[HOÀN / H+ / ĐAM MĨ] Khi Vạn Nhân Mê Xuyên Thành Công Bốn
Chương 3: Cậu làm thân với cậu ấy, tôi không thể tức giận sao?
Lam Nhu cảm thấy có chút lạ lùng, chớp mắt vài lần. Điều này không đúng rồi. Thụ chính Giang Ngư lại để ý đến thân phận của công bốn là cậu sao? Họ còn có thể thân mật đến mức này à?
Hơn nữa, sao cậu lại phải ngẩng đầu lên nhìn thụ chính? Thụ chính cao như vậy á?
996 vội vàng giải thích:
"Ký chủ, điều này là do cậu xuyên không vào thân xác công bốn. Nguyên chủ công bốn đã trốn sang thế giới khác. Hệ thống đã thay đổi tất cả thông tin của nguyên chủ thành của cậu, yên tâm đi, không ai phát hiện ra sự khác biệt đâu!"
Lam Nhu gật đầu, cảm thấy đã hiểu ra mọi chuyện:
"Ồ, thì ra là vậy."
"Như Nhu, sao em không để ý tới anh?"
Giang Ngư dựa vai vào Lam Nhu, giọng nói như ủy khuất, ánh mắt đầy đáng thương.
"A? Không có đâu!"
Lam Nhu vội vàng trở lại trạng thái bình thường. Cậu cầm một nắm bắp rang trong tay, nhẹ nhàng bẻ tay Giang Ngư ra và đặt nắm bắp rang lên tay Giang Ngư, rồi vỗ nhẹ:
"Này, cái này tặng anh! Ăn nhanh đi, chắc chắn là ngon lắm!"
Lam Nhu đã nắm chặt nắm bắp rang này trong tay khá lâu, đến mức tay cậu hơi dính dấp. Và vừa đúng lúc thụ chính đến gần, cậu có thể trực tiếp đưa cho thụ chính món quà này!
Giang Ngư nhướng mày, mỉm cười và ăn hết chỗ bắp rang chỉ trong vài miếng. Sau đó, anh quay lại nhìn Lam Nhu, tiến tới gần hơn và "chụt" một cái, hôn một cái thật to lên cái má trắng mịn của Lam Nhu.
"Cảm ơn Nhu Nhu, ăn ngon thật đấy!" Giang Ngư cười nói, như thể việc anh thân mật với Lam Nhu là một điều hết sức bình thường.
Lam Nhu ngạc nhiên, che lấy má bị hôn của mình, đôi mắt mở to nhìn Giang Ngư như muốn hỏi:
"Anh sao lại làm như thế?"
Da của Lam Nhu rất mịn màng, nửa bên mặt vừa bị hôn một cái liền ửng hồng lên, trông thật đẹp mắt.
Cố Lẫm đứng đó, ánh mắt lạnh lùng nhìn cảnh tượng trước mặt. Vì không cẩn thận, anh ta đã làm nghiêng hộp bắp rang trong tay, khiến nó rơi đầy xuống đất. Ai bảo Lam Nhu lấy bắp rang từ anh ta rồi lại không ăn, mà đem đi tặng cho Giang Ngư?
Công hai và công ba cũng có chút khó chịu trong lòng, nhưng lại không biết mình đang ghen với ai. Chắc chắn là ghen với Lam Nhu rồi! Dù sao Lam Nhu cũng là tình địch của họ mà!
Không có lý do gì mà lại dựa gần Giang Ngư như vậy? Bị hôn như thế là xứng đáng!
Lam Nhu lại trở thành tâm điểm chú ý, cậu che lấy gương mặt đỏ hồng bị hôn, không vui nói:
"Các anh lại nhìn tôi làm gì! Xem phim của các anh đi!"
Giang Ngư nhìn Lam Nhu với ánh mắt đầy sủng ái và cười dịu dàng.
"Xem phim ư? Có thời gian thì sao cậu không nghĩ kỹ về bài hát mới của mình đi?" Cố Lẫm dựa vào lưng ghế sofa, ánh mắt sâu xa nhìn Lam Nhu.
Lam Nhu nhất thời không nhớ ra:
"Bài hát mới nào?"
996 kịp thời nhắc nhở:
"Ký chủ, pháo hôi công bốn là ca sĩ của nhóm nhạc nam nổi tiếng, chắc là họ đang nói về việc ra mắt bài hát mới."
"À... cái đó à, tạm thời chưa nghĩ ra."
Lam Nhu phồng má, cố tỏ ra tự tin nhưng thực ra rất bối rối. Trời ơi, cậu còn phải hát nữa sao?
Cố Lẫm cười nhếch môi, bắt chéo chân và nói:
"Cậu không phải nói sẽ bồi thường cho tôi một thùng bắp rang sao? Đêm nay cậu tới phòng tôi. bồi thường cho tốt đi. Nếu không... bài hát mới của cậu có được phát hành thuận lợi hay không, tôi không chắc đâu."
Cố Lẫm sở hữu rất nhiều công ty, theo lý thì anh ta không nên chú ý đến một nghệ sĩ nhỏ trong ngành giải trí. Nhưng vì Lam Nhu là tình địch của anh ta, tự nhiên anh ta phải tìm hiểu kỹ càng.
Công hai nhìn Cố Lẫm lạnh lùng và nói:
"Quá đáng quá đấy, cậu ấy chỉ lấy của cậu một ít bắp rang thôi. Cậu ấy đã nói sẽ bồi thường một thùng rồi còn gì. Cậu gọi cậu ấy vào phòng làm gì?"
Công hai tên là Trì Nam Ngọc, là ảnh đế tam kim ( hình như là ba giải thưởng lớn của nên điện ảnh Trung Quốc) trong giới giải trí. Anh ấy có một lượng fan hâm mộ khổng lồ, chiếm nửa tài nguyên của giới giải trí. Thân phận của Trì Nam Ngọc rất cao quý, đúng với danh xưng công hai.
"Cố Lẫm, sao anh lại có thể đối xử với Nhu Nhu như vậy?"
Giang Ngư cũng nhíu mày hỏi Cố Lẫm, trong giọng nói để lộ sự khó chịu rõ ràng:
"Nếu anh thực sự thiếu bắp rang, tôi sẽ thay Nhu Nhu bồi thường cho anh. Một thùng không đủ thì một xe có được không?"
"Cậu thân với cậu ta, tôi không thể tức giận sao?"
Cố Lẫm cười nói.
Lời tác giả: Hehe, đã cập nhật chương mới rồi! Mong các bạn lưu lại và để lại bình luận nhé!
Hơn nữa, sao cậu lại phải ngẩng đầu lên nhìn thụ chính? Thụ chính cao như vậy á?
996 vội vàng giải thích:
"Ký chủ, điều này là do cậu xuyên không vào thân xác công bốn. Nguyên chủ công bốn đã trốn sang thế giới khác. Hệ thống đã thay đổi tất cả thông tin của nguyên chủ thành của cậu, yên tâm đi, không ai phát hiện ra sự khác biệt đâu!"
Lam Nhu gật đầu, cảm thấy đã hiểu ra mọi chuyện:
"Ồ, thì ra là vậy."
"Như Nhu, sao em không để ý tới anh?"
Giang Ngư dựa vai vào Lam Nhu, giọng nói như ủy khuất, ánh mắt đầy đáng thương.
"A? Không có đâu!"
Lam Nhu vội vàng trở lại trạng thái bình thường. Cậu cầm một nắm bắp rang trong tay, nhẹ nhàng bẻ tay Giang Ngư ra và đặt nắm bắp rang lên tay Giang Ngư, rồi vỗ nhẹ:
"Này, cái này tặng anh! Ăn nhanh đi, chắc chắn là ngon lắm!"
Lam Nhu đã nắm chặt nắm bắp rang này trong tay khá lâu, đến mức tay cậu hơi dính dấp. Và vừa đúng lúc thụ chính đến gần, cậu có thể trực tiếp đưa cho thụ chính món quà này!
Giang Ngư nhướng mày, mỉm cười và ăn hết chỗ bắp rang chỉ trong vài miếng. Sau đó, anh quay lại nhìn Lam Nhu, tiến tới gần hơn và "chụt" một cái, hôn một cái thật to lên cái má trắng mịn của Lam Nhu.
"Cảm ơn Nhu Nhu, ăn ngon thật đấy!" Giang Ngư cười nói, như thể việc anh thân mật với Lam Nhu là một điều hết sức bình thường.
Lam Nhu ngạc nhiên, che lấy má bị hôn của mình, đôi mắt mở to nhìn Giang Ngư như muốn hỏi:
"Anh sao lại làm như thế?"
Da của Lam Nhu rất mịn màng, nửa bên mặt vừa bị hôn một cái liền ửng hồng lên, trông thật đẹp mắt.
Cố Lẫm đứng đó, ánh mắt lạnh lùng nhìn cảnh tượng trước mặt. Vì không cẩn thận, anh ta đã làm nghiêng hộp bắp rang trong tay, khiến nó rơi đầy xuống đất. Ai bảo Lam Nhu lấy bắp rang từ anh ta rồi lại không ăn, mà đem đi tặng cho Giang Ngư?
Công hai và công ba cũng có chút khó chịu trong lòng, nhưng lại không biết mình đang ghen với ai. Chắc chắn là ghen với Lam Nhu rồi! Dù sao Lam Nhu cũng là tình địch của họ mà!
Không có lý do gì mà lại dựa gần Giang Ngư như vậy? Bị hôn như thế là xứng đáng!
Lam Nhu lại trở thành tâm điểm chú ý, cậu che lấy gương mặt đỏ hồng bị hôn, không vui nói:
"Các anh lại nhìn tôi làm gì! Xem phim của các anh đi!"
Giang Ngư nhìn Lam Nhu với ánh mắt đầy sủng ái và cười dịu dàng.
"Xem phim ư? Có thời gian thì sao cậu không nghĩ kỹ về bài hát mới của mình đi?" Cố Lẫm dựa vào lưng ghế sofa, ánh mắt sâu xa nhìn Lam Nhu.
Lam Nhu nhất thời không nhớ ra:
"Bài hát mới nào?"
996 kịp thời nhắc nhở:
"Ký chủ, pháo hôi công bốn là ca sĩ của nhóm nhạc nam nổi tiếng, chắc là họ đang nói về việc ra mắt bài hát mới."
"À... cái đó à, tạm thời chưa nghĩ ra."
Lam Nhu phồng má, cố tỏ ra tự tin nhưng thực ra rất bối rối. Trời ơi, cậu còn phải hát nữa sao?
Cố Lẫm cười nhếch môi, bắt chéo chân và nói:
"Cậu không phải nói sẽ bồi thường cho tôi một thùng bắp rang sao? Đêm nay cậu tới phòng tôi. bồi thường cho tốt đi. Nếu không... bài hát mới của cậu có được phát hành thuận lợi hay không, tôi không chắc đâu."
Cố Lẫm sở hữu rất nhiều công ty, theo lý thì anh ta không nên chú ý đến một nghệ sĩ nhỏ trong ngành giải trí. Nhưng vì Lam Nhu là tình địch của anh ta, tự nhiên anh ta phải tìm hiểu kỹ càng.
Công hai nhìn Cố Lẫm lạnh lùng và nói:
"Quá đáng quá đấy, cậu ấy chỉ lấy của cậu một ít bắp rang thôi. Cậu ấy đã nói sẽ bồi thường một thùng rồi còn gì. Cậu gọi cậu ấy vào phòng làm gì?"
Công hai tên là Trì Nam Ngọc, là ảnh đế tam kim ( hình như là ba giải thưởng lớn của nên điện ảnh Trung Quốc) trong giới giải trí. Anh ấy có một lượng fan hâm mộ khổng lồ, chiếm nửa tài nguyên của giới giải trí. Thân phận của Trì Nam Ngọc rất cao quý, đúng với danh xưng công hai.
"Cố Lẫm, sao anh lại có thể đối xử với Nhu Nhu như vậy?"
Giang Ngư cũng nhíu mày hỏi Cố Lẫm, trong giọng nói để lộ sự khó chịu rõ ràng:
"Nếu anh thực sự thiếu bắp rang, tôi sẽ thay Nhu Nhu bồi thường cho anh. Một thùng không đủ thì một xe có được không?"
"Cậu thân với cậu ta, tôi không thể tức giận sao?"
Cố Lẫm cười nói.
Lời tác giả: Hehe, đã cập nhật chương mới rồi! Mong các bạn lưu lại và để lại bình luận nhé!
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz