn bị lái thuyền, chỉ thấy sư phụ hắn và Ân Hậu cũng chạy lên đây.

Ngũ Gia và Triển Chiêu nhìn chằm chằm hai lão gia tử —— không phải chứ? Hai người cũng đi?

Thiên Tôn và Ân Hậu đưa tay nhéo lỗ tai đứa nhỏ nhà mình —— hai ngươi đây là cái biểu tình gì? Làm sao? Hai ta không được đi sao?

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường cùng nhìn về phía bến tàu, vừa nhìn hai người, "Yêu Vương đâu? Yêu Vương không đi sao?"

Thiên Tôn và Ân Hậu đều lắc đầu —— Yêu Vương nói có chuyện cần làm.

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường càng lo âu —— Yêu Vương không đi, vậy người nào quản hai người này?

Thiên Tôn và Ân Hậu nổi giận, đưa tay bóp gáy hai người —— hai tên nhóc các ngươi không lớn không nhỏ!

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường thương lượng, đều chỉ Yểu Trường Thiên và Lục Thiên Hàn, ý kia —— hai người bọn họ mang theo hai người! Hai người đi theo bọn họ đi!

Thiên Tôn và Ân Hậu cũng bất mãn —— dựa vào cái gì hai ta phải để hai người bọn họ quản?

Yểu Trường Thiên và Lục Thiên Hàn còn bất mãn hơn —— hai ta đều đã phụ trách mang đứa nhỏ, mới không cần mang thêm hai người các ngươi!

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường không có cách, lại nhìn Vô Sa Đại Sư và Bạch Long Vương, hai người đều lắc đầu —— chúng ta phải đi Linh Ẩn Tự tìm Tiểu Duyên Tử chơi, mới không mang theo hai tên ác bá này!

Cuối cùng Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường không còn cách nào, Ân Hậu nhìn hai người bọn họ tới một câu, "Hai ngươi tự đi chơi đi, hai ta không cùng một đường với các ngươi!"

Thiên Tôn cũng gật đầu.

Cái này ngược lại làm mọi người có chút tò mò.

Tiểu Tứ Tử hỏi, "Tôn Tôn Ân Ân, hai người đi Lâm An phủ là có chuyện gì cần làm sao?"

Thiên Tôn và Ân Hậu thần bí gật đầu một cái, "Hai ta nhưng có chuyện lớn muốn làm!"

...

Một đường không gặp chuyện gì, thuyền trước buổi trưa liền thuận lợi tới bến tàu Lâm An phủ.

Thuyền cập bờ, mọi người xuống thuyền, đều bị cảnh tượng kỳ dị hai bên hấp dẫn, vừa đi vừa nhìn, Tiểu Lương Tử cũng nhìn ngây người, còn bị Triệu Phổ đạp gót chân, giày cũng rớt, nhảy lò cò đi nhặt giày.

Bến tàu hai bên có cái gì chứ? Có thể là vu nữ.

Tại sao nói có thể chứ? Bởi vì tất cả mọi người là lần đầu nhìn thấy, cũng không quá xác định, sôi nổi nhìn Bạch Ngọc Đường.

Bến tàu hai bên có khá nhiều lão thái thái mặc trang phục kỳ dị, trên mặt còn trang điểm đậm, hướng về phía biển khơi nhảy múa quái dị, trong miệng lẩm bẩm.

Sau lưng những vu nữ này cũng có không ít người, xem cách ăn mặc chắc là ngư dân, dáng vẻ rất thành kính đi theo vu nữ cầu phúc.

Bạch Ngọc Đường cũng chưa thấy qua tình cảnh nào như này.

"Có chút lợi hại!"

"Mấy ngày trước tới còn chưa có loại không khí này."

"Đột nhiên thần quái!"

"Thần thần quỷ quỷ."

Mấy lão gia tử vừa đi vừa nghị luận.

Tiểu Lương Tử nhảy lò cò nhặt giày mang vào, Tiểu Tứ Tử thì đứng chờ tại chỗ.

Hai đứa nhỏ tay trong tay chạy về phía trước đuổi theo mấy người lớn, đối diện đột nhiên có người xuất hiện, thiếu chút nữa đụng vào.

Tiểu Lương Tử kéo Tiểu Tứ Tử chợt lách người, tránh thoát, quay đầu nhìn người đột nhiên xuất hiện kia.

Chỉ thấy đó là một người mặc váy trắng, mang một mặt nạ đầu ngựa quỷ dị, cũng không nhìn ra là nam hay nữ, chẳng qua vóc dáng ngược lại không cao, lưng hơi còng.

Người nọ quay đầu lại, nhìn hai đứa nhỏ một cái, cũng không lên tiếng, quay đầu đi.

Tiểu Lương Tử kéo Tiểu Tứ Tử tiếp tục chạy về phía trước, Tiểu Tứ Tử vừa chạy, vừa quay đầu lại mà nhìn người kia.

Đoàn người xuống bến tàu, đoàn xe gia tướng Bạch phủ đã đến trước, bắt đầu dỡ hàng.

Mọi người thương lượng là nên đi ăn cơm trước hay là trở về Bạch phủ, Bạch Phúc liền đề xuất, nói Quái Trân Lâu cách bến tàu không xa có món canh ăn rất ngon, có thể đi thử một chút.

Triển Chiêu lắc quyển sách kia gật đầu với Bạch Ngọc Đường —— cái tiệm ăn này có ở trong sách nha!

Mọi người cảm thấy cũng có chút đói, liền đi về phía Quái Trân Lâu.

Đi dọc theo con đường này, bầu không khí cũng có chút vi diệu.

Lần này mọi người tới chơi, không mang theo vật nuôi, rồng hổ đều không ở bên người, cho nên cũng không đáng chú ý. Tình huống một đám người cùng nhau xuống thuyền ở bến tàu Lâm An phủ cũng khá bình thường. Nơi này cũng không thiếu kỳ trang dị phục, so ra, bọn họ coi như là rất bình thường.

Thế nhưng không biết tại sao, đoạn đường này lại có rất nhiều người nhìn chằm chằm bọn họ, hơn nữa còn chỉ trỏ nghị luận.

Triển Chiêu nhỏ giọng hỏi Bạch Ngọc Đường, "Tình huống gì?"

Bạch Ngọc Đường cũng cảm thấy kỳ quái.

Trải qua một đường quan sát, mọi người phát hiện, bị vây xem và nghị luận, tựa hồ cũng không phải là toàn bộ người trong nhóm, mà là một người trong đó...

Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào trên một người —— Hỏa Phượng.

Lâm Dạ Hỏa vung vẩy tay áo đi bộ, tự nhiên cũng nghe được, ven đường không ít người cũng nhìn hắn chằm chằm, còn nhỏ giọng nghị luận, "Vu nữ! Người kia có phải là quan tế tự trong vu nữ ba tộc lớn hay không?"

Hỏa Phượng ngược lại không làm sao để ý, xem ra thân phận vu nữ này của hắn rất hiển hách đi, rất quan trọng, vậy nhất định phải mua nhiều quần áo thật đẹp ăn diện một phen mới được!

Bạch Ngọc Đường và Triển Chiêu đi ở phía trước, nghe tiếng thảo luận hỗn loạn của đám người, nhưng có mấy từ thường thường xuất hiện, có chút chói tai.

Trừ "vu nữ, tế tự" ra, còn có một từ xuất hiện vô cùng thường xuyên, "chiêu hồn".

Công Tôn cũng nhỏ giọng hỏi Triệu Phổ, "Mục đích của tế điển không phải trừ tà sao? Cùng chiêu hồn có quan hệ gì?"

Triệu Phổ buông tay, "Ai biết được..."

Công Tôn liền có chút lo âu, "Gần đây có rất nhiều lang trung lớn sẽ tụ họp ở Lâm An phủ, người học y và vu thuật từ trước đến giờ vốn không hợp..."

Triệu Phổ tưởng tượng tình cảnh một đám thầy thuốc và một đám vu nữ cấu xé nhau, cảm thấy cũng thật có ý tứ, đến lúc đó phỏng đoán liền không mở hội được, hắn vừa vặn mang Thư Ngốc đi du ngoạn Lâm An phủ!

===---0o0o0o0---===

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz